Đấu La Đại Lục - Chương 516: Hoàn mỹ dung hợp chi song thần chiến song thần
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Đấu La Đại Lục
- Chương 516: Hoàn mỹ dung hợp chi song thần chiến song thần
Đường Tam hoàn toàn bị đánh bay, thân thể Bỉ Bỉ Đông cũng là một trận chớp
lên, oa một tiếng, một ngụm máu tươi màu tím đen phun ra. Nhưng mà, trên đầu
tường Gia Lăng Quan, mọi người đang xem cuộc chiến đều hiểu được, kết cuộc của
trận chiến này cũng đã được xác định.
Thân thể Đường Tam trên không trung bay ngược về phía sau, toàn thân không
ngừng phát ra điện quang màu tím sẫm. Oán niệm khủng bố đang điên cuồng đánh
sâu vào thần niệm của hắn, bức bách hắn chỉ còn có các toàn lực ứng phó, dựa
vào thần niệm mạnh mẽ hơn của Bỉ Bỉ Đông, đem tia oán niệm cùng với tà khí của
nàng ta đẩy ra. Lúc này sức chiến đấu của Đường Tam cũng đã giảm xuống đến cực
điểm. Mắt thấy Bỉ Bỉ Đông đã hộc máu, Thiên Nhận Tuyết cầm thanh Thiên Sứ
Thánh Kiếm trong tay, phát ra vô số tàn ảnh màu kim sắc hướng về phía Đường
Tam đuổi giết. Đường Tam căn bản không còn năng lượng dư thừa để ngăn cản một
kích này của nàng. Hải Thần đối mặt với Thiên Sứ Thần và La Sát Thần hoàn toàn
liên thủ, chung quy là không có bất cứ cơ hội gì. Có thể làm Bỉ Bỉ Đông trọng
thương, đã là kỳ tích rồi.
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh màu phấn hồng đột nhiên xông lên, đi đến trước
người Đường Tam, nàng cũng không có ngăn cản Thiên Nhận Tuyết, chỉ là dang
rộng hai tay mình, mạnh mẽ ôm chặt thân thể Đường Tam, lúc này còn lóe ra đại
lượng La Sát Thần Lực. Đem lưng của mình đón đỡ thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm đã
sắp phóng đến.
Động tác của nàng rất nhanh, không có nửa phần do dự, cho dù là với tốc độ
công kích cực nhanh của Thiên Sứ Chi Thần, cũng ngay một khắc trước khi thanh
Thiên Sứ Thánh Kiếm chém đến đã ôm chặt lấy Đường Tam.
Chứng kiến người này xuất hiện, Thiên Nhận Tuyết nhất thời trì hoãn lại, là
nàng, là Tiểu Vũ, là nữ nhân duy nhất trong lòng Đường Tam. Thời khắc này,
trong lòng Thiên Nhận Tuyết đột nhiên dâng lên một ý tưởng quái dị. Nếu nàng
cùng với Đường Tam cũng không phải là kẻ thù, mà là một cặp tình nhân, đối mặt
với một kích trí mạng, mình có thể giống như Tiểu Vũ vậy, dùng thân thể của
mình che trước mặt Đường Tam hay không? Vào thời khắc này, nàng rốt cuộc cũng
hiểu được vì sao mà Đường Tam thủy chung vẫn lạnh lùng với nàng vậy, vì sao mà
trong lòng hắn cũng chỉ có một mình nàng ta mà thôi.
Lòng đố kị thiêu đốt hừng hực, Thiên Nhận Tuyết mạnh mẽ hét lên một tiếng,
thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay nàng đột nhiên tăng tốc, Thái Dương Chân
Hỏa mênh mông chợt bạo phát, thẳng đến sau lưng Tiểu Vũ đâm tới. Ngươi đã muốn
cùng hắn chết cùng một chỗ, vậy ta đây sẽ thành toàn cho các ngươi.
Kỳ thật, từ lúc Tiểu Vũ chứng kiến Thiên Nhận Tuyết cùng với Bỉ Bỉ Đông chân
chính liên thủ, nàng cũng đã chuẩn bị rất kỹ càng, nàng luôn luôn chờ đợi thời
khắc này mà phóng đến. Nếu không mà nói, nàng làm sao lại có thể đúng lúc xuất
hiện trước người Đường Tam như vậy?
Gắt gao ôm chặt Đường Tam, bất chấp La Sát Thần Lực còn lưu lại trên người
Đường Tam xâm nhập vào trong thân thể của mình, cũng không có nửa phần chống
cự. Bởi vì hiện tại chống cự cũng đã không còn có ý nghĩa gì nữa. Ánh mắt của
nàng chính là nhìn Đường Tam, mang theo tình yêu vô hạn nhìn Đường Tam. Tựa hồ
như là nói cho hắn biết, Ca, được chết cùng chỗ với ngươi, là sự thỏa mãn của
ta.
Đường Tam buông rơi Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay ra, cũng không có ý xoay
thân thể Tiểu Vũ lại, mà là đồng dạng ôm chặt lấy nàng. Kết quả đã không thể
thay đổi được, tuy rằng trong lòng hắn cũng không cam lòng, nhưng hắn đã dùng
hết sức rồi, dùng hết tất cả các năng lực của mình. Mọi chuyện lúc này đã
không thể thay đổi được nữa sao? Hắn hiện tại muốn làm chính là cùng ngươi yêu
của mình ở cùng một chỗ, bất luận là sống hay chết cũng vậy. Ngay tại thời
điểm Tiểu Vũ bay ra khỏi Gia Lăng Quan, ôm chặt lấy mình, hắn cũng đã quyết
định. Hắn biết, nếu như mình chết trận, Tiểu Vũ nói thế nào cũng sẽ không sống
một mình, bởi vì hắn chính là ý nghĩa sinh tồn của nàng. Cho dù mình có thể
làm cho nàng sống lâu hơn một chút, nhưng sau đó, nàng vẫn sẽ tự sát theo
mình. Một khi đã như vậy, đã đến thời điểm sinh tử như thế này, không bằng là
cùng nhau đến suối vàng đi. Ít nhất bọn họ cũng không có chia ly, vĩnh viễn
cũng không có chia ly.
