Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 219: Chương 219: Gian nan kích sát Chương trướcChương tiếp
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Kiếm Đạo Độc Tôn
- Chương 219: Chương 219: Gian nan kích sát Chương trướcChương tiếp
Vẫn chưa nguôi giận, quỷ lão tung một trảo cách không đánh lên đại thụ.
Ầm ầm!
Đại thụ bị đánh cho tan tác.
Thời gian chậm rãi trôi qua, màn đêm buông xuống.
– Tức chết lão phu mất. Ta thực sự muốn nhìn xem ngươi như thế nào có thể giết được ta!
Lúc trước quỷ lão không ít lần muốn rời đi nhưng đều bị Diệp Trần đánh lui trở về vị trí cũ. Mà bản thân hắn ngay cả đối phương ở đâu cũng không thể nào biết được. Nếu không phải lòng hắn kiên định thì sợ rằng đã nổi điên rồi.
Thi triển Liễm Khí Quyết, Diệp Trần lặng yên ẩn thân trong bóng tối.
Ông!
Trong không khí đột nhiên xuất hiện những gợn sóng chân khí nhàn nhạt. Quỷ lão không chút nghĩ ngợi liền quay người đánh ra một trảo.
Rắc!
Trong lúc nhất thời không biết bao nhiêu đại thụ bị đánh gãy, hiện tại xung quanh hắn là một mảnh đất trống.
Mà Diệp Trần ở bên trong bóng tối cũng không có vội vàng, liên tiếp chế tạo ra những động tĩnh, dùng chân khí để mê hoặc cảm giác của đối phương. Không thể không nói từ khi lịch lãm cho đến nay thì quỷ lão là đối thủ khó chơi nhất của hắn. Chẳng những lực phòng ngự cao mà công kích cũng vô cùng bưu hãn. Nếu không thì hắn cũng không kéo dài cho tới bây giờ.
Một đôi mắt hiện ra phồn quang nhàn nhạt, quỷ lão cố gắng trấn tĩnh, tinh thần lực tập trung cao độ dò xét xung quanh, cảm ứng từng ngọn cả cọng cỏ.
Đến bây giờ hắn đối với ngũ quỷ, lục quỷ cùng cửu quỷ không còn có bất kỳ hi vọng nào nữa. Nếu không có bất ngờ gì thì ba người này cùng với thiếu gia đều giống nhau, đều đã chết! Chết bởi vì bị đối phương ám sát!
– Hừ! Những trận chiến gian nan hơn ta cũng đã trải qua, ngươi muốn giết ta! Cứ nằm mở đi!
Quỷ lão vốn là đường chủ Quỷ Đường, nguyên vốn lấy ám sát mà nổi danh, thời gian trôi quan hắn cũng dần thích ứng được với phong cách chiến đấu của Dệp Trần. Hiện giờ hắn ngược lại muốn nhìn xem ai là kẻ chiến thắng.
Ánh mắt lặng lẽ trốn sau đám mây làm cho cảnh vật ban đêm không cách nào thấy rõ được.
Bên ngoài Kim Đỉnh Thành mấy chục dặm có tiếng người huyên náo, đèn đuốc sáng trưng. Động tĩnh quá lớn khiến cho rừng cây vốn yên tĩnh cũng trở nên náo nhiệt.
Một đạo hàn quang từ bên trong rừng cây vô thanh vô tức bộc phát.
– Cút ngay!
Quỷ lão quát lên một tiếng, bàn tay khô héo của hắn cách không bắn ra vài trảo khí. Trảo khí bá đạo lăng lệ ác liệt cùng hàn quang va chạm.
Ngưu!
Trên cánh tay của quỷ lão lưu lại một vết kiếm. Mà thân hình Diệp Trần cũng lập loè bất định, nhah chóng dung nhập vào trong bóng đêm.
– Xem ra ta vẫn còn đánh giá bản thân quá cao, cho rằng trong hoàn cảnh phức tạp như thế này có thể uy hiếp được cường giả Tinh Cực Cảnh. Hiện tạ xem ra đối phó với một võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong am hiểu ám sát cũng không thể nào một kích tất sát được. Nếu như đối phó với cường giả Tinh Cực Cảnh thì không có cơ hội chiến thắng. Chỉ cần một kích không trúng thì một kích tuỳ ý của cường giả Tinh Cực Cảnh cũng đủ để giết chết mình hơn mười lần rồi.
Sự đáng sợ của cường giả Tinh Cực Cảnh Diệp Trần biết rất rõ. Tại thời điểm đối phương không có khởi động chân nguyên hộ thể thì may ra còn có cơ hội. Nhưng nếu có chân nguyên hộ thể thì một tia cơ hội cũng không có. Dù sao thì chất lượng của chân nguyên cũng hơn hẳn chân khí.
