CÔ BÉ THÍCH ĐÙA - Chương 17: Chương 17
– Bao giờ thì đến lượt con.
– Mẹ này, con còn đi học chứ bô..
– Con gái địa vị càng cao càng cô đọc.
– Con thà cô đọc còn hơn vướng lấy buồn phiền.
– Bây giờ thì nói vậy chứ mai mốt thì đòi chồng hỗng kịp lọ
– Mẹ nói gì nghe nỗi da gà.
Bên ngoài tiếng ông Trần vang lên :
– Thảo ơi, ra ba biểụ
Thảo nhanh chân chạy ra :
– Ba, anh Hậụ
Ông trần cười :
– Mới đây mà biết tên người ta rồi sao ?
Thảo nói tự nhiên :
– Mình phải tìm hiểu địch từ xa, có vậy mới mong thắng được.
Hậu phì cười :
– Thảo coi anh là kẻ địch à ?
– Tự em cảnh giác cao vậy mà.
Ông Trần cười :
– Con nhỏ này lý lắc lắm, lâu ngày cậu sẽ biết.
Thảo tròn mắt :
– Lâu ngày la sao hở ba ?
– Hiện giờ cậu ấy chưa có chỗ ỡ, cậu ấy sẽ ỡ tạm nhà mình.
Thảo nhỏm lên :
– Hỗng được đâu bạ
– Sao vậy ?
Hổng hiểu con gái mình ám chỉ gì, ông cười :
– Con đừng lo, lúc nào ba đi công tác là cậu ấy theo ba, con không có gì phải ngạị
Thảo nhìn Hậu :
– Tự em lo xa vậy mà.
Hậu nhỏ nhẹ :
– Anh hiểu chuyện đó.
Ông Trần đứng lên :
– Con coi thu xếp chỗ ỡ cho cậu Hậu, ba nghĩ ngơi một lát.
Thảo dẩn Hậu đến căn phòng bỏ trống cạnh phòng của Hiếụ
– Anh không giận em chứ ?
– Có gì phải giận, mai mốt hiểu nhau rồi, Thảo sẽ suy nghĩ khác.
– Hy vọng là vậỵ Anh thấy căn phòng thế nào ?
– Rất tốt.
– Em hy vọng là anh không chán nó.
Hậu cười :
– Nếu Kiều Thu biết anh có nơi có chỗ như thế này chắc là an tâm
lắm.
– Kiều Thu là ai ?
– Bạn gái anh đó.
– Nói vậy anh có bồ rồi à ?
– Tụi anh quen nhau đã lâụ
– Anh ỡ đây bõ chị ấy ở lại một mình à ? Anh không sợ xa mặt cách lòng sao ?
– Tình cang xa càng nồng, tụi anh không quan niệm như em nóị
– Chúc anh vui vẽ.
Thảo trở ra nhà sau, ong Trần nhìn con :
– Sao rồi con ?
– Anh ấy vui vẽ lắm.
– Hậu là người tốt, con không nên nghi ngờ cậu ấỵ
– Ba à, dù tốt thế nào nhưng người lạ, lại về ỡ chung, làm sao con tự nhiên được.
– Ba hiểu đều đó nhưng con không nên thẳng thừng như vậỵ
– Nhưng mích lòng trước đặng lòng saọ Anh ấy đâu giận con.
– Sao này trong việc học của con có đều gì chưa thông con có thể hỏi cậu ấỵ
Thảo nghi ngờ :
– Hỏi anh ấy ?
– Con tập tính đa nghi từ bao giờ vậy Thảo ? Ddừng đánh giá người ta ỡ bề ngoàị
Hiếu về đến :
– Ba, mẹ !
Bà trần thấy Hiếu liền hỏi :
– Nghe nói lúc này con thường xuyên vắng nhà lắm hả Hiếu ?
Hiếu nhìn Thảo, Thảo hết mủi thách thức :
– Nhỏ Thảo ton hót với mẹ à ?
Thảo tức giẫm chân :
– Anh dám nói em gái của anh nhiều chuyện à ?
Ông trần xen vào :
– Thôi, anh em có gì từ từ nóị Thảo à, anh Hai con đã lớn, phải để anh con được tự do chứ !
– A, ba bênh anh ấy, phải rồi ba là đàn ông mà. Anh ấy có bị ràng buộc bao giờ đâu mà ba bảo là không tự dọ
Bà Trần lên tiếng :
– Hiếu à, Thảo nói con có bạn gái đúng không ?
– Bạn thôi mẹ à. Mẹ nhớ Thủy Ngân không ?
– À, con bé có đôi mắt to tròn đen l ay chứ gì ?