HỖ TRỢ VƯƠNG BÀI - Chương 44
Khâu Mục là người có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh, dọc đường đi tuy rằng thấy trong mắt cậu trai kia có gì đó rất quái lạ nhưng cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nhìn đám bạn cùng phòng hăng hái bừng bừng như vậy, trong lòng lại có chút chờ mong All-Star sắp tới.
Cuối cùng đến khi chia phòng ở, Khâu Mục và Cao Chấn Quân một phòng, Lý Kiệt và Giả Kim một phòng. Mấy ngày nay mối quan hệ cùng phòng của bọn họ rất gượng gạo, chia kiểu này khiến ít có thời gian đụng mặt hơn khiến ai cũng thấy thoải mái ít nhiều. Trừ Hàn Hựu vẫn không thấy mặt mũi đâu thì Khâu Mục khá hài lòng với việc sắp xếp này.
Ăn tối xong xuôi về phòng tắm rửa, mọi người đều ngủ sớm sau một ngày đi đường dài mệt nhọc. Sáng sớm ngày thứ hai, cả đám xuống tập hợp dưới đại sảnh để đi cùng nhau đến hội trường tổ chức All-Star.
Nếu như nói trước đây là tới hóng trò vui vì khó lòng từ chối thì hiện tại Khâu Mục lại không khỏi kinh ngạc khi cảm nhận được bầu không khí ồn ào huyên náo trong hội trường lúc này.
Tuy trước giờ vẫn biết giới eSports hiện tại đã phát triển cực kỳ quy mô và chuyên nghiệp nhưng vẫn không ngờ có thể phô trương đến mức này. Bắt đầu từ khu vực gần nhà thi đấu đã thấy rất nhiều fanclub cầm băng rôn cổ vũ, light stick vẫy rợp trời, đồng thanh hô khẩu hiệu, tiếng hô đinh tai nhức óc, điên rồ không kém concert của siêu sao quốc tế.
Đi suốt một đường giữa dàn đèn led nhấp nháy hoa cả mắt, Khâu Mục lại vô cùng quen thuộc với một cái tên dù có rất nhiều biến thể.
“UUU”, “3U”, “U thần”…
Nhìn từ mặt chữ có thể thấy một binh đoàn fan giơ biển muốn sinh khỉ con cho vị sư phụ đại thần kia của cậu, có thể nhìn ra được sự yêu thích này từ những gương mặt hưng phấn kia.
Khâu Mục tùy tiện nhìn lướt qua, ước lượng đại khái thì lượng fanboy và fangirl ngang ngửa nhau.
“Đúng là cái gì cũng ăn, nam nữ không bỏ sót.” Cậu vừa nghĩ vừa đi theo Cao Chấn Quân qua dòng người tấp nập, khổ sở luồn lách mãi mới tới được ghế của mình. Cảm giác trèo đèo lội suối thế này quả thực mệt hơn đi huấn luyện bên ngoài rất nhiều.
Màn hình lớn chiếu ảnh tuyển thủ đến từ các khu vực thi đấu khác nhau, bình luận viên của ban tổ chức gồm Nhãn Lệ, Mạo Tử và Thu Thư cũng giải thích đơn giản về các khu vực tham gia All-Star lần này.
All-Star có sự góp mặt của tổng cộng tám khu vực, trừ đội tuyển của Hàn Hựu thuộc LPL thì có đội tuyển từ khu vực LCS Bắc Mĩ, LCS Châu Âu, LCK Hàn Quốc, TCL Thổ Nhĩ Kỳ, CBL Brazil cùng với đội tuyển đến từ khu vực GPL Đông Nam Á.
Hôm nay là ngày đầu tiên của All-Star, tám khu vực chia thành hai bảng A và B, mỗi đội lần lượt thi đấu hai trận BO1 5VS5. Kết quả thắng thua sẽ được tính vào tổng điểm, chờ đến khi đánh hết một lượt trận BO1 sẽ đến hạng mục solo mà tất cả mọi người đều mong chờ.
