Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1542: Kết Cuộc (3)
Thực lực, cảnh giới như thế đã không phải sinh linh thế giới thiên đạo có thể tưởng tượng được.
Mục Thiên Dưỡng từng nói một khi Đinh Hạo độ kiếp thành công sẽ bước vào vĩnh hằng, trở thành chúa tể duy nhất trong thiên địa, thành vĩnh hằng bất diệt trong lục đạo, trở thành tồn tại chí cao vô số kỷ nguyên sau này. Ngày càng nhiều cường giả tiên đạo công nhận sự thật này.
Vấn đề bây giờ là Đinh Hạo có chống được đến cuối không?
Khi nào Đinh Hạo mới ra khỏi lôi vân kiếp hải màu hoàng kim sáng tạo ra kỷ nguyên thuộc về mình?
* * *
Ngày hôm nay.
Lý Lan, Tạ Giải Ngữ, Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Y Nhược như mọi ngày ngồi trước điện bay nhìn chằm chằm lôi vân kiếp hải màu hoàng kim.
Từ tám mươi năm trước Lý Lan đã buông vị trí tông chủ Vấn Kiếm tông, truyền lại cho Đinh Xuân Thu.
Gần trăm năm nay bốn nữ nhân Lý Lan, Tạ Giải Ngữ, Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Y Nhược ngồi bên rìa lôi hải kiếp quang chờ đợi phu quân trở về.
Mỗi năm vào lúc này có rất nhiều người xuất hiện. Như phu phụ Ôn Đa Tình, Đinh Khả Nhi, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Kim Thiền, nữ vương nhân ngư thất hải, Tiên Hoàng Đại Thánh, Lương Phi Tuyết, Phùng Nịnh. Thậm chí là Mục Thiên Dưỡng cũng xuất hiện bên rìa lôi hải kiếp quang. Tất cả tụ tập lại uống trà luận đạo, xem như từ da gặp mặt Đinh Hạo.
Phu phụ Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành cũng đến.
Lục đạo luân hồi lại mở, có Đinh Khả Nhi lợi dụng đường hầm thời không lúc trước Đinh Hạo để lại mang Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành xuyên toa giữa trái đất nhân đạo và thế giới thiên đạo. Nhưng Vũ Khuynh Thành, Đinh Thánh Thán thói quen thuộc sống yên ổn ở trái đất, nhiều lúc muốn ở lại trái đất.
Mỗi năm Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành đến thăm Đinh Hạo một lần nhưng tính thời gian trái đất thì như mỗi ngày đều gặp.
Hôm nay đã đến thời gian.
Mọi người xuất hiện quanh điện bay.
Phương Thiên Dực nhìn lôi hải kiếp quang, nói:
– Không biết khi nào Đinh sư huynh mới xuất quan? Một lần độ kiếp trăm năm, xem như trước sau không người có.
Lý Lan cười nói:
– Sớm muộn gì Hạo ca ca sẽ đi ra.
Nụ cười bình tĩnh mà dịu dàng.
Chờ đợi trăm năm, từ ban đầu lòng nóng như lửa đốt đến bây giờ nhẹ nhàng bình tĩnh. Bốn thê tử của Đinh Hạo đã thói quen chờ đợi, mỗi ngày nhìn lôi hải kiếp quang như trượng phu còn bên cạnh. Lý Lan, Tây Môn Thiên Tuyết, Tạ Giải Ngữ, Lý Y Nhược vững tin Đinh Hạo sẽ thành công độ kiếp, ra khỏi lôi vân kiếp hải màu hoàng kim.
– Người tốt sẽ không sao, người tốt còn phải cùng ta ăn thịt.
Tuy bây giờ Nạp Lan Sơ là cường giả tiên đạo nhưng thần trí chưa tỉnh táo, đa số thời gian ngơ ngác.
Một nữ nhân thanh xuân cực kỳ xinh đẹp nhìn bầu trời phía xa, nói:
– Bạch Y Đế Quân đến.
Mặt mày của nữ nhân xinh đẹp rất giống
Nạp Lan Sơ ngày trước, thật ra nàng chính là Nạp Lan Sơ. Cơ thể này là Nạp Lan Sơ dùng huyền thể kỳ thạch tế luyện ra, tựa như xác thịt.
Phía xa.
Mục Thiên Dưỡng mặc áo trắng xuất hiện, bên cạnh là đế hậu Lưu linh Túy.
Trăm năm trước Mục Thiên Dưỡng thành hôn, cưới nữ võ thần số một Trung Thổ Thần Châu, Lưu linh Túy. Khi đó quy mô lớn, toàn Bạch Y thần triều trôi trào hoan hô, từng là đoạn giai thoại trong thế giới thiên đạo. Bây giờ Mục Thiên Dưỡng, Lưu linh Túy đã có con, là Bạch Vân Thụy, thái tử Bạch Y thần triều.
Bạch Vân Thụy có tư chất kinh người hơn cả Mục Thiên Dưỡng, nổi tiếng thiên tài. Khiến nhiều người rớt tròng mắt là Bạch Vân Thụy không truyền thừa đạo thống của Mục Thiên Dưỡng mà đầu vào Vấn Kiếm tông, đây từng là chuyện lạ bí ẩn. Khiến người ngạc nhiên hơn là Vấn Kiếm tông nhận thiên tài Bạch Vân Thụy vào, chú trọng bồi dưỡng.
