KHI PHÚ NHỊ ĐẠI GẶP GỠ PHÚ NHỊ ĐẠI - Chương 27
Ngẩng đầu liếc nhìn Mạnh Phàm đang tức giận lái xe, cô cảm thấy tính mạng của mình đang treo trên tay lái của Mạnh Phàm, vì sự an toàn của bản thân, cô phải xoa dịu anh mới được.
“Anh đừng tức giận được không? Mục Dĩ Phương anh ta mỗi khi nhìn thấy một người đẹp trai hơn mình đều như vậy.” Câu nói này có tính chính xác rất cao. Ngay cả bản thân Lục Lộ cũng cảm thấy Mục Dĩ Phương trong áo blouse trắng rất hấp dẫn. Cái đầu vừa mới mọc tóc vài phân của Mạnh Phàm và bộ vest vừa từ quê về cũng không thể so được với anh chàng bác sĩ đẹp trai tiêu sái kia.
Mạnh Phàm ăn mặc như vậy, nhưng trong mắt anh, anh căn bản là nam nhân đẹp nhất trần đời, sở dĩ mặt trời quay quanh trái đất nhất định là vì sự tồn tại của anh ta. Trước đây, khi anh nói điều này, hầu như bạn bè đều im lặng quay đi, ngay cả Hứa Trí Hiên cũng không dám nói với anh rằng sự thực là trái đất quay quanh mặt trời, anh ấy sợ rằng mình sẽ bị lửa giận thiêu cháy mất …, được rồi, là bị cơn phẫn nộ của Mạnh Phàm thiêu cháy.
Nghe những lời này, vẻ cau có trên mặt Mạnh Phàm lập tức giảm phân nửa, thế nhưng, anh lại tức giận khi nhìn thấy bàn tay của cô qua gương chiếu hậu. Anh khó khăn lắm mới giúp cô có khá hơn một chút, lại bị thương vì vị bác sĩ ngoài cười trong không cười kia giày vò. Lục Lộ là vợ anh, muốn đánh hay mắng thì phải làm cũng phải là anh làm, làm gì đến lượt tên nhóc đó?
Lục Lộ nhìn thấy sắc mặt anh tốt hơn một chút, nhưng lại lập tức thay đổi, thấy xe vượt qua xe này đến xe khác, đang đi đường cao tốc, cẩn thận đi chứ!
“Cái đó…. cái đó… chồng, em đã chuẩn bị quà cho anh ở nhà rồi.”
Mạnh Phàm vui vẻ trở lại, được rồi, còn biết đau lòng chồng cơ à. Sau khi Lục Lộ và Mạnh Phàm kết hôn, họ sống trong biệt thự hai người đã chuẩn bị sẵn, có rất nhiều phòng, nhưng Mạnh Phàm mới ngủ trong nhà được mấy tiếng đồng hồ, Lục Lộ cũng không thèm ngó ngàng tới. Cô tự nhiên chia đôi ngôi nhà, một nửa ngôi nhà mới thuộc về Mạnh Phàm, và nửa còn lại thuộc về cô.
Mạnh Phàm cuối cùng cũng đưa cả hai về nhà an toàn, về phần cảnh sát giao thông phía sau anh, đương nhiên sẽ có người giúp anh lo tất cả những việc này khi anh xuống xe.
Vì không muốn tỏ ra là mình coi trọng món quà, Mạnh Phàm đi vào nhà trước. Nhưng mà, tư thế này của anh làm Lục Lộ, người đi sau anh, nghĩ rằng anh có thể có bị chuột rút rồi.
Cuối cùng khi về đến phòng, Mạnh Phàm nhảy vào, thấy trong phòng toàn là hộp các-tông, anh cau mày, vươn tay mở hộp ra, sau đó sắc mặt càng thêm xanh mét.
Một hộp đầy bao cao su, mở một hộp khác, lại bao cao su. Từ Durex đến Jessbon, bao gồm tất cả các nhãn hiệu bao cao su nổi tiếng trong và ngoài nước, có đủ thứ, người bình thường có thể dùng những thứ này để mở cửa hàng chuyên kinh doanh bao cao su luôn rồi.
