[ĐẤU LA ĐẠI LỤC] SAKURA XUYÊN KHÔNG - Chương 46: C46 "ai Cho Ngươi Lá Gan Ấy!"
- Trang chủ
- Truyện tranh
- [ĐẤU LA ĐẠI LỤC] SAKURA XUYÊN KHÔNG
- Chương 46: C46 "ai Cho Ngươi Lá Gan Ấy!"
Chỗ thi đấu đoàn chiến rõ ràng lớn hơn so với chỗ thi đấu một đối một, hai đối hai nhiều lắm. Trong phòng nghỉ ngơi dành cho các tuyển thủ có vẻ rất náo nhiệt, ít nhất có hơn ba mươi hồn sư đang ở nơi này đợi.
Phải biết rằng, tại vương quốc Ba Lạp Khắc, đấu hồn tràng có quy mô như Tác Thác Thành này cũng chỉ có hai chỗ mà thôi, một là nơi này, chỗ còn lại là Ba Lạp Khắc đại đấu hồn tràng nằm ở thủ đô của vương quốc Ba Lạp Khắc.
Có thể nói, hồn sư trong vương quốc Ba Lạp Khắc muốn tham gia đấu hồn cơ hồ đều tụ tập ở hai thành thị này, nếu không nơi đây cũng không có nhiều hồn sư đến như vậy.
Căn cứ vào thống kê của Vũ Hồn Điện, trên toàn đại lục số lượng hồn sư cũng không vượt qua mười vạn, trong đó hồn sư thường trú tại Ba Lạp Khắc vương quốc cũng chỉ khoảng hai ngàn người mà thôi, bởi vậy có thể thấy được, đại đấu hồn tràng có thể hấp dẫn bao nhiêu hồn sư.
Cho dù đạt đến cấp bậc hồn sư giống Phất Lan Đức hay Triệu Vô Cực cũng không ít người tham gia đấu hồn đại tái, bởi vì cấp bậc càng cao, thực lực càng cường hãn, bọn họ có thể kiếm lời càng nhiều từ đấu hồn tràng.
Nếu không phải Triệu Vô Cực có rất nhiều cừu nhân, Phất Lan Đức tính tự kiêu tự đại, dưới tình huống kinh tế của học viện như vậy, không chừng bọn họ đã tham gia đấu hồn đại tái rồi.
Quả nhiên giống như lời đại sư nói, nhóm Sử Lai Khắc Bát Quái bọn họ được an bài xuất tràng thứ hai, bọn họ cũng không đi ra bên ngoài quan sát, nhóm tám người đều là mỗi người tham gia hai trận đấu, hồn lực không khỏi bị tiêu hao, mặc dù có hương tràng của Áo Tư Tạp, nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể khôi phục được toàn bộ.
Thừa dịp chưa đến thời gian xuất tràng, tám người ngồi tại phòng nghỉ tĩnh tâm ngưng tụ hồn lực chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Nếu chỉ có một người đeo mặt nạ sẽ không khiến cho người ta chú ý, nhưng tám người đồng thời cùng đeo mặt nạ, ngay khi bước vào phòng nghỉ, không khỏi khiến cho người khác chú ý.
Hầu hết hồn sư nhìn thấy đoàn người Sử Lai Khắc Bát Quái đều toát ra thần sắc cảnh giác.
Mặc dù không nhìn thấy mặt mũi của Sử Lai Khắc Bát Quái, nhưng từ vóc người cùng với quần áo, cũng có thể phân biệt bọn họ là tổ hợp bốn nam, bốn nữ.
Trong đoàn thể hồn sư, nữ hồn sư số lượng chỉ bằng một phần năm so với nam hồn sư, tổ hợp như vậy thực có chút kỳ quái.
Lúc đoàn người bọn họ đang yên lặng tu luyện chờ đợi thời điểm xuất tràng, một gã đại hán thân cao hai thước cực kỳ cường tráng đột nhiên bước tới chỗ bọn họ.
