DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Chương 616: Thôi trang
Biện ma ma nói: “Tám người, năm người lớn, ba hài tử mười mấy tuổi, ba người đó nghe nói đều là cữu gia, người đoán thế nào, còn có một người là đại gia của Từ gia, hắn cũng thật không biết ngại mà tới, Cố gia lại không tránh hiềm nghi chút nào.”
Cố gia và Từ gia hình như đều không hiểu quy củ lắm, theo lý mà nói Cố thị hoặc là người Cố gia, hoặc là người Từ gia, làm sao có thể lẫn lộn vào nhau, chẳng lẽ hai nhà đều coi nàng ta là con gái?
Biện ma ma có chút nóng nảy: “Cố thị gả vào, liệu có chẳng ngó ngàng gì như thế hay không?”
Bùi Đại nãi nãi nhớ lại lúc mình thành thân, nào có phách lối như vậy, mời một bá mẫu, một thẩm tử trong nhà tới xem xem. Nàng ta là dâu trưởng của Bùi gia, còn khiêm tốn như vậy, Cố thị kia chỉ là nàng dâu của lão Tứ, chi này xếp hạng sau cùng ở Bùi gia, hẳn càng dè dặt mới phải, ai biết vừa lần đầu đã làm ra chuyện như vậy.
Bùi Đại nãi nãi nói: “Lão gia và phu nhân có truyền lời gì tới không?”
Biện ma ma mím mím môi: “Phu nhân đang bận tiếp khách, lão gia còn không đến nha môn đang ở trong thư phòng nghe tin tức.”
Bùi Đại nãi nãi há to miệng, cha chồng lại tự mình trấn thủ, có thể thấy là coi trọng người Cố gia. Tại sao chứ? Chỉ bởi vì là hôn sự ngự ban sao?
“Như thế cũng quá thiên vị rồi,” Biện ma ma nói, “Có phải lão gia đã quên mất Đại gia mới là con trai trưởng hay không, lại để cho một kẻ bên ngoài… áp chế lên đầu con trai trưởng. Phu nhân ngoài mặt không nói, trong lòng không biết còn ủy khuất thế nào nữa, sính lễ đưa đến Cố gia cũng dọa người, nhiều vô kể, tính ra cũng phải một nửa gia sản rồi.”
“Cho dù tượng đất cũng phải tức giận, đặt phu nhân ở nơi nào chứ,” Biện ma ma nói rồi liếm liếm môi, “Chi bằng Đại nãi nãi đi nói với phu nhân mấy câu, cũng để cho phu nhân biết, trong lòng Đại nãi nãi thông cảm với phu nhân.”
Bùi Đại nãi nãi đứng lên, nàng ta đích xác nên giúp phu nhân đón khách, nếu không phải vì hôn sự này Bùi gia làm có chút trái thông lệ, trong lòng nàng ta cũng sẽ không khó chịu như vậy.
Nàng ta cũng không mong cha chồng xử lý sự việc công bằng, dẫu sao lão Tứ bây giờ cũng là hậu bối xuất sắc nhất của Bùi gia.
Đại gia bây giờ mới là chức quan lục phẩm, không những thời gian vào quan trường lâu hơn lão Tứ, mà cũng không có tiền đồ như lão Tứ, nhưng Đại gia cũng có chỗ tốt của Đại gia. Đại gia tính tình thận trọng, quy quy củ củ trước nay không gây ra thị phi cho gia đình. Đến trưởng bối của dòng họ đều nói, chi này của bọn họ tương lai sẽ đặt trên vai Đại gia.
Tính tình của lão Tứ ai có thể sờ thấu? Mấy năm trước nàng ta thậm chí còn cho là lão Tứ vĩnh viễn sẽ không vào cửa lớn Bùi gia, cha chồng cũng sẽ không nhận đứa con trai này nữa.
