Chân Tiên - Chương 1011: Tấn công Ngọc Huyền Thiên
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Chân Tiên
- Chương 1011: Tấn công Ngọc Huyền Thiên
Huyền là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, trong Ngọc Huyền Thiên bản thân sáng tạo ra, càng là sáng thế chi chủ, thực lực cực mạnh, hơn xa trong vũ trụ phàm gian, Khâu và Nguyên cùng là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, đơn độc một người trong vũ trụ phàm gian có thể có thực lực tương đương với Huyền, thế nhưng nếu ở bên trong Ngọc Huyền Thiên, cho dù hai người cộng lại cũng không phải là đối thủ của Huyền.
Coi như là Hồng tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên, lực lượng pháp tắc của hắn sẽ bị pháp tắc trong Ngọc Huyền Thiên ảnh hưởng, thực lực sẽ bị suy yếu nhất định, đương nhiên thực lực của Hồng vượt xa Huyền, cho dù suy yếu một chút, nhưng Huyền cũng không phải là đối thủ của Hồng.
Bất quá, đối với Cổ Thần và Côn Bằng nắm giữ lực lượng quy tắc vũ trụ mà nói, về bản chất lực lượng đã vượt qua lực lượng pháp tắc, căn bản không hề bị lực lượng pháp tắc trong Ngọc Huyền Thiên ảnh hưởng, thực lực của hai người, mặc kệ ở nơi nào cũng sẽ không phát sinh bất cứ thay đổi nào.
Huyền vừa mới xuất hiện, Côn Bằng hiếu chiến đã vọt lên, quát lớn:
– Là tổ sư gia Côn Bằng của ngươi!
Trong Ngọc Huyền Thiên, lúc sáng lúc tối, thay đổi trong nháy mắt, Huyền ẩn trong một đoàn quang mang, màu sắc của quang mang cũng biến hóa liên tục, ẩn chứa vũ trụ diễn hóa chi đạo, có quy tích vận hành của đại đạo, cùng với toàn bộ hư không Ngọc Huyền Thiên kết hợp một chỗ vô cùng hoàn mỹ.
– Cái gì là Côn Bằng tổ sư gia? Hạng người vô danh tiểu tốt? Muốn chết!
Huyền quát lạnh một tiếng, trong tay của hắn cầm một chiếc lệnh kỳ màu đen, bên trên có khắc một tự phù Tiên Thiên — Huyền!
Tên của cây kỳ này là Huyền Diễn Kỳ, một kiện tiên thiên linh bảo thượng đẳng, hàng nghìn hàng vạn biến hóa của vũ trụ, vô tận diễn biến đều ở trong Huyền Diễn Kỳ này.
Huyền tu luyện chính là vũ trụ biến hóa chi đạo, vừa vặn có thể phát huy được trăm phần trăm lực lượng của Huyền Diễn Kỳ.
Huyền cầm trong tay Huyền Diễn Kỳ, chỉ về phía trước, trăm nghìn đạo thần quang đột nhiên xuất hiện, ngưng tụ thành một đạo cương hoa, nổ bắn mạnh về phía Côn Bằng.
Đạo cương hoa này ẩn chứa biến hóa vũ trụ nghìn năm, vạn cổ thương tang, một cỗ đại thế biến hóa cuồn cuộn ập về phía Côn Bằng.
Côn Bằng cười nhạt một tiếng, nói:
– Chút tài mọn, nhìn Sinh Tử Luân của bản tọa!
Côn Bằng sinh ra trong vũ trụ chi tâm, tuyên cổ tới nay chưa từng tới vũ trụ phàm gian, tiên giới Cổ Hoang biến hóa như thế nào, vũ trụ chi tâm vẫn mãi mãi chỉ là một phiến hư không hỗn độn vô cùng vô tận, tuyên cổ bất biến, biến hóa đại đạo của Huyền đối với Côn Bằng căn bản không có tác dụng gì.
Tay trái Côn Bằng xuất hiện một tự phù tiên thiên “sinh”, tay phải một tự phù tiên thiên “tử”, đột nhiên đánh ra, hóa thành một viên luân sinh tử cực lớn, bạo kích thẳng về phía Huyền.
Từ chỗ Cổ Thần học được Sinh Tử Luân, Côn Bằng vừa mới ra tay lập tức thi triển ra đại sát thuật tuyệt thế này, vừa vặn có thể phát huy được tất cả các lực lượng quy tắc Côn Bằng nắm giữ.
Sinh Tử Luân kia nổ bắn ra, trắng đen giao nhau, nhìn qua so với cương hoa do vạn đạo thần quang của Huyền đánh ra ảm đảm hơn rất nhiều, thế nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó lại mãnh liệt hơn không chỉ mấy lần.