Sau khi giới thiệu xong xuôi, trận đấu 5VS5 đầu tiên chính thức bắt đầu, danh sách tuyển thủ ra sân của hai đội được chiếu lên màn hình lớn.
Đội tuyển đến từ khu vực LCS Châu Âu đối đầu với đội tuyển đến từ CBL Brazil/
Ồ, không có LPL. Khâu Mục nhìn lướt qua màn hình, nghe tiếng bình luận dõng dạc bên tai mà lòng lại thấy hụt hẫng ít nhiều. Nhìn khắp khán đài ai cũng đều tập trung vào trận đấu, cậu lại không khỏi thấy mông lung, mãi cho đến khi nhà chính bị đánh nát, fan vỗ tay hoan hô ầm ầm mới hoàn hồn lại từ trong cơn buồn ngủ.
Dù là thi đấu vui là chính, nhưng fan cũng rất nhiệt tình…
Nghĩ vậy Khâu Mục lại lấy điện thoại ra nhìn, cảm nhận bầu không khí nhiệt huyết xung quanh, nhịn không được gửi một tin nhắn dặn dò người nọ: “Lát nữa cố lên nhé.”
Một lát sau lại thấy có gì đó không đúng, cậu liền bổ sung thêm một câu: “Nếu thua tôi sợ fan ở đây sẽ xé xác anh.”
…
Trong phòng nghỉ của đội tuyển thuộc LPL, màn hình đang phát trực tiếp diễn biến trận đấu của All-Star, vài người đang chờ đến lượt ra sân ngồi trên ghế theo dõi, nhìn từ nét mặt có thể thấy không ai căng thẳng, thậm chí còn có chút hả hê như thể ván đấu trên màn hình kia hoàn toàn chẳng liên quan đến mình.
“LCS năm nay mạnh ghê nhỉ.” Trần Lư nhìn qua số điểm hạ gục, cảm khái nói.
“Thà nói là hôm nay CBL đánh không đúng thực lực.” Kinh Thần Triết đẩy kính mắt, như thể vừa nhớ ra điều gì, “Nghe nói hôm qua bọn họ đi ăn đêm xong bị đau bụng, giờ nhìn mới thấy chắc không phải tin đồn.”
“Không hổ là Riddle, thông tin nhanh gớm.” Lâm Nam vỗ tay một cái, hoàn toàn không có chút thật lòng nào.
Kiều Vi đang định nói gì đó thì lại nghe thấy một tiếng “Phụt” từ sau lưng, lập tức liếc mắt nhìn qua: “Này 3U có phải cậu quá ác rồi không, mấy anh trai Tây Brazil bị đau bụng có gì mà vui thế?”
Hàn Hựu cất điện thoại vào, ý cười vẫn tràn ngập trong đáy mắt: “Chuyện đấy thì vui vẻ quái gì, tôi cười vì chuyện vui vẻ hơn mấy thứ vớ vẩn đó nhiều.”
Kiều Vi “Ô” một tiếng, giọng nói cũng mềm mại hơn: “Nhìn cái bộ dạng hoa đào phơi phới này, chẳng nhẽ bạn gái nhắn tin à?”
Hàn Hựu chớp mắt: “Đúng rồi, từ một người da trắng hơn cô, xinh đẹp hơn cô, vóc dáng mê người hơn cô đấy.”
Khi hai người đang nói chuyện, Trần Lư không khỏi quay sang nhìn.
Kiều Vi kinh ngạc: “Phải không đó, có bạn gái thật à?”
Hàn Hựu mỉm cười: “Đoán xem.”
Kiều Vi nghiến răng: “Cút! Tự cậu đi mà đoán!”
Đúng lúc này, staff tới gõ cửa phòng nghỉ, báo cho các tuyển thủ chuẩn bị lên sân khấu.
“Đi thôi.” Hiển nhiên Kinh Thần Triết hoàn toàn không có hứng thú với vụ đấu võ mồm não tàn này nên đứng lên đầu tiên, những người còn lại cũng lục tục đi theo ra cửa.
