HÀNH TRÌNH BẤT TỬ - Chương 46: Quyển 1 - Chương 45
- Trang chủ
- Truyện tranh
- HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
- Chương 46: Quyển 1 - Chương 45
HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh
Ánh sáng đột nhiên vụt tắt khiến Nami giật nảy mình. Cứ như ai đó vừa cúp hết đèn vậy, đang giữa trưa mà cô có cảm giác bầu trời đã tối mờ. Cô dự định lùi lại nhưng bàn tay đã bị Andy nắm chặt. Phía bên kia Jessica cũng đang ngơ ngác nhìn xung quanh giống cô, tuy nhiên cô ta lại có vẻ như không lo lắng, sợ hãi gì hết.
Andy cảm thấy vui vẻ, quả nhiên năng lực của anh đang tăng lên từng ngày. Chẳng những có thể dễ dàng tiến nhập cõi u minh, mà còn có thể đem người bình thường theo. Trong cõi u minh này, những âm thanh ồn ào làm phiền họ biến mất. Thay vào đó là những ký tự sáng lung linh bay qua bay lại đầy trời. Những ký tự lấp lánh như một bầy cá khổng lồ bơi trong đại dương, càng vào sâu trong kia thì càng dầy đặc.
-Đây chính là bức tường âm thanh. – Andy giới thiệu, giọng anh hơi rè rè như đang nói qua bộ đàm.
-Sao, sao có thể như thế được? – Mắt Nami lấp lánh phản chiếu hình ảnh kỳ quái trước mặt. – Những ký tự này sao có thể trôi giữa không trung như thế kia?
-Thiếu uý, cô là nhân viên của SNH đó. Cả rồng và dơi quỷ chúng ta đều đã gặp qua, vậy mà cô lại không tin rằng có phép thuật ư? Những ký tự này, theo tôi đoán, là một loại bùa chú của những phù thuỷ mà chúng ta đi tìm.
-Tôi … tôi chỉ là … uhm … lần đầu nhiền thấy thứ gì lạ thì ai mà chẳng phản ứng như thế.
Nami chuyển từ giọng thảng thốt ngạc nhiên sang chống chế. Đúng là cô không nên tỏ ra yếu ớt như thế này, công việc của cô không phải luôn đối mặt với vô số bí ẩn mà nhân loại luôn phủ nhận sự tồn tại của chúng đó sao.
-Tôi không thể giữ được hai người ở trong này nếu buông tay ra. Còn ở bên ngoài thì không cách gì vượt qua tường chắn được. Vì vậy, nhiệm vụ đối phó bùa chú giao cho hai cô nhé. – Andy lần lượt nhìn trái nhìn phải. Hai cô gái ngay lập tức gật đầu đồng ý.
Cả ba người chầm chậm tiến vào vùng bơi lội của những câu thần chú lấp lánh. Một câu thần chú trôi qua chạm vào tay Nami, cô nhăn mặt.
-Khá đau đấy, đụng mạnh chẳng khác nào lấy gạch ném vào người.
Thế là Nami với tay rút cây dao chặt cây của Andy ra đối phó với những câu thần chú tiến đến từ bên trái. Jessica nhân lúc cả hai tay Andy đều bận, rút lấy thanh gươm Bloody Marry phía sau lưng anh. Lưỡi gươm vừa rời khỏi vỏ, ngọn lửa màu xanh ngay lập tức bùng cháy lên. Jessica mừng muốn rơi nước mắt khi linh hồn của Barry dần dần hình thành giữa không trung. Đôi mắt của anh trìu mến nhìn cô.
-Coi chừng! – Giọng nói ma của Barry vang lên rin rít.
