DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Chương 615: Sắp gả
Ngày Lang Hoa thành thân đến rồi, nhưng ông vẫn cảm thấy có rất nhiều chuyện chưa chuẩn bị xong, nhân thủ Lang Hoa thường ngày dùng quen, đồ Lang Hoa thích ăn, những đồ vật trong kho kia phải đưa đến Bùi gia. Cho dù là như vậy, ông vẫn cảm thấy chưa ổn thỏa, không nói ra được bởi vì sao.
Mấy ngày nay Cố Thế Hoành cảm thấy như bị mất đi cái gì, sáng sớm dậy ông liền gọi tất cả quản sự tới trong phòng: “Kiểm tra lại một lần nữa xem còn có cái gì chưa chuẩn bị không, ta luôn cảm thấy chưa thỏa đáng.”
Quản sự nghe lời này mặt đầy kinh hãi, ba ngày sau chính là ngày thành thân rồi, ngày mai Bùi gia sẽ tới thôi trang, nếu như bây giờ còn sót cái gì, vậy thì phiền phức lớn rồi.
“Lão gia, ngài cảm thấy có vấn đề ở đâu?” Tiêu ma ma và Khương ma ma nhìn nhau lập tức nói.
Cố Thế Hoành lắc lắc đầu: “Ta cũng không biết, chỉ là cảm thấy sót chuyện gì.”
Sót?
Vậy còn gì nữa?
Tiêu ma ma lập tức nói: “Vậy trước tiên soát lại tờ đơn của hồi môn một lần, lại kiểm tra lại hạ nhân đi theo, những thứ này là quan trọng nhất. Những thứ khác cho dù là thành hôn rồi cũng có thể bổ cứu.”
Cố Thế Hoành gật gật đầu: “Cẩn thận kiểm tra đi, đặc biệt là sau khi Lang Hoa đến phu gia, phải tặng lễ vật cho thân thích, phải chuẩn bị nhiều hơn một chút, ngàn vạn lần đừng xảy ra sai sót.”
Mọi người thấy mặt Cố Thế Hoành u ám vội vàng nhận lời.
Cố Thế Hoành vừa đi ra khỏi phòng, lại nghĩ đến: “Những thứ này vẫn là thứ yếu, cơm nước của Lang Hoa mấy ngày nay phải làm cho tốt, thức ăn thường ngày không hay ăn thì đừng lấy ra, tránh cho Lang Hoa ăn không thoải mái… Bây giờ đầu hạ hãy còn lạnh, chậu than trong phòng cũng đừng thu vội, đừng đổi quần áo mùa xuân cho Lang Hoa, lại đi mời Hồ tiên sinh tới bắt mạch cho Lang Hoa xem. Phòng bếp nhỏ hầm chút canh, bây giờ phải bồi bổ, ngày thành thân cả ngày đều không thể dùng cơm tử tế, nếu như bị bệnh thì phải làm thế nào?”
Khương ma ma nói: “Lão thái thái đã phân phó rồi, Đại tiểu thư nói sức khoẻ không thành vấn đề không cần làm phiền Hồ tiên sinh, cũng không cho phòng bếp nhỏ hầm canh.”
“Sao có thể nghe nó,” Cố Thế Hoành nhíu mày, “Từ trước đến nay nó có chịu để ý đến chuyện của mình đâu.”
Giọng nói nghiêm khắc của Cố Thế Hoành khiến cho tất cả mọi người không dám cãi lại, cho đến khi Cố Thế Hoành đi ra ngoài, Khương ma ma mới thở phào: “Đại lão gia thân thiện nhất, hôm nay làm sao thế?”
Tiêu ma ma lắc lắc đầu: “Chắc là trong nha môn có chuyện, lại sợ ủy khuất Đại tiểu thư, ít nhiều gì cũng có chút nóng nảy. Tuy nói Tứ lão gia và Tứ thái thái cũng tới giúp đỡ, nhưng suy cho cùng cũng là thúc thúc và thẩm thẩm, Đại lão gia không yên tâm cũng đúng.” Nếu như trong nhà có thái thái chủ sự, vậy thì tốt hơn rồi.
