ĐẠI THỜI ĐẠI 1958 - Chương 35: Có một số thứ không được phép đụng tới
- Trang chủ
- Truyện tranh
- ĐẠI THỜI ĐẠI 1958
- Chương 35: Có một số thứ không được phép đụng tới
Đến bây giờ, Serov đã có cảm giác của gia đình, người ở thời đại này trong mắt Serov cuối cùng cũng không còn là một chuỗi con số trong số liệu thống kê nữa, ngay cả Bộ Nội vụ khi tổ chức họp, rất nhiều cán bộ cũng phát hiện sếp của mình gần đây có vẻ rất hay cười, không còn là con hổ Caspi ẩn nấp trong rừng cây nữa.
Đó nhất định là ảo giác! Sếp chỉ tạm thời chưa tìm được đối tượng ra tay, thu móng vuốt lại chờ thời thôi. Không có ai bị nụ cười giả dối đó của Serov đả động, tất cả đều âm thầm chuẩn bị, một khi Serov ra lệnh, dù trước mặt là một chiếc hàng không mẫu hạm, họ cũng phải ào lên tháo vụn nó ra.
“Gần đây mọi người đều vất vả rồi!” Serov cười ha ha nói: “Giờ đã đến tháng mười, hoạt động kỷ niệm Cách mạng tháng Mười mặc dù không liên quan nhiều lắm tới Bộ nội vụ chúng ta nhưng các nơi cũng cần tăng cường công tác an toàn. Đến lúc ấy mọi người có thể nghỉ ngơi thoải mái một chút, chẳng qua trước lúc đó thì không được phép lơi lỏng, tôi hy vọng tăng cao hiệu suất phá án lên một chút! Có điều khi chưa có bằng chứng thuyết phục, không nên nghiêm hình bức cung!”
Về chuyện nghiêm hình bức cung, Serov biết vấn đề này vẫn luôn tồn tại trong Bộ Nội vụ, đừng nói là hiện tại, dù ở thế giới càng ngày càng coi trọng nhân quyền mấy chục năm sau, tại các quốc gia chắc chắn cũng có tồn tại, chỉ là ít hay nhiều mà thôi. Cơm no áo ấm rồi biết lễ tiết, đất nước phát triển càng tốt đẹp, nhân dân càng giàu có thì càng không đi phạm tội. Tỷ lệ phạm tội giảm xuống, nhân viên giữ gìn trật tự cũng sẽ không vì tỷ lệ phá án mà không từ thủ đoạn, nói đến cùng, tất cả vẫn con mẹ nó là vấn đề kinh tế.
Serov vừa nói dứt lời, thứ trưởng Bộ Nội vụ Daryani lập tức tiếp nói, “Căn cứ số lượng vụ án Cục Nội vụ các nơi báo cáo lên, tỷ lệ phạm tội tại Azerbaijan nằm ở vị trí khá tốt trên toàn quốc, không có dấu hiện tăng trưởng là chuyện tốt, có điều gần đây các vụ phạm tội có một xu hướng chung, từ khi trung ương ra lệnh thả người, tỷ lệ tái phạm tội có vẻ cao hơn một chút!”
Serov yên lặng không lên tiếng, lắng nghe Daryani nói, Daryani gần 50 tuổi, là người Gruzia, về phương diện bình đẳng dân tộc Liên Xô có thể tính là một ví dụ ngược kinh điển, vô số người dân tộc thiểu số tiến vào hàng ngũ cấp cao, đến khi Liên Xô tan rã, ngoài ba nước biển Baltic sau Thế chiến 2 mới trở thành một bộ phận của Liên Xô, nguyện vọng chia tách mãnh liệt nhất không ngờ lại là của người Nga, rất nhiều dân tộc thiểu số lại muốn duy trì Liên Xô.
Khi Liên Xô mới tan rã, người Nga có vui mừng hay không Serov không biết được, có khả năng là còn vui mừng vì vứt được gánh nặng. Nhưng sau mười mấy năm, trông thấy các đàn em cũ của mình đều trở thành tay sai cho nước Mỹ, lúc ấy người Nga có hối hận thì cũng đã muộn rồi.
“Những người trải qua lao động cải tạo, tỷ lệ phạm tôi cao hơn người dân phổ thông là hoàn toàn bình thường! Điểm ấy hoàn toàn có thể tiếp nhận được!” Serov gật đầu không có dị nghị, rút cuộc là tại vì sao kỳ thực Serov cũng không biết. Có điều vấn đề này không cản trở Serov suy đoàn một chút, dù sao cũng là một đám tội phạm bị nhốt chung với nhau, hạng mục giải trí thông thường có khả năng chính là bốc phét chém gió, thời gian cải tạo kỳ thực cũng là thời gia không ngừng tiếp xúc với các tội phạm khác, cho nên có tội phạm ra ngoài tái phạm cũng không khiến người ta ngạc nhiên.
“Thực ra còn có một vấn đề nữa!” Một vị thứ trưởng người địa phương Augrev xen vào: “Nhiệt độ đã bắt đầu hạ thấp, có một vấn đề lại xuất hiện, đường ống vận chuyển dầu của mỏ dầu Baku thường xuyên bị phá hoại, điều này gây tổn thất rất lớn cho tổ quốc, ngoài ra có khả năng do trình độ văn hóa của kẻ trộm không cao, có nhiều lúc phá hỏng trúng đường ống khí thiên nhiên, đây là vấn đề rất lớn trong mùa đông!”
