[ĐAM MỸ] QUỶ THÊ - Chương 11: 11 Người Cha Sợ Hãi Chủ Động Lấy Lòng
- Trang chủ
- Truyện tranh
- [ĐAM MỸ] QUỶ THÊ
- Chương 11: 11 Người Cha Sợ Hãi Chủ Động Lấy Lòng
Sau khi ra khỏi trạm cứu hộ, Tề Cửu Tư nhận được cuộc gọi từ ông nội.
Đầu dây bên kia rất náo nhiệt, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng cười của vợ chồng Tề Chí Cương.
Tề lão gia hỏi: “Cửu Tư, buổi xem mắt thế nào rồi?”
Còn có thể như thế nào? Tề Cửu Tư nhớ lại buổi xem mắt cùng Lã Khánh Hầu, đầu liền đau, Hắn cảm thấy chuyện này vô cùng quỷ quái liền hỏi: “Ông nội, người quen của ông là ai vậy?”
Tề lão gia bên kia điện thoại nghe vậy liền sửng sốt trong chốc lát, sau đó ông thận trọng hỏi: “Thế nào? Con không thích đối phương?”
Nếu chỉ nhìn ngoại hình thì rất hợp ý hắn, chỉ tiếc đối phương lại không phải người, “Chuyện có hơi phức tạp, khi nào về con sẽ kể với ông sau”.
Tề lão gia ở bên kia điện thoại nghe vậy, im lặng một hồi mới gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại Tề lão liền quay lại tìm Tề Chí Cương, bảo ông đưa ông lão về cùng Tề Cửu Tư.
Tề Chí cương vốn còn đang vui, sau khi nghe Tề lão nói liền không vui nữa, ông hạ giọng nói: “Ba, Ba còn không nhìn xem hôm nay là ngày gì? Giờ ba không ở lại, gia đình họ sẽ nghĩ gì?”
Tề lão khẽ cau mày, Tề Chí Cương nói tiếp: ” Đêm nay ba đừng về, ở lại đây, chiều mai con đưa ba về”.
“Còn Cửu Tư thì sao?”
Tề Chí Cương luôn cảm thấy Tề Cửu Tư quỷ dị bất thường, vì vậy không muốn gặp Tề Cửu Tư, nói: “Nếu nó không muốn đến nhà con ở, con sẽ đặt khách sạn cho nó”.
Tề Chí Cương nói vậy nhưng không hề cho Tề Cửu Tư lựa chọn, cầm điện thoại đặt phòng khách sạn.
Nhìn phản ứng Tề Chí Cương, Tề lão nhận ra con trai ông là đang bài xích Tề Cửu Tư, khẽ cau mày.
Sau khi đặt phòng xong, Tề Chí Cương lại hỏi: “Tề Cửu Tư đã đi đâu thế?”
“Đi xem mắt”
“Đi xem mắt?” Tề Chí Cương hỏi lại với vẻ kinh ngạc.
“Tôi muốn nói với anh cái này, Cửu Tư kết hôn, tôi chi một phần, anh cũng chi một phần” Tề lão gia nói.
“Dựa vào đâu?” Tề Chí Cương bất mãn nói, thậm chí còn có chút khó chịu.
Ông liếc những người phía sau, kéo Tề lão gia vào phòng trống bên cạnh, không hài lòng nói: “Ba, chúng ta đã cố gắng nuôi nấng nó trưởng thành, chẳng lẽ ba còn muốn giúp nó cưới vợ?”
“Nó cũng là con trai anh.”
“Không phải con ruột” Tề Chí Cương cau mày “Ba, con kiếm tiền cũng không dễ, muốn con dùng tiền không dễ kiếm được cho Tề Cửu Tư cưới vợ là điều không thể”.
“Lúc đầu chúng ta đã hứa với quỷ chủ sẽ coi hắn như con cháu ruột của mình, ngươi quên rồi sao, hơn nữa mạng sống của vợ anh cũng được vị kia cứu”.
