HẠ BĂNG! YÊU EM ĐI - Chương 18
“Hạ Băng! Hạ Băng… em nhớ….”
Minh Anh giật mình ngồi ngay ngắn lại tiếp tục lái xe, trong đầu cô ta đang đặt ra nhiều câu hỏi. Hạ Băng là ai? Sao Hy chưa kể với mình bao giờ về người đó? Chị chăng? Hay là … người yêu? Không, Hy vẫn chưa có người yêu mà. Hay Hy có gì đó không muốn mình biết?
5:00 AM
Tới nơi, Minh Anh không gọi nó dậy liền, cô ta ngồi ngắm nghía khuôn mặt, miệng cười tủm tỉm, cô nghĩ thầm *Người đâu mà cuốn hút thế không biết*
“Cạch”
Cô ta đóng cửa xe lại, mở cốp xe ra vài lon bia, ngồi lên mấy tảng đá hóng gió sáng
“Woaaaaaaa! Thích thế ” – Nó đã dậy
Bước xuống xe vươn vai mấy cái rồi chạy lại ngồi cùng Minh Anh
“Chơi xấu nha, tới chỗ mà không thèm gọi tớ dậy, mà sao cậu biết tớ thích biển vậy?”
“Thấy trong bóp cậu lúc nào cũng có hình cảnh biển nên đoán là cậu thích”
“Ê bình minh kìa, đẹp chưaaaaaa”
Nó và cô ta cùng nhau chụp hình, lắng nghe tiếng sóng biển ào ạt, tận hưởng bầu không khí mát mẻ, trong lành.
Minh Anh tựa đầu vào vai nó, nói
“Cho tớ dựa tí, chạy xe cả đêm, buồn ngủ quá, à mà cậu ngủ mớ đấy nhá, kêu tên ai inh ỏi cả lên”
“Có hả? Cậu cứ đùa, tớ có gọi tên ai đâu”
“Thôi cậu đừng dối nữa, gọi tên Hạ Băng mãi thôi, mà cô ta là ai thế? Kể cho mình nghe với”
“À, chắc mình ngủ mớ nên gọi bậy thôi, chứ có ai đâu”
Nó vừa uống bia vừa nghĩ thầm *Cô cũng rất thích biển, giá như có cô ở đây thì tốt biết mấy, chúng ta sẽ rất hạnh phúc, hãy đợi em nhé!*
Cả 2 cùng vào khách sạn 5* gần đó, hai đứa tắm rửa rồi đi ăn, nó đùa :
“Ê tắm cùng không?”
“Chơi luôn, sợ gì” chắc hẳn Minh Anh thích lắm, vào cùng nó luôn
Bồn tắm đầy hoa hồng, đầy hương thơm dịu nhẹ tạo cảm giác thoải mái, dễ chịu. Do có tí men trong người, nó như lạc vào hư ảo, nhắm lịm mắt đi. Cô ta nhẹ nhàng lấy tay xoa chậm rãi từ chân lên ngực nó, thơm vào tai, vào cổ nó. Cắn nhẹ vào môi nó, cả 2 đều trong trạng thái “tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ” cô ta hôn môi nó, nó cũng đáp trả bằng những nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt. Tay nó và tay cô ta đan vào nhau, cô ta ngồi lên người nó, vén tóc nó lên, vừa hôn vừa xoa đầu ti của nó. Tay nó cũng áp lên ngực cô ta, nắn bóp
Ưhhh~~~ahh~~~~
…
Thế là 2 đứa bỏ mie bữa ăn sáng, tỉnh dậy, nó thấy mình đang nằm trên giường, không mặc gì cả, không thấy ai xung quanh, mặc vội quần áo rồi tìm Minh Anh.
“Cậu tỉnh rồi à? Đi đâu thế?”
“À ờ đi tìm cậu”
“Lúc nãy cậu tắm mà ngủ quên luôn, tớ gọi mãi không nghe, tớ sợ cậu ngâm nước lâu sẽ bệnh nên đưa cậu lên giường nằm”
Nó nhớ lại, hình như nó đã nằm mơ, giấc mơ kì lạ lắm, nó hỏi cô ta
“Thế trong lúc ngủ tớ có nói mớ gì không?”
“Không? Sao đấy? Mơ thấy ác mộng à?”
“À không, giấc mơ vớ vẩn thôi”
Nó nghĩ, “mình mơ thấy mình cùng cô “vui vẻ” trong bồn tắm” nó cười tủm tỉm, nó ước gì đó không phải là mơ.
“Tớ có mua ít đồ cho cậu nè. Ăn đi rồi mình đi dạo biển. 2 hôm nữa chúng ta về đấy, tớ có tí việc bận”
“Ok quả là một người anh em tốt”
(Có vẻ nó vẫn chưa hay biết chuyện gì đâu hennnn)
______________________________
Có ai thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ hem? Thiệt sự cảnh H khó viết quá đi mà. Tui viết mà tui tự cảm thấy tủi thân :(( ngồi nửa tiếng mới viết được cảnh H đó đa. Hít drama đi các bạn