Nghĩ đến cha mẹ, Đường Tam chỉ có thể vì phụ thân và mẫu thân mà cầu nguyện,
ít nhất ngoài mình ra, phụ thân còn có mẫu thân là bầu bạn.
Giờ phút này đây, dường như chỉ còn có mình Đường Tam và Tiểu Vũ, trong mắt
bọn họ đều chỉ có đối phương. Thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm đang ầm ầm lao đến,
chuẩn bị đem bọn họ hoàn toàn thiêu đốt, bọn họ căn bản là không quan tâm.
Trong lòng Đường Tam và Tiểu Vũ, đều quanh quẩn một câu nói mà thôi:
– Không sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng chỉ mong được chết cùng
ngày cùng tháng cùng năm.
Oanh—, Thiên Sứ Thánh Kiếm chính xác đâm thẳng vào thân thể Tiểu Vũ. Đó chính
là công kích thần cấp a! Một kích tràn ngập ngọn lửa ghen tị của Thiên Nhận
Tuyết, năng lượng không hề lưu lại, oanh kích lên người Tiểu Vũ. Cho dù có
Tiểu Vũ che chắn, nhưng nó vẫn như trước có thể thoải mái xuyên qua thân thể
không còn chút lực phòng ngự nào của Đường Tam. Đem bọn họ hoàn toàn hủy diệt
khỏi thế giới này.
Ngay lúc này, kết cục hết thảy cũng đã xuất hiện trong óc của Thiên Nhận
Tuyết. Trong lòng nàng đã bắt đầu có chút buồn bả. Ở phía dưới, Hồ Liệt Na
cũng đã quỳ rạp xuống đất, phát ra âm thanh kêu khóc thảm thiết. Thời điểm
này, không ai có thể nghĩ đến sẽ có biến hóa nào xuất hiện.
Ngay trong nháy mắt Thiên Sứ Thánh Kiếm đâm đến sau lưng Tiểu Vũ, đột nhiên,
một tầng hồng quang mãnh liệt chợt từ trên người Tiểu Vũ bùng phát ra, thế
nhưng, đã đem luồng Thái Dương Chân Hỏa nóng cháy kia hoàn toàn ngăn cách lại.
Thiên Nhận Tuyết chợt cả kinh, vội vàng tăng lực, đem toàn bộ thần lực của
mình hoàn toàn rót vào trong Thiên Sứ Thánh Kiếm.
Nhưng mà, đúng lúc này, luồng hồng quang đột nhiên xuất hiện kia đã hoàn toàn
phóng thích ra, hóa thành một luồng lốc xoáy màu đỏ khổng lồ. Luồng lốc xoáy
màu đỏ này đã hoàn toàn bao phủ thân thể Đường Tam và Tiểu Vũ vào bên trng. Mà
luồng hồng quang khủng bố kia cũng đã trong nháy mắt hoàn toàn chấn nát Thái
Dương Chân Hỏa của Thiên Nhận Tuyết. Lực phản chấn cự đại phát ra, hất ngược
thân thể nàng bay ngược lại.
Tê—, luồng La Sát Thần Lực trên người Đường Tam và đang ăn mòn thân thể Tiểu
Vũ trong nháy mắt hóa thành hư ảo, giống như là hoàn toàn bị tinh lọc đi vậy.
Nguyên bản Đường Tam và Tiểu Vũ đã tràn ngập ý quyết tử cũng đã không khỏi
toát ra vẻ khiếp sợ.
Đường Tam chỉ cảm thấy mình ôm trong lòng cũng không phải là Tiểu Vũ nữa, mà
là một khối than lửa nóng cháy vậy. Nhiệt độ nóng rực kia thậm chí còn vượt
qua Thái Dương Chân Hỏa của Thiên Nhận Tuyết nữa. Mà cảm giác của Tiểu Vũ lại
là hoàn toàn ngược lại, nàng chỉ cảm thấy luồng năng lượng lạnh như băng trong
cơ thể mình, vốn là đã lặng yên xuống, bây giờ không biết là bị cái gì kích
phát mà ầm ầm bùng phát ra. Luồng năng lượng mạnh mẽ trước giờ chưa từng có
trong nháy mắt bùng phát, lan tràn đến mỗi tấc da thịt của nàng, cả người nàng
cũng đã mất đi năng lực hành động.
Màu đỏ đã hoàn toàn nhuộm đẫm thân thể của Tiểu Vũ, chỉ trong thời gian một
cái nháy mắt, y phục trên người Tiểu Vũ cũng đã không còn sót lại chút gì, cả
người hoàn toàn biến thành bộ dáng giống như là một khỏa kim chúc màu đỏ vậy.
Hồng quang chói mắt làm cho Đường Tam nhìn không được, nhưng hắn lại làm sao
có thể buông Tiểu Vũ ra đây? Cho dù Tiểu Vũ đốt hắn chết cháy đi chăng nữa,
hắn vẫn phải gắt gao ôm chặt lấy nàng.
Một màn thần kỳ như vậy diễn ra bên trên Gia Lăng Quan, dưới cái nhìn chăm chú
của trăm vạn đại quân, thân thể đỏ bừng của Tiểu Vũ đã từng chút từng chút một
đã dung nhập vào trong thân thể của Đường Tam. Giống như là một khối kim chúc
màu đỏ đang mạnh mẽ dung nhập vào thân thể Đường Tam vậy.
Bỉ Bỉ Đông lúc này cũng đã ổn định thân thể của mình lại, thân hình lóe lên
một cái, đã vọt đến bên người Thiên Nhận Tuyết. Thiên Nhận Tuyết tràn ngập
hoảng sợ quay đầu nhìn về phía Bỉ Bỉ Đông, trong mắt toát ra quang mang nghi
vấn. Nàng như thế nào cũng không hiểu được, luồng hồng quang này đến tột cùng
là năng lượng như thế nào, mà ngay cả công kích thần cấp của nàng cũng không
thể phá được.
