HỖN ĐỘN ĐẠI CHÚA TỂ - Chương 42: 42 Báo Cáo
Luồng ánh sáng trực tiếp mang Nhậm Doanh Doanh, Mộ Linh San, Lý Sơn, Diệp Thanh Tuyền cùng Lâm Thần trở về lên tàu, ba vị trưởng lão thấy bọn họ xuất hiện sớm hơn dự định hai ngày, nghỉ bọn họ nhất định gặp điều gì đó nguy hiểm liền chạy tới hỏi, Nhậm Doanh Doanh im lặng gầm mặt không nói gì, Mộ Linh San cùng Lý Sơn cũng trầm mặt, chỉ có Diệp Thanh Tuyền toàn thân run rẩy, Tần trưởng lão mới hỏi nàng: ” Tất cả là do Lâm Thần, chính hắn thua lộ phí vào trận, khiến cho các thế lực trên lục địa này căm phẫn, vây khốn ep buộc bọn ta phải rời khỏi Sa Mạc Thần Cung…!Tất cả đều do hắn!”
Mộ Linh San nghe vậy liền chạy tới nói đỡ:” Không phải như vậy, thật ra…!”
Lúc này, Nhậm Doanh Doanh liền hét lớn chen ngang cắt lời Mộ Linh San :” Đủ rồi! Không cần nói gì hết, lần này trách nhiệm là do ta, Nhậm Doanh Doanh, ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm, các ngươi không cần nói gì hết a!”
Các trưởng lão cùng mọi người đều sừng sờ, Lâm Thần lúc này không nói gì hết chỉ lặng lẽ đi về phòng của mình, bất lực nhục nhã, đường đường cửu ngũ chí tôn đứng trên vạn chúng, thét ra lửa, một lời nói ra ai mà dám không tuân, hôm nay lại bị một đám nhóc không ra gì khinh bạc sỉ nhục, đúng là rồng mà mắc cạn tôm giỡn mặt; Hổ lạc đồng bằng bị chó khi…!Mối nhục hôm nay hắn quyết trả đủ, Vũ Thần Tông, Lăng Tiêu Điện, Tư Đồ Thế gia, cùng với bọn ranh tứ đẳng, tam đẳng thê lực các hãy đợi đó.
Diệp Thanh Tuyền thấy Lâm Thần không nói gì chỉ lặng lẽ đi về phòng, ả ta liền lên tiếng nói:” Tên phế vật Lâm Thần không học đâu được ít mẹo vặt, học hỏi người ta mại lộ, giờ thì hay rồi không được gì còn liên luỵ chúng ta, không hiểu sao lại để tên phế vật như ngươi tham gia nữa! “
Lâm Thần nghe vậy liền khựng lại, Lý Sơn tức giận nói:” Diệp Thanh Tuyền ngươi nói gì vậy hả ?”
Diệp Thanh Tuyền đáp lại và tiếp tục chỉ trích Lâm Thần các kiểu, Lâm Thần không nói lời nào chỉ đi tới trước mặt tát một tay vào mặt ả ta khiến ả ta té úp mặt vào thành tàu, Diệp Thanh Tuyền đau đớn ôm mặt tức giận nhìn về phía Lâm Thần tính mắng mỏ hắn nhưng ả ta nhanh chóng im miệng khi thấy ánh mắt tràn đầy sát khí, sát khí mạnh tới mức nó khiến cô chết lặng, toàn thân như bị rơi vào vực sau vạn tượng, bây giờ trong mắt cô Lâm Thần như một tôn sát thần, tràn ngập khí tức giết người.
Lâm Thần gằn giọng nói:” Ta không ngại giết một người như ngươi đâu! “
Nhậm Doanh Doanh bất ngờ trước hành động của Lâm Thần :” Đủ rồi, loạn như vậy chưa đủ sao ?”
Lâm Thần ánh mắt u ám nhìn về phía Nhậm Doanh Doanh, ánh mắt khiến cho cô nàng có chút không tự nhiên, rồi hắn không noi gì thêm lặng lẽ đi về phòng mình.
Lý Sơn cũng đuổi theo hắn, Mộ Linh San cũng đi về phòng của mình, chỉ còn Diệp Thanh Tuyền đang ngồi bệch run rẩy sợ hãi vì cô biết nếu Nhậm Doanh Doanh không lên tiếng Lâm Thần hắn sẽ làm thiệt, hắn sẽ giết mình.
Nhậm Doanh Doanh nhìn nàng lắc đầu, quay qua nói với các vị trưởng lão :” Các vị chúng ta nên hồi tông, cuộc chiến này Thanh Vân Môn chúng ta thua thảm trọng!”
Tần trưởng lão thở dài cũng không nói gì hơn:” Hồi tông!”
Trong phòng trên thuyền, Lý Sơn khuyên ngăn nhưng Lâm Thần hiểu đạo lí bên trong, Thanh Vân Môn quá nhỏ bé không đủ sức bao dung hắn, trước áp lực của các thế lực mạnh Thanh Vân Môn lực bất tòng tâm, thế giới này cá lớn nuốt cá bé, muốn người khác tôn trọng mình thì phải xem nắm đấm của mình bao lớn, hắn không nghe Lý Sơn nói nữa, bản thân lâm vào tu luyện, muốn báo thù hay rửa nhục thì phải có thực lực nên nhanh chóng hắn bế quan tu luyện.
