GAMESHOW VÔ HẠN - Chương 40: 40 Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao - 1
- Trang chủ
- Truyện tranh
- GAMESHOW VÔ HẠN
- Chương 40: 40 Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao - 1
Chú thích nhỏ: Running Man tập 222
“12 người chơi, không biết có mấy người sao Hỏa, mấy người sao Thủy.” Số 1 lẩm bẩm.
Trong lòng Hứa Giai cười ha ha, cô không hề hi vọng mình đoán đúng, nhưng với tình huống trước mắt, khả năng đoán đúng của cô lại rất cao.
Số 1 quay đầu sang, trịnh trọng nói: “Tôi đúng là người sao Hỏa thật, nhưng nếu tôi nói với người khác mình là người sao Thủy thì là tôi đang nói dối, cô hiểu chứ?”
Hứa Giai vô cùng thấu hiểu gật đầu: “Anh chắc chắn là thành viên đội sao Hỏa, không thì anh đã đánh lén tôi rồi, có phải không? Giả bộ làm người sao Thủy, sau đó trà trộn vào trong đội địch, tôi hiểu mà”.
Số 1 cảm thấy đồng đội mình thông minh quá, anh ta rất vui mừng.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, thấy có thêm ba người đang đến gần.
Một người dán sát vào vách tường bên trái, một người dán sát vào vách tường bên phải, một người đi chậm hơn hẳn bốn năm bước, ai cũng đề phòng những người còn lại.
Hứa Giai lùi về sau hai bước, cảnh giác đánh giá người đến.
Số 1 lùi sang một bên, trầm giọng hỏi: “Người hành tinh nào?”
Số 12 mím chặt môi, không nói một lời.
Số 11 cười lạnh, “Sao anh không nói trước?”
Số 10 thì nói hươu nói vượn: “Tôi là người sao Mộc”.
Số 1 tức bật cười: “Sao Thủy với sao Hỏa đánh nhau, làm gì có sao Mộc?”
Số 10 tiếp tục khua môi múa mép: “Sao Mộc là hành tinh trung lập, tôi đến đây làm trọng tài, không tham dự trận chiến”.
Hứa Giai thờ ơ lạnh lùng, đứng xem đám người đang nghi ngờ lẫn nhau.
Số 1 mỉm cười, sau đó đề nghị: “Vậy thì chúng ta nên nhanh chóng loại người không liên quan đi thôi.
Không chừng sao Mộc toàn là gián điệp đấy!”.
Có lý.
Số 12 yên lặng bắt lấy tay trái số 10, số 11 lặng lẽ bắt lấy tay phải.
Số 10, “!!!”
Hắn đã làm gì sai? Sao lại chém đầu hắn trước?
“Lỡ các anh xé nhầm thì sao?”
“Vậy thì sẽ cảm thấy đáng tiếc”.
Số 1 nặng nề tuyên bố.
Số 10: “…”
Tiếc thì làm được gì?! Hắn cũng có thể sống lại được đâu!
Hắn quay đầu, phàn nàn oán giận: “Sao hai người lại nghe anh ta? Thân phận anh ta là gì còn chưa biết cơ mà”.
Số 12 nhạt nhẽo bảo: “Số 1 ở đội nào thì không biết thật, nhưng anh là người sao Mộc, chắc chắn không phải đồng đội, cứ xé chắc không sai”.
Số 11 cười ha hả: “Cứ xé thử cái xem có gì xảy ra nào”.
Số 10 hối hận vô cùng – hắn không nên bịa chuyện nói đùa.
Số 10 cuống quýt sửa miệng: “Được rồi được rồi, tôi nói thật, tôi là người sao Hỏa”.
Chuyện tới nước này, hắn cũng không giấu giếm làm gì nữa, phải thẳng thắn nói ra thân phận của mình.
Hắn chỉ hi vọng năm người ở đây có đồng đội, có người có thể cứu hắn.