Nhưng đột nhiên người trở lại không nói, cha chồng còn sửa chữa lại nơi ở hướng đông cho lão Tứ làm phòng tân hôn, cái này còn chưa đủ, đặt một nửa Bùi gia cho lão Tứ làm sính lễ giữ thể diện, tuy nói của hồi môn của Cố thị cũng rất nhiều, nhưng đó đều nắm ở trong tay Cố thị, có phải tiêu ở Bùi gia hay không đều do Cố thị định đoạt, Bùi gia làm như thế là thiệt hại lớn.
Với tính tình của nàng ta, thường ngày rất ít nói chuyện, nhưng lần này nàng ta thật sự ngồi không yên, người nhà mẹ đẻ từ nửa tháng trước đã truyền ý tứ, kêu nàng ta đừng lơ là mà bị thua thiệt, cái gai chôn trong lòng nàng ta càng ngày lại càng to hơn.
Chẳng lẽ Cố thị vào nhà rồi, toàn bộ Bùi gia đều do Cố thị xử lý.
Bùi Đại nãi nãi nói: “Chúng ta đến phía trước xem xem, ta phải nói mấy câu với phu nhân.”
Biện ma ma liên tục gật đầu: “Nãi nãi làm như vậy là đúng rồi, người không thể luôn trốn tránh, phải chia sẻ cùng phu nhân mới đúng.”
Bùi Đại nãi nãi quyết định, lần này nàng ta sẽ nhắc nhở phu nhân, không thể để cho Cố gia cứ như vậy mà được đằng chân lân đằng đầu.
…
Bùi phu nhân đang dẫn Cố Tứ thái thái xem phòng tân hôn và bài trí.
Bùi phu nhân nói: “Đều là lão phu nhân nhiều lần xem qua, mặc dù chỗ hơi nhỏ chút, nhưng rất thích hợp. Hôn sự lần này có chút vội vàng, tương lai nếu như chật quá, thì thu dọn lại chỗ ở bên cạnh, để cho bọn chúng chuyển vào.”
Cố Tứ thái thái không quá hiểu: “Chỗ ở bên cạnh?”
Bùi phu nhân gật gật đầu: “Chúng ta cũng mới biết, Khởi Đường mua nhà ở bên cạnh rồi.”
Cố Tứ thái thái suýt nữa hít một hơi lạnh, không phải bởi vì nhà kia, mà là thái độ của Bùi gia, cô gia chưa bẩm báo trưởng bối đã mua nhà, nhưng trưởng bối Bùi gia lại không tức giận, ngược lại rất tán thành.
Chuyện này thật hiếm thấy.
Trước khi tới đây, bà còn tràn đầy lo âu, rất sợ sau khi Lang Hoa gả tới sẽ bị trưởng bối trói buộc. Ở nhà mẹ đẻ có thể hành y chữa bệnh, đến nhà chồng, sẽ phải nghe theo an bài của trưởng bối nhà chồng rồi.
Mặc dù vô cùng hài lòng với an bài của Bùi gia, bà vẫn nói: “Phu nhân cũng biết Lang Hoa nhà chúng ta không giống nữ tử bình thường, cho dù gả cho người ta rồi, buôn bán, tiệm thuốc trong tay sợ rằng cũng không thể đặt xuống. Nói không sợ phu nhân chê cười, Cố gia chúng ta không tìm được người thứ hai có thể giúp đỡ Lang Hoa, cho nên càng không có cách nào tiếp nhận từ tay Lang Hoa. Lần này tới đây, lão phu nhân nhà chúng ta cũng dặn dò ta mãi, phải nói với phu nhân, hy vọng sau này phu nhân đừng trách tội mới được.”
“Sao lại nói thế chứ,” Bùi phu nhân tươi cười, “Xin lão phu nhân nhà thông gia an tâm, Lang Hoa ở Cố gia như thế nào, tới Bùi gia vẫn là thế ấy, Lang Hoa là nàng dâu mà Bùi gia chúng ta cầu tới, trong lòng chúng ta đều rõ.”
