ĐẠO DIỄN, ANH TỰ VẢ CÓ ĐAU KHÔNG? - Chương 47: 47 Antifan
- Trang chủ
- Truyện tranh
- ĐẠO DIỄN, ANH TỰ VẢ CÓ ĐAU KHÔNG?
- Chương 47: 47 Antifan
Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Giản Ninh ôm eo Trình Dập như chốn không người, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào lồng ngực cường tráng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể và hơi thở có mùi thuốc lá quen thuộc, cô đột nhiên hy vọng thời gian ngừng trôi, cô sẽ không còn phải đối mặt với những chuyện khó chịu, chỉ muốn ở trong lòng anh để được anh sủng ái, che chở,…
Đáng tiếc, dù đồng hồ có hỏng thì thời gian cũng không ngừng trôi.
Lý Dao ngồi trên ghế sofa, cúi đầu nhìn đồng hồ, rồi lại ngẩng đầu nhìn hai người đang ôm nhau sát sạt, cố ý ho khan hai tiếng: “Khụ khụ!”
Trình Dập liếc mắt nhìn anh ta, khẽ cau mày.
Giản Ninh mềm mại đáng yêu bám chặt lấy anh như một con mèo con, làm anh không đỡ buông ra nhưng hiện tại không phải là thời gian thân thiết.
Anh vỗ nhẹ lên vai Giản Ninh, nhẹ nhàng nói từ trên đỉnh đầu cô: “Chúng ta bàn bạc xem sau này sẽ xử lý thế nào đi.”
Giản Ninh nhỏ giọng “ừm” một tiếng.
Trình Dập buông tay, trong nháy mắt Giản Ninh thấy lạnh lẽo, nhìn bóng lưng anh đang xoay đi, cô đưa tay cầm lấy tay anh.
Trình Dập quay đầu, hoàn toàn không nghĩ tới hôm nay Giản Ninh lại ỷ lại vào mình như thế.
Anh nhếch môi cười cười, cầm ngược lại tay cô rồi ngồi xuống ghế.
Lý Dao thấy chỉ có mấy bước ngắn ngủn mà hai người còn gắn bó keo sơn như vậy, mà crush của mình lại đang vắt chéo chân ngồi đối diện, vẻ mặt công chính nghiêm minh làm cho anh ta cảm thấy vừa hâm mộ lại vừa gato với Trình Dập.
Lý Dao khuyên nhủ: “Giản Ninh, chỉ cần là minh tinh đang hot, nhất định sẽ có scandal, cô không cần quá để ý.”
Trình Dập rót cho Giản Ninh một ly trà nóng, Giản Ninh đặt ly trà trong tay, tựa như độ ấm lòng bàn tay Trình Dập.
Cô cúi đầu “Ừ” một tiếng, cũng biết bản thân hình như đã quá khiếm nhã.
Cô xoa xoa ly trà, như muốn vuốt phẳng cảm xúc nhấp nhô hiện tại của mình.
Dương Hi lạnh lùng nhìn Lý Dao một cái, “Anh nói thì đơn giản, chuyện này nếu chỉ là scandal thì đưa ra một lời thông báo không phải là được rồi sao.
Vấn đề chính là quan hệ giữa Giản Ninh và ông chủ Trình thật sự là người yêu, còn bị người ta chụp được, hiện tại có muốn giải thích cũng không được!”
Giản Ninh ngồi bên cạnh Dương Hi, nói chuyện với Lý Dao kích động đến mức nghiêng người về phía trước, ghế sofa cũng đã nhẹ hơn một chút.
Lý Dao ngậm miệng.
Đổi thành người khác, anh đã sớm móc lại nhưng người kia là Dương Hi, cho tới bây giờ anh vẫn luôn nhường bước.
Trình Dập đúng lúc đẩy ly trà đến trước mặt Dương Hi.
Dương Hi từ ly trà nhìn được đương sự Trình Dập rất bình tĩnh, hiểu bản thân nổi nóng với Lý Dao hơi quá đáng, mất tự nhiên nhìn sang nơi khác.
Lý Dao hiển nhiên cũng không phải lần đầu tiên làm nơi cho Dương Hi nơi trút giận, tự mình từ trong khay trà lấy một ly, thổi thổi, uống một hơi, “Chuyện cũng đã xảy ra, chúng ta cũng đừng nhìn lại chuyện cũ.
Nên nghĩ tiếp theo phải làm thế nào, rồi về nhà đi ngủ sớm một chút.”
