CANH CUA VIÊN 1 [KHẢI NGUYÊN] - Chương 20: Pheromone [2]
- Trang chủ
- Truyện tranh
- CANH CUA VIÊN 1 [KHẢI NGUYÊN]
- Chương 20: Pheromone [2]
Kết thúc thí nghiệm cuối cùng của đề án, Britian vui vẻ hoàn thành báo cáo tổng kết, sau đó hào hứng đem lọ pheromone đưa cho Roy: “Tặng cậu.”
Roy lắc đầu: “Thứ này tôi thừa sức tạo ra.” Không phải cao quý lãnh diễm gì đâu, sự thật như thế rồi.
Britian hứng thú nhìn cậu, nhếch miệng cười: “Nếu như tôi chưa yêu cậu ấy, phỏng chừng tôi sẽ thích cậu đấy.”
Roy cuối cùng cũng cầm lọ Pheromone trở về phòng ký túc, đặt lên bàn, nhìn người mới vừa từ phòng tắm ra – trên dưới toàn thân chỉ quấn một cái khăn nhỏ nước tong tong, ngốc ngốc mở miệng: “Tỷ lệ cơ thể thật đáng ngưỡng mộ.”
“Đó là đương nhiên.” Kẻ nào đó đắc ý nói.
“Thật muốn giao phối.”
“…”
“?” Roy nghiêng đầu nhìn vẻ mặt tái xanh xám trắng nhảy nhót tưng bừng của Karry, ý thức được mình đã vi phạm vào điều khoản đầu tiên trong hợp đồng quản lý, liền mím môi không nói, cúi đầu di di mũi chân cam chịu. Karry sầm mặt u ám, vung tay muốn dạy cho tiểu quái thú một bài học thì nhìn thấy cảnh này, vừa tức vừa buồn cười, đem cậu ta kéo xuống sofa.
“Vì cái gì cậu lại để ý chuyện này như vậy?”
Roy ngắm cơ bụng hoàn hảo màu lúa mạch, thiệt muốn sờ một cái quá: “Bởi vì không tính được tần suất cường độ và giới hạn của nó…”
Xem tiểu quái thú cũng có ngày bị cơ bụng mê hoặc, Karry dở khóc dở cười nắm hai vai cậu, nảy sinh ý định tà ác: “Vậy…có muốn thử một chút không?”
“Ừ.”
Đáp ứng không suy nghĩ luôn!
Karry không vui trừng mắt: “Ai đưa ra yêu cầu này cậu cũng đồng ý sao?”
“Ừ.”
Mẹ nó, còn dứt khoát như thế!
“Đó gọi là hy sinh vì khoa học-…” Roy nói được một nửa, cảm thấy khí áp bên kia chỉ có âm chứ không dương nổi, bèn lúng búng nói: “Thật ra tôi chỉ thích người có cơ bụng đẹp…”
“Vì sao?!?” Nhìn Karry nghiến răng nghiến lợi, cậu thành thật nói: “Tỷ lệ vóc dáng đạt tiêu chuẩn sẽ cho ra số liệu tính toán xác suất chính xác nhiều hơn, trong lúc vận động sẽ bộc lộ bản năng và nhân cách chân chính, hơn nữa thông qua quá trình này có thể kiểm tra được độ dẻo dai bền bỉ, nếu dùng gene cải tổ gây giống đột biến nhất định sẽ cho F1…”
Mặt Karry đã đen như cái đáy nồi rồi, tức giận chộp lấy nước nốc ừng ực, hung hăng trừng tiểu quái thú rồi bỏ vào phòng ngủ. Roy ngẩn người nhìn lọ thủy tinh trên bàn sạch trơn, mấp máy vài từ cuối cùng: “…năng suất cao…”
Ách…
“Karry?” Roy nhón chân đứng trước phòng ngủ của Karry, hảo tâm muốn thông báo cho anh một tin đặc sắc, nhưng đối phương vừa mở cửa ra thì cậu lập tức cứng đờ, tế bào toàn thân phát động cơ chế run rẩy hạng nặng. Karry hung dữ trợn mắt nhìn cậu, nhưng cậu chỉ thấy đầu óc xoay chuyển, trước mắt xuất hiện một người vô cùng vô cùng đẹp trai, hormone nam tính ngào ngạt dẫn dụ khắp nơi, quan trọng nhất là người này còn có cơ bụng trong truyền thuyết, chính là đối tượng có hệ gene ưu tú cao cấp…
“Chúng ta giao phối đi.” Roy kiên định siết chặt tay, ánh mắt sau cặp kính cực kỳ quyết tâm.
Karry: “…”
“Này…Ê…” Karry bị cậu kéo vào phòng chả hiểu mô tê gì hết, câm nín nhìn cậu tự thoát quần áo, sau đó trúc trắc cùng mình ngồi trên giường bốn mắt trừng nhau.
Pheromone phát huy tác dụng rất nhanh, Roy mê mang nhìn Karry bằng ánh mắt chuyên chú không rời, nhịn xuống xúc động muốn sờ sờ cơ bụng, nửa ngày sau mới mở miệng nói: “Tiếp theo làm cái gì?”
