CHƯA BAO GIỜ - Chương 36
Cô khéo léo đẩy cậu ra
Mộc Ly: “Kai…cẩn thận”
Cậu gật đầu, lo lắng nhìn cô.
Kai: “Anh sẽ mau chóng quay về”
“Ưnm…em đợi tin của anh”
Kai quay mặt bỏ vào khu vực phòng chờ của sân bay, đầu không dám quay lại nhìn cô, vì cậu sợ nếu cậu nhìn vào đôi mắt đầy muộn phiền đó, cậu sẽ không nỡ rời xa Mộc Ly. Lòng cậu vô thức dậy sóng không yên, tâm tư hoàn toàn rối bời.
….
Đợi Kai khuất sau cánh cửa phòng chờ, Mộc Ly mới yên tâm ra về. Cô hi vọng mọi chuyện sẽ suôn sẻ, Kai có thể tìm được ba ba Mộc Khải.
Chuyện trước mắt bây giờ, cô phải tìm cách giải quyết cuộc họp với Liên Minh sắp tới. Cô không thể để Lão đại nhận ra sự biến mất của ba mình. Nhưng cô hiểu qua mặt Lão đại là chuyện bất khả thi. Mộc Ly đang cân nhắc việc mình có nên nói sự thật cho Lão đại biết và mong ngài khoan hồng.
*thở dài*
Mộc Ly lái xe về Mộc gia. Khi chiếc xe vừa rẽ lái qua một đoạn đường vắng, xe cô lập tức bị hai chiếc xe màu đen khác bám sát.
Cô nhăn mặt
Có kẻ bám đuôi
Mộc Ly cố gắng bẻ lái, nhưng tay cô vốn dĩ không đủ cứng để làm chủ tình hình. Chiếc xe của cô nhanh chóng mất lái, loạng choạng.
Chiếc xe màu đen phía sau nhanh chóng tận dụng cơ hội, đâm mạnh vào phía sau xe của Mộc Ly.
RẦM
Mộc Ly tông thẳng vào bụi cây bên đường, đầu đập vào vô lăng một cái rõ đau, toàn thân ê ẩm không nhúc nhích nổi.
Cô cố gắng tháo dây an toàn, lập tức thoát ra khỏi xe.
Một đám áo đen nhanh chóng tiến đến gần cô. Tên bự con nhất với cặp kính đen trông khá dữ tợn, có vẻ là tên cầm đầu.
“Mộc tiểu thư…Lão nhị muốn gặp cô”
Mộc Ly nhăn mặt, vết thương ở đầu khiến cô có chút choáng váng. Hoá ra đám người này là đàn em của tên Tử Hạo, hắn muốn gì ở cô, bắt cô để gây áp lực lên ba cô sao?
Cô nhanh chóng lùi lại vài bước, tay nhanh chóng móc súng từ bên hông ra và lên đạn.
“Mộc tiểu thư…cô tốt hơn là nên ngoan ngoãn nghe lời…nếu không…”
Cô hất mặt về phía bọn chúng, cau mày. Bây giờ cô đang ở thế bị động, chống trả cũng không được, ngoan ngoãn nghe lời cũng không xong. Cô vốn dĩ đã không còn sự lựa chọn, chỉ có thể xông lên, có bao nhiêu chiến bấy nhiêu.
Thấy cô vẫn ngoan cố không chịu bỏ súng xuống, tên to con đầu đàn nói với chất giọng lạnh tanh
“Gϊếŧ NÓ”
Nhận được lệnh, đám đàn em bắt đầu lên đạn.
Đoàng đoàng
Tiếng đạn đẫm máu vang lên rầm trời.
Mộc Ly vừa bắn trả, vừa cố gắng thoát thân. Kĩ năng bắn súng của cô không tệ, nhưng lại có một nhược điểm chết người đó là không nhắm vào điểm chết của đối phương, một lối bắn súng quá nhân từ, chắc là do di truyền từ Mộc Khải. Mộc Ly nhanh chóng thất thế, bị đám đàn em của Tử Hạo tóm gọn.