Chu Sâm rất nghiêm túc và có trách nhiệm trong công việc, ngay khi nghe Kỷ Y Nhiên nói phải mua nhiều hơn, anh đã đặt mục tiêu vào chữ “nhiều hơn” và chất đống bao cao su lên phòng Mạnh Phàm. Đánh giá từ số lượng set, nếu không có vấn đề về thời hạn sử dụng, thì Mạnh Phàm sẽ có thể sẽ phải tập thể dục 24 giờ một ngày nếu muốn dùng hết.
Ý cô ấy là gì? Lục Lộ nghĩ gì? Gân xanh trên trán Mạnh Phàm nhảy dựng. Anh vừa đi siêu thị mua một xe tải băng vệ sinh cho một người phụ nữ, đến gõ cửa khách sạn nấu canh gừng cho cô thức cả đêm, suýt đánh anh chàng bác sĩ kia của cô, mà người phụ nữ này tặng anh một thùng đầy bao cao su? Ý cô là gì?
Số bao cao su này tốt, nếu một người phụ nữ đưa cho bạn một chiếc bao cao su có nghĩa là cô ấy đang quan tâm đến bạn và nghi ngờ khả năng của bạn; nếu một người phụ nữ đưa cho bạn cả tá bao cao su, điều đó có nghĩa là cô ấy sẵn sàng duy trì mối quan hệ với bạn, nhưng nếu một người phụ nữ đưa cho bạn một thùng bao cao su……..
Thì cô ấy đang bị bệnh tâm thần hoặc muốn chia tay bạn và để bạn sử dụng những chiếc bao cao su đó để có một cuộc sống hạnh phúc về sau.
Đầu óc của Mạnh Phàm luôn trong tình trạng úng nước trừ khi trong công việc kinh doanh, nhưng sức ảnh hưởng của những chiếc bao cao su này quá lớn, lập tức tạo một lỗ thủng lớn trên đầu anh, nước ngập não rồi, nên suy nghĩ phá lệ rõ ràng.
Anh hiểu ý của Lục Lộ, anh hiểu.
Mạnh Phàm nắm chặt tay, khớp xương có chút tái nhợt, tức giận cầm một chiếc hộp Durex ra khỏi cửa, liền thấy Lục Lộ đang nghỉ ngơi ở phòng khách đối diện. Anh đá tung cánh cửa, ném Durex đến trước mặt Lục Lộ: “Ý cô là gì?”
Lục Lộ liếc nhìn Durex, sau đó liếc nhìn Mạnh Phàm đang hút thuốc, vẻ mặt vô tội: “Anh có ý gì?”
Thấy anh trưng ra khuôn mặt không biết phải làm sao, Lục Lộ quyết định nhắc anh: “Không phải là anh đã nói sao? Khi chúng ta gặp nhau lần đầu, anh đã nói không được xen vào cuộc sống riêng tư sau khi kết hôn. Bây giờ tuần trăng mật đã kết thúc, tôi nghĩ anh có thể sẽ có một số hành vi phóng túng cản trở sự hợp tác giữa hai công ty nên bày tỏ chút thái độ thôi. Đừng lo lắng, tôi sẽ không can thiệp cuộc sống riêng tư của anh. ”
Khuôn mặt của Mạnh Phàm trở nên dữ tợn, nhưng lại bị Lục Lộ chặn lại, không nói được lời nào. Anh lao đến và đè Lục Lộ đang nằm trên giường, đem người kia áp dưới thân anh, ôm chặt cơ thể ấy trong vòng tay anh, gần đến mức để Lục Lộ cảm nhận được hơi thở nặng nề của anh.
“Ý của cô là đá tôi để đi tìm tiểu bạch kiểm của cô?” Mạnh Phàm ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn Lục Lộ như sư tử trên đồng cỏ Phi đang nhìn con mồi.
Người nào đó đẩy anh nhưng anh không động, đành phải quay lại giường: “Là anh nói muốn cuộc sống riêng tư tự do, chứ tôi không thác loạn như anh.”