Karry: “…”
“Cậu không biết?” Karry đỡ trán: “Cậu không biết còn kéo tôi cùng làm…”
“Tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ…”
“Ngưng, ngưng…” Bất đắc dĩ ngó cái người không chút đề phòng trước mặt, mà cả người ngoại trừ cặp kính hồng ngoại có chức năng lưu trữ thông tin thì không còn thứ gì khác, Karry thở dài, người này đúng là hết nói nổi…
“Tháo kính xuống.”
“Nhưng như vậy sẽ không đo được số liệu…”
“Tháo xuống.” Đây không phải yêu cầu mà là mệnh lệnh!
Roy tiếc nuối làm theo, đành vậy, tự tính cũng được. Không đợi cậu làm ra thêm động tác nào nữa, chất dẫn dụ pheromone ngày càng nồng, Karry không cảm nhận được nhưng cậu thì khác, Roy nhìn anh tiến về phía mình, theo bản năng mở lớn mắt bắt đầu quan sát thống kê.
Bắt lấy cằm nhỏ của tiểu quái thú, Karry một đường cắи ʍút̼ cánh môi mềm mại, đầu lưỡi luồn vào trong quấy đảo lung tung, khiêu khích lưỡi cậu cùng nhau nhảy múa. Roy bị hôn đến mơ màng, đầu óc trống rỗng sót lại một tia thanh tỉnh, nhìn đồng hồ. Liền sau đó lập tức bị anh cắn mạnh lên môi, cảm xúc tê dại đập thẳng lên noron thần kinh khiến cậu mềm nhũn ra, yếu ớt bám lấy anh giữ thăng bằng. Môi bị chà đạp sưng đỏ, hô hấp trong phổi dần cạn kiệt nhưng Roy cũng không có đẩy ra, mùi chất dẫn dụ khiến cậu không cách nào kháng cự hành động của anh.
Liếm mật dịch chảy ra theo khóe miệng Roy, Karry sờ soạng khắp người cậu khơi mào du͙ƈ vọиɠ mà cậu chưa từng trải qua, bàn tay chu du trên da thịt trơn láng mịn màng, đánh thức ngọn lửa tuân theo mong muốn nguyên thủy. Mỗi một cử chỉ của anh đều làm Roy run rẩy, thân thể nhanh chóng nóng rực, nhích về phía bàn tay hy vọng được an ủi nhiều hơn.
Buông môi cậu ra để cậu tựa vào người mình thở dốc, Karry cúi đầu cắn cắn vành tai, xoa nắn điểm nổi trên ngực để cậu run lên vì hưng phấn, anh kiên nhẫn giảng giải: “Nơi này là chỗ mẫn cảm của cậu, cảm nhận đi…”
“Ưʍ…” Không kiềm chế được bật ra một tiếng rên nhẹ, Roy kinh hoảng che miệng mình, tựa hồ không nghĩ ra bản thân cư nhiên có thể thốt nên ngữ điệu kỳ quái như vậy. Karry cười cười, tà ác miết miết điểm nổi, thích thú nhìn cậu cắn răng nhịn xuống nhưng vẫn không áp chế được âm thanh nỉ non. Anh nhéo nhéo bụng mềm, trượt tay xuống phía dưới rốn ba tấc: “Kế tiếp…”
Vật nhỏ nhu thuận như chủ nhân của nó nằm gọn trong lòng bàn tay anh, Roy hoang mang một chút, ngước mắt nhìn anh, sau đó nhũn người ngã vào Karry. Điểm yếu bị nắm lấy, còn được nắn nắn vuốt ve tràn ngập ôn nhu khiến cậu gần như nghẹt thở, chỉ có thể cong người luống cuống ôm anh, mấy bận vì Karry đùa dai gảy gảy lỗ nhỏ trên đầu nấm mà cậu rêи ɾỉ khác thường, cũng không quan tâm việc này có ảnh hưởng đến kết quả đo đạc hay không. Vật nhỏ cương cứng run run nhỏ ra dịch thể trong suốt, từ gốc đến ngọn đều được phục vụ tỉ mỉ làm cậu chỉ còn biết thuận theo. Hai chân Roy vô lực duỗi thẳng tắp, hơi thở dừng lại, thân thể run bắn một cái rồi tiết ra trên tay Karry.
Cúi đầu nhìn bạch dịch nóng hổi dinh dính, Roy thở gấp sau cao trào, ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt mê ly mờ sương vô hình câu dẫn. Karry ôm cậu đặt xuống giường, dùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ của cậu nới lỏng nơi phía sau.