Tựa như âm hồn, Diệp Trần không ngừng di chuyển xung quanh quỷ lão mà không phát ra bất kỳ một tiếng động nào. Con ngươi hắn khẽ đảo một vòng, ngón tay phải nâng lên điểm một chỉ.
Phanh!
Xa xa quỷ lão như bị sét đánh, hai chân đồng loạt đạp lên một cây đại thụ.
Đại thụ ầm ầm đổ xuống, lá cây rơi xuống lả tả.
– Cơ hội tốt!
Tinh Ngấn Kiếm rời vỏ, thân hình Diệp Trần lập loè nhấp nháy. Đồng thời hắn cũng tạo ra bốn đạo chân khí tàn ảnh . Bốn đạo chân khí tàn ảnh so với chân thân hoàn toàn giống nhau, ngay cả khí tức cũng không có lộ ra một điểm sơ hở. Mà tàn ảnh của hắn cũng có chấn động chân khí, ở trong đêm tối giống như một viên Dạ Minh Châu vô cùng bắt mắt.
– Bốn! Trong đó có một cái là chân thân hoặc là không có cái nào!
Uy lực của Phá Hư Chỉ quá nhỏ, đối với Tử Cương Ma Công của quỷ lão cũng không đáng nhắc tới. Mà lúc này quỷ lão kinh nghi bất định, hắn không hiểu Diệp Trần rốt cuộc muốn làm cái gì.
– Mặc kệ! Chỉ cần giết hắn là được!
Gào thét một tiếng, xung quanh thân thể quỷ lão nổi lên thanh tử hào quang mãnh liệt. Hai tay không ngừng huy động, vô số trảo khí bắn ra hoá thành thiên la địa võng.
Xoạt xoạt xoạt….
Chân khí tàn ảnh nhanh chóng bị đánh cho tan tác, hoá thành nguyên khí rồi tiêu thất trong không trung.
Xíu…!!!
Kiếm quang bức người bất chợt đánh úp sau lưng quỷ lão.
– Sớm đã chờ ngươi đến!
Quỷ lão cười rộ lên, thân hình khẽ chuyển, đạo đạo trảo khí bắn ra.
Keng! Thanh âm vũ khí bị đứt gãy vang lên.
Quỷ lão thầm kêu không ổn, trong tay Diệp Trần rõ ràng là hạ phẩm bảo khí, tại sao lại có thể bị trảo khí của hắn đánh gãy. Cho dù là cường giả Tinh Cực Cảnh cũng rất khó có thể phá huỷ hạ phẩm bảo khí.
– Ngươi có thể yên nghỉ được rồi!
Tinh Ngấn Kiếm trong tay Diệp Trần xuyên qua cơ thể quỷ lão. Nguyên lai trong lúc chân khí tàn ảnh bị phá huỷ, Diệp Trần một lần nữa tạo ra một đạo chân khí tàn ảnh, hơn nữa lại dùng một bảo kiếm bình thường để công kích quỷ lão. Rồi thừa lúc quỷ lão nghi hoặc thì chân thân mới xuất hiện ở phía trước cho quỷ lão một kích lôi đình. Mọi điều hết thảy đều rất hoàn mỹ, vô cùng thành công.
– Ta không cam lòng! Hoá thú!
Hai mắt quỷ lão lập tức đỏ bừng, Tử Cương Ma Công được thúc dục đến cực hạn, chân khí theo Tinh Ngấn Kiếm mà tạo ra chấn động.
– Là bí kỹ!
Diệp Trần biến sắc, hắn suýt chút nữa không thể cầm được Tinh Ngấn Kiếm. Một cỗ chân khí chấn động cực mạnh đánh lên ngực hắn.
Kiếm vừa rút ra, Diệp Trần liền phun ra một ngụm máu tươi.
– Chết cho ta!
Trong đêm tối, đôi mắt đỏ như lửa giống như hai đạo tàn hồng của quỹ lão lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Trần. Quỷ lão hung dữ tung ra một trảo xé rách chân khí hộ thể của Diệp Trần.
– Hoá Ảnh bạo!
Tình huống nguy hiểm tới cực điểm khiến cho Diệp Trần tỉnh táo cực độ. Thân hình loé động, chân thân đã thoát ly khỏi phạm vi công kích của quỷ lão.
Lưu lại cũng chỉ có một đạo chân khí tàn ảnh bị một trảo của quỷ lão xé nát. Quỷ lão lại tiếp tục hướng tới Diệp Trần gào thét. Một đạo sóng âm ngưng đọng bắn tới.
– Phá…!
Ngón tay phải giơ lên hư không điểm một chỉ vào chính giữa sóng âm.