Nói đến chính sự, Dương Hi quay đầu, ánh mắt bận rộn chuyển trái chuyển phải, mặt mũi lại nghiêm túc nói: “nn hiện tại đúng lúc như mặt trời ban trưa (nổi như cồn), mỗi một scandal đều là một lực cản, tuyệt đối không thể không bố tình cảm.
Nhưng hiện tại có bằng chứng xác thực, phủ nhận không ai tin đâu, không bằng cứ làm lơ như trước, tạm hủy một vài công việc, đợi chuyện này bớt hot rồi tính tiếp.”
Giản Ninh vẫn cầm ly trà trong tay như cũ, sự ấm áp từ ly cũng lạnh dần, cô cũng dần bình tĩnh hơn.
Thật ra Lý Dao nói đúng, scandal của minh tinh là chuyện thường tình, bản thân cô phản ứng hơi thái quá.
Nhưng tại sao lại thấy tủi thân thế này?
Giản Ninh ngẩng đầu nhìn Trình Dập, Trình Dập uống trà vừa nghe Lý Dao nói chuyện với Dương Hi, vừa có vẻ suy tư.
Giản Ninh suy nghĩ, anh đang nghĩ gì? Có phải đang nghĩ nên công bố đoạn tình cảm này thế nào? Trong tim Giản Ninh có một ngọn lửa nhỏ bốc lên, cháy ngày càng mạnh,…
Trình Dập cảm nhận được ánh mắt của Giản Ninh, quay sang nhìn, thấy cô như cô bé bán diêm đưa mắt trông mong chờ mình, tựa như hi vọng anh có thể mua diêm cho cô thì hơi ngạc nhiên, cúi đầu thấy ly trà của cô đã nguội vì thế tự cho là săn sóc vươn tay, rót một ly trà nóng, đặt lại vào tay cô.
Giản Ninh:…
Lý Dao hỏi: “Nè, hai đương sự nghĩ thế nào?”
Giản Ninh không nói lời nào, nhìn thẳng vào Trình Dập, muốn nghe suy nghĩ của anh.
Giản Ninh nghĩ, nếu anh muốn công khai, cô tình nguyện trả bất kỳ giá nào để có thể ở bên anh.
Trong lòng Trình Dập nghĩ thế nào?
Đương nhiên anh mong sẽ công khai tình cảm, sau đó thoải mái yêu đương với Giản Ninh, netizen có thể chấp nhận là tốt nhất, nếu không thể anh quay lại nghề chính, quay phim là nghề tay trái, tốt nhất là để Giản Ninh toàn tâm toàn ý vào anh, ở nhà làm vợ anh.
Đây là cuộc sống anh hằng mong ước! Nguyện vọng của anh tới giờ vẫn chưa từng thay đổi…
Trình Dập đốt điếu thuốc, trong văn phòng cực kỳ an tĩnh, tất cả mọi người đang đợi anh lên tiếng, anh rít hai hơi, sau đó bỏ tàn thuốc vào gạt tàn.
“Nếu là trước kia, chắc chắn phải đợi cho hết hot rồi mới xuất hiện, nhưng bây giờ truyền thông mạnh đến mức có thể khai quật cả những chi tiết nhỏ của mấy chục năm trước, tôi thấy xử lý lạnh không thể giải quyết được vấn đề, lại còn chậm trễ công việc của Giản Ninh.”
Dương Hi sốt ruột hỏi: “Vậy phải làm sao?”
Trình Dập thấy Giản Ninh nhìn mình bằng ánh mắt nóng rực, giống như đang biểu lộ tình yêu với sự nghiệp của mình.
Sao anh nỡ phá hủy thứ mà cô yêu thích nhất?
Trình Dập hít một hơi thật sâu, gõ ngón tay lên bàn cà phê vài lần, sau đó ngồi thẳng dậy nói: “Đưa thông báo thông báo đi, tôi đại diện Trục Ảnh, Giản Ninh tự đăng, nói là trùng hợp, hôm đó Dương Hi cũng có mặt, chúng ta đang bàn công việc.
Tóm lại cứ không thừa nhận, dù sao phóng viên cũng chỉ chụp được ảnh tôi đi ra ngoài, không còn gì khác.”
Trong lòng Giản Ninh trầm xuống, buông ra mấy tiếng thở dài nho nhỏ, rủ mắt xuống.
Trình Dập thấy cô dường như càng không vui hơn, thì không hiểu tại sao?
Dương Hi không thấy đó là cách tốt nhưng trước mắt không có cách nào tốt hơn.
