GIAO DỊCH HÀO MÔN: TỔNG GIÁM ĐỐC ÉP HÔN 99 LẦN - Chương 50: 50 Thì Ra Em Còn Thích Anh
- Trang chủ
- Truyện tranh
- GIAO DỊCH HÀO MÔN: TỔNG GIÁM ĐỐC ÉP HÔN 99 LẦN
- Chương 50: 50 Thì Ra Em Còn Thích Anh
Lúc cô nói những lời này, biểu cảm rất mê mang, hiển nhiên là đang không tỉnh táo, đây đều là những điều ở kiếp trước, trước khi xảy ra những biến cố đó, Thương Trăn muốn nói với anh nhát.
Nhưng mà vẫn luôn không nói ra được, cho nên vô thanh vô thức, điều đó đã trở thành chấp niệm hai đời của cô.
“……”
Phong Hành Diễm rõ ràng nên phẫn nộ bởi vì cô lật lọng! Lần trước cô còn nói rõ ràng rằng cô không thích anh, hiện tại lại ngồi ở trong lòng anh, một hơi nói thích anh, còn chất vấn anh.
Nhưng trong lòng anh đột nhiên vui sướng lâng lâng không lừa được ai.
Anh còn chưa lấy lại tinh thần, khóe miệng cong lên, miệng lưỡi giống như bị mật ngọt chuyển vào, ngọt chết người.
“Đồ lừa đảo.
”
Ngữ khí của anh quyến luyến bịn rịn, thấy Thương Trăn nhìn anh thấp giọng nói nói cái gì, hai mắt mơ mơ màng màng càng hiện lên sự trong suốt như rửa, yết hầu anh di chuyển lên xuống, lại một lần nữa cúi đầu hôn hôn đôi môi cô đã bị hút đến mức sưng đỏ.
Mà càng hôn càng ngọt, dần dần anh muốn ngừng mà không được, hận không thể nuốt chửng toàn bộ người cô!
Tiếng nước ái muội cùng tiếng thở dốc làm hai thân thể trẻ tuổi lại nhiệt huyết sôi trào thêm lần nữa! Đặc biệt là ngay cả dáng ngồi của bọn họ đều thân mật sít sao như vậy, nếu còn tiếp tục dây dưa hơn nữa, nhất định sẽ xảy ra chuyện!
Chờ đến khi Thương Trăn lấy lại tinh thần, đột nhiên cảm giác được có người đang hôn mình!
Cô giật mình, sau đó nhìn thấy là Phong Hành Diễm!
Đầu cô hơi đau, tinh thần vẫn chưa tỉnh táo, nhưng vừa nãy cô đã làm gì, nói những lời gì cô vẫn đều nhớ rõ, vừa nghĩ đến cô lại có thể hỏi hỏi Phong Hành Diễm vì sao không thích cô, lý trí của Thương Trăn đột nhiên chạy về một nửa!
Sau đó liền nhìn thấy quần áo cô đã gần cởi ra, lộ ra bở vai ngọc trắng nõn, mà Phong Hành Diễm đang liếm hôn đầu vai cô!
Hô hấp nóng rực, cơ thể nóng cháy, đều chứng tỏ rõ bọn họ điên cuồng bao nhiêu!
Thương Trăn nhắm mắt, ấn sâu cơn khát vọng được khơi dậy bởi loại thuốc đó xuống, cô…… cô thà rằng tỉnh lại vào thời điểm đã xong việc!
Phong Hành Diễm đột nhiên bị đẩy ra, hai mắt đỏ lên nhìn chằm chằm cô.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng có chút kinh hoảng xấu hổ của Thương Trăn , hắn kẽ cong môi, ái muội thổi giọng bên tai cô.
“Tỉnh?”
Lúc này giọng nói anh gợi cảm kinh khủng! Thương Trăn cảm giác cơ thể mình mềm mại bởi vì tiếng nói của anh, vội vàng cắn đầu lưỡi!
Cô nhanh chóng thu dọn lại quần áo, không dám trả lời.
Lúc này toàn bộ cơ thể cô đều co rúc trong lồng ngực Phong Hành Diễm, hai chân quấn lấy trên eo của anh, bộ phận nào đó dưới chỗ cô ngồi sớm vận sức chờ phát động, làm má cô đỏ bừng.
Mà cơ thể cô vẫn bủn rủn như cũ, chẳng qua là đã chịu đựng qua thời điểm khó chịu nhất mà thôi.
Phong Hành Diễm thấy nhận thức của cô dần dần trở về, có chút tiếc nuối, bởi vì hiện tại anh rất khó chịu, hận không thể lập tức tử hình ngay tại chỗ tiểu yêu tinh nào đó đang tức giận tức giận!
Hơn nữa nhận được chính miệng cô nói thích, Phong Hành Diễm cảm thấy thỏa mãn xưa nay chưa từng, loại thỏa mãn này cộng thêm ham muốn có từ lâu, làm cho anh anh bức thiết muốn làm cái gì đó.
Vừa nhìn thấy trong mắt Phong Hành Diễm lóe lên ngọn lửa màu tím, Thương Trăn không còn cách, đành phải ôm đầu dùng khổ nhục kế.
“Tôi…… Ưm! Đau đầu quá!”
Thương Thanh Thanh lúc đầu cho cô uống thuốc yêu, sau đó lại thêm một loại thuốc mê, cho nên hiệu quả của thuốc yêu và thuốc mê đều khiến cho cô không có sức lực, đầu choáng váng mê man.
Phong Hành Diễm khẽ cười, anh cúi đầu ngậm lấy môi Thương Trăn môi, thỏa mãn liếm một cái.
Thương Trăn giật mình, nhưng muốn quay đầu tránh né cũng không làm được.