Jessica vung kiếm chém đôi câu thần chú đang lao về phía mình. Barry mỉm cười hài lòng, còn Jessica thì không rời mắt khỏi anh. Barry đã mất biết bao lâu rồi? Quá lâu, quá mong nhớ và quá đau khổ. Nếu không phải tín ngưỡng của cô không cho phép tự sát, thì cô đã đi theo Barry rồi. Mất đi Barry, chẳng khác nào cô cũng mất đi trái tim, làm sao sống nổi. Gương mặt chưa từng có biểu cảm của cô trong hơn cả tháng qua đột nhiên nhăn lại, nước mắt cô trào ra. Bao nhiêu đau khổ, oán hận tích tụ lâu ngày bùng nổ trong thời khắc đó.
Andy lo lắng khi nhìn thấy quầng sáng xanh trên thanh kiếm lại sáng hơn một chút. Jessica lại vô tình tiếp thêm rất nhiều ‘niệm’ cho thanh kiếm. Nếu cứ như thế này thì linh hồn của Barry sẽ bị biến đổi, không thể nào siêu thoát được mất. Anh nắm chặt tay hai cô gái, đi nhanh hơn về phía sau của bức tường.
Thêm nhiều câu thần chú tiến công dồn dập khiến hai cô gái chẳng kịp đối phó nữa. Andy cũng thấm đau, như tử tù bị ném đá suốt từ đoạn đường tới đài hành hình. Anh đã mất rất nhiều sức để lôi kéo hai con người bình thường đi qua cõi u minh. Anh phải trả phí cho cả ba người bọn họ. Cõi u minh tăm tối như một miếng thấm hút, còn sinh lực của anh là dòng nước đổ ra ngoài. Càng ở đây lâu chừng nào thì càng nguy hiểm chừng nấy.
Bên trong lõi của bức tường, thần chú đặc ken như cá mòi nằm trong hộp. Nami bắt đầu kêu lên the thé khi bị đập trúng liên tục, còn ánh sáng trên thanh kiếm Bloody Marry thì lập loè như con đom đóm trong đêm đen. Andy biết nếu Jessica tiếp tục gặp nguy hiểm, thì linh hồn của Barry càng sẽ bị ép đến giới hạn cuối cùng. Sự kích thích xảy ra sẽ biến đổi Barry thành ác linh, tiến nhập làm niệm quỷ; hoặc thành một linh hồn bảo vệ, tồn tại dưới dạng thức thần. Dù là trường hợp nào,Barry cũng sẽ bị mắc kẹt, vĩnh viễn không siêu sinh. Andy cắn răng, quyết định liều lĩnh thêm lần nữa.
Trong thế giới u minh này, tất cả sức mạnh và phép thuật đều trở về hình thái cơ bản của nó. Kể cả đôi mắt người thường của Nami và Jessica cũng có thể nhìn thấy được sức mạnh đang ào ạt tuôn ra khỏi người Andy. Dòng sinh mệnh mang ánh sáng vàng cuồn cuộn quanh người anh như một cơn lốc nhỏ. Khá nhiều năng lượng sinh mệnh bị một điểm xa xôi nào đó trong không gian đen cuốn lấy. Tuy nhiên Andy vẫn ngoan cố gượng ép bản thân mang ra thêm nhiều sinh khí.
Cơn lốc càng lúc càng xoáy nhanh, ánh sáng càng lúc càng trong vắt lại. Thứ cuồn cuộn như gió đó gần như hoá lỏng, sóng sánh, rồi sền sệt và cuối cùng thì rắn lại như thạch. Sinh mệnh bị biến thành bá khí, và từ bá khí hình thành nên Minh Kính. Một tấm chắn khổng lồ, hình tròn dần dần định hình phía trước bọn họ. Chất thuỷ tinh trong suốt đánh bật mọi câu thần chú đang lao tới. Andy nắm chặt tay hai cô gái, kéo họ chạy nhanh về phía trước, dùng Minh Kính để đỡ hết mọi đường tấn công.
Cả hai cô gái lẫn hồn ma của Barry đều kinh ngạc sững sờ khi nhìn thấy tấm kính khổng lồ trước mặt mình. Andy liên tục đưa bọn họ từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Nami cảm thấy bàn tay nắm lấy mình đang run rẩy. Cô liếc nhìn sang gương mặt nhăn nhó của Andy. Anh cắn chặt răng, còn mồ hôi tuôn ra dầm dề như mưa.