Người này bộ dáng nhìn qua hơn ba mươi tuổi, nửa thân trên để trần, lộ ra cơ thể khoa trương ngăm ngăm đen, không cần hỏi cũng biết, hắn là một gã lực lượng hình hồn sư.
“uy, tiểu cô nương vóc người thật là tuyệt, đeo mặt nạ làm gì, cho ca ca nhìn một cái” đối tượng mà hắn nói chính là người có vóc dáng bốc lửa nhất trong bốn nữ hài tử của Sử Lai Khắc Bát Quái – Chu Trúc Thanh, nàng mặc dù mới mười hai tuổi, nhưng thân thể phát dục mạnh mẽ khiến nữ hài tử cùng tuổi đều phải ganh tỵ không thôi, lúc này lại dùng mặt nạ, che khuất gương mặt, căn bản là nhận không ra nàng chỉ mới là nữ hài mười hai tuổi.
“lăn đi chỗ khác” lạnh lùng chỉ nói một câu, cách trả lời của Chu Trúc Thanh rất phù hợp với cá tính của nàng.
Gã hồn sư nghe vậy cũng không tức giận, nhưng lại có ý muốn tiến lên động tay động chân với nàng, chỉ là đã bị Sakura chắn trước người nàng ngăn trở.
Sakura một tay vươn ra chắn trước người Chu Trúc Thanh, khoẻ miệng mỉm cười giòn tan, tiếng cười tức khắc vang vọng nơi này, khiến những người lúc nãy còn chẳng buồn nhìn sang, giờ đây đều đã bị thu hút ánh mắt.
Sakura miệng cười chán chê, bắt đầu mở miệng khinh thường :”cho ngươi thời gian ba giây để lăn đi chỗ khác đấy”
Gã hồn sư nọ lại bị lời này cùng biểu cảm khinh thường của nàng chọc giận, quát lớn :”lăn? Tiểu sư muội, bây giờ ngươi quỳ xuống xin lỗi ta còn kịp đấy!”
Sakura :”quỳ? Ngươi xứng sao?”
Gã hồn sư tức giận muốn tiến tới, Sakura nhìn thấy vậy cũng chỉ đứng yên, bộ dáng nghênh ngang không sợ chết khiến người nhìn đều khó chịu chứ huống chi gã hồn sư kia?
Chỉ thấy, ngay lúc gã hồn sư vừa tiến tới gần đã bị Sakura trừng mắt nhìn thẳng.
Sakura huýt một tiếng sáo, ngón trỏ bên tay phải giơ lên hướng gã ngoắc ngoắc.
Gã hồn sư đang muốn động thủ cùng nàng đã tức khắc cứng đờ thân thể, tựa như bị ấn nút tạm dừng, bàn tay đã giơ lên không thể hạ xuống.
Sau khi bị Sakura ngoắc tay ra hiệu, gã ngay tức khắc không thể phản kháng, như bị người điều khiển. Chân gã bị cưỡng chế quỳ rạp xuống, nửa người trước nghiêng đi, tạo thành tư thế khấu đầu, chỉ có thể trừng mắt nhìn mặt đất gần ngay trước mắt.
Sakura cười, lấy lưng gã làm điểm tựa, cứ thế đứng trên lưng gã, trừng mắt nhìn xuống một cách cao ngạo :”thế nào? Ai cho ngươi cái lá gan khiêu khích chúng ta? Là ai cho ngươi cái lá gan mơ tưởng Thất Tỷ thế?”
Những người xung quanh nhìn thế có chút dè chừng, càng thêm cảnh giác nhìn đám người Sử Lai Khắc Bát Quái.
Chỉ là không lâu sau liền đến phiên đoàn đội bọn họ xuất tràng, Sakura lúc này mới tha cho gã hồn sư xấu số ấy, cùng với Sử Lai Khắc thành viên đi ra, bắt đầu trận đoàn chiến đầu tiên.