Nói xong, cô nhắm mắt lại, như thể đang tức giận, chính là dáng vẻ ‘Đừng làm phiền đến tôi’.
Mạnh Phàm tức giận đến mức muốn xử lý cô ngay tại chỗ, dù sao thì vợ của anh, ngay trong dịp tân hôn, đã muốn chọc điên anh rồi. Nhưng chính lúc này, anh nhìn thấy hai cái túi trong tay Lục Lộ, liền thoáng thấy được khuôn mặt tái nhợt của cô. Mẹ anh sinh bệnh cũng trong thời kì tân hôn, nếu anh đụng vào cô thời điểm này thì thực sự là súc sinh mất.
Mạnh Phàm bật dậy, lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng gọi vài cuộc
—— “Thiếu Dương à? Anh về rồi, đi kiếm một chỗ rồi kiếm thêm mấy cô gái xinh đẹp đi.”
“Tô Cảnh, đi gọi cho cô gái đó dưới tay cậu đến đi. Mấy trăm cũng được, thiếu gia hôm nay đi mở tiệc. “
“Hà Minh? Đừng có quan tâm đến số tiền đó, hãy tìm người họ Cổ kia đi. Tôi sẽ cho mấy người biết gì là thiên đường.”
“Trí Hiên….Mẹ nó! Không cần cậu an ủi.”
Mạnh Phàm cố ý gọi mấy cuộc điện thoại như vậy trước mặt Lục Lộ, cố ý cất cao giọng. Xong xuôi, thấy Lục Lộ nhắn chặt mắt, hô hấp đều đều, một bộ dáng ngủ ngon lành, anh tức giận gào lên:“Mẹ nó! Hôm nay chồng cô đi tìm niềm vui. Cô cứ việc mà ở cái lãnh cung của mình ngủ đi.”
Sau khi anh rời đi, Lục Lộ mở mắt ra, bất lực lắc đầu, trở mình ngủ tiếp. Cô thực sự lấy người như Mạnh Phàm làm chồng, cuộc hôn nhân như vậy liệu có thể tồn tại lâu dài được không? Cho dù Lý Đông Tú nghĩ rằng không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có lợi ích vĩnh cửu, nhưng nếu không có tình yêu thì lợi ích có thể tồn tại được bao lâu?
——————————————————–
Lâm Thiệu Dương hư hỏng, nhưng đến KTV, anh không dám đụng vào các cô gái ở đây, thường thì sau khi kết hôn chú rể đến đây tìm niềm vui, không phải là làm bậy sao? Muốn tìm cũng phải là Mạnh Phàm tự đi tìm, anh chuẩn bị rất nhiều số điện thoại rồi.
Tô Cảnh thực sự đến một mình, đối với hàng trăm cô gái mà Mạnh thiếu nhắc đến, anh không mang nhưng lại mang theo hàng trăm viên thuốc. Mạnh Phàm không ổn định về mặt cảm xúc, chắc chắn anh ấy bị thiếu thuốc rồi. Cô gái nhỏ dưới quyền anh ta là người mẫu hay khách hàng, ai có thể để Mạnh Phàm đùa giỡn được? Tất nhiên, anh cũng đã chuẩn bị rất nhiều số điện thoại, rốt cuộc vẫn có rất nhiều người mẫu muốn leo lên bằng mọi cách, tùy vào người mà anh ấy chọn.
Hà Minh đã mang theo Cổ Tuấn Kiệt cùng đến. Nếu không, anh sợ ngày mai Mạnh Phàm quăng công ty vừa kí hợp đồng với anh vì anh không đến, tìm cộng tác viên khác thì dễ, nhưng việc này quá thiếu đạo đức rồi.
Ngay cả Hứa Trí Hiên cũng đến đây. Anh thấy rất kỳ lạ, cuộc điện thoại không thể giải thích được của Mạnh Phàm chỉ là để bảo anh ấy đừng đi, đây không phải là lên cơn co giật sao?