Nhưng mà, ngay khi Thiên Nhận Tuyết chứng kiến sắc mặt Thiên Nhận Tuyết, lòng
của nàng không khỏi trầm xuống. Gương mặt của Bỉ Bỉ Đông vốn là có màu xanh
biếc dữ tợn, nhưng đến thời khắc này đã hoàn toàn biến thành trắng xác, hơn
nữa, thân thể của nàng ta lại còn run rẩy cầm cập. Các luồng khí lưu màu tím
đen từ bốn phương tám hướng ngưng tụ vào thân thể nàng càng ngày càng trở nên
tán loạn dị thường, giống như là gặp phải một cỗ cường lực bài xích đi vậy,
không dám tiếp cận thân thể của Bỉ Bỉ Đông.
Tuy rằng Thiên Nhận Tuyết cũng không biết đây là chuyện gì, nhưng nàng vẫn như
trước làm ra phản ứng vô cùng chính xác, một tay giữ chặt thân thể Bỉ Bỉ Đông,
bay nhanh về phía sau hơn mấy ngàn thước mới dừng lại. Bởi vì nàng mơ hồ cảm
giác được, những biến hóa của Bỉ Bỉ Đông đúng là bởi vì luồng hồng quang huyết
sắc mãnh liệt bốc lên từ trên người Đường Tam cùng với Tiểu Vũ.
– Không, chuyện này không có khả năng. Đó là…
Thanh âm của Bỉ Bỉ Đông run rẩy, tuy rằng thân thể nàng ta cũng đã khôi phục
lại năng lực hấp thu oán niệm cùng với hơi thở tà ác, lặng lẽ nhìn luồng hồng
quang kia, nhưng sự sợ hãi trong mắt nàng cũng không có giảm đi chút nào.
Trên đầu tường Gia Lăng Quan, đám người Đại Sư vốn đã tuyệt vọng lúc này đã mở
to hai mắt mà nhìn. Nhìn thấy luồng lốc xoáy huyết sắc trong không trung kia,
Tuyết Băng không khỏi run giọng quay sang hỏi Đại Sư
– Quốc Sư, cái này đến tột cùng là chuyện như thế nào đây? Sư phụ hắn, hắn…
Đại Sư cũng đã ngây dại:
– Ta không biết, nhìn qua cũng giống như là Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ. Chỉ là, một
người lại như thế nào lại có thể tiến hành dung hợp với một vị thần cơ chứ.
Chuyện này đến tột cùng là chuyện như thế nào?
Rất rõ ràng, ngay trước hôm nay, Đường Tam và Tiểu Vũ tuyệt đối cũng không
biết đến phương pháp dung hợp này. Mà luồng lốc xoáy huyết sắc tràn ngập hơi
thở kỳ dị kia lại làm cho Đại Sư cảm giác được sự nguy hiểm mãnh liệt. Là may
hay rủi, Đại Sư cũng không biết, nhìn thấy luồng lốc xoáy mãnh liệt kia càng
ngày càng xoay tròn mãnh liệt, tim của hắn cũng đã đạt đến tốc độ trước giờ
chưa từng có.
Thân thể của Tiểu Vũ, từng chút từng chút một dung hợp với thân thể của Đường
Tam, luồng nhiệt độ nóng cháy không gì sánh kịp kia thế nhưng ngay cả Hải Thần
Thần Trang của Đường Tam cũng không thể ngăn cản nổi. Giống như là bộ Hải Thần
Thần Trang kia đã hoàn toàn không tồn tại vậy.
Vẻ mặt Tiểu Vũ lại phát ra một tia kỳ dị, mắt thấy thân thể của mình cùng với
Đường Tam dần dần dung hợp, ánh mắt nàng lại toát ra một tia vui mừng.
– Ca.
– Tiểu Vũ, chuyện này đến tột cùng là như thế nào? Chẳng lẽ, ngươi lại hiến
tế cho ta nữa sao?
Đường Tam muốn kháng cự lại lực lượng nóng cháy này, nhưng hắn lại phát hiện,
thân thể của mình đã hoàn toàn không thể di động được nữa. Hơn nữa, ngay cả bộ
Hải Thần Thần Trang cũng đang từng chút từng chút một biến mất, từng chút từng
chút dung nhập vào trong cơ thể mình mà biến mất. Hai chân Tiểu Vũ cùng với
phần eo của nàng đã hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể của Đường Tam. Cảm
giác nóng cháy làm cho chính hắn có cảm giác giống như là hoàn toàn bị thiêu
đốt vậy.
– Không, ta đã là nhân loại, làm thế nào lại có thể hiến tế chứ? Ca, đến bây
giờ ta mới hiểu được. Còn nhớ thanh Tu La Ma Kiếm lúc trước đã chui vào trong
thân thể của ta hay không? Cũng không phải nó lựa chọn ta là đối tượng truyền
thừa, mà là nó lựa chọn ta trở thành vỏ kiếm của nó.
– Vỏ kiếm?
Đường Tam ngơ ngác nhìn Tiểu Vũ, ngay tại thời điểm hắn còn chưa hoàn toàn
hiểu rõ, Tiểu Vũ đã mạnh mẽ dang rộng hai tay ra, ôm chặt cổ của hắn, thân thể
nóng cháy của nàng cũng đã ầm ầm dung nhập, hoàn toàn cùng với thân thể Đường
Tam biến thành nhất thể.
– A—
Sự thống khổ kịch liệt cùng với sự biến mất của Tiểu Vũ đánh mạnh lên tâm trí
của Đường Tam. Đường Tam ngửa mặt lên trời rống giận một tiếng, hơi thở giết
chóc không gì sánh kịp ầm ầm nổ vang. Luồng lốc xoáy huyết sắc vốn đang xoay
tròn kịch liệt chung quanh thân thể hắn cùng với Tiểu Vũ cùng đã hoàn toàn bị
phá nát, hóa thành từng đạo khí lưu màu đỏ tươi trong nháy mắt dung nhập vào
trong thân thể Đường Tam.
Giờ khắc này đây, lấy thân thể của Đường Tam làm trung tâm, chung quanh trong
bán kính một ngàn thước, tất cả đều hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu. Có
thể chứng kiến được rõ ràng, từng đạo quang mang huyết sắc không ngừng từ trên
mặt đất trào ra, dung nhập vào trong thân thể Đường Tam. Trong người hắn, hai
luồng quang mang màu lam cùng màu đỏ không ngừng luân phiên lóe lên. Năng
lượng ba động kỳ dị liên tục bùng nổ, làm cho từ trong người Đường Tam không
ngừng phát ra một cỗ năng lượng ba động khổng lồ.
