CÔ HỌC TRÒ LĂNG NHĂNG 3 - Chương 6
*Ting*
*Ting*
*Ting*
Điện thoại của Quân Kì bỗng kêu lên liên tục, là Thiên Trúc, nhìn màn hình khoá ngoài thì có vẻ Thiên Trúc gửi liên kết và hình ảnh gì thì phải. Không ngần ngại, Quân Kì click vào đường link mà Thiên Trúc gửi.
[Lộ clip cô giáo và học trò nữ thân mật]
[Giáo ɖu͙ƈ Việt Nam đi xuống, hết cô giáo học trò nam bây giờ lại đến cô giáo và học trò nữ]
Đó là hai liên kết Thiên Trúc gửi qua, kèm thêm một tấm ảnh cap đoạn clip Quân Kì hôn Vân Quân trong phòng giáo viên riêng của Vân Quân.
***Thiên Trúc***
???
Chuyện này là sao?
Tao không biết.
Có học sinh nào đó đã thấy và quay lại.
Sao lại vậy chứ, chuyện này chỉ vừa sáng nay.
Trách mày không cẩn thận đấy.
Tao thì không sao, nhưng còn cô Vân Quân thì sao đây.
Chuyện này rõ mồn một rồi, không chối được, nếu cần giúp gì mày nói, tao với cô Lâm Lâm giúp mày và cô Vân Quân.
Cảm ơn mày nha, nhưng thiệt tao không ngờ.
Chỉ mới vừa giật tít thôi, để từ từ xem sao đã.
Ok
******
Quân Kì đặt điện thoại xuống, nhìn sang đồ ăn cũng đã vừa chín, tắt bếp vào phòng mở máy tính lên. Dù chỉ mới năm phút đăng bài nhưng lượt tương tác rất cao do đây là page báo lớn của nước. Hai page báo chưa trực tiếp nhắn tin cho Quân Kì hay Vân Quân nhưng thông tin họ lấy được lại cực nhiều.
Còn có các comment của cư dân mạng, có người thì ủng hộ, có người thì phản đối, có người lại đứng phe trung lập.
“Sao cô trò có thể chứ? Tởm thật”.
“Cô trò yêu đương, có đúng?”
“Chắc tội cô học trò lắm, sức mạnh của cư dân mạng khủng khϊế͙p͙ lắm”.
“Giữ vẫn tâm lí, cùng nhau vượt qua nha!!”
“Thật không hiểu sao mấy người lại ủng hộ, nhìn kinh tởm chết được, thành phần này nên chết đi cho sạch sẽ”.
“Chuyện này thật kinh tởm, giáo viên và học trò đã kinh, giờ còn là nữ nữ”.
“Hôn là lỗi của hai cô trò, còn hôn mà để bị phát hiện cũng là lỗi của hai cô trò”.
“Cô trò trong truyền thuyết đây sao? Đọc truyện tại MyTruyen.COM lâu nay giờ mới được chứng kiến”.
“Theo đạo đức thì cô giáo này phạm đạo đức của một giáo viên rồi, còn về phía tình cảm, ai cũng có quyền được yêu”.
“Bộ giáo ɖu͙ƈ ngày càng thối nát”.
“Hội hủ được phen dậy sóng, tới đi hai girl!!!”
“Phát hiện cô giáo và nam sinh kia là lỗi của họ, còn cặp nữ cô trò này là lỗi của bộ giáo ɖu͙ƈ rồi”.
“Em này còn nhỏ không biết tương lai thế nào”.
“Sao mấy người cứ comment làm quá, chuyện yêu đương đồng giới bình thường mà, tui còn thấy mấy trường hợp, học trò sau khi ra trường lấy hiệu trưởng trường cũ, không cư nhiên mà vậy, chắc cũng có tình cảm trước. Cặp nữ cô trò này cũng vậy, sau này cưới không chừng”.
Tất cả những comment được Quân Kì đọc từng chút một không xót một chữ. Có những lí lẽ, có những phản đối, quan trọng là những lời ủng hộ.
Tâm trạng của Quân Kì hơi lo lắng, liệu Vân Quân đã biết chưa, bao nhiêu học sinh của trường biết rồi, cô ấy phải làm sao với hiệu trưởng, hiệu phó, ban lãnh đạo giáo ɖu͙ƈ?