Mục Thiên Dưỡng nhìn lôi vân kiếp hải màu hoàng kim vô tận, nói:
– Cảm giác hôm nay hắn sẽ ra.
– Trăm năm đã đủ, vừa lúc là con số bách thế, nên đi ra.
Một thanh niên áo trắng xuất hiện, nói năng chững chực. Đây là thân thể mới của Huyền Thiên Tông trong thế giới này, tổ vạn tiên ngày xưa chưa hồi phục thực lực, trong trạng thái ẩn thế. Chỉ mình Mục Thiên Dưỡng là biết tung tích của Huyền Thiên Tông.
Phu phụ Mục Thiên Dưỡng, Lưu linh Túy hành lễ:
– Ma sư!
Bỗng nhiên mười thân hình như ma thần trấn giữ bốn phía lôi vân kiếp hải màu hoàng kim chậm rãi nhúc nhích. Bọn họ không còn ngồi xếp bằng, chậm rãi đứng dậy.
Giờ phút này, vô số cặp mắt nhìn hướng lôi vân kiếp hải màu hoàng kim, trái tim treo cao.
Trong khoảnh khắc lôi vân kiếp hải màu hoàng kim đầy trời co rút vào trong, lôi hải kiếp quang phạm vi mấy ngàn dặm biến mất. Một thân hình áo xanh như ngọc lộ ra, môi hé mở, lũ tia chớp vàng cuối cùng bay vào miệng hắn.
Hắn nuốt lôi hải kiếp quang đầy trời vào miệng!
Thân hình áo xanh như ngọc không phải Đinh Hạo thiv là ai?
– Đa tạ mười vị tiền bối.
Đinh Hạo chắp tay nói:
– Trăm năm trước nếu không nhờ mười vị tiền bối ở trong súc sinh đạo tìm ra hậu chiêu hang ổ U Minh Chân Tiên, phá hủy nó thì e rằng hắn đã trốn thoát. Công của mười vị tiền bối cao tận thiên địa, lại trấn thủ lôi hải cho ta trăm năm, có thể vào vĩnh hằng ảnh.
Đinh Hạo dứt lời, có vô tận tiên quang thánh âm tràn ngập, mười cột sáng từ vũ trụ hư không giáng xuống mười người, tẩy rửa tạp chất, lực lượng thần bí nhập vào cơ thể họ.
– Cái này…
– Một lời là thiên địa pháp, định định vị trí vĩnh hằn của người khác, cái này… Trời, chẳng lẽ Đinh Hạo không phải vào vĩnh hằng chi cảnh mà là đã siêu thoát vĩnh hằng?
Mười vị chí tôn cảm lực lượng trong cơ thể thay đổi, trong khoảnh khắc này huyền diệu khó giải thích làm bọn họ giật mình, mừng như điên, khó tin.
Đinh Hạo chỉ nói một câu đã khiến mười người thành tựu địa vị vĩnh hằng, cái này… Nghe rợn cả người, chẳng lẽ trên vĩnh hằng còn cảnh giới khác?
Đinh Hạo nói xong lắc người đi tới bên cạnh bằng hữu, phụ mẫu, thê tử.
Đinh Hạo mỉm cười như chưa từng rời đi.
– Ta đã trở về.
Mọi người mừng như điên.
Đinh Hạo cười với Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành:
– Phụ thân, mẫu thân!
Đinh Thánh Thán mắng:
– Tiểu tử thối, bây giờ mới đi ra? Làm ta chậm trễ đánh bao nhiêu là ván liên minh anh hùng.
Đinh Hạo mỉm cười nhìn hướng Nạp Lan Sơ, nói:
– A Sơ, giỏi thật, đã tụ ra phân thân huyền thể, rốt cuộc lại mở một con đường.
Lúc trước lực lượng thần hồn thứ ba trong người Cuồng Đao Trương Phàm chính là Nạp Lan Sơ, nàng tu luyện Thắng Tự Quyết, bản thân là thần hồn, tu vi tinh thần, được hơi thở tiên khí của Nạp Lan Du Hiệp tẩm bổ nên hồn lực hùng hồn. Lực lượng thái âm của Nạp Lan Sơ vừa lúc khắc chế U Minh Chân Tiên, lại có Nạp Lan Du Hiệp nên không cần lo Huyền Thiên Tông mơ ước cơ thể Cuồng Đao Trương Phàm xảy ra biến cố gì.
Nạp Lan Sơ tới gần, nói:
– Người tốt, ăn cơm…
Đinh Hạo mỉm cười, lòng máy động. Nạp Lan Du Hiệp ngẩn người, biểu tình không còn ngu đần mà như người chìm trong giấc mơ thật dài đột nhiên thức tỉnh, ánh mắt ngơ ngác trở nên tỉnh táo.
– Ta… A muội… Sư tôn…
Mặt Nạp Lan Du Hiệp chảy hai hàng lệ.
Đinh Hạo không nói gì thêm, hắn giang tay ôm bốn vị kiều thê, cất tiếng cười to. Nhìn hướng đám người Cuồng Đao Trương Phàm, Phương Thiên Dực, cảm thấy bây giờ là lúc hắn vui vẻ, sung sướng nhất đời.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!