CHÀNG ĐẠI GIA KIÊU NGẠO - Chương 13: Chương 13
Nóa nghĩ nóa ko thể nằm ì ở đây nãi đc,nóa nhẹ nhàng gở vòng tay hắn ra khỏi eo,nóa tiếng bước đến ban công…ánh mặt trời thật đẹp,kèm theo là 1 làn gió nhẹ..nóa hít thật sâu và thở ra kèm theo 1 cái vươn vai nóa thốt lên 1 câu cũa 1 kẻ biết hưỡng thụ:”Tuyệt vời!!”
.
Nóa lại nghĩ đến hắn tên hoàng tử cũa nóa,nghĩ đến những gì hắn gây ra cho nóa trong suốt quãng thời gian ngắn ngũi qua…Nóa bước vào nhìn hắn vs ánh mắt cũa kẻ bị mê hoặc…nóa ước sáng nào cũng đc nhìn thấy hắn,đc cùng hắn đón buổi sáng vào mỗi ngày…miệng nóa nở 1 nụ cười nhẹ…hạnh phúc đôi lúc vs nóa chỉ là 1 điều nhỏ nhoi..
.
Sau khi nóa rữa mặt,đánh răng,nóa bước lên lầu…hắn vẫn còn ngũ say…nóa nhìn hồi lâu rồi tiến lại hắn…nóa lấy vài sợi tóc se vào mũi hắn…
-“Làm gì vậy”,hắn vừa nói vừa ngoáy ngoáy mũi..mặt ngơ ngơ nhìn nóa.
-“Làm gì âu chỉ muốn đánh thức con heo zậy thôi…!”-mặt nóa hĩnh lên miệng mím cười.
-Hắn chẵng trả lời mặt hầm hầm bước xuống giường đi vào nhà tắm…Nóa nghĩ hắn cũng con nít thật,dễ dổi wá mà!!
.
Nóa nghĩ noa nên làm 1 gì đóa choa hắn…đêm wa hắn cũng nấu choa nóa 1 bữa ra trò mà.Nóa lục tung tủ lạnh thì chỉ kiếm đc mì mì mì thoai…Nóa đành nghĩ thầm”đành vậy,ăn mì cũng tốt mà”-Nóa nhanh tay bắt 1 nồi nước to,vừa nấu nó vừa lắc cái mông hát bài thinking of you…
.
Hắn đi xuống mắt nhìn hành động cũa nóa rồi nói lớn:”Mới trốn trại đấy à”
-Mắt trái ,mắt phải nóa zực liên hồi…nóa way sang nhìn hắn nói:”Vậy mà cóa tên wen người trốn trại đó”-nó hứ 1 cái rồi way sang bưng tô đến bàn ăn.
-“Xuống đây đi?bộ tính nhịn đói hả?”-miệng nóa hì hụt thổi rồi nhoàm nhoàm vào miệng..
Nhìn nóa hắn càng thêm thấy yêu nóa…nóa như 1 đứa con nít ,ngộ nghĩnh đáng yêu…hắn muốn đc như vậy mãi,…
-“Ngon ko?sao nãy giờ ko nói gì thế?cóa chuyện gì à?”-nóa đưa mắt nhìn hắn,miệng thì vẫn luôn nhai nhóp nhép
-“Ăn đi!nói nhiều quá đấy”
-Nóa im lìm mặt nóa bắt đầu thấy bực,…:”Lúc ngũ dễ thương biết bao…zậy rồi thì như wĩ í”.
-Hắn nhìn nét mặt nóa muốn cười lắm nhưng ko thễ đc,hắn fãi kiềm lại…:”Hôm nay muốn đi chơi ko ?”
Mắt nóa sáng lên nét mặt thay đổi trăm tám nhìn hắn nóa gật đầu lia lịa,noa nói:”Vậy chúng ta sẽ đi đâu?
“Công viên đc ko?”-hắn đan tay vào nhau chóng càm nhìn nóa cười mĩm.
Ko nói gì nhiều nóa tức tốc phóng lên phòng diện 1 bộ váy đẹp nhất…trông nóa hớt hở ra mặt.Nhìn nóa hắn lại nhớ đến người con gái ấy…
_Nóa hồ hỡi chạy xuống trog 1 bộ váy màu trắng xanh nhạt,tóc nóa buối thành 1 cuc lên đĩnh đầu,trong nóa ngộ nghĩnh và đáng yêu thấy rõ,hắn dường như bị cuốn hút bởi nó.Ko phải vì nóa quyến rũ,cũng ko phải nóa đẹp như bao cô gái làng chơi, mà 1 nét đẹp hồn nhiên trong sáng…
.
-” Chúng ta đi đc chưa?”
-“Ừ!chúng ta đi!”-hắn bất giác ngừng ngay dòng suy nghĩ cũa mình,trên đời này hắn nghĩ chỉ cóa mình người con gái ấy là duy nhất…nhưng giờ đây thì lại khác.
-“Nè!hôm nay chúng ta đi tàu cao tốc nữa nha?”
-“Hôm trước đi ko sợ à!”
-“KO SỢ”-nóa nói lớn vs chất giọng chuẩn,mặt đầy vẻ tự tin.
“RING RING”
-“Ai vậy?”
-Nóa cãm thấy ớn vì Tuấn gọi choa nóa vào lúc này,nóa cãm thấy lúng túng coa nên nói là Tuấn…nóa thừa biết hắn ko ưa gì Tuấn…nhưng ko bắt máy thì kì lắm?Đầu nó rối toáng lên…
-Hắn thừa biết đó là ai, sau khi nhìn cử chỉ cũa nóa,ko ngần ngại hắn dực phắt điện thoại trong tay nóa rồi bấm nút khóa.