Cô ấy hỏi: “Lỡ lần sau bị chụp khó xử lý hơn nữa thì sao? Nếu tôi là phóng viên sẽ thuê nhà đối diện cửa sổ nhà Giản Ninh, cho người theo dõi, không sợ không chụp được.”
Lý Dao nói: “Đúng vậy, hai người đâu thể nào cả đời đều cố gắng tránh né không tương tác với nhau được?” Vậy thì khác gì chia tay đâu?
Trình Dập khó hiểu nhìn hai người, vẻ mặt kiểu ‘Đây mà là vấn đề hả?’, “Đổi chỗ ở khác không phải là được rồi sao? Tôi ở sườn núi có mua một biệt thự, phóng viên chụp sao được? Nơi đó lại không cho thuê, chẳng lẽ vì muốn chụp chúng tôi mà mua cả một căn biệt thự à?”
Dương Hi cuối cùng cũng vừa ý, vỗ tay nói: “Có tiền mua tiên cũng được.”
Thời gian không còn sớm, tất cả mọi người đã bận rộn cả một ngày, Trình Dập để Lý Dao đưa Dương Hi về nhà nghỉ ngơi.
Chờ hai người bọn họ đi, Trình Dập ngồi cạnh Giản Ninh, ôm vai cô, để cô tựa vào vai mình.
“Sao em lại có vẻ buồn rầu không vui?”
Giản Ninh ngẩng đầu nhìn anh, đưa tay ôm anh, áp tai vào ngực anh, nghe tiếng tim đập, “Em nghĩ anh sẽ kích động muốn công khai, không nghĩ tới người bình tĩnh nhất ở đây lại là anh.”
Trình Dập: “Anh cũng muốn kích động nhưng vì em anh có thể nhịn được.”
Giản Ninh cúi đầu, ở nơi anh không thấy dẩu môi lên.
Trình Dập tiếp tục nói: “Huống hồ từ nhỏ anh đã ở trong cái giới này, đã hiểu quá rõ, đã thấy quá nhiều tình yêu minh tinh yêu rồi chia tay.
Có thể công khai một là đã đủ sức nặng, hai là do chưa đủ hot, cũng có một số ít nhất thời mê muội kiên quyết công khai nhưng kết quả cuối cùng đều không tốt.
Vòng luẩn quẩn này cứ diễn ra như vậy nên chỉ có thể lén lút yêu đương.”
Giản Ninh càng nghe càng thấy phiền, đẩy Trình Dập ra, nói: “Trách không được tiêu chuẩn chọn vợ trước kia của anh không hề có nữ minh tinh.”
Trình Dập cười nhéo nhéo mặt cô, “Cho nên em nghĩ thử xem, anh yêu em nhiều thế nào.”
Giản Ninh oán niệm nhìn anh một cái, nghĩ thầm nói yêu em mà lại không biết em đang nghĩ gì, cô nhịn không được than thở nói: “Móng heo bự.”
大猪蹄子: /dà zhū tí zǐ/: Móng heo bự: thường được cái cô gái dùng để công kích những người đàn ông hay thay lòng, nói lời không giữ lấy lời.
Trình Dập: “Cái gì?”
Anh có nghe được nhưng thật sự không tin được là mình đã nghe thấy cái gì.
Giản Ninh lắc đầu, “Không có gì.” Ngồi xuống ôm cổ anh, hôn anh một lúc, “Đưa em về nhà đi.”
Trình Dập thở dài, “Hiện tại anh đưa em thế nào được, ngoài cửa đều là phóng viên, cửa nhà em chắc chắn cũng có một đống.
Anh gọi tài xế và bảo vệ công ty đến đưa em về.”
Giản Ninh không tình nguyện “Dạ” một tiếng, sau đó co chân lên vòng qua người anh, như keo con chó dính trên người anh, không chịu đi xuống.
Trình Dập bất đắc dĩ cười ra tiếng, đối mặt với Giản Ninh chơi xấu…
Thật đúng là con mẹ nó thích!
**
Dương Hi thực sự là một người nghiện công việc.
Sau khi Lý Dao đưa cô về nhà, cô không đi nghỉ ngơi mà đêm hôm khuya khoắt liên hệ với mấy đội ngũ PR của công ty, để bọn họ thâu đêm viết hai bài thông báo.
Lý Dao ngồi trên sofa nhà cô, thấy cô mạnh mẽ vang dội gọi điện thoại, nhịn không được châm chọc: “Hơn nửa đêm cũng không cho người ta ngủ, tôi mà là đội ngũ PR của công ty đều thấy cô phiền muốn chết.”