– Tu La Thần.
Bỉ Bỉ Đông rốt cuộc cũng thốt ra được ba chữ kia. Trong lòng nàng ngàn vạn lần
cũng không muốn thừa nhận, nhưng mà, luồng hồng quang khổng lồ trước mặt nàng
và Thiên Nhận Tuyết kia, chính là đến từ Tu La Thần Lực của Tu La Thần. Cũng
chỉ có Tu La Thần Lực, mới có thể làm cho nàng kinh sợ như vậy. Tu La cùng với
La Sát, đều là nắm trong tay khả năng giết chóc, Tu La Thần nắm trong tay
chính là hết thảy tất cả các sát khí trên thế gian, mà La Sát Thần lại nắm
trong tay tất cả các oán niệm cùng với hơi thở tà ác, hình thành sát niệm oán
hận. Hai người tuy cũng đồng dạng là Sát thần, nhưng vốn là không hợp nhau.
Hơi thở của Tu La Thần chính là khắc tinh chân chính của La Sát Thần, so với
Quang Minh Thần, sự khắc chế còn muốn khủng bố hơn.
Dùng hình thức trực tiếp để hình dung, Tu La Thần chính là Quang Minh Sát
Thần, mà La Sát Thần lại là Hắc Ám Sát Thần. Tu La Quang Minh, chính là thuần
túy quang minh, mà La Sát Hắc Ám, lại là hắc ám tăm tối nhất. Tu La Thần thân
là một trong Thần Giới Ngũ Chí Tôn, ở trong toàn bộ Thần Giới, là một trong
những vị thần cường đại nhất, lúc này hắn đã phát ra hơi thở, Bỉ Bỉ Đông như
thế nào lại không cảm thấy sợ hãi đây?
– Ngươi sợ gì chứ? Tu La Thần thì sao chứ? Chúng ta đã có thể liên thủ đánh
chết Hải Thần, cũng đồng dạng có thể đánh chết Tu La Thần.
Thiên Nhận Tuyết là người thừa kế của Thiên Sứ Chi Thần, nàng cũng không biết
Tu La Thần đáng sợ đến mức nào. Hơi thở của Tu La Thần cũng không có khắc chế
nàng, bản thân nàng so với mẫu thân, ngược lại càng có dũng khí hơn nhiều.
– Không, không phải là Tu La Thần đơn thuần a!
Bỉ Bỉ Đông thống khổ nhắm hai mắt lại, nàng lúc này thậm chí ngay cả dũng khí
chạy trốn cũng không có. Uy áp do hơi thở Tu La Thần sinh ra, làm cho những
oán niệm cùng với tà khí vừa mới dung nhập vào trong cơ thể nàng kịch liệt xao
động, run rẩy.
Không đợi Thiên Nhận Tuyết hỏi lại, những gì xảy ra tiếp theo cũng đã giải
thích rõ ràng cho lời nói của Bỉ Bỉ Đông.
Xung quanh thân thể Đường Tam không ngừng lóe lên những tia chớp hai màu lam
và đỏ, ngay cả hai mắt hắn cũng phân biệt lóe lên quang mang màu đỏ và màu
lam. Khuôn mặt hắn có chút vặn vẹo, hiển nhiên đang thừa nhận thống khổ thật
lớn.
Thiên Nhận Tuyết giật mình nói:
– Tu La Thần, Hải Thần, chẳng lẽ một mình hắn lại có thể thừa nhận được thần
lực của hai vị thần cùng lúc hay sao? Điều này là không có khả năng, không ai
có thể làm được.
Lời nói của Thiên Nhận Tuyết còn chưa dứt, đột nhiên, thân thể Đường Tam rung
lên kịch liệt, tựa hồ như muốn giũ một cái gì đó ra khỏi thân thể mình vậy.
Thân thể hắn nhoáng lên một cái, hai luồng quang mang hai màu đỏ, lam chợt
trong nháy mắt tách ra. Một hư ảnh màu lam chợt xuất hiện sau lưng hắn, nhưng
bản thể của hắn cũng đã hoàn toàn biến thành màu đỏ huyết sắc. Trên người hắn
chợt xuất hiện một bộ khải giáp màu đỏ tràn ngập ma văn.
Bộ áo giáp màu đỏ kia nhìn qua lớn hơn Hải Thần Chiến Giáp, La Sát Chiến Giáp
cùng với La Sát Thần Chiến Giáp một chút. Những ma văn hiển thị trên bộ chiến
giáp kia cũng huyễn lệ hơn rất nhiều. Trong tay hắn đang cầm một thanh búa
thật lớn, trên bề mặt cây búa, hiện ra ma văn lóng lánh. Đột nhiên, trong nháy
mắt, hòa tan trong tay hắn, luồng hồng quang mãnh liệt cùng với khí thế giết
chóc không gì sánh kịp đột nhiên bùng nổ lên, hồng quang do cây búa biến thành
một lần nữa ngưng đọng lại, một thanh cự kiếm dài hơn hai thước đã nhẹ nhàng
xuất hiện trong lòng bàn tay của Đường Tam.
Hai mắt Đường Tam đã hoàn toàn biến thành màu đỏ sậm, trên bề mặt bộ chiến
giáp huyết sắc kia bao phủ vô số những lưỡi dao sắc bén màu đỏ chói, cơ hồ là
trên mỗi góc đều có lưỡi dao đâm ra. Lực áp bách trước giờ chưa từng có làm
cho Thiên Nhận Tuyết vốn là tràn ngập chiến ý đã hoàn toàn bị áp chế. Nàng có
thể cảm giác rõ ràng, Đường Tam trước mắt này, so với Hải Thần Đường Tam càng
thêm khủng bố hơn.
Mà cái hư ảnh màu lam hiện ra sau lưng Đường Tam nhìn qua lại vô cùng hư ảo.