Tề Chí Cương vẫn không hài lòng nói: “Nhưng nó rốt cuộc cũng đâu phải con ruột.
Con không quan tâm, khi Gia Thời kết hôn, con còn muốn mua cho nó một căn nhà, không còn tiền nữa”.
Nhìn thái độ của Tề Chí Cương đối với Tề Cửu Tư, lo lắng nói: “Chí Cương, hôm nay vị kia đến gặp tôi”.
“Vị kia?” Tề Chí Cương vẫn chưa phản ứng, không để tâm nói, thấy Tề lão gia không trả lời, sau mới nhận ra Tề lão là đang nói đến vị quỷ chủ mà ông gặp hồi đó.
“Hắn ta đã hơn mười năm không xuất hiện, sao đột nhiên lại…” Tề Chí Cương nghe tin quỷ chủ lại xuất hiện, lập tức hoảng sợ.
Ông ta nghĩ đến thái độ của mình với Tề Cửu Tư mấy năm qua, bắt đầu cảm thấy bất an, nói ” Vị kia tìm ba làm cái gì?”
“Sắp xếp cho Cửu Tư một buổi xem mắt.”
“Xem mắt?” Tề Chí Cương càng lúc càng bất an, cầm điện thoại trong tay cọ xát, “đã nhiều năm không xuất hiện, con còn tưởng rằng hắn ta đã quên Tề Cửu Tư rồi…”
Nhìn con trai mình như thế, Tề lão gia hận rèn sắt không thành thép, “đó là việc mà đích thân ngài ấy đã giao cho chúng ta, chuyện hồi đó anh sao có thể quên được? Giờ anh có biết sợ không?”
Tề Chí Cương thanh minh nói: “Ba, con cũng không còn cách nào, cũng chỉ vì muốn tốt cho Gia Thời thôi.
Ba xem Gia Thời cách xa nó đã tốt như thế nào.
Hơn nữa bao năm qua con cũng đối xử với nó không tệ, nó còn học đại học ở thủ đô, tiền sinh hoạt hàng tháng không ít, con cũng đâu có nói gì…”
Tề lão gia tức giận đã tức giận về điều này từ trước, khịt mũi lạnh lùng nói: “Anh cái gì cũng không nói, nhưng nó cũng đâu có hòa thuận với anh, đứa trẻ đó có gầy yếu, cũng không mở miệng cầu anh.
Nếu nó không bị ngất ở trường rồi được các bạn cùng lớp gọi điện báo cho tôi, tôi thậm chí còn không biết sao nó lại gầy như vậy.
Nếu tôi không gọi điện nhờ anh gửi tiền về hàng tháng, anh có thành thật gửi tiền sinh hoạt cho nó?”
Tề Chí Cương tiếp tục biện hộ, “con quá bận rộn nên quên…”
Tề lão gia hừ lạnh một tiếng: “anh nghĩ anh nói dối như vậy có thể lừa được quỷ à?”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Tề Chí Cương vẻ mặt buồn bực, “con hiện tại đối tốt với nó, còn kịp không?”
Tề lão gia trong lòng không có câu trả lời, dù sao lão cũng không phải Lã Khánh Hầu, Lã Khánh Hầu nhìn nhận vấn đề này như thế nào, chỉ có hắn ta mới biết.
Tề lão thở dài nói: “Lúc trước tôi khuyên anh nhưng anh không chịu nghe, giờ mới biết sợ, bây giờ chỉ có thể làm hết khả năng, thuận theo ý trời đi”
Ông nghĩ Tề Cửu Tư là đứa trẻ hiếu thảo, có lẽ sẽ không cự tuyệt ông ta.
Sau khi biết quỷ chủ lại xuất hiện, Tề Chí Cương không dám bỏ mặc Tề Cửu Tư, đặc biệt gọi cho hắn.
Tề Cửu Tư nhìn thấy số điện thoại của Tề Chí Cương gọi, cảm thấy có chút kì lạ.