Cương hoa kia bị Sinh Tử Luân bổ trung, trong sát na nát bấy, Sinh Tử Luân trực tiếp oanh kích về phía Huyền, Huyền hũy vũ Huyền Diễn Kỳ trong tay để ngăn cản lại.
Phập…
Pháp tắc sinh tử cực hạn trong sát na kích thẳng vào bất tử bất diệt chi thân của Huyền, để thân ảnh của hắn bắn ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Đồng thời trên người cũng xuất hiện không ít vết thương, máu tươi chảy ròng ròng.
Một hiệp, Huyền lập tức bị bại trong tay Côn Bằng, đồng thời còn đang trong Ngọc Huyền Thiên, nếu như tại vũ trụ phàm gian, thương thế của Huyền còn nặng hơn.
Biết Huyền không có khả năng là đối thủ của Côn bằng, Cổ Thần phất tay, quát lớn nói:
– Các ngươi ngăn cản lại các cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp khác trong Ngọc Huyền Thiên, ta đi cứu giúp Chiến thần Hình và Long tổ.
Nói xong, thân thể Cổ Thần chợt lóe, liền biến mất không thấy.
Ngọc Huyền Thiên vô cùng rộng lớn, đồng thời chia thành ba tầng không gian phàm giới, tiên giới, thần giới, cao thủ bên trong rất nhiều, thậm chí còn có cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp.
Bất quá, Cổ Thần không nhìn những cường giả này, lực cảm ứng của hắn cấp tốc tỏa ra, hầu như đã bao phủ toàn bộ Ngọc Huyền Thiên, rất nhanh liền phát hiện ra được chỗ Chiến thần Hình và Long tổ bị trấn áp, là một khỏa tinh cầu màu đen cực kỳ khổng lồ.
Khỏa tinh cầu này do một loại đất đen đặc thù ngưng tụ thành, nặng nề không gì sánh được, sở hữu lực lượng hấp thu vô cùng, cho dù cách xa hàng tỉ dặm, một số tinh cầu tiếp cận đều bị tinh cầu màu đen này hấp thu trong nháy mắt, sau đó đồng hóa, trở thành một bộ phận của tinh cầu màu đen kia.
Vì vậy, tinh cầu màu đen này to lớn không gì sánh được, phương viên không chỉ hàng trăm tỉ dặm.
Thân ảnh của Cổ Thần trực tiếp tiến tới khỏa tinh cầu màu đen này, cho dù lực lượng kinh khủng có thể hấp thu tinh cầu cách hàng tỉ dặm cũng không thể nào tạo thành ảnh hưởng đối với Cổ Thần.
Cước bộ của Cổ Thần đạp nhẹ, tiếng bạo tạc rắc rắc rắc vang lên liên tiếp, toàn bộ tinh cầu màu đen bị xé tung thành hai nửa, lộ ra Chiến thần Hình và Long tổ bị trấn áp chính giữa trung tâm.
Trên người cả hai đều bị xích sắt do pháp tắc ngưng tụ tạo thành trói buộc, là do Hồng đích thân bố trí.
Trong những sợi xích sắt pháp tắc này ẩn chứa pháp tắc sinh mệnh và pháp tắc tử vong cực hạn, so với quy tắc thần liên của Dương chi cổ thần trấn áp Âm Tôn Lăng Phong còn kiên cố hơn rất nhiều, như vậy mới có khả năng trói buộc được hai vị cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn như Chiến thần Hình và Long tổ.
Cổ Thần nhìn pháp tắc chi liên, bàn tay hợp lại, chém xuống dưới, một thanh phủ cương đột nhiên nổ bắn ra, chém vào pháp tắc chi liên trói buộc bên ngoài cơ thể hai người, trong sát na pháp tắc chi liên do Hồng bố trí đều bị tan vỡ.
Trong nháy mắt Chiến thần Hình và Long tổ đều thu được tự do, hai người tràn đầy kinh ngạc nhìn Cổ Thần, thét lên một tiếng kinh hãi:
– Cổ Thầm, dĩ nhiên là ngươi!
Theo tiếng kinh hô của hai người, còn có một đạo thanh âm vang lên:
– Là ai phá cấm chế của ta? Quả thực muốn chết?
Một thanh niên tóc bạc đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt Cổ Thần, bàn tay tụ lại đánh ra một chưởng, một tay kia chém ra một đạo kiếm ảnh.
Trấn Cổ!
Trảm Sát Vị Lai!
Hai đại thần thông tuyệt thế.
Ý chí ảnh tượng của Hồng lưu lại triển khai đại diệt sát đối với Cổ Thần.
Bàn Cổ Luân!
Hai tay Cổ Thần khẽ động, hai chưởng chụp vào nhau, ngưng tụ thành một hình viên luân thật lớn, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Hồng, giống như một ma bàn khổng lồ, trong sát na dung nhập đạo ý chí ảnh tượng của Hồng và trong đó, tiêu diệt sạch sẽ trong nháy mắt.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!