Đối với Đại lão gia mà nói, đây là lần đầu tiên làm hôn sự cho con, Đại tiểu thư lại là miếng thịt duy nhất trong lòng Đại lão gia, cứ gả ra ngoài như vậy, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy không nỡ.
Tiêu ma ma vui mừng, cũng may bà có thể đi theo Đại tiểu thư đến Bùi gia, nếu không còn không biết phải tê tâm liệt phế buồn bã đến thế nào.
“Đi thôi,” Khương ma ma kéo Tiêu ma ma, “Chúng ta mau đi làm việc thôi, lát nữa còn đi bẩm báo với Đại tiểu thư.”
…
Lang Hoa đang trong phòng bếp làm điểm tâm.
Từ bánh hoa cúc làm đến bánh đậu vàng, làm hẳn năm khay.
Trong nồi còn đang hầm canh thịt dê, ngoài ra còn làm khiếu hoa kê.
“Đại tiểu thư,” Hàn Yên ngửi được mùi thơm nhìn vào trong nồi: “Hai vị gia và vị thiếu gia của Từ gia kia cùng quay lại rồi.”
Mấy ngày nay Cố Bỉnh Chi, Cố Chiêm Lâm và Từ Khải Chi chơi cùng với nhau, ba người thường xuyên cùng đến thỉnh an nàng, cãi nhau ầm ĩ như huynh đệ ruột thịt.
Cố Chiêm Lâm thích đi cưỡi ngựa cùng Từ Khải Chi, hai người ném sư phụ võ công lại, đến trong rừng thi đấu, kết quả tuyết trong rừng còn chưa tan, hai người ngã hết xuống đất. Một người bị thương cánh tay trái một người bị thương đùi phải, hai người dìu nhau khập khiễng vừa đi vừa cười, thật đúng là không tim không phổi.
Lang Hoa lau tay, phân phó Hàn Yên: “Đem thức ăn đến thư phòng nhỏ đi, lát nữa kêu mấy người bọn họ dùng cơm bên đó.”
Đi ra phòng bếp, Lang Hoa thở dài, thật đúng là để cho Bùi Khởi Đường nói trúng rồi, nếu như nàng không có thư phòng nhỏ như vậy thì thật sự không tiện.
Nàng phải nói là Bùi Khởi Đường nghĩ chu đáo, hay là phải nói hắn tinh tế nhạy bén đây? Khi đó nàng còn chưa nghĩ tới, Từ Khải Chi sẽ thường xuyên đến nhà ăn chực như thế.
Bắt đầu chỉ là một mình Từ Khải Chi ở trong thư phòng ăn chút đồ ăn đơn giản, bây giờ thì hay rồi, ngay cả Chiêm Lâm và Bỉnh Chi cũng tới nữa.
Lang Hoa đi vào, liền nghe được Cố Bỉnh Chi nói: “Lễ thôi trang sáng sớm mai sẽ làm, sẽ đưa mũ phượng khăn quàng vai, y phục cưới và gương, các loại phấn tới. Y phục cưới không cần nói, khẳng định là cô cô trong cung của Thái hậu nương nương lo liệu tốt, còn về mũ phượng khăn quàng vai, Bùi Khởi Đường mới là quan ngũ phẩm, triều đình lại không thể sắc phong tỷ tỷ, cho nên cũng không có gì đáng xem. Chính là vì làm khó người của Bùi gia, mài dũa tính tình của bọn họ, cho bọn họ chạy mấy chuyến. Đặc biệt là quản sự tới làm việc, những người đó tương lai đều phải nghe tỷ tỷ sai khiến, nếu như tính tình không tốt, chúng ta phát hiện sớm cũng là nhắc nhở cho tỷ tỷ.”
