HAI THẾ GIỚI - Chương 24
Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 24
Chương 24: Điện lưu (Author: Kagi)
Một buổi sáng mùa đông, cả học viên được phủ lên một lớp tuyết trắng, các loài động vật chim chóc thì tìm kiếm nơi trú đông.
Cả không gian được bao bọc bởi một bầu không khí tĩnh lặng và trong lành.
Tiết trời lúc này cũng đã khá lạnh.
Tại nhà 116.
Key đứng trong sân, tập trung đến cực điểm.
Mắt hắn nheo lại, hơi đưa tay ra trước.
Không có bất cứ dấu hiệu báo trước gì, ở phía trước Key một khoảng bỗng xoẹt lên vài tia điện sau đó tắt ngay lập tức.
Key lắc đầu, thì thào:
-Vẫn không được, không cách nào điều khiển tốt dòng điện này được, lúc nào cũng bị ngắt quãng là sao đây.
“Điện lưu” này phải nói là kì dị đến cực điểm.
Nó quá đơn giản. Câu chú cực ngắn, cấu trúc cũng đơn giản đến mức có thể bỏ qua. Cấu trúc của nó chỉ là một đường kẻ ma lực mà thôi, thậm chí còn không hình thành nên vòng tròn ma pháp nữa.
Đâm ra ma pháp này tiêu hao ma lực cực ít, thi triển cực nhanh mà lại không gây ra động tĩnh đáng kể. Có thể là một ma pháp lợi hại trong nhóm ma pháp trung cấp và cao cấp.
Những thứ bất ngờ luôn gây ra hiệu quả cao.
Tuy nhiên không mấy người sử dụng ma pháp này. Đơn giản vì nó quá khó tập luyện và sử dụng.
Dù rất đơn giản nhưng uy lực của nó lại quá yếu, chỉ là một dòng điện không thể nhìn thấy bằng mắt thường với cường độ rất nhỏ mà thôi, ảnh hưởng đến con người hầu như là không có. Vì vậy để sử dụng Điện Lưu có hiệu quả bắt buộc phải dùng nhiều dòng điện cùng lúc.
Vấn đề lại nảy sinh ở chỗ này.
Cho dù có đơn giản đến mấy thì việc điều khiển hàng loạt dòng điện cũng cực kì khó khăn. Nó đòi hỏi khả năng tập trung cực cao cùng sự khống chế đến từng chi tiết. Nếu các dòng điện cách nhau quá xa sẽ giảm hiệu quả xuống, mà chụm lại quá gần thì lại có thể hợp thành dòng điện lớn hơn dẫn đến dễ bị đối thủ phát hiện. Hơn nữa do phải điều khiển ít nhất là hàng trăm tia điện như vậy nên người dùng phải có khả năng phân tâm điều khiển rất tốt.
Đó là chưa kể đến việc phải dùng thêm ma pháp khác để tấn công nữa, độ khó khăn là rất lớn.
Nói nôm na muốn phát huy uy lực của Điện Lưu thì phải giỏi khống chế, chính xác cao, phối hợp tốt, phản xạ nhanh. Và dĩ nhiên không phải ai cũng có những yếu tố trên.
Đã hai tuần kể từ lúc Key bắt đầu nghiên cứu thứ này, đáng tiếc là không mấy khả quan.
Với số ít dòng điện thì hắn rất dễ khống chế chúng, tuy nhiên từ mười dòng điện trở lên thì sự việc bắt đầu khó khăn. Đến khi hắn thử với vài chục dòng điện thì hoàn toàn thất bại, chỉ có ngẫu nhiên vài lần là thành công.
Như lần vừa rồi hắn mắc lỗi vì sắp xếp những tia điện quá gần dẫn đến hình thành một luồng điện lớn quá mức cho phép.