Tấm kính chắn trước mặt họ đang bị bào mòn, rạn vỡ. Điểm tối đen sâu thẳm mà Nami không cách gì nhìn tới được, nhưng cô cảm giác được nó tồn tại. Ánh sáng xung quanh Andy tuôn ra nhiều hơn để bù đắp vào những chỗ bị ăn mòn, nhưng dường như sự bù đắp ngày càng yếu ớt hơn. Điểm tối phàm ăn đang thoa thuê hút lấy sức mạnh, trong khi Andy đang dần dần cạn kiệt. Trước mắt anh bắt đầu nhoà đi, còn đôi tay không còn chút sức mạnh nào nữa.
Cuối cùng tấm kính chắn vỡ đi như lớp vỏ trứng mong manh. Bóng tối chồm tới, nhai nó thành cám rồi nuốt lấy. Bọn họ đã vượt qua chỗ sâu nhất của bức tường, nhưng chưa thoát ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của những câu thần chú. Nami và Jessica tiếp tục nhiệm vụ chống đỡ của mình, trong khi Andy dùng chút sức lực cuối cùng, nắm tay họ kéo chạy đi.
Đột nhiên không gian bật sáng và tiếng ong ong điếc tai trở lại với họ. Andy đã sử dụng đến giọt cuối cùng của sức mạnh rồi. Anh gục xuống, kéo cả hai cô gái cùng ngã. Tuy rất kinh hoàng và hoảng sợ, nhưng Nami và Jessica đều mạnh mẽ hơn những cô gái bình thường khác. Hai người xốc Andy lên, rồi kéo anh di chuyển nhanh về phía trước. Càng mau thoát ra khỏi phạm vi bức tường chừng nào, càng tốt chừng nấy.
Khi trong đầu không còn tiếng ồn đinh tai khó chịu đó, họ mới dừng lại. Cả hai cô gái khụy xuống, cảm thấy toàn bộ sức lực như trôi tuột đi đâu hết. Họ đặt Andy nằm trên bãi cỏ, gương mặt anh trắng bệt như không còn sự sống. Nami dự định cúi xuống kiểm tra anh thì thấy máu từ trong mũi mình chảy ra toong toong. Cô quay lại, Jessica cũng đang chùi chùi máu từ trong mũi. Hai người đồng loạt nhìn nhau, rồi sau đó cả hai cùng ngã ra đất bất tỉnh.
^_^
Andy tỉnh lại, mở mắt nhìn bầu trời đầy sao đêm. Có lẽ anh đã ngất đi năm sáu tiếng đồng hồ gì đó. Andy thử nhúc nhích người, nặng nề, bất lực. Anh nhớ mình đã ném đi biết bao nhiêu năng lượng của bản thân cho cơn đói của cõi u minh. À mà nhắc đến cơn đói, anh thấy bụng mình cồn cào, cổ họng khát khô.
Đó không phải là một cơn đói bình thường, có thể dùng bánh mì và lương thực để thoả mãn được. Đó là cơn khát máu, đó là cơn đói giày vò một sinh vật không còn là con người như anh. Thứ năng lượng Andy dùng chính là năng lượng của sinh mệnh, dùng càng nhiều, anh càng phải bổ sung nhiều hơn để bù lại. Thứ năng lượng đó chỉ có thể lấy từ máu người, thơm ngon, béo ngọt. Uống càng nhiều máu, sức mạnh anh càng tăng, và đích đến là trở thành một con ma cà rồng mất trí ngày càng gần.