“Vậy thì tốt quá.” Cố Tứ thái thái thở phào, không ngờ lần này sẽ thuận lợi như vậy, Bùi gia tôn trọng Lang Hoa như vậy, trong lòng bà cũng mừng cho Lang Hoa.
Hai người nói xong liền chuẩn bị đến phòng khách.
Cố Bỉnh Chi, Cố Chiêm Lâm và Từ Khải Chi vẫn còn ngồi nói chuyện ở trong vườn.
Cố Tứ thái thái vừa định gọi bọn chúng tới, Bùi Tiền đã đáp lời: “Mấy vị cữu gia chúng tiểu nhân sẽ chăm sóc thật tốt.”
Nếu Bùi gia đã nói như vậy, Cố Tứ thái thái cũng yên lòng, không miễn cưỡng ba người bọn chúng theo nữa.
Bùi phu nhân kéo tay Cố Tứ thái thái: “Thôi trang chúng ta đưa đến Cố gia vẫn còn cần Tứ thái thái xem xem, ta biết Lang Hoa nhất định phải mặc đồ cưới mà Thái hậu nương nương ban thưởng, nhưng chúng ta bên này cũng không thể sơ suất …”
Trong lòng Cố Tứ thái thái đã hết sức thoả mãn: “Những thứ này đều là chuyện nhỏ.” Xem ra Bùi gia có thể thôi trang theo giờ lành rồi.
Đến khi Cố Tứ thái thái và Bùi phu nhân đi xa, Bùi Tiền mới nói với ba vị cữu gia Cố gia: “Nhà Tứ gia của chúng tiểu nhân mua ở bên cạnh, đề phòng tương lai không đủ dùng, mấy vị cữu gia có muốn đi xem xem không?”
Cơ hội không thể mất, mất rồi sẽ không trở lại, nếu như hạ nhân Bùi gia đã nói như vậy, tám phần là tỷ phu đang ở bên kia chờ bọn họ.
Từ Khải Chi nói trước: “Nếu như chúng ta đều tới rồi, nên đi xem xem, trở về cũng có thể nói với tỷ tỷ.”
Bùi Tiền khom người: “Vậy mấy vị theo tiểu nhân đi thôi!”
…
Viện bên cạnh Bùi gia, vốn là một vị quan viên họ Điền mua, chỉ là người Điền gia sớm đã chuyển ra khỏi kinh thành, cho nên vẫn luôn không có người ở. Sau khi Bùi Khởi Đường mua lại, liền bắt đầu sửa chữa từ đầu, nếu không phải vừa hay đến mùa đông, cả viện hẳn đã thay đổi hoàn toàn.
Từ Khải Chi nhìn bốn phía, từ hành lang dài và đá thọ sơn trong vườn là có thể nhìn ra, mùa đông vừa rồi, Bùi gia cũng không nhàn rỗi, có lẽ lời đồn đại bên ngoài không sai, Bùi Khởi Đường đã sớm cảm mến tỷ tỷ, cho nên mới dụng tâm chuẩn bị hôn sự như vậy.
Đáng tiếc, hắn chưa hề nhìn thấy bóng dáng Bùi Khởi Đường, chẳng lẽ là hắn nghĩ nhiều rồi, người Bùi gia thật sự là chỉ muốn bọn họ tới xem nhà một chút?
Qua hành lang dài là hai gian nhà chính, lối rẽ hành lang rõ ràng mới xây xong, hoa văn của hành lang dài còn chưa vẽ xong, có một họa sư đang đứng ở trên thang tỉ mỉ tô lại.
Từ Khải Chi vừa định xem xem hoạ sư kia đang vẽ cái gì, chỉ nhìn thấy hạ nhân Bùi gia đi thẳng tới bên cạnh hoạ sư kia, khom người bẩm báo: “Tứ gia, ba vị cữu gia tới rồi.”
Tứ gia?
Từ Khải Chi sững sờ, ngẩng đầu lên đụng phải ánh mắt trong suốt của Bùi Khởi Đường.