Hôm nay hắn có giờ lý luận ma pháp cơ sở, tuy nhiên Key nghĩ nó không quá quan trọng nên đã xin nghỉ để tập luyện “Điện lưu”. Việc này trong học viện cũng rất bình thường. Không ai bắt buộc học viên phải đến lớp mỗi ngày, nhà trường chỉ quan tâm đến kết quả học sinh đạt được và tạo điều kiện tối đa để học viên tự do phát triển bản thân. nguồn
Lần thử thứ ba trong ngày và gần một ngàn lần trong hai tuần, vẫn chỉ là thất bại. Bây giờ hắn đã hiểu vì sao rất ít người tu luyện ma pháp này rồi. Thật sự quá khó học a.
Vẫn không bỏ cuộc, hắn lại tiếp tục thử.
Lần thứ tư, lần này Key lại quá phân tán chúng, kết quả là ma pháp chưa kịp hình thành thì những dòng điện đã biến mất vào không khí.
Lần thứ bảy, Key mắc lỗi về khống chế, lượng điện tích chạy loạn cả lên, lại thất bại.
Lần thứ mười lăm, miễn cưỡng được tính là thành công. Những dòng điện tụ tập đánh vào một cái lon Key để sẵn khiến nó dao động vài cái, đáng tiếc uy lực vẫn không được như mong muốn.
…
Lần thứ bốn mươi bảy, lần này tệ nhất, lỗi khống chế khiến những dòng điện quay ngược lại đánh thẳng vào người thi pháp, kết quả một cảm giác hơi tê rất nhẹ, gần như không cảm nhận thấy. Điều này khiến hắn thở phào may mắn, nhưng cũng thất vọng vì uy lực quá yếu.
Lần thứ năm mươi, vẫn là lỗi khống chế, các dòng điện hợp lại thành một cột sét lớn đánh thẳng xuống sàn làm tuyết bắn lên tung tóe, mơ hồ còn có vài tia điện xẹt qua.
Key dừng lại, hắn cảm giác tình hình sẽ không tốt hơn nếu hắn tiếp tục. Tuy nhiên hắn không có ý định bỏ cuộc, đơn giản vì khó khăn lắm mới tìm được thứ khiến hắn hứng thú cao độ như vậy.
Trời lúc này đã trưa, Key nghỉ ngơi một lúc rồi tiến tới căn tin, khi sáng Will và Fei đã hẹn hắn.
Lúc hắn tới nơi thì còn chưa ai đến, nên hắn gọi một ly nước rồi ngồi xuống xem tin tức.
Một lúc sau mọi người cũng đã đến. Ba tên con trai đi trước, Will có vẻ đang bốc phét gì đó với hai tên kia, đưa tay múa chân rất hưng phấn. Anna cùng Vanes thì đang trò chuyện, thỉnh thoảng còn cười khúc khích.
Như mọi khi, cả bọn vừa ăn cơm vừa bàn tán đủ thứ.
Lúc biết Key đang tập luyện “Điện lưu”, những người khác rất ngạc nhiên. Graham còn định đến sờ đầu xem Key có bị ấm không nữa. Trong suy nghĩ của tên này, tốn thời gian vào những thứ nhức óc đó thì thà đi ngủ còn có lí hơn.
Vanes nói:
-Sao cậu không thử hỏi vài giáo viên xem?
-Có hỏi qua, đáng tiếc không ai hiểu rõ ma pháp này, họ chỉ nói lại vài nguyên lí cơ bản thôi. Key trả lời, nhún vai một cái.
-Vậy sao? Vậy cậu đến hỏi đại ma pháp sư Allen thử xem? Will chen vào.
Key nghiêng đầu nghĩ một lúc, nói:
-Ừm, tôi sẽ thử.
Thật ra Key có một cái cảm giác là Allen chắc chắn có thể giải quyết vấn đề của mình. Nhưng hắn không muốn hỏi người khác khi mà bản thân chưa cố gắng hết mức. Hắn còn muốn hưởng thụ cái cảm giác kích thích này lâu thêm một chút nữa.
Lại nói về đại ma pháp sư của chúng ta.
Allen lúc này sắp điên tới nơi rồi. Hắn cơ hồ lục tung tất cả tài liệu lên nhưng vẫn không tìm ra thứ gì ra hồn.