Có thể nhìn thấy rõ ràng, hư ảnh đó cũng có gương mặc của Đường Tam, đang mặc
bộ Hải Thần Thần Trang màu lam, cầm trong tay thanh Hải Thần Tam Xoa Kích cũng
là màu lam. Tuy rằng cũng không phải là trạng thái cực mạnh màu vàng kim,
nhưng hắn ở phía sau bản thể màu huyết sắc của Đường Tam cũng phát ra lực áp
bách cực lớn.
– Cái này là…
Thanh âm của Thiên Nhận Tuyết cũng đã bắt đầu run rẩy lên.
Đường Tam màu huyết sắc, hoặc nói chính xác là Tu La Thần Đường Tam, chậm rãi
ngẩng đầu lên, hai tròng mắt huyết sắc lạnh như băng không chút nào tình cảm
của hắn nhìn chăm chú về phía Thiên Nhận Tuyết
– Kinh ngạc lắm phải không? Ta cho ngươi biết đáp án, đây chính là hợp kỹ của
ta và Tiểu Vũ, Song Thần Cùng Tồn Tại.
Đúng vậy, ngay khi thân thể Tiểu Vũ hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể Đường
Tam, năng lượng Tu La Ma Kiếm đã tràn ngập cơ thể của Tiểu Vũ cũng đã cùng với
Tu la Thần lực trên Hạo Thiên Chuy của Đường Tam trong nháy mắt kết hợp lại,
tiến hành dung hợp với thần niệm của Đường Tam, làm thành một cái Vũ Hồn Dung
Hợp Kỹ hoàn mỹ độc nhất vô nhị.
Nếu nói là Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ của Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp là sự dung hợp
hoàn mỹ nhất của Phụ trợ hệ hồn sư, vậy thì, sự dung hợp của Đường Tam và Tiểu
Vũ tại thời khắc sống còn này chính là thần cấp dung hợp.
Kỳ thật, theo góc độ nào đó mà nói, Đường Tam và Tiểu Vũ dung hợp còn phải cảm
tạ Bỉ Bỉ Đông. La Sát Thần Lực của Bỉ Bỉ Đông sau khi xâm nhập vào trong thân
thể của Tiểu Vũ, mới hoàn toàn kích phát ra Tu La Ma Lực, lúc này mới có thể
giúp nàng cùng Đường Tam tạo thành Thần cấp dung hợp hoàn mỹ. Sự dung hợp cấp
bậc thế này, cho dù là thần cũng không thể nào đánh bại được, đó cũng là vì
sao mà công kích khi nãy của Thiên Nhận Tuyết cũng không có hiệu quả.
Nếu như không có La Sát Thần Lực của Bỉ Bỉ Đông kích thích, Tu La Ma Kiếm
trong cơ thể Tiểu Vũ cũng nhờ đó mà kích phát ra. Nếu không có như vậy, một
kích của Thiên Nhận Tuyết khi đánh lên người nàng, đã giết chết nàng rồi, mà
bản thân Tiểu Vũ có còn toàn vẹn được thân xác hay không cũng là rất khó nói.
Mặc dù nàng có thực lực chín mươi sáu cấp, nhưng công kích của thần sao có thể
dễ dàng thừa nhận như vậy chứ?
Song Thần Cùng Tồn Tại, nói đơn giản mấy chữ, nhưng mà cũng khó cả khả năng
làm được, đừng nói là ở nhân gian, cho dù ngay cả ở trên Thần Giới cũng là độc
nhất vô nhị. Tu La Ma Lực vô cùng cường hãn trên người Đường Tam chậm rãi bộc
phát ra. Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết lúc này thậm chí cũng không thể nhìn
thấy Gia Lăng Quan được nữa, có khả năng chứng kiến, chính là một mảnh màu đỏ
trước mắt mà thôi.
Tu La Ma Kiếm chậm rãi nâng lên, ánh mắt huyết sắc của Đường Tam cũng theo
thanh kiếm mà kéo dài ra phía trước. Lúc này trong lòng hắn đã hoàn toàn hiểu
rõ, khả năng dung hợp hoàn mỹ của hắn và Tiểu Vũ, tuyệt đối là không ai khác
có thể làm được. Đầu tiên, Tiểu Vũ từng vì cứu hắn mà hiến tế, trở thành một
bộ phận thân thể của hắn. Ngay khi Tiểu Vũ dưới sự cố gắng của Đường Tam mà
sống lại, từ đó về sau hai người nhờ vào việc từng khế hợp làm một mà sinh ra
tâm linh tương thông. Đây chính là điều báo trăm phần trăm xuất hiện ra Vũ Hồn
Dung Hợp Kỹ. Mà ngay khi thanh Tu La Ma Kiếm hoàn toàn dung nhập vào cơ thể
Tiểu Vũ, thì năng lượng ẩn chứa trong Tu La Ma Kiếm cùng với năng lượng mà ông
cố Đường Thần của Đường Tam từng hao phí nhiều năm mà hoàn thành khảo nghiệm
của Tu La Thần, cũng đã hoàn toàn dung nhập trong cơ thể của Tiểu Vũ. Nhưng mà
bản thân Tiểu Vũ lại không có khả năng điều phối luồng năng lượng này. Bởi vì
nàng cũng chưa bao giờ nhận được sự tán thành của Tu La Thần. Đó cũng là vì
sao lúc Tiểu Vũ bắt đầu dung hợp với Đường Tam đã từng nói, nàng kỳ thật chỉ
là cái vỏ kiếm của Tu La Ma Kiếm mà thôi. Từ khi Tu La Ma kiếm dung nhập vào
thân thể của nàng, Tu la Ma Kiếm cũng chỉ coi thân thể nàng là vật ẩn chứa,
lẳng lặng mà chờ đợi.
Một người, quả thật cũng chỉ có thể kế thừa một cái thần vị, nhưng mà, có thân
thể của Tiểu Vũ dung hợp, Hại Thiên Chuy của Đường Tam cũng trở thành chìa
khóa điều động Tu La Thần Lực, mà thân thể Tiểu Vũ lại trở thành vật chứa đựng
Tu La Ma Kiếm, chính nhờ đó mới sinh ra tình trạng Tu La Thần giáng lâm, Song
Thần cùng tồn tại.