Lần này nói không thu hoạch gì cũng không đúng, sau khi chiếm đại tiện nghi của Mộng Thiên Nguyệt, hấp thu Hồng Mông sơ khí của Hồng Mông Thánh Thể khiến cho linh khí vô cùng tinh thuần , vượt xa mong đợi bây giờ hắn chỉ cần một ý niệm liền đột phá Ngưng Đan Kỳ, khi bên trong Sa Mạc Thần Cung, hắn không dám đột phá vì chưa dám xem xét kỹ thân thể hắn.
Bây giờ, mọi thứ đã đầy đủ, chuẩn bị đột phá, hắn lấy ra hơn ba ngàn viên linh thạch ra dùng hồn lực bố một trận pháp hổ trợ hắn đột phá:” Tam Thiên Tu Nguyên Trận! Thành.”
Lập tức linh khí trong phạm vi gần ba ngàn dặm bị hút về trong thuyền, ba vị trưởng lão đang điều khiển thuyền thì phát hiện linh khí dị động, khi để ý thì tất cả linh khí xung quanh bị thu hút về một phía, mà đó không đâu xa lạ, là phòng của Lâm Thần.
Từ trưởng lão nói:” Tần lão đầu ngươi xem linh khí đều bị thu hút về một nơi, xem vị đệ tử này cũng không tầm thường a!”
Tần trưởng lão thở dài :” Ta nghe Doanh Doanh nha đầu, nói tên này mở trận cấm chế thu hơn hai vạn linh thạch, ta còn hơi nghi ngờ nhưng bây giờ thì không, ta đoán hắn chắc hắn bày ra một tụ linh trận nào đó mới khiến linh khí xung quanh bị hút về a, thiên phú tên này rất cao, đáng tiếc làm việc còn thiếu suy nghĩ…!”
Bên trong phòng, Lâm Thần ngồi trên giường vận chuyển [Hỗn Độn Chân Kinh] hấp thu toàn bộ linh khí.
Một lúc sau, hắn la lên ” Phá!” rắc hắn thành công đột phá tới Ngưng Đan Kỳ nhưng không ngừng lại hắn tiếp tục đi củng cố lại cảnh giới.
Thấm thoát, đã năm ngày trôi qua, chiếc phi thuyền trở cả đệ tử tham gia di tích Sa Mạc Thần Cung cũng trở về tới Thanh Vân Môn, chiếc phi thuyền bay thẳng vào trong tông môn đáp xuống giữ trung tâm môn phái, các đệ tử hiếu kỳ vây xung quanh, phía dưới có các vị trưởng lão cũng như Chưởng môn đứng đợi sẵn, Nhậm Doanh Doanh cùng bọn người đều xuống phi thuyền, qua một màn chào hỏi, Nhậm Doanh Doanh liền báo cáo sơ liệu chuyến đi, Chưởng môn cùng các vị trưởng lão đều thở dài lắc đầu, Nhậm Doanh Doanh từ trong túi trữ vật đổ ra một số thảo dược cấp bậc khác nhau, thấp nhất cũng là nhị phẩm cao nhất là tứ phẩm, tổng cộng hơn sáu mươi gốc, Lý Sơn cùng Mộ Linh San cũng đổ ra một ít thảo dược cùng khoáng sản nhị phẩm, và hơn mười thi thể của tam giai yêu thú, Diệp Thanh Tuyền cũng bỏ ra vài cây thảo dược tam phẩm.
Lúc này chỉ còn Lâm Thần chưa bỏ ra thứ gì, tất cả đều tò mò, Lâm Thần quăng ra một đống sách liền nói:” Ta tình cờ đi vào một động phủ của một vị cường giả, lấy được hơn mười quyển công pháp, vũ kỹ tất cả đều trên Đia giai hạ phẩm, lần này thất bại cũng một phần lỗi do ta nên t nguyện cống hiến hết xem như bù đắp!”
Các vị trưởng lão nghe xong đồng thời kinh ngạc tiến lên quả thật đuề là Địa giai phẩm chất, có năm quyển thượng phẩm công pháp, hai quyển thượng phẩm kiếm cùng đao pháp, ba quyển trung phẩm vũ kỹ.
Bốn người bọn họ đều kinh ngạc không nghỉ tới Lâm Thần còn bậc này cơ duyên, đồng thời Lâm Thần cũng lấy ra một trăm gốc tam phẩm thảo dược ra khiến mọi người thêm trầm trồ, Lãnh Phàm liền vui vẻ cười thảo mãn, các trưởng lão cũng gật đầu, nhưng lúc này Lâm Thần lại phát ngôn khiến mọi người vô cùng kinh hãi:
– Bẩm chưởng môn, có thể đáp ứng đệ tử một yêu cầu không a?