Ngay cả việc của Alan Wicky hắn cũng có tìm nhưng dù sao cũng đã qua gần trăm năm rồi, những thứ hắn tìm thấy có thể nói ít đến đáng thương.
Trong phòng bày ngổn ngang đủ thứ giấy tờ cùng hình vẽ.
Hắn lại liếc sang tấm gương, lần này không biết là lần bao nhiêu rồi. Trong gương, đám bụi đen kia đã tụ tập lại thành một hình người, dáng vóc cũng tương tự Allen.
(.
Rửa mặt một tí, mang theo cặp mắt đầy những tơ máu, Allen ra ngoài, chiều nay hắn còn có một tiết dạy cho các học viên năm ba.
Đang đi trên đường thì hắn bắt gặp Susan, cô nàng đang đi về nhà.
Trông thấy hắn, Susan có vẻ hơi ngạc nhiên một chút, hỏi:
-Này, cậu bị sao vậy, đêm qua không ngủ à?
-Không có gì, nghiên cứu ma pháp mới thôi.
Allen trả lời, xã giao mấy câu rồi đi mất, hắn vẫn không muốn cho Susan nhận thấy điều gì khác biệt ở mình.
Tuy nhiên, Susan nhìn theo bóng hắn một lúc, thì thào:
-Hừ, nghiên cứu ma pháp sao? Cậu mất ngủ đến hồ đồ rồi, cao cấp ma pháp hệ lôi đã bị cậu nắm giữ gần hết, cấm chú dễ tìm để nghiên cứu như vậy sao?
Nghĩ một lúc, Susan ghé qua phòng hiệu trưởng.
Trong phòng, vị hiệu trưởng già đang nhâm nhi tách trà, xem một ít tin tức trên báo. Thấy Susan, Rud nói:
-Sao, hôm nay có nhã hứng qua đây uống trà à? Trà thầy đã pha rồi, em cứ tự nhiên nhé.
-Vâng, cám ơn thầy.
Susan tự châm ình một tách trà, ngồi xuống cái ghế sô pha gần cửa phòng. Sắp xếp lại suy nghĩ một lúc, sau đó cô nàng nói thẳng:
-Thưa thầy, dạo này em thấy Allen có vẻ rất lạ, thầy có biết vì sao không?
-Ừm, ta cũng thấy thế, vào kì nghỉ lần trước nó hình như đang tìm tư liệu về Valkyrie đấy.
-Valkyrie sao? Cậu ta tìm hiểu về nó để làm gì nhỉ, không lẽ cậu ta cũng có “huyết thống của thần”?
-Ta cũng chẳng biết, ta có nói cậu ta đến Bistec để tìm hiểu, nhưng xem điệu bộ như vậy chắc là không được như ý rồi.
Vì hiệu trưởng liếc Susan một cái, thấy cô nàng không nói gì thì mỉm cười một cái, rồi cũng im lặng.
Susan thì đang chìm trong những thắc mắc của bản thân.
Key trở về phòng, mở máy tính xách tay lên, vào tập tài liệu nghiên cứu.
Trong này có gần như đầy đủ các ma pháp trung cấp hệ lôi cùng vài cách cải tiến, tuy nhiên hướng dẫn cũng không quá kĩ.
Đặc biệt là “điện lưu” thì rất ít thông tin. Trừ những thứ hắn đã biết thì cũng chỉ có vài dòng ghi chú của một ma pháp sư nào đó đã từng tập luyện thứ này mà thôi.
Lúc trước không có cơ hội đọc kỹ, bây giờ Key mới để ý tới một dòng chữ khá nhỏ:
-“Điện lưu là ma pháp đơn giản nhất và cũng khó sử dụng nhất. Tuy nhiên nó còn là ma pháp có nhiều biến hóa và công dụng nhất.”
Key nghĩ thầm:
-“Biến hóa, đơn giản, liệu ta có thể dùng nó bổ trợ cho hệ thống ma pháp của mình không nhỉ?”
Một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu hắn, chỉ là một ý nghĩ mơ hồ mà thôi.
Nhưng ai lại biết suy nghĩ này lại tạo cho hắn một hệ thống sử dụng ma pháp có một không hai.