Lúc này Tu La Thần giáng lâm, cùng với Vũ Hồn dung hợp kỹ của Trữ Vinh Vinh và
Áo Tư Lạp cũng không có giống nhau. Đây là Tu la Thần chân chính, mà bản thân
Đường Tam cũng là thần, muốn sử dụng thần lực của Tu La Thần, chỉ cần hắn đồng
ý là được, hơn nữa, tình trạng này cũng không có giới hạn về thời gian. Đương
nhiên, Tiểu Vũ cũng chỉ có thể trong quá trình dung hợp mà nằm trong thân thể
của Đường Tam, mà Đường Tam bất kỳ lúc nào cũng có thể giải trừ trạng thái
này. Đây mới chính là dung hợp hoàn mỹ, thần kỹ cường đại không có bất kỳ tác
dụng phụ nào.
Quang mang nhàn nhạt lóe lên, trên mặt Đường Tam toát ra một tia thần sắc lạnh
như băng, Tu La Ma Kiếm chỉ thẳng về phía trước, huyết sắc ma quang trong nháy
mắt nở rộ ra.
Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Nhận Tuyết liếc nhìn nhau, trong lòng hai mẹ con
song thần này đã sinh ra sự sợ hãi mãnh liệt. Nhất là Bỉ Bỉ Đông hơi thở hoàn
toàn bị áp chế, La Sát Thần trước mặt Tu La Thần, thế nhưng lại hoàn toàn run
sợ. Đừng nói là lúc này Đường Tam đang ở trạng thái song thần cùng tồn tại,
cho dù là chỉ có một mình Tu La Thần thôi, nàng cũng không cách nào sinh ra
tâm lý chống lại.
– Liều mạng đi, hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.
Thiên Nhận Tuyết hét lớn một tiếng, thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm chỉ thẳng lên
bầu trời, Thiên Sứ Thần Lực mênh một trong nháy mắt bùng nổ ra, Thái Dương
Chân Hỏa phát ra mãnh liệt. Dưới lực áp bách mãnh liệt, thế nhưng lại giúp cho
nàng đột phá. Cả người nàng hoàn toàn hòa hợp thành một thể với Thái Dương
Chân Hỏa, có thể không cần nổ tung Thiên Sứ Thần Trang đã có thể thi triển ra
Thái Dương Thiên Sứ, mà là dựa vào năng lượng bản thể mà hóa ra Thái Dương
Thiên Sứ. Một đạo lưu quang màu hồng kim đánh thẳng về phía Đường Tam.
Lúc này trong lòng Thiên Nhận Tuyết đã là vô cùng bình tĩnh, thậm chí nàng đã
quên mất sinh tử thắng bại rồi. Dưới tình huống như vậy, Thiên Sứ Thánh Kiếm
của nàng cùng với Thái Dương Thiên Sứ do bản thể hóa thành đạt đến sự phù hợp
trước giờ chưa từng có. Thiên Sứ màu hồng kim kia cơ hồ là lóe lên một cái đã
đến trước mặt Tu La Thần Đường Tam.
Bỉ Bỉ Đông ngay khi Thiên Nhận Tuyết hét lớn một tiếng kia đã phản ứng trở
lại, con gái mình nói đúng, lúc này Đường Tam chân chính có bao nhiêu thực lực
bọn họ cũng không biết rõ, nhưng bất luận nói thế nào, hắn cũng sẽ không bỏ
qua cho các nàng. Liều chết mà đánh tới, nói không chừng sẽ có cơ hội. Dù sao
thì, Song Thần Cùng Tồn Tại của hắn rốt cuộc đạt đến trình độ gì cũng không ai
biết.
Ngọn lửa xanh biếc lại bùng nổ lên, thanh La Sát Ma Liêm cùng với toàn bộ thân
thể của Bỉ Bỉ Đông, mang theo tàn ảnh xanh biếc liên tiếp, bàng vào thần lực
cực cao, nháy mắt đã đuổi kịp Thiên Nhận Tuyết. Một trái một phải, đồng thời
công kích về phía Đường Tam. Lúc này đây, các nàng cũng không có đem năng
lượng của mình phóng thích ra, mà hoàn toàn đem thần lực của mình thu liễm vào
trong thân thể, trong nháy mắt bộc phát ra công kích thần cấp cường đại nhất.
– Các ngươi còn không có tỉnh ngộ hay sao?
Đối mặt với công kích của La Sát Thần cùng với Thiên Sứ Chi Thần cùng công
kích, ánh mắt Đường Tam giống như là không có nhìn thấy vậy, không có nửa phần
thay đổi sắc mặt. Thanh Tu La Ma Kiếm trong tay hắn liền biến thành đỏ như
máu, một đạo huyết quang trầm tĩnh trong nháy mắt bùng nổ.
Oanh—, luồng kiếm quang huyết sắc kia, đã va chạm với Thiên Sứ Thánh Kiếm.
Trong phút chốc, thần lực hoàn toàn thu liễm, hơn nữa, lại làm cho Thiên Nhận
Tuyết đang công kích, giống như là toàn thân bị điện giật vậy, thân thể đã
biến thành Thái Dương Thiên Sứ, thế nhưng quang mang mài hồng kim đã hoàn toàn
bị dập tắt. Thân thể nàng ta giống như một khỏa lưu tinh màu vàng kim bị bắn
ngược ra xa.
Chỉ bằng vào năng lượng công kích, đã đem Thiên Nhận Tuyết đã ở trạng thái cực
mạnh nhất đánh tan, đây là thần lực đến mức nào? Thân là một trong Ngũ Chí Tôn
của Thần giới, Tu La Thần quả thật là vô cùng cường đại.
Mà lúc này, thanh La Sát Ma Liêm của Bỉ Bỉ Đông đã đến trên đỉnh đầu của Đường
Tam, mang theo một đoàn ngọn lửa màu xang biếc từ trên trời đánh thẳng vào đầu
Đường Tam.
Đường Tam hừ lạnh một tiếng, thân thể xoay nhẹ một chút, Tu La Ma Kiếm đã trực
tiếp đưa lên trên đầu, hồng quang huyết sắc đã nhanh chóng đánh thẳng lên. Sau
khi đánh bay Thiên Nhận Tuyết đi, đã nhẹ nhàng chặn đứng được La Sát Ma Liêm
của La Sát Thần Bỉ Bỉ Đông.