Nghe Augrev nói, trong đầu Serov xuất hiện vài hình ảnh, loại thủ pháp này Serov cũng đã từng nghe qua, chẳng phải là chuột dầu sao? Không ngờ cái thứ này cũng đã xuất hiện tại Liên Xô, không phải, chiếu theo thời gian thì hẳn là các tiền bối của chuột dầu xuất hiện tại ở Liên Xô trước. Vốn Serov thấy Azerbaijan ở gần Trung Đông như vậy, trong tiềm thức cho rằng sẽ không xuất hiện tình cảnh đó.
Bây giờ xem ra hoàn toàn là Serov tưởng tượng quá nhiều, đồ ăn cắp ăn trộm cơ bản không cần bỏ tiền vốn, đương nhiên là kiếm tiền nhiều hơn khai thác bình thường. Vì lợi ích, người ta tự nhiên là lũ lượt nối đuôi nhau, ngoài trộm cắp ra, đây hẳn cũng tính là phá hoại nền móng xã hội chủ nghĩa nhỉ?
“Dầu thô không qua chắt lọc? Cho dù là buôn lậu cũng không giúp kẻ trộm kiếm được quá nhiều!” Serov trầm giọng nói: “Marx từng nói, nhà tư bản sẽ bán cho chúng ta dây thừng, tương lai chúng ta sẽ dùng sợi dây thừng đó để treo cổ bọn chúng. Nhất định là có xưởng chắt lọc dầu thô không biết đang ẩn nấp ở đâu, tôi không tin kẻ trộm thỏa mãn với kiếm chút tiền vặt!”
Sở dĩ Serov dám khẳng định như vậy là vì một thời gian trước đã được chứng kiến cách thức Liên Xô xử lý máy móc cũ hỏng, đó là vứt lại đó chờ lên rỉ, hoàn toàn không để ý tới nữa. Cho dù có người trộm lấy những máy móc cũ đó thì có lẽ người trong nhà máy cũng chỉ nghĩ là mất đi một chút sắt vụn. Có điều kiện tốt như thế, chuột dầu không tận dụng triệt để mới là quái lạ.
“Trừ phi có mối tiêu thụ ở nước ngoài, nếu không máy móc lọc dầu cũng không phải thứ người bình thường có thể kiếm ra được, trước tiên bắt đầu điều tra từ các nhà máy địa phương, nếu không có vấn đề gì thì tra tiếp đến máy móc báo hỏng, để các nhà máy cung cấp văn bản xử lý! Còn về vấn đề dọc đường ống dẫn dầu?” Serov cúi đâu nghĩ ngợi một chốc, “Một mặt phải sắp xếp nhân viên tuần tra nhưng có lẽ cũng không có tác dụng, đường ống dẫn dầu quá dài, mà nếu chỉ vẻn dẹn dùng người trông giữ cũng rất dễ tạo thành cấu kết lẫn nhau, nếu dùng quân đội Nội vụ trông coi thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến công việc của chúng ta! Tình huống này hẳn là phải dùng kỹ thuật để giải quyết, chỉ không biết Bộ Nội vụ chúng ta có thực lực như thế hay không!”
Kỳ thực, Serov cũng không biết rút cuộc có thể giải quyết vấn đề này không, chẳng qua trong lòng hắn cho rằng hẳn là vấn đề không lớn, tuy đang là thập niên 50 nhưng cũng không phải là không thể giải quyết, vì thế nói: “Ngay cả xe ô tô cũng có thể đo được áp lực xăng, chúng ta chỉ cần gắn máy cảm ứng áp lực lên đường ống dẫn dầu, một khi đường ống bị phá hoại hoặc máy cảm ứng bị phá hoại, quân đội Nội vụ sẽ nhanh chóng có mặt tại hiện trường tiến hành bắt giữ! Nếu năng lực của chúng ta không làm ra được máy cảm ứng áp lực, có thể xin hỗ trợ từ tổng bộ Moscow! Các đồng chí trong Cục Kỹ thuật hẳn là có thể giúp chúng ta giải quyết vấn đề này!”
“Bắt lấy những kẻ này, tôi nhất định phải cho đám trộm cắp ấy hối hận!” Có thể thấy, những kẻ đó gây cho Augrev, người phụ trách an toàn cho đường ống dẫn dầu, áp lực lớn đến mức nào.
Serov biết những người này nếu thật sự bị bắt, phòng chừng không thể thoát được chủ trương xử nhanh xử nặng. Pháp luật tại các khu vực khác biệt trước nay đều có cách giải thích khác biệt, mắc dù pháp luật đối với mỗi người đều là giống nhau nhưng trọng điểm tập trung của mỗi địa phương lại khác nhau. Azerbaijan người dân được giáo dục tốt, cuộc sống cũng khá là yên ổn, ở khu vực Trung Á một người hành hung người khác có khả năng sẽ bị bắt lại, nhưng ở Azerbaijan có thể chỉ dạy dỗ một chút là coi như xong việc.
Ở một nơi có tài nguyên rừng phong phú, chính quyền địa phương có thể mắt nhắm mắt mở làm ngơ với một chố chuyện không gây ảnh hưởng quá lớn, nhưng một khi có người chặt trộm cây rừng, bắt được nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc. Ngành nghề quan trọng nhất ở Azerbaijan chính là công nghiệp dầu mỏ, đối với nó mà nói, dầu mỏ chính khu vực cấm tuyệt đối không được đụng vào.