Không suy nghĩ nhiều, Quân Kì lặp tức mặt đồng phục, quay lại trường. Ra cổng liền bắt gặp Thiên Trúc, cậu có ý định qua tìm cô khuyên cô lên trường giải quyết việc này, không ngờ chỉ vừa tới cổng liền gặp nhau.
– Chúng ta đến trường có giúp được gì không?_Quân Kì.
– Không cũng phải đến, chuyện này xảy ra chưa lâu, không biết có đến tai ban giám hiệu trường chưa.
– Chở tao đi lẹ lên.
Thiên Trúc đèo Quân Kì chạy ngay đến trường, đúng là chuyện bắt đầu lớn, chưa gì, đã có vài phòng viên đứng ngay cổng trường, Quân Kì âm thầm lẽn vào trong, không để cho ai phát giác. Không sai với suy nghĩ của mình, Vân Quân đã bị triệu tập lên phòng hiệu trưởng.
– Cô làm gì vậy hả? Là một giáo viên, không biết bổn phận và đạo đức nghề nghiệp của mình à?
– …
– Cô được thì im lặng rời khỏi ngôi trường này, đừng làm ảnh hưởng tới nó.
Thầy hiệu trưởng cầm sấp giấy vừa nhận được từ Sở Giáo ɖu͙ƈ ném vào người Vân Quân. Quân Kì thấy vậy liền tức giận xông vào trong, vừa vào chưa kịp nói cô hiệu phó cũng đã vào.
– Thầy bình tĩnh, có gì chúng ta từ từ nói chuyện.
– …đó không phải lỗi của cô ấy_Quân Kì giữ hơi thở ổn định.
– Em có quyền lên tiếng? Nói, chuyện này bắt đầu từ lúc nào?
– Chuyện này xảy ra được vài tháng rồi_thay cho Vân Quân đang mất bình tĩnh thì Quân Kì đang rất bình tĩnh đối mặt.
– Cô Vân Quân và Quân Kì hiện tại sẽ bị đình chỉ giảng dạy và học tập đến khi có lệnh_thầy hiệu trưởng nói rồi quay trở lại ghế ngồi.
– …
Vân Quân không nói gì, từ từ đi ra khỏi phòng hiệu trưởng, Quân Kì cũng chạy theo cô. Ngay cầu thang, Quân Kì níu kéo Vân Quân lại, ôm thật chặt để trấn an người con gái đang sợ hãi tột độ.
– Cô đừng lo, không đối mặt bây giờ, tương lai chúng ta cũng sẽ đối mặt thôi, quan trọng những lúc này không phải là hai chữ “chia tay” mà là “vượt qua”.
– Chúng ta phải làm thế nào?
– Dùng sự kiên cường của chúng ta, biến sai thành đúng, biến ghét thành yêu, biết phản đối thành ủng hộ.
– Liệu chúng ta có làm được không?
– Được mà, chúng ta sẽ làm được mà.
Quân Kì nhẹ nhàng hôn vào trán của Vân Quân trấn an, vừa quay mặt qua thì nghe vài tiếng *tách tách*. Cánh nhà báo đã lẽn vào đây được vài người và hình ảnh ôm hôn, cả những câu nói loáng thoáng của Quân Kì cũng được ghi lại.
Nắm chặt tay Vân Quân kéo lướt qua đám phóng viên đông đúc kia. Những câu hỏi liên tục vang lên, máy ghi âm được chĩa vào liên tục. Nhưng chỉ có một câu hỏi làm Quân Kì ấn tượng, vốn im lặng, nhưng Quân Kì lại trả lời thật nhanh.
Q: “Chuyện hai người yêu nhau là thật?”
– Là thật.
Phóng viên thấy đã bắt được Quân Kì mở miệng, trước khi rời cổng trường chạy đi, phóng viên cố gắng hỏi thêm câu nữa.
Q: “Ngay từ đầu hai người có nghĩ nó sai trái không?”
– Đủ yêu thương, sai sẽ thành đúng.
Câu nói cuối cùng của Quân Kì trước khi lên taxi do Thiên Trúc chuẩn bị trước.