Người sao Hỏa? Số 12 hơi động lòng, bàn tay cũng buông lỏng.
Số 11 vẫn nắm lấy bảng tên số 10, nửa tin nửa ngờ hỏi thăm: “Sao Hỏa? Thật hay giả? Anh nói dối đúng không?”
Số 1 sải bước đến gần, xé bảng tên số 10 xuống, dứt khoát nói: “Bây giờ nói dối cũng không kịp nữa rồi!”
Nói dối cái em gái anh ấy! Số 10 hung dữ lườm số 1, giọng nói cũng đầy tức giận: “Anh cố ý?”
Bên trong bảng tên của số 10 có hai chữ “Sao Hỏa”.
Số 1 ngơ ngác, vẻ mặt hiện rõ tôi không tin, không kịp chờ đợi đã truy hỏi: “Không phải anh bảo anh là người sao Mộc sao?”
Số 10 sắp phát điên: “Nói đùa mà anh cũng tin? Anh cố ý nhân cơ hội này loại người chơi sao Hỏa đúng không? Anh chắc chắn là người sao Thủy!”.
“Không phải…” Số 1 há hốc miệng, không nói nên lời.
Anh ta nhìn số 10, rồi lại nhìn bảng tên trên tay, dáng vẻ trời ơi mình gây họa rồi.
Loa phát thanh thông báo: “Người chơi số 10 OUT!”.
Trước khi biến mất, số 10 vẫn chưa từ bỏ ý định, gào lên: “Đồng đội sao Hỏa nhất định sẽ trả thù cho tôi!”
Hứa Giai vừa nhìn vừa thầm bật cười, cô cũng có thể hiểu phần nào chuyện đang xảy ra.
Số 1 nhìn thì làm việc dứt khoát nhanh nhẹn thật đấy, nhưng đầu óc chẳng ra sao.
Cô nói mình là người sao Hỏa, số 1 đã tin ngay.
Số 10 bảo mình là người sao Mộc, số 1…!hình như cũng tin.
Hiểu lầm cũng vì thế mà tạo thành.
Có vẻ là số 1 nghĩ, dù sao số 10 cũng không cùng chiến tuyến với mình, ai thèm quan tâm anh ta ở hành tinh nào chứ? Thế là số 1 cứ thế xé bảng tên số 10 mà không hề thương lượng.
Còn chuyện sau đó số 10 đã chữa cháy, nhưng số 1 không tin.
Lúc nghiêm túc thẳng thắn thì không tin, lúc thuận miệng nói đùa thì lại coi là thật, khó trách số 10 cho là số 1 cố ý.
Số 12 yên lặng bắt lấy cánh tay trái của số 1, số 11 lặng lẽ bắt lấy cánh tay phải của số 1.
“Hiểu lầm rồi!” Số 1 cuống quít giải thích, “Tôi không biết về sau anh ta nói thật”.
“Đừng giả vờ nữa! Anh rõ ràng muốn loại người chơi đội sao Hỏa, cho nên cố ý kiếm cớ”.
Số 11 lời lẽ đầy chính nghĩa chỉ trích.
Con ngươi số 12 hơi động đậy, lộ ra vẻ nghi ngờ: “Tại sao thân phận người ta còn chưa biết, anh đã dám xé? Không phải anh mới chính là gián điệp hành tinh khác phái đến chứ?”
Số 1 lườm số 12, hỏi lại: “Hai người không thấy số 10 khả nghi sao? Vậy tại sao hai người còn giữ hắn giúp tôi?” Xé xong mới phát hiện đối phương đồng đội, thế là họ bắt đầu đổ lỗi lên đầu nhau, giống như tất cả mọi chuyện đều không liên quan đến mình.
…!chờ một chút! Số 11 bỗng nhiên ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn số 11 và 12 – bởi vì xé phải bảng tên của người sao Hỏa nên họ mới tức giận, chẳng lẽ họ cũng là người sao Hỏa?