Vừa bắt máy đã nghe thấy giọng nói quan tâm khác thường ở đầu máy bên kia, “Cửu Tư, bây giờ con đang ở đâu, ba qua đón con nhé?”
Ngày thường Tề Chí Cương rất hiếm khi gọi điện cho hắn, kể cả có gọi thì cũng rất lạnh nhạt.
Hiện tại lại nhiệt tình như vậy, khiến Tề Cửu Tư cảm thấy có chút buồn nôn.
Không thấy Tề Cửu Tư trả lời, Tề Chí Cương lại nói: “hôm nay em trai con đính hôn, ông nội con không về được, tối nay ở lại trong thành đi.
Con đang ở đâu? Để ba qua đón con về”.
Mấy năm qua sống trong sự thờ ơ lạnh nhạt của vợ chồng Tề Chí Cương, Tề Cửu Tư cũng không muốn gần gũi thân thiết với họ nữa, vì vậy nói: “Vậy con tự bắt xe về.”
“Ba mẹ đã lâu không gặp con, mẹ con cũng rất nhớ con.
Qua ở một đêm đi”.
Nghe Tề Chí Cương nói vậy Tề Cửu Tư càng nghi hoặc, luôn cảm thấy đối phương đang muốn lừa gạt hãm hại hắn, trong tâm càng bài xích chuyện quá khứ.
Thấy Tề Cửu Tư hồi lâu không có trả lời, Tề Chí Cương nhìn Tề lão gia ở bên cạnh cầu cứu.
Cuối cùng vẫn là Tề lão gia lên tiếng, Tề Cửu Tư đồng ý để Tề Chí Cương đi đón.
Những năm gần đây công việc kinh doanh của vợ chồng Tề Chí Cương ngày càng phát triển, từ chủ của một cửa hàng hoa quả trở thành chủ của năm siêu thị lớn, thậm chí có chút giàu có.
Căn nhà cũng chuyển từ nhà thuê thành biệt thự lớn, xe cũng chuyển từ xe tải Van sang Mercedes-Benz.
Bởi vì càng ngày càng giàu nên Tề Chí Cương cũng càng ngày càng béo, ngồi ở ghế lái nhìn có chút chật.
Sau khi Tề Cửu Tư lên xe, Tề Chí Cương đã hỏi chuyện này chuyện nọ, khiến Tề Cửu Tư nghi ngờ ông bị ma nhập.
Sau thấy Tề Cửu Tư chỉ trả lời có lệ, Tề Chí Cương im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi: “Nghe ông nội con nói hôm nay con đi xem mắt? Đối phương thế nào?”
Khi được hỏi lại chuyện này, Tề Cửu Tư lập tức liền thấy đau đầu, nhưng hắn không muốn mở lòng tâm sự với Tề Chí Cương, vì vậy hời hợt nói: “Vẫn ổn.”
Tề Chí Cương thật ra cũng không quan tâm câu trả lời của tề Cửu Tư, ông chỉ muốn tìm một chủ đề để nói, “Cửu Tư, mấy năm gần đây ba mẹ bận rộn công việc kinh doanh, ít quan tâm đến con, nhưng đừng nghĩ ba mẹ không quan tâm tới con”.
Tề Cửu Tư đảo mắt không để ý tới đối phương.
Tề Chí Cương lại nói tiếp: “Chúng ta không để em trai con ở lại cũng là do sức khỏe của nó không tốt”.
Họ vẫn nghĩ hắn là một đứa trẻ rất dễ lừa? Tề Cửu Tư trong lòng nghĩ hắn có điểm nào giống một bạch ngốc tử.
Tề Chí Cương thấy Tề Cửu Tư không thấm lời ông, chỉ đành tiếp tục tỏ ra thân thiết: “Giờ con cũng đã trưởng thành rồi, tính toán cũng sớm sẽ kết hôn.
Ta đã bàn bạc với mẹ con, khi nào con kết hôn sẽ cho con 200.000 nhân dân tệ, sau đó mua cho con một căn hộ, con thấy sao?”