Hồng quang mãnh liệt mang theo sát khí ngập trời bùng nổ, trong nháy mắt đã
làm cho oán khí trong cơ thể Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn bị đánh nát. Ngọn lửa màu
xanh biếc trên thanh La Sát Ma Liêm cũng đã trở nên ảm đạm hơn vài phần. Ngay
khi màu xanh biếc trên Ma Liêm này cùng với hồng quang trên Tu La Ma Kiếm tiếp
xúc với nhau, ở trong không trung tựa hồ như là có hàng ngàn hàng vạn oan hồn
đang gào thét vậy. Cả người Bỉ Bỉ Đông giống như là bị thấm đẫm một tầng hồng
quang vậy.
Động tác của Đường Tam cũng không có ngừng lại, Tu La Ma Kiếm chỉ xuống một
cái, thanh âm lạnh như băng thốt ra trên miệng hắn
– Tu La, Thẩm lý và phán quyết.
Đúng vậy, chỉ có Chấp Pháp Chi Thần Tu La Thần mới có năng lực thẩm lý và phán
quyết tuyệt đại đa số các thần vị khác, La Sát Thần cũng không có ngoại lệ.
Tổng cộng sáu đạo hồng quang, tựa như sáu cánh hoa mở rộng ra.
Trong tiếng kêu gào thảm thiết, toàn thân Bỉ Bỉ Đông nhất thời bị bao phủ bởi
một tầng điện quang màu đỏ, tuy rằng nàng đã dùng hết toàn lực để dùng La Sát
Ma Liêm của mình ngăn cản, mặc dù có thể chặn được bản thể của thanh Tu La Ma
Kiếm, nhưng lại không thể nào ngăn cản được luồng hồng quang trên Ma Kiếm. Làm
nàng sợ hãi nhất chính là, luồng hồng quang kia đã bao phủ toàn thân nàng.
– Đường Tam, ta liều mạng với ngươi.
Quang mang kim sắc lại đâm đến, sáu cánh sau lưng Thiên Nhận Tuyết trong nháy
mắt mở rộng ra, phát ra từng đoàn quang mang hồng kim sắc lóe mắt, mạnh mẽ đem
Tu La Thần Lực trên người mình đánh văng ra, đồng thời tập trung thần lực,
thôi động cơ thể của nàng dùng tốc độ như đạn pháo phóng thẳng đến phía Đường
Tam. Một ngụm máu tươi từ miệng Thiên Nhận Tuyết phun thẳng lên thanh Thiên Sứ
Thánh Kiếm, làm cho nó hào quang đại phóng, Thái Dương Chân Hỏa chói mắt phóng
ra bao phủ thân thể của Thiên Nhận Tuyết. Một kích này chính là Thiên Nhận
Tuyết đã thiêu đốt toàn bộ tính mệnh lực của nàng mà phóng thích ra.
Mắt thấy Bỉ Bỉ Đông đang không ngừng giãy dụa trong hồng quang của Tu La Ma
Kiếm, Thiên Nhận Tuyết đột nhiên cảm giác được lòng đau như xiết, lập tức bất
kể hậu quả phát động ra một kích kia. Đối mặt với công kích như vậy, cho dù là
Đường Tam đã hóa thân thành Tu La Thần, cũng không khỏi phải biến sắc.
Thanh Tu La Ma Kiếm trong tay rung lên, đem thân thể của Bỉ Bỉ Đông hất bay
ra, đồng thời thân mình hắn lóe lên một cái, hồng quang, lam quang luân
chuyển, trong nháy mắt đã hóa lại thành Hải Thần.
Đúng vậy, cho dù là cùng Tiểu Vũ hoàn thành Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ, hắn cũng không
thể nào làm cho Hải Thần và Tu La Thần đồng thời ra tay. Song Thần cùng tồn
tại, chính là hắn có thể khống chế được lực lượng của cả hai vị thần, nhưng
mỗi thời điểm cũng chỉ có thể khống chết một cái mà thôi. Nhưng cho dù là như
vậy, cũng đã là sự tồn tại cực kỳ khủng bố rồi. Phải biết rằng, Tu La Thần vốn
là mạnh hơn cả Thiên Sứ Chi Thần lẫn La Sát Thần, hoàn toàn có thể áp chế được
hai nàng. Mà Đường Tam hoàn toàn có thể trong nháy mắt hoán chuyển giữa Tu La
Thần và Hải Thần, ngay khi thần lực một vị Thần không còn đủ sức, hắn lập tức
có thể hoán chuyển thành vị khác, để cho vị kia có thời gian nghỉ ngơi, khôi
phục lại thực lực. Có thể nói, hắn không thể để cho song thần cùng đồng thời
công kích, nhưng mà hắn có được lực lượng chính là của hai vị Thần, Hơn nữa,
dưới tình huống một chọi hai, hoàn toàn có thể chiến thắng được Thiên Nhận
Tuyết cùng với Bỉ Bỉ Đông.
Nếu là Hải Thần ra tay trước, thì Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết cũng có thể
còn có được vài phần cơ hội, dù sao thì Hải Thần Thần lực cũng không đủ để áp
chế các nàng, nhưng mà Thần lực của Tu La Thần quả thật là vô cùng khủng bố.
Chỉ một kích đánh ra, đã làm cho hai mẹ con song thần này sinh ra cảm giác
không thể chống đỡ nổi.
Bỉ Bỉ Đông bị Đường Tam đánh bay đi, lúc này biến thành cục diện Thiên Sứ Chi
Thần Thiên Nhận Tuyết một mình đối mặt với Đường Tam, trong nháy mắt chuyển
lại thành Hải Thần, Hải Thần ở trạng thái đỉnh phong nhất.
Quang mang màu lam nháy mắt bùng nổ, lan tràn khắp nơi, quang mang màu lam kia
trong nháy mắt đã biến thành màu vàng kim. Đối mặt với công kích của Thiên
Nhận Tuyết, một vòng kim quang mãnh liệt từ trên Hải Thần Tam Xoa Kích bùng nổ
ra, lại là một cái Vô Định Phong Ba, đón nhận một kích liều mạng của Thiên
Nhận Tuyết.