Sóng âm kịch liệt vặn vẹo, ầm ầm bạo phá. Sóng âm bị Phá Hư Chỉ của Diệp Trần đánh cho tan nát hoá thành vô số mảnh nhỏ.
– An Long Kính!
Nhưng vào lúc này, mặt đất đột nhiên lắc lư.
Trong quá trình bay ngược ra phía sau, Diệp Trần vẫn chăm chú quan sát quỷ lão. Hiện tại quỷ lão đã không còn là người nữa rồi, hoặc nói là lão giống yêu thú thì đúng hơn. Hai tay quỷ lão quét xuống mặt đất khiến cho mấy chục khối đất đá lớn nhỏ bay về phía Diệp Trần.
– Trí tuệ giống như là giảm xuống.
Chân khí tụ lại dưới chân khí cho bùn đất mềm nhão. Diệp Trần nhanh chóng chui xuống mặt đất tránh những khối đất đá này.
Đất đá rơi xuống, quỷ lão hoá yêu thú chạy đến nhưng không có thấy thân ảnh của Diệp Trần. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
– Ở chỗ này!
Kiếm quang từ dưới lòng bàn chân hắn bắn lên rồi biến mất!
Rống!
Quỷ lão phát ra thanh âm giống như dã thú gầm rú, giữa hai chân xuất hiện rất nhiều vết kiếm. Nếu là nhân lại bị một kiếm này thì chắc chắn không thể nào đứng nổi. Nhưng lúc này quỷ lão đã hoá yêu thú, bị Diệp Trần tập kích lão cũng chỉ rú thảm một tiếng, việc đầu tiên quỷ lão nghĩ đến trong đầu chính là phản kích. Thân hình uốn lượn, một quyền mạnh mẽ đánh xuống mặt đất.
Phương viên mặt đất vài chục thước bị một quyền của hắn biến thành hố sâu, bụi bay mù mịt.
Tại biên giới của cái hố, sắc mặt Diệp Trần nhợt nhạt.
– Quỷ lão hoá yêu thú tuy trí tuệ thuyên giảm nhưng lực lượng lại càng thêm cuồng bạo, hung hãn không sợ chết. Lực phòng ngự của hắn bình thường đã rất khó công phá nhưng cũng không thành vấn đế. Hiện giờ hắn yêu hoá thì phản ứng cùng tốc độ đều tăng lên rất nhiều. Hơn nữa so với yêu thú đồng cấp bình thường còn đáng sợ hơn. Không biết đây là loại bí kỹ gì?
Nhìn bộ dáng lúc này của quỷ lão giống như một con sói khiến cho Diệp Trần cảm thấy đau đầu. Thật đúng là không chừa mọi thủ đoạn. Ngay cả bản thân cũng tự biến mình thành hình dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Quỷ lão nhìn Diệp Trần, đôi con ngươi tràn đầy dữ tợn cùng sát ý. Bí kỹ hoá thú này là hắn ở trong giao dịch Vũ Thành mua được. Bí kỹ này có chút bất đồng, nó phải phối hợp với máu huyết bổn mạng của yêu thú thì mới có thể thi triển. Nếu như không phải đến thời khắc tử vong thì hắn cũng không có thi triển bí kỹ này. Bởi vì một khi vận dụng thì thân thể yêu thú hoá tự động bài xuất chân khí.
Lúc trước Diệp Trần chính là bị chân khí bạo động xuất ra ngoài mà chấn thương. Về sau khôi phục lại hình dạng, tuy tu vi không có thuyên giảm nhưng chân khí muốn khôi phục lại mà không có Hoả Long Quả hay các loại thiên tài địa bảo thì cho dù một năm cũng không thể khôi phục lại như ban đầu. Đây chính là nguyên nhân mà hắn không dám tuỳ ý vận dụng.
Rống!
Tiếng gầm gừ lại vang lên, quỷ lão nhún người lăng không đánh tới Diệp Trần, móng vuốt cực lớn ở trong bóng đêm loé lên hàn quang lành lạnh.
– Phá Hư Chỉ, cản cho ta!
Ngón trỏ tay phải không ngừng cách không điểm chỉ, Tay trái cầm kiếm sẵn sàng nghênh đón.
Mười đạo Phá Hư Chỉ được bắn ra khiến cho thân thể yêu thú hoá của quỷ lão đình trệ ở giữa không trung. Đồng thời một đạo kiếm quang đâm tới trán hắn.
Két kẹt!
Quỷ lão ngửa đầu lên, mở rộng riệng cắn lấy đầu mũi kiếm Tinh Ngấn Kiếm. Thân thể hắn khẽ nghiêng qua một bên, một đạo bóng đen vừa dài vừa nhỏ bỗng nhiên phóng ra quấn lấy thân thể Diệp Trần.