Nhịp đập nhè nhẹ của mạch máu vang vang trong tai anh. Mùi thơm nồng nàn của máu lan vào mũi anh. Andy liếm nhẹ đôi môi khô khốc của mình. Anh ngồi dậy, phát hiện Nami đang gục trên người mình. Mái tóc cắt ngắn của cô khiến cái cần cổ thon dài lộ ra dưới ánh trăng. Máu trong cái cổ đó đang chảy rần rần. Anh có thể nghe được tiếng của hàng ngàn cc chất lỏng đỏ sậm đang di chuyển trong huyết quản. Tim anh đập nhanh hơn một chút, bị cái cổ xinh đẹp kia hấp dẫn lạ kỳ.
Ruột gan anh đang sôi lên, cổ họng khát khô và bản năng cổ vũ anh đưa miệng lại gần cái cổ Nami. Andy liếm mép thêm một lần nữa, cảm nhận hai chiếc răng nanh của mình đang nhú lên thêm một chút, nhọn hoắc. Quả nhiên, từng ngày từng giờ Andy vẫn liên tục bị biến đổi. Càng lúc anh càng mạnh hơn, càng lúc càng đói khát hơn. Lý trí của anh gào lên, “Không được, dừng lại đi. Cô ấy là đồng đội của mày!” Nhưng con ma cà rồng trong anh lại rít lên nhiều hơn nữa. “Ta đói, ta khát. Ta cần thêm máu …”
Andy ngập ngừng, phân vân lựa chọn giữa bản năng và lý trí. Một bên ngăn cản anh, khiến anh nhìn vào giương mặt thân quen của Nami. Một bên cổ vũ anh, nhìn vào cái cần cổ trắng muốt hấp dẫn đó, lắng nghe tiếng máu chảy mê hoặc bên trong đó.
“Máu người rất ngon, hãy thử đi. Ngon hơn cái thứ đồ ăn chay tổng hợp từ phòng thí nghiệm rất nhiều.”
Andy chợt nhớ tới Thanh Đồng. Gương mặt cô rất thoả mãn khi uống máu của cha anh. “Chắc chắn máu người là rất ngon rồi!” Có thể phục hồi sức mạnh, làm lành vết thương và thoả mãn cơn khát. Hơn nữa, Thanh Đồng đã hút máu của nhiều đời tộc trưởng Thành gia đó thôi. Cũng đâu có ai chết vì bị cô hút máu.
Liếm mép thêm lần nữa, răng nanh của anh đã mọc đủ dài rồi. Cái cổ nhỏ bé rất mềm, chỉ cần nhẹ nhàng cắn vào đó, máu sẽ chảy ra, tuôn đầy trong miệng anh. Thứ chất lỏng sền sệt, ấm nóng, ngọt ngào đó … Nghĩ tới là nước miếng lại chảy ra thêm nhiều.
“Chỉ một ít thôi, một chút xíu để hồi phục sức khoẻ thôi. Không có tôi, thì ai sẽ bảo vệ các cô chứ?”
Jessica vẫn nằm bất tỉnh bên cạnh Andy. Tốt, như vậy sẽ không ai thấy được hành vi của anh. Từ lúc bị biến đổi tới giờ, Andy chưa từng uống máu người. Thứ anh dùng là máu tổng hợp nên không va chạm gì đến vấn đề đạo đức cả, nhưng nếu là máu người thật thì … Cảm giác khi dùng khác nhau rất nhiều. Anh là tên trộm lén lút lần đầu tiên phạm tội. Hơi thở gấp gáp hơn, tim đập nhanh hơn.
Anh ôm lấy Nami, nâng người cô lên, đưa miệng mình ghé sát vào vị trí động mạch trên cổ cô. Anh dừng lại, ngập ngừng vì lương tâm cắn rứt. Tiếng bụng réo sôi lên khiến Andy như phát điên. Đúng vậy, hãy nhanh uống máu khi lý trí vẫn còn. Khi đó anh sẽ kịp dừng lại khi vừa đủ mức. Nếu bị cơn đói đánh bại, anh sẽ phát điên mà giết hết tất cả mọi người ở đây, rút cạn máu họ cho đến giọt cuối cùng. Điều xấu và xấu hơn. Anh chọn làm điều xấu vậy.