Oanh—, thân ảnh Thiên Nhận Tuyết va chạm kịch liệt với vòng tròn kim sắc kia,
trong miệng Thiên Nhận Tuyết thủy chung vẫn vang lên tiếng thét chói tay. Một
kích này, có thể nói là nàng đã dốc hết toàn lực, cũng là một kích cuối cùng
của nàng. Cho dù là Hải Thần Đường Tam đã hồi phục về trạng thái tốt nhất đi
nữa, ngăn cản một kích này cũng là hết sức khó khăn.
Mắt thấy thân ảnh màu vàng kim của Đường Tam trên không trung thế nhưng lại bị
Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay Thiên Nhận Tuyết đánh bay vè phía sau, trên
thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích của hắn cũng đã xuất hiện một số vết nứt nhỏ.
Thái Dương Chân Hỏa giống như muốn đem Hải Thần hoàn toàn đốt cháy vậy.
Nhưng mà, ngay khi Thiên Nhận Tuyết ngẩng đầu nhìn về phía Đường Tam, nàng lại
phát hiện, thần sắc của Đường Tam thủy chung cũng không có biến hóa, như trước
vẫn là vô cùng bình tĩnh.
– Ngươi chết đi, ngươi chết đi.
Thiên Nhận Tuyết điên cuồng hét lên, càng phát ra Thái Dương Chân Hỏa khổng lồ
hơn, thiêu đốt toàn bộ thần hồn cùng với thần niệm và sinh mệnh lực thần cấp
của nàng, điên cuồng bùng nổ. Thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam
dưới luồng năng lượng điên cuồng kia đã bắt đầu hòa tan, mà ngay cả bộ Hải
Thần Thần Trang trên người hắn cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hòa tan đồng
dạng.
Đây là toàn bộ lực lượng của một vị thần liều mạng bộc phát ra a. Thiên Nhận
Tuyết giống như là đã phát điên rồi. Ở trên trán nàng, cái vòng mũ miện đại
diện cho Thiên Sứ Thần Vị đã ầm ầm vỡ nát, mà ngay cả dấu ấn Lục Cánh Thiên Sứ
kia cũng đã hóa thành vô số điểm kim quang, dung nhập vào thanh Thiên Sứ Thánh
Kiếm trong tay nàng.
Một kích này, bất luận là thành công hay là thất bại, nàng cũng không còn có
thể tiếp tục là Thiên Sứ Chi Thần nữa, nàng trả giá bằng việc phá nát thần vị
của mình, bộc phát ra công kích vượt xa thực lực của mình. Đường Tam giống như
là đang đối mặt với toàn bộ Thái Dương vậy, thừa nhận Thái Dương Chân Hỏa điên
cuồng đánh sâu vào.
Tốc độ hòa tan của Hoàng Kim Tam Xoa Kích càng ngày càng nhanh hơn. Bộ Hải
Thần Thần Trang trên người của Đường Tam cũng đã hoàn toàn hóa thành đỏ rực.
Nhưng mà, ngay lúc đó, cặp cánh lớn sau lưng Đường Tam lại mở rộng ra, cặp
cánh kết hợp từ tám cánh này thật sự quá lớn, liên tiếp vẫy ra phía trước,
trực tiếp đánh lên thân thể của Thiên Nhận Tuyết. Tuy rằng mỗi lần chúng nó
***ng vào thân thể Thiên Nhận Tuyết, cũng đã bị Thái Dương Chân Hỏa thiêu đốt,
nhưng mà chính trong khoảnh khắc đó, phần lớn Thái Dương Chân Hỏa, cũng đã bị
cặp cánh chim thật lớn này hút bớt.
Oanh—, phần lớn bộ phận của Hải Thần Thần Trang cũng đã tróc ra khỏi người của
Đường Tam, nhưng mà, chúng nó cũng đã mạnh mẽ mang theo hơn một nửa Thái Dương
Chân Hỏa của Thiên Nhận Tuyết, thăng nhập vào trong không trung.
Kim quang chói mắt từ dấu ấn Tam Xoa Kích trên trán hắn bộc phát ra, vừa lúc
chiếu rọi trên thanh Hải Thần Tam Xoa Kích. Cùng lúc đó, khối bảo thạch hình
thoi trước ngực bộ Hải Thần Thần Trang cũng bộc phát ra một cái lốc xoáy màu
vàng kim thật lớn. Hai cái hợp lại làm một, Hoàng Kim Tam Xoa Kích lại xuất
hiện, hoàn toàn khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Hai tay Đường Tam đồng
thời nắm chặt trên thân thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích thật lớn kia, sức nặng
trăm vạn cân trong nháy mắt bộc phát ra. Một chùm Thái Dương Chân Hỏa cuối
cùng của Thiên Nhận Tuyết thời khắc này cũng bị đánh tan thành hư ảo, thân thể
của nàng bị mạnh mẽ đánh văng ra. Nhưng cùng lúc đó, bộ Hải Thần Thần Trang
trên người của Đường Tam cũng hóa thành nhiều mảnh nhỏ, tiêu tán trong không
trung.
Có thể đem Hải Thần ở trạng thái cực thịnh bức bách đến tình trạng như thế,
Thiên Nhận Tuyết cũng đủ để tự hào rồi, nhưng mà, hiện tại nàng cũng không còn
là Thiên Sứ Chi Thần nữa.
Lam quang, hồng quang lại nháy mắt chuyển đổi, ngay khi thân thể Đường Tam lại
một lần nữa bộc phát ra huyết sắc khủng bố, Tu La Ma Kiếm đã hóa thành một đạo
quang mang huyết hồng kinh trời, nhanh chóng đuổi theo thân thể Thiên Nhận
Tuyết đang bị đánh bay. Ý thức của nàng cũng vẫn còn thanh tỉnh, Thiên Nhận
Tuyết lúc này đã mất đi Thái Dương Chân Hỏa cũng như mất đi Thiên Sứ Thần
Trang, chỉ có thể nhìn thấy luồng quang mang màu đỏ đang không ngừng lớn lên
trước mắt mình
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!