Cố Bỉnh Chi nói rồi dừng một chút: “Ngày mai mẫu thân phải đến Bùi gia xem phòng tân hôn, chúng ta cũng cùng đi chứ, nếu như không tốt, thì cứ nêu ra mấy khuyết điểm, cho Bùi gia nhức đầu đi.”
Cố Chiêm Lâm có chút không đành lòng: “Như vậy được không?”
Cố Bỉnh Chi ưỡn ngực: “Có gì mà không được, phải cho Bùi gia biết, muốn lấy tỷ tỷ qua đó là không dễ dàng, sau này đừng có khi dễ tỷ tỷ.”
Lang Hoa không khỏi buồn cười, hoá ra bọn họ đang thương lượng với nhau những chuyện này. Ba tên tiểu quỷ này cũng rất thông minh, sợ là Bùi gia cũng phải tốn chút tâm tư để chống đỡ.
“Vậy chúng ta hẹn như thế đi,” Từ Khải Chi nói, “Giờ Dần ngày mai đến Bùi gia.”
Cố Chiêm Lâm vẫn có chút lo lắng: “Bùi gia sẽ để cho chúng ta vào sao?”
Cố Bỉnh Chi cảm thấy Cố Chiêm Lâm rất kém cỏi: “Làm sao có thể không để cho chúng ta vào, chúng ta là cữu gia gia chân chính, vạn nhất bọn họ muốn lừa gạt tỷ tỷ của chúng ta, chúng ta cũng không thể đáp ứng.”
Cố Chiêm Lâm nhìn Từ Khải Chi: “Đệ cũng làm bậy theo đệ ấy sao?”
Từ Khải Chi nói: “Đây cũng không phải là làm bậy, nhà ai không như thế.” Hắn không quá hiểu Bùi gia và Bùi Khởi Đường, chỉ là nghe phụ thân nói tổ tiên Bùi gia là võ tướng, bây giờ còn giữ vững tác phong của võ tướng. Tỷ tỷ còn chưa cập kê đã gả qua đó, lỡ Bùi Khởi Đường là một kẻ tính tình nóng nảy, Bùi gia lại muốn bao che, há chẳng phải tỷ tỷ bị ủy khuất sao.
Giày vò Bùi gia như vậy, chính là muốn xem xem gia phong của Bùi gia như thế nào? Bùi Khởi Đường có thể giải quyết công bằng những chuyện này hay không? Tương lai hai người ở chung va chạm xung đột nhất định sẽ có, lỡ Bùi gia là cái loại gia tộc tự đại cuồng vọng, cuộc sống sau này của tỷ tỷ sẽ không dễ sống. Hơn nữa, mượn chuyện này cũng có thể quen tỷ phu, xem huynh ấy có thật quan tâm tỷ tỷ không.
Bọn họ phải đánh tốt trận đầu vì Cố gia.
Từ Khải Chi cười cười nói nói theo Cố Chiêm Lâm và Cố Bỉnh Chi, hoàn toàn không phát hiện đã coi mình thành người Cố gia.
Lang Hoa nhìn Từ Khải Chi mặt mũi giãn ra, Từ Tùng Nguyên và Hàng thị có được đứa con trai ngoan ngoãn hiếu thuận thế này cũng là có phúc.
“Ăn cơm thôi,” Lang Hoa nhấc váy đi vào, “Chạy một ngày chắc là đói rồi chứ.”
Ba người lập tức đứng dậy hành lễ với Lang Hoa.
Lang Hoa nói: “Đừng chơi muộn quá, ăn cơm sớm chút còn nghỉ ngơi.”
Lang Hoa phân phó nha hoàn bày đũa, Từ Khải Chi và huynh đệ Cố gia nhìn nhau cười, đã hiểu ngầm trong lòng, ngày hôm sau vừa rạng sáng bọn họ sẽ hừng hực chạy tới Bùi gia.