Đám áo đen lập tức khống chế cô, khoá hai tay cô chặt sau lưng.
Tên cầm đầu bước lên phía trước, hắn nâng mặt cô lên, tỏ vẻ đắc thắng.
“Mộc tiểu thư…ngay từ đầu nếu cô ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không?”
Cô xoay mặt sang một bên, cố tình hất tay hắn ra.
“HAHAHAHA. Con gái của Lão tứ có khác…khá cá tính….Hahahaha”
Đám đàn em cười hùa theo
“Đại ca…chúng ta xử lý cô ta sao đây?”
Tay cô bị bọn đàn em của hắn siết chặt đến đau buốt, vết thương ở đầu đau rưng rứt không yên. Mộc Ly thấy đầu mình choáng váng, toàn thân mềm nhũng không còn tí sức.
Tên đại ca cười nửa miệng
“Đáng lẽ nên gϊếŧ không tha…nhưng mà xinh đẹp thế này…”
Hắn nhìn ngắm cô kĩ hơn, lời đồn quả thật không sai, con gái của Lão tứ xinh đẹp hết phần thiên hạ. Mái tóc màu nâu hạt dẻ xoã ngang vai đó, bờ môi đỏ gợi cảm hững hờ trên gương mặt trái xoan trắng buốt đó, và cả sóng mũi cao kiêu kì đó, thượng đế thật quá ưu ái cho người con gái trước mặt hắn. Cô xinh đẹp, kiêu sa như thiên thần mang bộ cánh màu đen ma mị, câu dẫn người đối diện sa vào lưới tình tội lỗi. Mặc cho vết thương trên đầu đang không ngừng chảy máu, đôi mắt cô vẫn ánh lên nét kiên quyết lạ thường.
Hắn nhếch môi, quả là một cô gái thú vị. Mộc Ly quá xinh đẹp, khiến trong tâm hắn rạo rực không yên. Hắn hôn lên đôi môi đang cắn lại của cô, tay siết chặt lấy cô vào lòng.
Đám đàn em nhanh chóng buông tay cô ra, hất cô ngã vào lòng hắn. Mộc Ly bị hắn khống chế, lưỡi hắn nhanh chóng xâm nhập vào khoan miệng của cô. Cô càng cố gắng vùng vẫy, càng khiến hắn thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Phập
Cô cắn mạnh vào môi hắn.
Vì đau, hắn lập tức buông cô ra
“CON KHỐN”
Chát
Hắn giận dữ tát vào má cô. Lực đánh mạnh đến nổi khiến cô choáng váng ngã xuống đất, bờ môi nức ra chảy máu. Hôm nay cô mặc một chiếc đầm trắng, lực ngã khiến phần gấu váy tốc lên một ít, để lộ đôi chân trắng ngần nõn nà không tì vết, phần cổ áo xốc xếch làm lộ xương quai xanh đầy mời gọi.
Tên đại ca lại lần nữa động tà tâm.
“TAO SẼ HÃM CHẾT MÀY”
Hắn nhanh chóng đè lên người cô, khoá hai tay cô lại trên đầu, hắn hôn như vũ bão lên gương mặt xinh đẹp của cô.
“BUÔNG TÔI RA”
Mộc Ly cố gắng giãy giụa, nhưng hắn quá mạnh, cộng thêm vết thương trên người đau buốt. Cô dường như bất lực trước những cái hôn tấn công của hắn. Đầu óc cô trống rỗng, nước mắt cứ vì thế rơi ra như suối nơi khoé mắt.
Trình Phong
Cô gọi tên anh trong vô thức.
Xung quanh cô đám đàn em của hắn đang cười lớn đầy thoả mãn
Mộc Ly thấy tim mình đau thắt lại, tiếng khóc vì thế mà trở nên nức nở.
Tên đại ca trở nên phấn kích hơn, hắn xé rách phần gấu váy của cô lên cao, để lộ hẳn một khoảng đùi non, phần trên áo cũng bị hắn làm cho xốc xếch.
Cô cắn môi mình đến bật máu
Trình Phong….
……