Thấy cô “Dịu ngoan” như thế, làm cho Phong Hành Diễm vô cùng hài lòng, nhưng thân thể của cô như có thuốc độc, một lần hôn liền nghiện, Phong Hành Diễm vốn nghĩ muốn hôn cô một, nếm chút ngon ngọt rồi sẽ kiềm chế lại, nhưng mà lại càng hôn càng sâu hơn!
Anh có thể cảm giác được thân thể anh đang bức thiết khao khát, đặc biệt khi cô vô tình phát ra tiếng rên rỉ nhỏ làm cho người ta điên cuồng!
Thương Trăn quả thực không ngăn cản được sự nhiệt tình của anh! Vài lần cô giãy giụa, đều bị đối phương bắt được giữ chặt hơn, cô đành chịu, sau đó bị đám lửa quấn lấy tan chảy!
“Phong…… Hành Diễm!”
Tiếng nói của Thương Trăn kéo lý trí đối phương về một chút, vẻ mặt cô giả vờ đau đớn, “Tôi đầu đau quá! Muốn nứt ra rồi!”
Phong Hành Diễm thấy cô thật sự khó chịu, ánh mắt vốn còn chút kinh ngạc chợt ngưng lại, vội vàng bế cô lên!
“Đau đầu? Em hãy chờ, anh lập tức đưa em đến gặp bác sĩ!”
Bởi vì bế kiểu công chúa, cho nên Thương Trăn ngăn chặn được bộ vị khả khi nào, mà những người cận vệ đó cuối cũng cũng thở phào nhẹ nhõm!
Bọn họ thật sự sợ thiếu gia làm bừa…… Khụ khụ! Dù sao thì mười mấy người bọn họ, cho dù có thể ngăn được người khác, nhưng cũng không ngăn được tiếng kêu mà, bị người ta nghe được sẽ không tốt?
Ở trên đường trở về, Thương Trăn có triệu chứng hư thoát nằm trong lòng ngực Phong Hành Diễm, sau khi tái sinh, lần đầu tiên cô có cảm xúc hối hận!
Rốt cuộc cô đang làm cái quỷ gì? Vì sao cô lại gọi điện cho Phong Hành Diễm! Lại còn có nói những những lời không nên nói?
Lấy tính cách tự kiêu của Phong Hành Diễm, cô có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không tẩy sạch!
Những lời đó, đều là chấp niệm trong kiếp trước của cô, kiếp trước cô chưa hiểu rõ chân tướng, luôn cảm thấy Phong Hành Diễm chán ghét cô là vô lý, cô thích anh, muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng lại không dám hỏi, cuối cùng nghẹn cả đời!
Kiếp trước chuyện từ hôn, cũng là một cái châm trong lòng cô! khi đó cô không muốn từ hôn, lại không có cách nào phản kháng, cho nên chuyện đó lại thành một chấp niệm của cô.
Không ngờ rằng, chỉ vừa mới mê man, nhìn thấy anh khi còn trẻ thì đã nói ra hết toàn bộ rồi.
Nhưng cô đã không còn là cô mười tám tuổi ở kiếp trước đời, hiện tại cô biết vì sao Phong Hành Diễm không thích cô, cũng biết vì sao anh lại phân biệt đối xử, nhưng những thứ này đều đã không còn quan trọng!
Một kiếp lãng phí, đã sớm tiêu hao hết tình cảm của cô rồi, cô hỏi, chỉ bởi vì nín nhịn một đời, không nói ra tới không cam lòng mà thôi.
Cô rất rõ ràng hiện tại cô muốn cái gì, kiếp này cô rõ ràng hơn, một chút cũng không muốn có cái gì cùng với Phong Hành Diễm, cô cần phải giải thích rõ ràng!
Nhưng giải thích như thế nào …… Cũng là vấn đề đau đầu ! Đặc biệt là ở kiếp này Phong Hành Diễm giống như là uống lộn thuốc, lại có dục vọng với cô.
Cô co rúc ở trong lòng Phong Hành Diễm tự suy ngẫm, Phong Hành Diễm thấy cô giả bộ ngủ, anh khẽ cong môi.
Anh cảm thấy lúc trở về liền có thể trả lại nhẫn ban hôn cho cô, tư vị của cô không tồi, chỉ điểm này, cũng đủ để cô trở thành Phong thiếu phu nhân.
Lúc này tâm tình anh không tồi, nên cảm thấy hành động chọc anh tức giận trước đó của Thương Trăn, đều trở nên đáng yêu, sao trước kia anh lại không phát hiện Thương Trăn khẩu thị tâm phi như thế ?
Bên này một mảnh hòa bình, nhà họ Thương lại tình cảnh bi thảm.
Cảnh sát đi rồi, nhưng thành ra gièm pha như vậy, chờ đến khi kết thúc nghỉ hè, Thương Thanh Thanh sao còn có thể đi học? Thương Bách Tề không còn cách, nảy ra ý định chuyển trường cho cô ta.
Lúc này Lâm Tuyết Hàm vẫn đang khóc lóc, nói rằng chuyện hôm nay rất kỳ quái, Thương Thanh Thanh sao có thể ở trong phòng Thương Trăn, lại quấn lấy nhau cùng với Lê Kính Dân? Nhất định là âm mưu của Thương Trăn ! Hơn nữa Thương Trăn giở trò nên thừa dịp chạy trốn, không chừng là đi tiêu hủy chứng cứ.
Thương Bách Tề không thể nhịn được nữa, bất chợt một cái ly bị ném qua đây!
“Cô còn không biết xấu hổ khóc! Ai cho cô về đây? Nếu cô không trở lại những chuyện này sẽ xảy ra sao? Cô nói Trăn Trăn khả nghi, tôi thấy cô càng khả nghi hơn!”.