Vì có ưu thế về sân nhà, bọn họ lên sân khấu khiến fan cả hội trường hừng hực sôi trào, sức ảnh hưởng lớn áp đảo với trận đấu giữa hai đội vừa rồi. Cả nhà thi đấu rung động như vừa được giác ngộ ánh sáng tuyên truyền.
So với Hàn Hựu đang mỉm cười vẫy tay với fan trên khán đài, lúc này Khâu Mục ngồi trên kia lại phải chịu ảnh hưởng hơn gấp mấy chục lần. Dù gì trừ cái nhóm fan cuồng sau khi idol liếc mắt qua đã hoàn toàn gục ngã thì bên cạnh cậu còn có một Lý Kiệt với độ điên cuồng còn hơn mười người cộng lại.
“A a a a a a a a, U thần hãy để em sinh khỉ con cho anh!” Tiếng gào của Lý Kiệt bị sự ồn ào của đám đông nuốt chửng, nhưng vì vô cùng phấn khích nên còn ré lên chói lọi như tiếng cá heo.
Khâu Mục không chịu nổi phải bịt tai, trong lòng lẫn ngoài mặt đều vô cùng lạnh lùng.
Ồ, lại có người muốn sinh khỉ con cho anh ta. Cứ đà này chắc sẽ đẻ đầy Hoa Quả Sơn mất.
Lúc này năm người đã ngồi vào ghế trong ánh mắt của mọi người, sau khi điều chỉnh thiết bị xong xuôi, giao diện Ban-Pick lập tức hiện lên giữa màn hình lớn tại hội trường.
Đây là lần đầu tiên Khâu Mục nhìn Hàn Hựu chính thức thi đấu, nhìn qua màn hình cũng có thể thấy cái miệng hắn vẫn đang liến thoắng không ngừng, cũng không biết là do ánh đèn bao phủ hay vì bầu không khí ở hội trường mà giờ phút này, nhìn thấy đôi mày nhíu chặt của người kia lại cảm thấy lấp lánh ánh sáng khác với mọi khi, cứ thế khiến người ta nhìn mãi không dời nổi mắt.
Lúc này trong phòng thoại riêng của đội tuyển LPL cũng có chút căng thẳng như bầu không khí ở hiện trường.
Chỉ có điều loại căng thẳng này có gì đó rất sai…
“Ôi đm đm đm đm đm, MM pick Syndra cho tôi đi! Ai bảo hỗ trợ không thể first pick hả? Pick pick pick pick pick mau mau mau mau!” Hàn Hựu cau mày biểu đạt sự bức bối của mình.
“Ngậm miệng coi! Loại support không chân chính như cậu đòi pick cái éo gì! Lại còn Syndra? Muốn bóp team à!” Nếu như không phải đang phát sóng trực tiếp, Kiều Vi thực sự kích động muốn đánh nhau.
“Cô nói thế là tôi mất vui đấy, không Pick có tin vào trận tôi feed không?” Hàn Hựu uy hiếp.
“Ngon thì feed đi, đánh xong fan xé xác cậu ra.” Kiều Vi hoàn toàn không đếm xỉa.
“Đệch, cô nghĩ tôi không dám thật à!” Hàn Hựu tiếp tục khiêu khích.
“Thôi thôi, pick cho cậu ta đi.” Kinh Thần Triết thở dài, “Tôi sợ cậu ta dám feed thật đó.”
“… Coi như cậu giỏi!” Kiều Vi tâm không cam, tình không nguyện lựa chọn Syndra.
“Can muốn đánh gì? Tôi pick cho cậu.” Đến lượt Lâm Nam chọn tướng, cậu ta mỉm cười hỏi.
“Chọn Kog’maw đi.” Trần Lư trả lời.
“Vậy tôi chọn của tôi trước.” Kinh Thần Triết nói xong liền chọn luôn Ác Mộng Vĩnh Cửu Nocturne.
“Cứ thế đi.” Hàn Hựu vỗ tay hài lòng.
…
Các tuyển thủ lần lượt cấm chọn xong, bình luận viên cũng tiến hành phân tích.