-“Cậu làm gì thế?”
-“Chẳng làm gì cả,tốt nhất là cậu nên tránh xa tên đó ra,hắn ko tốt đẹp như cậu nghĩ đâu!”
-“Là sao chứ..?tớ ko hiểu.?”-mắt nóa nhìn hắn như muốn biết 1 lí do.
-“…”-Hắn ko đáp vì hắn biết dù cóa nói vs nó,nó cũng sẽ ko tin những gì hắn nói và lai sẽ cóa tranh cãi,hắn ko muốn…
-“Tuấn cóa gì mà ko tốt chứ?cậu ấy đã lun ở bên mình khi mình buồn nhất…tai sao?”-Nóa đâm chiêu suy nghĩ ,trong mắt nóa Tuấn như người bạn tốt vậy.Tuấn luôn làm nóa vui,nhất là nóa cãm thấy an tâm khi bên cạnh Tuấn.Nóa chưa hề nghĩ Tuấn sẽ là 1 kẻ xấu hoặc đại loại thế.
-“Tới nơi rồi”-hắn way sang nhìn nó vs một khuôn mặt rạng rỡ.
Nóa ít khi thấy hắn cười thoải mái như vậy,nóa cãm thấy vui khi thấy hắn đã trải lòng ra vs nó nhiều hơn.Nóa chợt nghĩ tới nụ cười trước,nóa ko tươi đa phần là 1 nụ cười giả tạo,nụ cười cũa 1 ác wỹ chính hiệu hơn,nhớ đến nóa lại rùng mình.
.
Nóa và hắn đã trải qua 1 ngày vui vẻ.2 người đã bỏ đi wá khứ,họ muốn đc tận hưởng giây phút này,sống hết mình về 1 tình yêu…muốn thử 1 lần,trải nghiệm cũa cuộc sống đầy chông gai ngay trước mắt,có lẽ bây giờ thì họ ko thấy đc nhưng về sau sẽ còn nhiều điều chờ họ.
Hắn nhìn nóa chạy nhảy vs những chú thỏ rồi đến chú nhím,nó khóc khi bị con rắn uốn wanh người,nó bỏ chạy khi thấy con khỉ rượt theo nó…Và điều nó hãi hùng nhất là khi nóa đạp xe trên không,nó ko dám nhìn xuống,vì nóa ở rất cao,ở dưới là đầm cá sấu.Khiến nóa khiếp vía,mặt nóa trắng bệt ra tay thì luôn nắm hắn ko rời…
.
“Chúng ta ăn kem nha!”-Nó hí hửng lôi tay hắn kéo lại tiệm kem.
“Ừm!cũng đc”
“Vậy cậu ăn kem gì nè?”-Nóa tròn mắt nhìn hắn hỏi.
“Ừm….socola”
“Ok! xin wý khách chờ trong giây lát”-Nóa lao thật nhanh đến wầy bán kem đông nghẹt.Nhìn nó hắn lại nhớ tới cái ngày ấy…
—————————————————–
“Anh à!Kem nè…ôi bị chảy hết rồi…”-mặt cô gái tiu hĩu cầm 2 kem ống chảy hết cả ra ,chiếc váy trắng tinh khôi cũng bị lấm bẩn.
“Ko sao đâu,vẫn ăn đc mà”-Vừa nói hắn cầm ngay cây kem ăn đáo để
-2 người ngồi trên băng ghế đá,vui đùa cùng nhau,những kí ức ko bao giờ hắn wên,wên đi cô gái vs mái tóc ngố ánh vàng,cô gái vs thân hình mảnh khảnh,đôi nắt to tròn như muốn xé nát ánh nhìn cũa tất cả….
.
“Chúng ta đi tàu cao tốc đi!”-cô gái tay chỉ về phía tàu đang bay lượn trên ko.
“Ồ!!vậy ko sợ à?”-hắn tỏ vẻ trêu ghẹo cô gái.Rồi wàng vai, hắn hôn nhẹ lên trán cô gái thì thầm vs cô rằng:”Anh yêu em”
“NÈ!!!Kem chảy ra rồi nè!!”-Nóa huơ tay nhìn hắn,mặt nó thì ko thể tả nóa bù xù,váy thì lấm bẩn,tóc thì rối như tơ vò…mặt nóa thì zính kem tùm lum.Hắn bật cười khi nhìn bộ dạng ngố kinh khũng cũa nóa.
Cầm 2 cây ken đứng nhìn hắn cười nóa cảm thấy mình ngố wá vậy sao,miệng méo đi nó wát lớn khiến bàn zân thiên hạ chú ý vào nó..
.
“ĐIÊN À!”-Mặt nó đỏ lên rắng nghiến lại.2 má phình ra,nóa bực lắm rồi,nóa đã chen khi mua kem vs mấy chị có vòng eo wá khổ,kì công lắm nó mới mua nổi mang về…bây giờ gặp hắn lại làm như ế.TỨC WÁ!!!!!!!
-Sự thật khó chối cãi bây giờ nó như 1 đứa vừa trốn trại,ko cách gì hơn nóa đành ngậm nhấm đi vể mặc dù nóa cứ nằn nặc ở lại choa kì đc…
-“Đi đi!!chúng ta vẫn chưa đi tàu cao tốc,mục đích đến là vì nóa mà…”-mặt nóa ủ dột hẳng.
-“Lần sau đi cũng đc nhìn bộ dạng cậu,ai mà cho vé vào.?”-hắn nhìn nó nghiêm nghị như 1 người cha wản giáo con mình,vào vai nhập tâm lắm đây.
.