Dương Hi nói chuyện điện thoại xong, quăng di động lên sofa, không cho là đúng trả lời: “Với tư cách là bên A còn muốn đi ngủ ư? Muốn công thành danh toại mà còn muốn ngồi mát ăn bát vàng, nằm mơ còn không có.”
Ông vua châm chọc Lý Dao lựa chọn tiếp tục nhường nhịn.
Dương Hi giống ông chủ ngồi bên cạnh Lý Dao, kêu: “Order đồ ăn đi, tôi muốn ăn tôm càng, gà chiên, thịt nướng, lẩu,…”
Lý Dao liếc mắt nhìn Dương Hi.
Dương Hi: “Nhìn cái gì, nhanh lên!”
Lý Dao nghe lời mở app đặt thức ăn lên.
Bộ phận PR rất có năng lực, hơn một giờ đã gởi đến hai bài thông báo một giọt nước cũng không lọt ra ngoài.
Dương Hi đích thân đăng lên Weibo cá nhân, còn không quên dùng Weibo công ty đăng, Weibo Giản Ninh thì đăng nhập vào tài khoản của Giản Ninh trên điện thoại cô luôn.
Đăng xong, không tới nửa giờ, Weibo đã tê liệt.
Anh chàng lập trình viên vào lúc quan trọng nhất lại bị kêu đến công ty, nhìn ánh mắt oán trách của vợ, lập trình viên rưng rưng mặc quần áo.
Vợ anh chàng lập trình viên kiểm tra hot search, quyết định trở thành antifan của Giản Ninh…
Bài thông báo lời ít ý nhiều, phủ nhận mối quan hệ yêu đương của Giản Ninh và Trình Dập, nói hai người chỉ là bạn bè bình thường, hơn nữa đêm đó Dương Hi cũng có mặt tại nhà Giản Ninh, chỉ là phóng viên không chụp được.
Dương Hi đăng xong thông báo, cũng đăng lên tài khoản cá nhân –
@Tôi có thể ăn một tấn trong một bữa: Vì sao nhóm phóng viên mấy người lại bơ tui! Ngay cả một cơ hội nổi tiếng cũng không cho tui được hả? # phẫn nộ # phẫn nộ # phẫn nộ
Một người diễn ba vai, vẫn rất ra hình ra dạng.
Lý Dao nhịn không được vuốt mông ngựa, “Cô không làm diễn viên thật sự đáng tiếc, nếu không cô nhất định là Ảnh hậu, ngay cả Chu Nhụy cũng không phải là đối thủ của cô!”
Dương Hi ngạo kiều khẽ hừ, “Chu Nhụy tính là gì, kém xa Giản Ninh của chúng ta.”
Lý Dao phụ họa: “Đúng, không sai.”
Đa số bạn bè trên mạng vẫn không tin hai bài thông báo này và chuyện ma quỷ người đại diện nói–
@Σ( ° △°)︴: Hai người này đâu phải lần đầu tiên có scandal đâu, tôi không tin đâu nha!
@ Sh*t bay vèo vèo: Người đại diện vì nghệ sĩ nhà mình mà cái gì cũng dám nói.
(*) 沙雕: Còn có nghĩa là sh*t (Theo vohansats – tangthuvien)
@ Gấu bông meo meo: Dù là người yêu thật thì tôi cũng có thể chấp nhận được, dù sao trai tài gái sắc cảnh đẹp ý vui.
Huống hồ, bây giờ đã là ngày tháng năm nào rồi ~
@ Si Vi Ninh Cuồng Vi Ninh: Ôm Ninh của tôi đi.
Thông báo đã đăng rồi, netizen có thể mở to mắt đọc chữ không, đừng xem nhẹ sự cố gắng của diễn viên, mời mọi người chú ý tới phim của Giản Ninh nhiều hơn nhé!
Độ hot trên mạng, thúc đẩy doanh thu phòng vé của những bộ phim đang phát sóng.
Lúc đầu còn bị những đối thủ mạnh trong dịp Tết Nguyên Đán vây quanh, ngay cả Lư Hoài cũng không ôm quá nhiều hi vọng với doanh thu phòng vé, kết quả vào mùng hai, sự chú ý của mọi người đối với Giản Ninh và Trình Dập không ngừng tăng cao, doanh số phòng vé của “Giang Sơn Mỹ Nhân” cũng bay thẳng lên hạng 1.
Những nhân viên xung quanh Giản Ninh tưởng chừng có thể thả lỏng đôi chút, không nghĩ tới trên mạng lại bất ngờ xuất hiện thủy quân….