EM NÀO CÓ THEO ĐUỔI NGƯỜI - Chương 19
Bạch Chỉ do dự đứng ở cửa một lát, cuối cùng vẫn quay người rời đi.
Chỉ cần cậu giả vờ không thấy, tức là Tạ Tư Cẩn cũng không hề cởϊ qυầи áo của bé Bạch Chỉ.
Lúc ăn cơm, Bạch Chỉ không nhịn được nhắc nhở: “Thầy Tạ cầm nhầm búp bê rồi, fan tặng anh cái còn lại cơ ạ.”
Tạ Tư Cẩn hờ hững: “Thì ra không phải là cậu muốn đưa cho tôi à?”
Bạch Chỉ: “Không phải nha.”
Tạ Tư Cẩn: “Cứ để vậy đi, tôi lười đổi.”
Bạch Chỉ: “…”
“Nhưng mà đúng là em có đồ muốn đưa thầy thật.”
Tạ Tư Cẩn nhíu mày, tâm trạng rất tốt: “Cậu mang quà cho tôi à?”
“Ừm… Coi như thế đi ạ.” Bạch Chỉ đáp bừa, thực ra chính cậu cũng không chắc thứ kia có được tính là quà hay không.
“Cái gì thế?” Phương Hạ bất mãn, “Cậu lại không cho tớ.”
Bạch Chỉ: “Thầy Tạ nhận của tớ xong thì cậu cũng sẽ có quà.”
Phương Hạ: ?
Thứ gì?
Nhưng Phương Hạ thật sự tò mò, cậu chỉ chỉ ước ao được tự tay đập hộp giùm Tạ Tư Cẩn.
“Phát sóng trực tiếp!” Đạo diễn ở phía sau nhắc nhở, “Hôm nay các cậu còn chưa phát trực tiếp đâu đấy.”
Vì vậy Tạ Tư Cẩn mở phòng phát sóng trực tiếp, ghi tiêu đề “Mở quà”, sau đó nghiêm túc tương tác với người hâm mộ.
“Không biết, Bạch Chỉ đưa cho tôi.”
“Không phải sinh nhật tại sao lại tặng quà à? Ai quy định ngày thường không thể tặng chứ?”
“Quà gì ư? Bóc ra rồi biết.”
“Bọn họ có quà hay không à? Sao bọn họ lại có được?”
【Ha ha ha cười chết, sao tôi lại thấy có mùi đắc ý như vậy?】
【Tui không tin đó, người khác không có thật sao?】
【A a a muốn gặm cái này, tặng quà mỗi một người nào đó thôi ư?】
Fan Bạch Chỉ xuất hiện lần nữa, cực kỳ khiêm tốn nhỏ nhẹ: 【Không phải đâu, Bạch Chỉ không có ý đó.】
Còn có người giả vờ làm fan only tiêu cực: 【Đừng ship lung tung, công tử Tạ là của tôi!】
Bị chặn lại một loạt như thế, mấy fan CP cũng không tiện nói gì nữa, đành phải lén lút tự gặm đường trong lòng.
Tạ Tư Cẩn cầm điện thoại ra mở quà thì thấy Bạch Chỉ tay bê một bọc vải hồng phấn đi tới.
Nhìn gương mặt tươi cười thản nhiên của Bạch Chỉ, trong lòng anh bỗng dưng dâng lên một cảm giác không ổn.
“Thầy Tạ.” Bạch Chỉ cầm bọc ga gối đã xếp gọn, nghiêm túc nói: “Em thấy anh thích màu hồng phấn, nên khi thấy cái này ở trung tâm thương mại thì nghĩ rất hợp với anh, bèn tiện tay mua nó.”
Tạ Tư Cẩn: ?
Quà tặng là bộ ga giường bốn vỏ gối màu hồng phấn?
Hơn nữa anh thích màu hồng phấn khi nào?
Khán giả trong phòng trực tiếp còn hoang mang hơn cả Tạ Tư Cẩn.
【??? Chuyện gì xảy ra??? Quà là ga trải giường??? 】
【Vậy là chỉ đơn giản tặng ga giường thôi sao? Hay còn ẩn ý gì đặc biệt tui không biết?】
“A, em nhớ ra rồi.” Phương Hạ gật đầu, “Hôm ấy bốn người chúng ta ngủ chung, thầy Tạ muốn chăn ga màu hồng phấn của bọn em, còn đổi chăn với Bạch Chỉ.”
Cư dân mạng sửng sốt.
【Vậy là công tử Tạ thích màu hồng thật ư? Không ngờ đó?】
【Ha ha ha nhìn bên ngoài thầy Tạ nghiêm chỉnh như thế, không ngờ tâm hồn lại là người đờn ông yêu màu hường!】
【Làm sao, ai mà chẳng có trái tim thiếu nữ?】
Tạ Tư Cẩn: “…”
“Tôi không thích màu hồng.”