Cảm giác ngón tay ra vào rất kỳ quái, Roy thỉnh thoảng rên lên khe khẽ biểu thị cảm giác đau. Nơi đó dần dần ẩm ướt, tiếng nước nhóp nhép nho nhỏ kíƈɦ ŧɦíƈɦ tinh thần hai người, Roy quay đầu mơ hồ nghĩ, thì ra giao phối chính là như thế này a…
“A!!” Thình lình tiến vào mà không báo trước khiến Roy đau đến giật mình, hỗn loạn cố gắng nhìn kỹ cự vật sáp nhập tiểu huyệt. Cậu nuốt nước miếng, đúng là tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ…
“A…ưʍ.. ưʍ..”
“Đừng che miệng, kêu cho tôi nghe.”
“Ưʍ…ưʍ…”
Karry kéo cái tay của người một mực lắc đầu dưới thân anh, chạm vào nơi hai người kết hợp. Roy giật giật ngón tay, muốn sờ sờ thì anh đột nhiên đâm mạnh vào trong, cậu ngã xuống giường, bám chặt gối đầu thở dốc. Tư thế phía sau khiến hai người dính nhau thật sâu, mà thứ chôn trong cơ thể cậu dường như vừa lớn thêm một vòng, kích thước có xu hướng to lên làm hậu huyệt phải mở rộng mới có thể chứa đủ.
“Đau quá…” Roy nhẹ giọng than, hít sâu cố gắng thích ứng cảm giác trướng nóng muốn bỏng, mồ hôi nhỏ giọt trên gò má hồng hồng. Karry cúi người liếm mặt cậu, khẽ an ủi: “Nhịn một chút…”
Karry nhíu mày, bên trong cậu vừa ấm áp vừa chặt khiến anh không cách nào kiên nhẫn, cậu em trai hưng phấn bừng bừng nằm trong kia rục rịch không yên phận, mà tiểu huyệt vốn dĩ nhỏ nhắn bỗng trở thành địa phương mê mẩn chết người, mị thịt đỏ au nhuyễn nhuyễn mang theo nhiệt độ tan chảy một phát kích sát tiểu đệ đệ nhà anh, dịu ngoan để anh sáp nhập. Nhìn đến gương mặt ửng hồng của Roy, trong đầu có vô số cảm giác muốn hung hăng xâm chiếm người này, lưu lại dấu vết chính mình trên người cậu, để mỗi lần làʍ ŧìиɦ cậu lại nhớ đến cái đêm này. Karry nghĩ là làm, thắt lưng hữu lực đẩy mạnh, đổi lại là thanh âm mị sắc khiến người ta phát điên.
Roy bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ uốn cong cơ thể, từ đầu vai đến mông tạo thành một cung độ dẻo dai không tưởng, vô thức nhếch mông lên để cự vật đâm vào càng sâu.
Karry như được đại ân đặc xá, ôm eo cậu bắt đầu điên cuồng tiến xuất. Eo nhỏ tinh tế trắng nõn in dấu tay hồng nhạt, lắc lư vặn vẹo đuổi kịp tiết tấu mê loạn.
Cảm giác đau đớn ban đầu qua đi, kɦoáı ƈảʍ dồn dập choáng chỗ tỉnh táo. Máu huyết trên cơ thể như được thêm xúc tác không ngừng nhảy nhót, quy tụ lại ở chỗ kia. Roy nửa tỉnh nửa mê tiếp nhận hoan ái kịch liệt, thân người theo từng đợt luật động mà đung đưa qua lại. Tiểu huyệt của cậu được cự vật đâm chọc đến mê luyến, ra sức hút lấy cự vật tựa hồ đang đáp lại nó. Cậu cũng không biết làm sao, chỉ là không thể khống chế được co rút hậu đình, cố gắng mút mát cắn chặt cự vật, bao bọc nó, phối hợp với nó.
“Ưm, a, a…” Roy lùi ra phía sau, tổng thể vẫn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, lẽ nào là do lực không đủ mạnh? Cậu có thể tưởng tượng ra được cảnh thân dưới của anh đánh vào mông cậu, hai quả cầu va chạm ở cửa động phát ra âm thanh “ba ba” hòa cùng tiếng nước dính dấp, đủ biết lực đạo không hề nhỏ. Nhưng mà…
Roy run rẩy cả người, kɦoáı ƈảʍ điện giật chạy dọc toàn thân, cái kia…vừa đâm vào nơi nào…?
Karry dừng lại một lúc, để ý thấy biểu hiện nghi hoặc của cậu thì hạ thấp người, cơ thể dính vào nhau tạo thành mỹ cảm khó gặp: “Tôi biết cậu đang đợi cái gì…”
“A..? A.. ahhh…Ưʍ…” Sâu trong người có một chỗ bị đè nghiến liền phấn khích đến khóc không được mà cười không xong, cậu khuỵu xuống giường, vật giữa hai chân không biết từ bao giờ đã đứng thẳng, nhưng còn chưa được…
“Hm, sâu, sâu thêm chút nữa…Chỗ kia, chỗ kia…”
“Chỗ nào?”
“A.. anh, anh…”
Điểm gờ ra bị đụng chạm mãnh liệt, Roy nào còn sức để đáp trả, cả người dính lên giường thở dốc, cuối cùng cũng hiểu ra đỉnh cao của giao phối…