“Nói đi, rốt cuộc anh là người hành tinh nào?” Số 11 chất vấn.
“Sao Hỏa.” Số 1 thành thật thẳng thắn.
Số 12 cười nhạo, hờ hững nói, “Hỏi làm gì cơ chứ? Chẳng lẽ anh ta sẽ nói thật với cậu sao? Chắc chắn anh là người sao Thủy rồi, cứ xé đi là xong”.
“Ấy, đừng!!” Số 1 cao giọng, lên tiếng phản đối.
Vào thời điểm quan trọng nhất, Hứa Giai mới đi tới nói lời công bằng: “Số 1 chắc là người sao Hỏa đấy, đừng xé vội”.
Số 1 tin tưởng cô là đồng đội sao Hỏa của mình, để anh ta lại có lẽ còn có chỗ dùng được.
Huống chi, số 1 tự tay xé bảng tên của số 10 rồi, đến lúc quan trọng có thể đẩy anh ta ra chịu tội thay.
Hứa Giai lạch cạch gõ bàn tính trong lòng, nhưng số 1 không nghe không thấy được.
Anh ta chỉ thấy số 2 đứng ra đảm bảo cho mình, lập tức vô cùng cảm động.
“Cô nói anh ta là người sao Hỏa thì anh ta đúng là người sao Hỏa sao?” Số 12 liếc nhìn Hứa Giai một cái, lạnh lùng nói: “Hai người các cô đi cùng một hướng tới, anh ta bị nghi ngờ, cô cũng không thoát nổi”.
Nói xong, số 12 thẳng tay xé bảng tên của số 1.
Ngay sau đó, hai chữ Sao Hỏa xuất hiện trước mắt số 12.
Số 12 hơi hoảng hốt, nhưng đầu óc lại mơ hồ, số 1 thực sự không lừa anh ta sao?
Hứa Giai rũ mắt, số 1 đã không thể cứu được, phải mau chóng kiếm cho mình một thân phận tốt.
Thế là cô cố ý tỏ vẻ tức giận, thở hổn hển, chỉ trích số 12: “Anh là người chơi của đội sao Thủy đúng không? Tôi đã nói anh ấy là người sao Hỏa mà, sao anh còn xé?”
Loa phát thanh thông báo: “Người chơi số 1 của đội Sao Hỏa OUT!”
Số 1 son sắt đảm bảo: “Số 12 chắc chắn có vấn đề”.
Số 12 không phục, “Anh hành động quá kỳ lạ nên tôi mới hiểu lầm.
Tôi cũng là người sao Hỏa, đương nhiên phải một lòng muốn diệt trừ người sao Thủy rồi!”.
Hứa Giai nghiêm mặt suy tư, người bị xé nãy giờ đều là người bị hại.
Hành động của họ gây hiểu lầm quá lớn, cho nên mới cứ thế mà bị loại oan uổng.
“Anh là người sao Hỏa sao? Tôi không tin đâu”.
Số 11 giữ chặt số 12, đồng thời nháy mắt với Hứa Giai.
Ý anh ta là, mau mau tới đây hỗ trợ, chúng ta cùng nhau xé bảng tên anh ta.
Hứa Giai không nhúc nhích, tận tình khuyên bảo, “Hai người bình tĩnh một chút.
Đội sao Hỏa đã bị loại hai người rồi, tìm hiểu tình huống đã rồi ra tay sau có được không?”
Còn về ám chỉ của số 11, cô làm như không nhìn thấy.
Đùa chứ, cô phải cẩn thận từng li từng tí sống đến giai đoạn cuối cùng, sao có thể liều mạng với người khác.
Số 11 chỉ cảm thấy phụ nữ thật phiền phức.