“Anh không thích sao?” Bạch Chỉ thu tay về, giấu vỏ chăn sau lưng, “Em xin lỗi, em còn tưởng rằng… Lần sau em không…”
Vẻ mặt chàng thanh niên lập tức ảo não, đôi mắt sáng ngời cũng mất đi thần thái, tựa như chó con lông vàng bị chủ phạt đứng ướt mưa ngoài cửa.
“Thích.” Tạ Tư Cẩn bấm bụng cầm ga trải giường, “Tối nay tôi thay ngay.”
…
“Ông nói xem ông làm vậy chi?”
Trước khi ngủ, Lục Hòe nhìn Tạ Tư Cẩn nằm trong một đống bồng bềnh màu hồng, bắt đầu châm chọc không thương tiếc: “Nếu lúc đó không kéo chăn của người ta thì làm gì có chuyện gì xảy ra?”
Tạ Tư Cẩn lần thứ hai sửa lại: “Đó là hiểu lầm, tôi không kéo chăn của cậu ấy.”
“Bây giờ camera cũng tắt rồi, ông hãy thành thật nói hết cho tôi”, Lục Hòe tò mò hóng hớt lại gần, “Có phải ông có ý với Bạch Chỉ không?”
Tạ Tư Cẩn: “Không phải.”
Lục Hòe rõ ràng không tin: “Ông không có ý gì mà đi kéo chăn của người ta?”
Tạ Tư Cẩn trầm ngâm chốc lát, kể lại sự việc đêm đó, chốt lại một câu: “Chắc là cậu ấy, có ý đó với tôi…”
“Nhóc đó thích ông?” Lục Hòe cau mày, “Sao tôi lại không nhìn ra nhỉ?”
Tạ Tư Cẩn: “Chó độc thân thì có thể nhìn ra cái gì?”
Lục Hòe: “? Này, sao cứ đi công kích anh em thế?”
“Mà nghĩ kĩ, có vẻ đúng là như vậy.” Lục Hòe nhớ lại cũng cảm thấy, Bạch Chỉ thật sự có hơi chăm chút Tạ Tư Cẩn quá đà, không phải loại vồn vã theo đuổi, mà là săn sóc rất tự nhiên.
Lục Hòe suy đoán: “Lẽ nào thằng bé lại có ý với cậu thật?”
“Cậu đừng nói ra ngoài.” Tạ Tư Cẩn cau mày, “Không thì đám người trên mạng sẽ mắng cậu ấy mất.”
…
Bạch Chỉ bị đồn có ý với Tạ Tư Cẩn hôm nay đi ngủ từ rất sớm, không hề biết đề tài trong phòng bên đã đi xa vạn dặm.
Cuối tuần này, kì hai của “Ẩm thực bốn mùa” đúng hẹn lại lên.
Bởi vì Bạch Chỉ và Hà Tuấn Nghiệp vừa mới va chạm một trận, lại thêm danh tiếng của kì thứ nhất rất tốt, nên sức nóng của lần phát sóng này còn cao hơn rất nhiều. Nội dung lên hình trực tiếp hôm nay là các thành viên cùng nhau xem và bàn luận về tập chiếu kì này, vừa hay là phần có Lý Dịch Cư và Hà Tuấn Nghiệp.
Đây là lần đầu bọn họ cùng xuất hiện trên sóng sau khi công khai tình cảm, fan CP của “An cư lạc nghiệp” muốn kiếm đường để gặm, nhưng mà lại thấy tương tác của hai vị nhà mình từ đầu đến cuối lặng im như tờ.
Tiền kỳ cơ bản là không có tương tác, bởi vì trong các cảnh quay Lý Dịch Cư đều xun xoe Bạch Chỉ, đạo diễn đã cắt toàn bộ đoạn nội dung này. Lúc ăn cơm cũng có tương tác, nhưng kiểu làm nũng kia của Hà Tuấn Nghiệp thật sự làm người ta ngại đến mức xoắn chân.
【Má, nằm mơ cũng không ngờ hai người lại là cái kiểu kia. 】
【Tương tác gượng gạo quá đi mất! Đọc lời thoại này không thấy ngượng mồm hay sao?】
【Ủ ôi, đây là CP “An cư lạc nghiệp” ngọt như mật của mấy người à? Còn chẳng ngọt bằng Bạch Chỉ với Tạ Tư Cẩn bên cạnh nữa.】
“Đúng vậy.” Lục Hòe xem video mới nhận ra, “Bạch Chỉ, cậu cũng thiên vị quá, toàn đặt trước mặt Tư Cẩn món cậu ta thích ăn.”
Bạch Chỉ: “Vậy ạ? Em không để ý.”