200.000 đối với những gia đình bình thường khác mà nói quả thực là ba mẹ thật lòng yêu thương con.
Nhưng đối với sự giàu có của Tề Chí Cương hiện tại mà nói, có chút keo kiệt.
Có điều có cho vẫn hơn là không, Tề Cửu Tư nghĩ chính ông nội đã nói gì đó với Tề Chí Cương, thì ông ta mới nguyện ý nói như thế.
Người tàn chí không tàn, Tề Cửu Tư cứng đầu nói: “Không cần, con cái gì cũng không muốn.
Có khả năng thì lấy vợ, không có khả năng thì độc thân, ba không cần lo.
Con không muốn nhà hay tiền gì cả”.
“Cửu Tư…” Tề Chí Cương thấy thái độ của Tề Cửu Tư, có chút lo lắng, bây giở quỷ chủ lại xuất hiện, ông phải lấy được lòng Tề Cửu Tư trước khi quỷ chủ phát hiện.
“Con là đang trách ba mẹ đối xử lạnh nhạt với con bao năm qua sao?”
Tề Cửu Tư cười nhẹ, không để tâm nói: “Không có.
Tuy mọi người không nói, nhưng chỉ nhìn vẻ ngoài, con cũng biết chúng ta không hề có quan hệ huyết thống.
Ba cũng đã nuôi nấng con nhiều năm như vậy, con cũng đã cảm tạ rồi, không cần phải làm thêm gì khác”.
Tề Cửu Tư nói thẳng, cũng phá vỡ ý tưởng muốn thân thiết của Tề Chí Cương.
Hắn thẳng thắng nói như vậy khiến Tề Chí Cương cảm thấy xấu hổ, không biết nói gì, cau mày đậu xe ở trước cửa biệt thự.
Khi Tề Chí Cương đưa Tề Cửu Tư vào nhà Lưu Tiểu Hoa đang ngồi xem Tv.
Tề Chí Cương hỏi: “Ba đâu rồi?”
Lưu Tiểu Hoa nhìn lại, thấy Tề Cửu Tư liền nhíu mày không vui, trừng mắt nhìn Tề Chí Cương, có chút không hài lòng đáp: “đang trên phòng cùng mẹ dọn phòng”.
Thấy thái độ của vợ, Tề Chí Cương vội bước gần lại nói: “Tôi có chuyện muốn nói với bà”.
Sau đó kéo Lưu Tiểu Hoa ra ngoài, kêu Tề Cửu Tư tự mình rót nước nóng uống.
Sau khi vợ chồng Tề Chí Cương ra ngoài, Tề Cửu Tư nhìn xung quanh nhà, cảm thán cuộc sống của những người giàu có, hắn tự rót cho mình một cốc nước nóng rồi ngồi xem Tv.
Tv chiếu bộ phim cổ trang thời nhà Thanh rất nhàm chán.
Là một nam nhân Tề Cửu Tư không thích xem phim tình cảm cung đấu, xem một hồi bất giác ngủ quên trên chiếc sofa mềm mại.
Trong lúc mơ màng Tề Cửu Tư luôn cảm thấy xung quanh mình có rất nhiều thứ, như đang thì thầm nói gì đó, ồn ào như đang ngồi ở sảnh chờ nhà ga.
“Cửu Tư!” đột nhiên Tề lão gia gọi to.
Tề Cửu Tư bừng tỉnh, mở mắt ra liền thấy có rất nhiều hồn ma không mặt đang đứng xung quanh.
Hắn kinh hãi quay đầu nhìn Tề lão gia đứng ở lối lên cầu thang.
Tề lão gia lúc này cũng rất căng thẳng, vội vàng xuống cầu thang, hét lên: “Đều biến đi, đều biến đi…” bóng ma nhanh chóng biến mất.
Lúc này Tề lão gia quá để tâm đến việc Tề Cửu Tư bị bóng ma vây quanh, không để ý dưới chân, liền trực tiếp ngã xuống cầu thang.
“Ông nội!!! “.