– Cái đuôi!
Quấn lấy Diệp Trần chính là một cái đuôi đầy lông tơ. Theo quan sát của Diệp Trần thì nó có điểm giống như đuôi rắn nhưng trên đó lại không có lân phiến. Bản thân Diệp Trần càng giãy giụa thì cái đuôi quấn càng chặt.
Thân thể bị bóp chặt, Tinh Ngấn Kiếm bị cắn, Diệp Trần không chút nghĩ ngợi, liền giơ lên một quyền hung hăng đánh lên mặt của quỷ lão.
Bang bang! Âm thanh thân thể bị quyền kình đánh trúng không ngừng vang lên, khoé miệng quỷ lão tràn huyết, răng nanh cũng đã bị gãy mất hai cái. Tức giận, quỷ lão gầm lên một tiếng rồi một đôi thú trảo chụp tới Diệp Trần.
Bất đắc dĩ, Diệp Trần buông Tinh Ngấn Kiếm ra, hai tay chống lại hai cự trảo của quỷ lão. Đồng thời thân hình vận chuyển, một cỗ chân khí đánh lên cái đuôi đang quấn quanh thân thể khiến nó buông lỏng đối chút. Nhờ đó mà Diệp Trần có thể thoát thân.
Động tác của hai người đều được thực hiện ở trên không trung. Sự việc phát sinh một cách nhanh chóng. Quỷ lão rơi xuống dất, mà Diệp Trần bị cái đuôi quấn lên, hai chân hướng lên trời, đầu cắm xuống đất.
– Phong Quyển Tàn Vân!
Dùng chân thay kiếm, chân phải Diệp Trần bổ xuống, chân khí Thái Huyền theo đó mô phỏng ra kiếm khí. Khí động xoắn lưu xuất hiện ở giữa hai người. Phong Long Quyển gào thét bành trướng, không ngừng oanh kích Diệp Trần cùng quỷ lão.
Vốn dĩ quỷ lão mới vừa bắt được Diệp Trần, thú trảo còn đang muốn phá chân khí hộ thể của Diệp Trần thì bị Phong Long Quyển không phân biệt địch ta đánh tới. Cái đuôi của hắn không khỏi buông lỏng, hai mắt không nhìn thấy bất cứ thứ gì nữa.
Diệp Trần cũng giống như thế. Nhưng linh hồn lực của hắn vô cùng cường đại, so với nhìn bằng mắt thì hắn dùng linh hồn lực lại rõ ràng hơn.
Chịu đựng Phong Long Quyển công kích thân thể, Diệp Trần sau khi thoát khỏi sự trói buộc thì liền dùng một tư thế quỷ dị dung nhập vào trong Phong Long Quyển. Diệp Trần cũng không thèm nhìn, tay trái vung lên rút Tinh Ngấn Kiếm từ trong miệng quỷ lão ra.
Tinh Ngấn Kiếm đến tay. Diệp Trần mượn Phong Long Quyển mà thi triển là Cô Phong Tuyệt Sát.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC…
Gần như cùng lúc, quỷ lão bị vô số kiếm quang đánh tới, thân thể biến thành một cái tổ ong, rất nhiều lỗ máu không ngừng chảy ra. Phong Long Quyển dù sao cũng không phải kiếm khí, sau một hồi oanh kích thì càng ngày càng nhỏ lại, cuối cùng tiêu tan không thấy đâu. Thân hình Diệp Trần đình trệ trong không trung. Một kiếm như tia chớp đâm tới xuyên qua trán của quỷ lão đến lún cán.
Quỷ lão một lần nữa hoá thành hình dạng con người. Sau khi khôi phục lại thân thể nhân loại thì sinh cơ trong mắt hắn cũng đã tắt.
Rút Tinh Ngấn Kiếm ra, Diệp Trần bủn rủn chân tay. Y phục trên người hắn rách nát không còn lành lạnh lộ ra hạ phẩm khinh giáp ở bên trong. Hạ phẩm khinh giáp cũng không có bất kỳ tổn hao nào. Nếu như vừa rồi không có nó thì Phong Long Quyển vừa rồi cũng khiến cho hắn thụ thương không nhẹ. Đương nhiên nếu như bản thân hắn không xuất ra Phong Long Quyển thì không biết hậu quả sẽ như thế nào. Quỷ lão yêu thú hoá vô cùng đáng sợ, tốc độ cùng phản ứng đạt tới một độ cao mới. Nếu như đánh chính diện thì Cô Phong Tuyệt Sát cũng không làm gì được hắn. Chỉ có như tình huống vừa rồi khiến cho đối phương không cách nào tránh né, không cách nào tập trung thì mới có thể thành công.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!