Chuyện đã rõ như ban ngày thế này mà còn đòi tìm hiểu cái gì? “Số 12 rõ ràng là người sao Thủy, cố tình châm ngòi thổi gió! Tôi đoán được rồi, trong năm người chúng ta có một sao Thủy, bốn sao Hỏa.
Bây giờ chỉ còn lại hai người sao Hỏa chúng ta, nếu không tranh thủ thời gian báo thù, chẳng lẽ cô muốn thả anh ta đi sao?”
Ai sao Thủy cơ? Ai sao Thủy cơ?
Số 12 không thể không thanh minh thêm lần nữa: “Tôi nói lại lần nữa, tôi chính là người sao Hỏa.
Nếu anh nhất định phải xé bảng tên của tôi xuống, vì bảo vệ mình, tôi nhất định sẽ phản kích”.
Người sao Hỏa? Số 11 hừ lạnh một tiếng, “Còn lâu tôi mới tin anh!” Nói xong, anh ta tiến lên, có ý muốn xé bảng tên của số 12.
Sao lại không thèm nghe khuyên bảo gì vậy? Số 12 không biết phải làm thế nào.
Số 11 từng bước áp sát, suýt chút nữa đã tóm được bảng tên của số 12.
Bị ép đến đường cùng, số 12 dứt khoát xé bảng tên của số 11 xuống, loại số 11.
Số 11 chẳng những không thấy hành động của mình có vấn đề gì, mà còn một mực chắc chắn: “Nhìn đi, anh ta không phải người sao Hỏa thật mà”.
Đồng đội sao có thể xé bảng tên mình chứ? Cứ chạy trốn là xong, không phải sao?
Số 12 lườm số 11 một cái, vẻ mặt lại không tỏ thái độ gì: “Anh vẫn nên nhanh chóng biến mất đi”.
Đồng đội heo đúng là đáng sợ hơn cả đối thủ.
Trong nháy mắt, năm người chỉ còn lại hai người.
Hứa Giai cảnh giác nhìn số 12, liên tục lùi về sau ba bước, nhưng trong lòng thực ra lại đang muốn vỗ tay khen hay.
“Chờ một chút.” Số 12 không thể không thanh minh thêm lần nữa: “Tôi là đồng đội đội sao Hỏa thật mà, không phải người xấu”.
Hứa Giai nhếch miệng thành một nụ cười chế giễu, lạnh lùng nói, “Anh đã tự tay loại hai đồng đội của mình?”
“Tôi biết chuyện này người khác khó mà chấp nhận được, nhưng cô tận mắt thấy đấy thôi, tôi loại họ cũng vì có lý do cả”.
Số 12 cố gắng chứng minh trong sạch cho mình: “Số 1 khăng khăng loại số 10 nên tôi mới xé bảng tên anh ta.
Số 11 lại kiên quyết muốn tấn công tôi bằng được, vì bảo vệ chính mình, tôi buộc phải loại anh ta”.
Hứa Giai không muốn nghe người bên kia nói chuyện linh tinh nữa nên cô quay đầu, chạy nhanh như bay.
“Chờ một chút ——” số 12 vội vàng đuổi theo: “Cô đừng nói lung tung với người khác nhé”.
Anh ta đã công bố mình là người sao Hỏa, nhưng lại ra tay xé bảng tên của hai đồng đội, nếu những người sao Hỏa khác biết chuyện này, nhất định sẽ không chấp nhận người đồng đội là anh ta nữa.
Mà người sao Thủy thì sao? Chắc chắn họ sẽ không có ấn tượng tốt gì với người chơi cứ khăng khăng chính mình là người sao Hỏa.
Họ mà biết chuyện này đương nhiên sẽ đến xé bảng tên của anh ta cho yên tâm rồi.
Nói cách khác, anh ta đã vô tình tự đẩy mình vào tình cảnh tiến không được mà lùi cũng không xong.
Nghe thấy người phía sau đang đuổi theo mình, Hứa Giai càng tăng tốc chạy, không hề có ý định dừng lại..