[ĐỒNG NHÂN BNHA] EM TRAI CỦA ANH HÙNG - Chương 1-2
Bakugo Katsuki có một đứa em trai. Nói thật là hắn chẳng có ký ức gì về lần gặp mặt đầu tiên của hai đứa. Thì tại thằng nhóc đó chỉ sinh sau hắn có một năm thôi mà. Thế nhưng, từ khi có nhận thức, Katsuki biết rõ một điều — Thằng nhóc em hắn nhìn ngứa mắt vãi!
…
Bakugo Koutaro có một ông anh trai. Thì cũng vậy, nhóc chẳng có xíu xiu gì về kỷ niệm lần đầu gặp mặt của hai anh em cả. Nhưng từ cái khoảng khắc thằng nào đó cầm cái máy bay đồ chơi và phi thẳng vào đầu nhóc, là Koutaro nhận ra một điều — Để sống sót trong nhà này, phải lật đổ cái thằng đầu sầu riêng kia đã!
…
Lí do thì rất củ chuối, nhưng đó chính xác là khởi đầu cho sự “náo nhiệt” bên trong ngôi nhà vốn cũng chẳng yên tĩnh mấy :v.
( Bakugo Katsuki sẽ gọi là Bakugo. Còn Bakugo Koutaro sẽ gọi là Koutaro. )
[ Bakugo 4 tuổi, Koutaro 3 tuổi ]
Về mặt thực tế thì hai anh em chênh nhau 1 tuổi, nhưng mà Mitsuki thấy chuyện đó cũng chẳng mấy quan trọng. Nếu xếp hai đứa với nhau, có khi người ta còn nhầm tưởng là anh em sinh đôi kia mà.
Và… so với việc giữ một đứa ở nhà, một đứa tới trường. Không bằng đem cả hai “quẳng” tới trường thì hơn. Dù sao cũng bớt đi tận hai gánh nặng lận mà :v.
Bà Mitsuki còn đang thoải mái tận hưởng không khí yên tĩnh của ngôi nhà. Thì ở trường mẫu giáo nào đó, giáo viên đang mệt gần chết với hai ông tướng nào đó.
…
” Katsu, nhìn mặt ông như… lên cơn á. Ngáo ghê luôn.”. Đứa nhỏ rất ‘hồn nhiên’ phá tan tâm trạng đang vô cùng tốt của ông anh trai nó
” Im miệng đi, Kouta.”. Đứa lớn hơn cau có quay đầu nhìn em trai mình
” Nhìn như bị điên á. Đừng cười nữa coi.”
” Tao đánh mày bây giờ!”. Bakugo giương nắm đấm về phía đối diện
Thằng nhóc nhìn nắm đấm của anh trai mình, hơi giật mình lùi lại. Sau đó không nói không rằng, lon ton chạy về phía hai vị giáo viên đứng gần đó.
Tóm lại là lúc giáo viên cúi đầu nhìn xuống thì thấy cảnh một đứa nhỏ khuôn mặt đáng yêu với đôi mắt ửng đỏ, rưng rưng như sắp khóc. Môi thằng bé hơi mếu, giọng nói thanh thanh ngọt ngào mang.
” Sensei… Katsu-niichan bắt nạt con…”
Rồi giáo viên lại quay sang nhìn vị tổ tông đang đứng bên kia. Nắm đấm còn đang khựng lại ở không trung, chưa kịp thu về chính là bằng chứng vô cùng rõ ràng.
Kết quả là bạn trẻ Bakugo Katsuki bị hai vị giáo viên mang ra dạy dỗ một trận: Nào là không được bắt nạt em trai, không được đánh em… bla bla các kiểu. Còn cái đứa mà ban nãy trông như sắp khóc – Ừ, thằng em trai hắn, thì lấp ló sau chân vị giáo viên, đôi mắt hơi híp lại, nụ cười tươi tắn, còn thè lưỡi ra trêu ngươi hắn.
Bakugo:”…” Mày chết chắc rồi, Kouta!!!
Koutaro:”…” Trên trường có giáo viên, ở nhà có mẹ. Còn lâu anh mới đánh được em =)))
[ Bakugo 4 tuổi, Koutaro 3 tuổi ]
” All Might tuyệt thật! Chỉ cần một đấm thôi là cả lũ tội phạm gục hết luôn!”
” Katsu ồn ào quá.”. Đứa nhỏ bên cạnh khó chịu nhắc nhở
Bakugo Katsuki đang hào hứng khua tay múa chân liền nghe thấy một câu này, quay ngoắt đầu sang nhìn em trai mình.
” Bộ mày không thấy ngầu à?”
Bé con lẽo đẽo đi đằng sau Katsuki nãy giờ vẫn tập trung vào cục rubik nhỏ trong tay, không thèm để tâm trả lời:
” Không ngầu.”
” Gì chứ? Mắt mày để trên đỉnh đầu rồi, Kouta!”. Bakugo nhìn em trai hắn như nhìn một sinh vật ngoài hành tinh
” Em thấy Endeavor-san mới ngầu.”. Đứa nhỏ nhàn nhạt buông ra một câu
” Nhưng ổng đứng thứ hai.”
” Em thích vậy á. Bộ chỉ đứng thứ nhất mới ngầu à?”
” Đúng vậy.”
Koutaro:”…”
Bakugo:”…” Tao nói sai à?
Đứa nhỏ rốt cục cũng buông cục rubik trong tay xuống, đem đồng tử đỏ huyết của mình nhìn chằm chằm người đối diện… như tên thiểu năng, sau đó thẳng thừng quay đầu đi.
” Thôi, không thèm nói chuyện với anh. Ngu chết đi được.”
” Ê! Mày mới nói gì đó?”
” Hả? Em nói gì đâu.”
” Tao nghe rõ ràng nha!”
” Nghe cái gì? Tai anh bị lãng rồi á, Katsu.”
Bakugo vốn muốn ‘tẩn’ em trai hắn một trận, nhưng cuối cùng lại buông nắm đấm xuống. Cả hai lại tiếp tục bước trên đường về nhà, lần này Bakugo rốt cục cũng im lặng một chút. Nhưng chỉ một lúc sau, Bakugo lần nữa quay ngoắt sang bên cạnh:
” Tao hỏi nè.”
” Hỏi đi, ai cấm đâu.”. Koutaro vốn đã giải xong cục rubik, bây giờ lại xoay nó rối tung lên rồi bắt đầu giải lại
” Sao lúc trước mặt giáo viên, mày gọi tao là Katsu-niichan, mà khi ở chung, mày toàn gọi tao trống không vậy?”
Koutaro quay sang Bakugo, bộ dạng vô cùng hiển nhiên:
” Tại vì anh có giống một người anh trai đâu. Thêm ‘-niichan’ vào là để người ta đỡ đánh giá thôi, chứ nhìn qua, trông em còn giống ‘anh trai’ hơn kìa.”
” KOUTARO!!!”
Bakugo gầm lên, đứa bé cũng nhanh chân chạy vọt về phía trước.
Hình ảnh sau đó là cuộc rượt đuổi “đầy vui vẻ” của hai anh em nhà kia. Đương nhiên, nó kết thúc bằng bài thuyết giáo dài 2 tiếng của bà Mitsuki về ‘tình yêu thương giữa hai anh em cùng một nhà’.