Hôm nay ngoại trừ Mạo Tử và Thu Thư là hai bình luận viên cứng lâu năm của ban tổ chức còn có một bình luận viên mới là Nhãn Lệ. Tuy đây là một gương mặt mới nhưng nhờ vào phong cách bình luận hài hước và độc miệng cực kỳ được yêu thích trong giới eSports, Nhãn Lệ chính là một trong những bình luận viên nổi tiếng nhất hiện tại.
“Mọi người có thể thấy nữ thần MM của chúng ta đã pick vị tướng đi đường giữa là Syndra giúp Soso.” Sau khi nhìn Kiều Vi lựa chọn, bình luận viên liền thao thao bất tuyệt, “Nếu mọi người còn nhớ thời điểm Soso mới ra mắt tại liên minh thì Syndra chính là vị tướng làm nên tên tuổi của anh. Chỉ có điều sau này để phối hợp với đội hình của đội tuyển MAX thì rất ít khi thấy anh sử dụng lại vị tướng này. Tôi tin rằng All-Star lần này, Soso nhất định sẽ mang tới một màn trình diễn xuất sắc.”
“Ồ, Soso đã pick Kog’Maw cho Can rồi, Riddle lại lựa chọn Nocturne, xét qua về đội hình này, có thể thấy đội tuyển đại diện cho khu vực LPL của chúng ta năm nay sẽ đi theo lối đánh áp đảo nặng về sát thương.” Mạo Tử bổ sung.
“Tôi tin rằng tất cả mọi người đều chờ mong rốt cuộc U thần của chúng ta sẽ cầm vị tướng nào đi Support. Ấy, Lux sao? Trước mắt vẫn chưa khóa vào, có lẽ chỉ để đó cho mọi người nhìn thôi, như vậy cuối cùng U thần sẽ chọn vị tướng nào đây?” Lời của Nhãn Lệ nhanh chóng bị thao tác của Hàn Hựu chặn lại, “Tôi… khụ, thật không ngờ, vậy mà U thần… khóa thật rồi.”
“Có lẽ anh ta có suy nghĩ riêng.” Thu Thư đứng bên cạnh giải vây, “Dù sao cũng là một trận đấu All-Star thôi, mọi người đều sẽ chọn ra mấy con bài dị để chiều fan mà.”
“Chính là vậy. Thực ra vị tướng Lux này đi hỗ trợ chỉ cần đảm bảo có thể trói trúng mục tiêu thì cũng coi như một sự lựa chọn không tồi.” Nhãn Lệ cố gắng tìm lại nhịp bình luận, sau khi thấy hai đội đã chọn xong hết tướng, ngay ở những giây đổi vị trí cuối cùng, một nữ vương với gương mặt lạnh lùng lại hiện ra tại biểu tượng tướng trước ID của Hàn Hựu.
“Cái đệch, Lux đi đường giữa?! Mẹ nó chứ Syndra mới đi hỗ trợ à!” Một vạn câu chửi ào ào cuộn lên trong đầu, rốt cuộc Nhãn Lệ cũng kìm xuống, cứ thế đứng giữa khán đài đang bùng nổ.
“6666666, All-Star không nước mắt, gió tuyết bay bay, tôi đây thật là tiều tụy* ~~”
*Chế từ lời bài hát Mạc Tư Khoa không có nước mắt của Twins.
“Nhãn Lệ đừng khóc, đứng lên đi nào.”
“Hình như tôi lại nghe có tiếng tự vả đâu đây.”
“Quả thực đúng là bắt nạt Tiểu Lệ Lệ thuần lương vô tri của chúng ta mà, nhấn mạnh hai chữ ‘vô tri’.”
“233333 sao tôi thấy Nhãn Lệ như cô vợ nhỏ thế này!”
…
Chỉ trong chớp mắt, comment đã phủ kín màn hình stream, Nhãn Lệ thậm chí không kịp lo cho đời bình luận sau này của mình, chỉ cảm thấy bản thân vừa tự vả “bốp bốp” mấy phát sưng cả mặt, thực sự khóc không ra nước mắt.
Hết chương 44.