Mọi người đều nghĩ đã có chuyện gì đó xảy ra vào tuần trăng mật của Mạnh Phàm
Quá dễ để phân tích, vào ngày thứ hai của tuần trăng mật, họ đến nhà Mạnh Phàm để tiễn họ tới nhà ga, chỉ khi về đến nhà họ mới phát hiện ra rằng cả hai đã rời đi vào nửa đêm. Không tìm thấy ai ở sân bay nên họ không biết cặp đôi mới cưới này sẽ đi đâu. Theo những gì họ biết về Mạnh Phàm, nếu Mạnh thiếu muốn gây bất ngờ, anh ấy nhất định sẽ oanh oang liệt liệt để mọi người biết đến, tuyệt đối sẽ không điệu thấp như vậy, chỉ có thể là Lục Lộ làm.
Mặc dù họ đoán rằng Lục Lộ có thể có cái nhìn không tốt với Mạnh Phàm, nhưng họ không ngờ mọi chuyện lại như thế này.
Khi vài người trong số họ bước vào phòng riêng, Mạnh Phàm đã uống hết 3 chai bia, 4 chai rượu vang đỏ và nửa chai rượu vang trắng. Anh uống quá nhanh, lại không ăn gì nên anh móc ngón tay về phía họ: “Lại đây, tên họ Cổ kia, để tôi đấm cho anh vài phát.”
Mạnh Phàm đặt tên là Cổ Tuấn Kiệt là vì mục đích này. Trong suy nghĩ của Mạnh Thiếu, họ Cổ kia là bao cát đặc biệt của anh. Mặc dù mỗi lần chạy trốn đều rất nhanh, nhưng anh cũng được đấm vai phát rồi.
Mọi người cuối cùng cũng ngăn được Mạnh Phàm đang say rượu, nhưng người này lại nhìn chằm chằm Hứa Trí Hiên bằng một đôi mắt say sưa: “Tại sao cô lại đến? Không phải … không phải cô sao? Anh … có phải vợ lẽ của nữ nhân chết tiệt kia? ”
Mấy người vội vàng bước tới đỡ Mạnh Phàm, người đưa nước, người vỗ vai anh.
Cuối cùng, Hứa Trí Hiên hỏi, “Mạnh Phàm, có chuyện gì vậy?”
“Chuyện gì vậy? Làm sao mà tôi biết được! Người phụ nữ này là cái quái gì vậy? Gửi cho tôi … và nói rằng cô ta không quan tâm đến chuyện đời tư của tôi! Lão tử chíng là muốn quản đấy. Lão tử chỉ muốn ôm một đứa con gái, đến chín đứa cũng được, không cho cô ta tìm vợ lẽ!”. Mạnh Phàm cuối cùng đã mắng ra và hét lên tất cả sự tức giận vừa nhận được ở chỗ Lục Lộ.
Lần này đến lượt mấy người còn lại nhìn nhau, có gì đó không ổn.
“Anh Mạnh, anh đi hưởng tuần trăng mật ở đâu vậy?”
“Chơi với muỗi.”
“Anh có khỏe không?”
“Không ngủ được.”
“Chị dâu đối với anh thế nào?”
“Mẹ kiếp, đúng là một người phụ nữ chết tiệt, gửi cho tôi …”
Mỗi khi Mạnh Phàm nhắc đến thứ gì mà Lục Lộ đã gửi, anh sẽ tự động tắt giọng. Có một số việc không nên bày tỏ, nếu không sẽ rất mất mặt.
Mắng một hồi, Mạnh Phàm liền chìm vào giấc ngủ say trên sô pha trong phòng riêng, cau mày mà ngủ.
“Chuyện này…”
“Có vấn đề!”
Thảo luận một hồi, mọi người đều đồng ý rằng, một vị thiếu gia kiêu ngạo và tự ái nào đó động tâm rồi, nhưng người ta bên kia không hề động tâm, còn muốn đem anh đá ra khỏi nhà. Còn về việc Lục Lộ sai Mạnh Phàm làm gì khiến anh trở nên như thế này, không ai có thể đoán được.
Đúng vậy, ý tưởng của cô Lục là thứ mà người bình thường không thể sao chép được.