Liếm môi. Anh há miệng ra, những chiếc răng nanh đã sẵn sàng cắm phập vào cổ của cô gái tóc ngắn.
Ống tay áo của Andy bị giật nhẹ. Anh hoảng hốt quay lại nhìn. Jessica đã tỉnh, cô mở đôi mắt to thảng thốt nhìn anh. Jessica lắc đầu nhè nhẹ. Cô là cận thân hộ vệ do Gilbert chọn riêng cho Andy. Bí mật của anh đã được chia sẻ trong ba người bọn họ. Andy đã dặn dò Jessica, trước khi anh phát điên và biến thành ma cà rồng, cô phải giết anh đi. Nếu một ma cà rồng chính thức tỉnh dậy, đó sẽ là sự bắt đầu của một kỷ nguyên máu và đầy chết chóc.
Đêm nay, Andy đã dùng cạn sức mạnh của mình. Chỉ còn hai lựa chọn, hoặc là vi phạm nguyên tắt con người, tấn công đồng loại; hoặc là biến thành một thứ khác, khi đó anh không hề vi phạm nguyên tắc, vì vậy sẽ tha hồ tàn sát tất cả.
Jessica với tay kéo cổ áo của mình ra, ánh mắt kiên định nhìn Andy, sau đó cô gật đầu. Nami là đồng đội của anh, nếu tấn công cô ấy, anh sẽ hối hận suốt đời. Jessica là người của Thành gia, tâm hồn cô có thể trao trọn cho Barry, máu huyết của cô có thể dùng để thoả mãn cơn khát cho chủ nhân Andy. Đó là tự nguyện, anh không cần phải cắn rứt lương tâm gì hết.
Andy sững sờ, anh cảm thấy xấu hổ vô cùng. Tay anh nhẹ nhàng thả Nami ra. Kể cả ý chí, sức lực và lòng tự trọng đều đã bỏ anh đi đâu hết rồi. Jessica ngồi dậy, ôm choàng lấy vai Andy, đưa sát cái cổ mình vào miệng anh. Andy bật khóc, một giọt nước mắt lăn dài trên má. Nhưng kể cả sự nhục nhã cũng không thể đánh bại nổi con quỷ đói khát trong anh. Andy liếm môi, do dự lần cuối, sau đó từ từ ấn răng anh của mình vào cổ cô gái. Máu trào vào miệng anh, không còn ngọt ngào nữa mà là mặn đắng.
Tiếng mút rất nhẹ nhưng ngân lên, vang vọng trong khoảng rừng vắng. Cô gái rên xiết lên từng hồi, mồ hôi chảy dài đầy mê hoặc. Không hề đau đớn như cô tưởng tượng. Có chút gì đó mơ hồ, lãng đãng và tê dại. Jessica không thể chấp nhận cô đang bị kích thích. Đôi môi của người đàn ông đặt trên cổ cô. Đúng vậy, đó chính là vị trí khoái cảm của phụ nữ. Anh ta liên tục mút lấy mút để, thoả mãn cơn khát tột cùng của mình. Còn cô, giống như một đãng phụ, rên lên từng hồi sung sướng. Nhưng giữa bọn họ không hề tồn tại thứ quan hệ nam nữ bình thường. Bọn họ đang làm một việc thuần tuý theo bản năng tự nhiên, dã thú và con mồi.
Nằm bên cạnh họ, Nami đã tỉnh dậy. Cô im lặng, co ro quay lưng về phía hai người mờ ám. Tiếng mút chùn chụt đó, tiếng rên xiết đó … tất cả đều khiến cô không dám quay lại. Tâm cô bấn loạn, đầu óc quay cuồng sợ hãi. Không cần biết họ làm gì, vấn đề là cô không dám tỉnh lại vào lúc này, đành phải tiếp tục giả vờ nằm im. Thế nhưng tiếng rên xiết như khoan vào tai cô. Người Nami nóng ran, cơ thể quằn quại những phản ứng tự nhiên của con người. Ôi, cô cũng muốn ….