Đúng là cậu không nghĩ tới, có lẽ bởi việc chú ý khẩu vị của Tạ Tư Cẩn đã thành thói quen, cậu cứ vô thức làm thế thôi.
【Thật ra từ kì trước tui đã phát hiện, Bạch Chỉ dường như quan tâm đặc biệt tới Tạ Tư Cẩn. 】
【Người qua đường real, cặp này thật xứng đôi. 】
Fan Bạch Chỉ lại lên tiếng lần nữa:
【Không có không có, đây là bé Chỉ lễ phép với tiền bối thôi nha, thực ra ẻm cũng chăm Phương Hạ rất kĩ mà.】
“Đúng vậy!” Phương Hạ quàng vai ôm Bạch Chỉ một cái, lớn tiếng nói, “Tui với Bạch Chỉ mới là ngọt ngào nhất!”
Bạch Chỉ: “…Biến.”
【Ha ha ha chữ gờ ét ghét hiện cả lên mặt Bạch Chỉ rồi kìa.】
【Trông anh cũng thẳng lắm.】
【Cười chết, rõ ràng Phương Hạ là giai thẳng ngốc nghếch, lại còn cố tình học đòi vờ vịt.】
“Nếu cậu và Bạch Chỉ ngọt thật.” Lục Hòe lại đâm nhát trí mạng, “Vậy sao sau bữa cơm cậu lại không được ăn trứng hấp?”
Phương Hạ: “…”
Tạ Tư Cẩn lúc này mới ung dung mở miệng: “Vì tôi với Bạch Chỉ mới là đường thật.”
Phương Hạ: “…”
【Ha ha ha tôi rất là thích ngắm mặt dỗi hờn của ẻm.】
【Tại sao bốn ông thẳng đuột các người đều đi bán hủ như thế hả?】
【Chờ chút, ba vị kia tôi không có ý kiến, nhưng mấy người nhìn đâu ra mà bảo Bạch Chỉ thẳng vậy? Anh ấy đối tốt với Tạ Tư Cẩn thế mà?】
【Tốt thì tốt nhưng rất khách sáo, mà không thích Tạ Tư Cẩn thì đều là thẳng nam. 】
【Không không không, Bạch Chỉ nhìn đã thấy cong, chắc chắn!】
Bình luận trên màn hình sao đã chạy sang vấn đề này rồi?
Bạch Chỉ đỡ trán: “Mấy người đổi đề tài đi được không? Còn có các bạn nhỏ đang xem đó.”
【Tui không tin, các em nhỏ giờ này đều đi ngủ rồi.】
【Ai nói không có? Bé năm nay mới ba tuổi rưỡi nè.】
Giữa một loạt bình luận ba tuổi, đột ngột xuất hiện một lời: 【Vậy cuối cùng cậu có thẳng không?】
Bạch Chỉ ngẩn người, không hé răng.
Cư dân mạng thấy sắp có trò hay, spam đầy màn hình.
【 Vậy cuối cùng cậu có thẳng không?】
【 Vậy cuối cùng cậu có thẳng không?】
【 Vậy cuối cùng cậu có thẳng không?】
Bạch Chỉ cười: “Đạo diễn, cái này có thể nói không vậy?”
Đạo diễn cũng rất phối hợp, cười hỏi: “Tư Cẩn, có thể nói hay không đây?”
Tạ Tư Cẩn sửng sốt một lát.
Khán giả lại bối rối hơn cả anh:
【Vì sao lại hỏi ảnh đế Tạ thế?】
【Chẳng lẽ là… Má…】
【Cả nghĩ quá rồi, bởi vì Tạ Tư Cẩn là nhà sản xuất của chương trình nên bây giờ mới cần hỏi ý kiến anh ấy. 】
Tạ Tư Cẩn nhìn về phía Bạch Chỉ, hỏi: “Cậu nói được không?”
“Được ạ.”
Hiện tại hôn nhân đồng tính đã hợp pháp, tính hướng của nghệ sĩ cũng không phải là vấn đề quá nhạy cảm.
Bạch Chỉ thành thật trả lời: “Em cũng không biết, em chưa thích ai bao giờ.”
Tạ Tư Cẩn yên lặng hai giây, lại hỏi lần nữa: “Cậu nói mình chưa thích người nào à?”
Bạch Chỉ: “Chưa đâu ạ.”
…
Phát sóng trực tiếp kết thúc, Bạch Chỉ phát hiện tâm trạng Tạ Tư Cẩn dường như không tốt lắm, không nhịn được hỏi một câu: “Thầy Tạ, anh không thoải mái sao?”
Tạ Tư Cẩn ngước mắt nhìn cậu, một màu đen nhánh sâu thẳm trong đôi mắt.
Anh im ắng một hồi mới lắc đầu: “Không sao.”
Bạch Chỉ không có người mình thích thật sao? Vậy những chuyện cậu ấy đã làm là thế nào?