Andy mở mắt, sực tỉnh giữa cơn đê mê đầy khoái cảm. Anh phải dừng lại. Nếu cứ tiếp tục buông thả lý trí, thì Jessica sẽ chết mất. Chiếc răng nanh bị Andy điều khiển thụt vào, anh đột ngột nhả cô ra. Máu từ hai vết răng chảy tràn ra ngoài. Andy hoảng sợ. Đó là máu chảy ra trực tiếp từ động mạnh chính, vết thương lại liên tục bị Andy hút lấy nãy giờ nên máu cứ dồn dập đổ về. Andy luống cuống không biết làm sao để cầm máu lại. Đây là lần đầu tiên, nên anh không hề có chút kinh nghiệm xử lý như thế nào.
Phải rồi, kinh nghiệm chẳng phải là thứ Andy được thừa kế nhiều nhất sao. Anh lục lọi trong tâm trí mình. Đáp án cứ thư thế hiện ra thật rõ ràng như truy cập vào một trang hỏi đáp. Andy cúi xuống, liếm sạch dòng máu đang chảy ra. Anh dùng lưỡi bịt lấy vết thương. Cảm nhận da thịt khép lại từ từ, đóng chặt lại để máu không tiết ra nữa. Nếu hơi thở ma cà rồng là một loại mê hương, thì nước miếng lại là một loại thuốc cầm máu, liền da. Thời cổ đại, nhà họ Thành đã dùng nước miếng của Thanh Đồng để chế tạo nên loại thuốc độc môn bí truyền của mình, danh chấn tứ phương, được xưng tôn là tiên đơn diệu dược. Anh bật cười, thì ra dòng họ của mình từ lâu đã rất lạc quan với việc nuôi ma cà rồng trong nhà để khai thác.
Jessica dần dần thoát ra khỏi ảo giác mê hoặc. Cô cảm thấy tay chân lạnh ngắt còn cơ thể thì vô lực. Andy vẫn ôm lấy cô, ánh nhìn toát lên vẻ quan tâm.
-Xin lỗi! – Anh thì thầm vào tai cô.
Jessica gượng ngồi dậy, cô kiên định nhìn thẳng vào mặt anh. “Đây là bổn phận của thuộc hạ!”
Mắt hai người cứ chằm chằm nhìn nhau trong đêm tối. Tuy Jessica không thốt lên lời nào, nhưng chẳng hiểu tại sao Andy lại thông hiểu toàn bộ thông điệp mà Jessica muốn nói. Anh thở dài.
-Lần này là do tôi sơ suất. Sẽ không có lần sau nữa đâu! – Anh hứa chắc.
Không gian im lặng không một tiếng động. Andy và Jessica lại bất động không nói lời nào. Thời gian trôi qua chầm chậm. Đến lúc này, Nami nhận định là thời cơ đã tới. Cô cựa nhẹ người, trong miệng hơi rên lên một chút. Quả nhiên có người nhào tới, lay vai cô.
-Nami, cô đã tỉnh.
-Sếp … – Cô khẽ gọi nghẹn ngào. – May quá anh không sao hết!
-Cô cảm thấy như thế nào rồi? – Andy quan tâm hỏi. Anh giúp Nami nâng người dậy.
-Hơi đau đầu thôi. – Cô yếu ớt tựa vào người anh.
-Có lẽ là do tác dụng còn sót lại của sóng âm thanh.
Nami khẽ nhìn về phía Jessica, cô gái quay mặt đi không nhìn về phía bọn họ. “Không ngờ một người ít nói lại là một kẻ địch mạnh vậy!” Nami thầm đánh giá. “Nhưng tôi nhất quyết không chịu thua đâu.” Nami gửi một ánh mắt quyết liệt đến chỗ Jessica, không biết người ta vừa cứu mình một lần xém chết.