Cầm Đế - Chương 46: Bỉ Mông Cự Thú (P1)
Diệp Âm Trúc trong khi Minh tuyết bắt đầu thôn phệ ám ma chú, đã nhắm hai mắt
lại, lúc này khóe miệng hắn toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt. Đấu khí và ma
pháp lực ngưng tụ lúc trước chậm rãi tán đi. Nhưng bởi vì vừa rồi chuẩn bị
toàn lực phóng thích công kích vẫn còn bị nguyên tố thôn phệ, hướng sang bên
cạnh phun ra một ngụm máu tươi.
“Ngươi, ngươi làm cái gì với Minh tuyết?” Nguyệt minh có chút hoảng sợ, trừng
mắt nhìn Minh tuyết bên cạnh Diệp Âm Trúc.
Chậm rãi mở mắt, hai tròng mắt Diệp Âm Trúc trong sáng như trước, cũng không
vì thân thể bị nguyên tố cắn trả mà tỏ ra vẻ mệt mỏi, mỉm cười nói: “Ta cũng
không có làm gì. Chỉ có thể nói, âm nhạc của chúng ta có thể ảnh hưởng tới các
ngươi, đồng thời cũng có thể ảnh hưởng tới ma thú. Chỉ cần là sinh vật có linh
hồn, tâm tình đều bị ảnh hưởng bởi nhạc khúc. Quan tâm nhiều hơn đến ma thú
của ngươi đi, nàng đi theo ngươi tựa hồ cũng không vui, nếu ngươi không thể
làm cho nàng thiệt tình đi theo, vậy thì nàng vĩnh viễn cũng không có khả năng
trở thành bạn tốt nhất của ngươi.”
Nguyệt Minh thất thần nhìn Diệp Âm Trúc, đột nhiên trong mắt nàng hiện lên một
đạo hàn quang, hô lớn: “Minh Tuyết, công kích hắn.” Nàng tin tưởng, nếu không
phải Minh Tuyết lâm trận phản bội, bây giờ Ám Ma hệ bọn họ đã giành được thắng
lợi, đồng thời nàng cũng tuyệt không tin ma thú của mình lại không nghe lời
chỉ huy của mình.
Minh Tuyết bay lơ lửng ở không trung, nhìn Diệp Âm Trúc bên cạnh, lại nhìn
Nguyệt Minh, cúi đầu phi thường nhân tính hóa, hướng tới Nguyệt Minh lắc đầu.
“Ngươi, ngươi không chịu công kích hắn?” Nguyệt minh lúc này hoàn toàn ngây
ngốc, trên mặt không còn một tia huyết sắc.
Diệp Âm Trúc quay sang Minh tTuyết bên cạnh mỉm cười, nói: “trở về đi.”
Minh Tuyết nhìn Diệp Âm Trúc, hướng tới hắn hành lễ vô cùng cung kính, hai
tiếng giật cục thốt ra từ trong miệng Minh tuyết, “Tạ……tạ……” thân thể mềm mại
chuyển động trong không trung một cái, tóc dài màu lam sẫm bao vây Minh Tuyết
hóa thành một mảnh ánh sáng màu lam sẫm biến mất.
Ánh mắt Nguyệt Minh nhìn Diệp Âm Trúc trở nên vô cùng phức tạp, ma thú của
mình chẳng những không nghe mình, ngược lại nghe mệnh lệnh từ đối phương, lúc
này, nàng ngoại trừ trong lòng lạnh như băng, còn có oán hận vô tận đối với
Diệp Âm Trúc. Minh Tuyết là do gia gia nàng hao phí vô số tâm lực, thật vất vả
giúp nàng tìm được cường đại ma thú. Một khi Minh Tuyết phát triển trên thất
cấp, hơn nữa ma pháp của nàng tăng lên có thể chống lại long kỵ cường giả,
nhưng việc tốt hết thảy tựa hồ bị nam đệ tử Thần Âm hệ này phá hư.
“Nguyệt Minh tiểu thư, mụ mụ ta nói với ta, đối với nữ hài tử phải tôn kính.
Cho nên ta không muốn công kích, mời ngươi nhận thua đi.” Diệp Âm Trúc có chút
bất đắc dĩ nhìn Nguyệt Minh, kỳ thật ngay cả hắn cũng không hoàn toàn biết rõ
tại sao Minh Tuyết lại biến thành như vậy. Nhưng hắn cảm giác được rõ ràng
Nguyệt Minh đối với mình có địch ý rất sâu.
Hảo ý của Diệp Âm Trúc đối với Nguyệt minh mà nói lại trở nên chói tai vô
cùng, tinh thần lực tiêu hao quá độ hơn nữa tâm thần bị đả kích khiến nàng
không cầm cự được nữa, trước mắt tối sầm, té xỉu trên đài.
Thí luyện tràng số bốn chợt yên tĩnh, gần tám nghìn người đang xem cuộc chiến
nơi sân trong chốc lát không có phát ra thanh âm gì.
“Thần Âm hệ thắng.” Người trọng tài rốt cục cũng có phản ứng, trận đấu này sau
một hồi thay đổi thất thường rốt cục đã kết thúc. Chưa bao giờ Thần Âm hệ được
xem là giỏi lại một lần sáng tạo kỳ tích, năm tên hoàng cấp ma pháp sư Ám Ma
hệ cũng thua, thua cho tổ hợp Thần Âm hệ một gã chanh cấp, bốn gã xích cấp ma
pháp sư. Đối với bất luận kẻ nào mà nói, trận này thắng lợi đều là bất khả tư
nghị. Cho dù là Thần Âmm hệ Hệ chủ Ny Na lúc thấy U Minh Tuyết Phách cũng
không có ảo tưởng giành được thắng lợi, nhưng thắng lợi lại đến rất nhanh như
vậy.
Khi Diệp Âm Trúc đi ra thí luyện tràng, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn đều
trở nên có chút khác thường, Mễ Lan Ma Võ Học Viện đệ tử đều là tinh anh, ai
nấy đều thấy được, mấu chốt thắng lợi trận đấu này, dường như tập trung trên
người một gã nam đệ tử Thần Âm hệ. Âm nhận thần kỳ kia ngăn trở thuấn phát ma
pháp Ám Ma hệ cũng lần đầu tiên chính thức xuất hiện trên lịch sử vũ đài Long
Khi Nỗ Tư đại lục
Phất Cách Sâm viện trưởng liếc mắt nhìn Diệp Âm Trúc xa xa, cũng không nói
thêm cái gì, xoay người rời đi. Sư phụ Ám Ma hệ vẻ mặt âm trầm đi cứu ám ma hệ
tuyển thủ bị Thần Âm hệ nhạc khúc ảnh hưởng. Ny Na và bọn họ tâm tình dĩ nhiên
trái ngược, có chút hưng phấn khó thể trì hoãn. Đã bao nhiêu năm, Thần Âm hệ
tại Mễ lan ma võ học viện hàng đầu vẫn bị mọi người không chú ý, rốt cục trở
thành tiêu điểm của học viện.
Nếu nói rằng, khi Thần Âm hệ chiến thắng thủy hệ ở trận đầu, chính là dựa vào
ma pháp vật phẩm và vận khí. Vậy trận này cùng ám ma hệ chính là dựa vào thực
lực chân chính, lúc này đã không ai hoài nghi thực lực Thần Âm hệ.
“Thần Âm hệ……, tất thắng……, Thần Âm hệ……, tất thắng……” tiếng hoan hô này tiếp
tục vang lên, nhất là tám mỹ nữ Thần Âm hệ năm một, càng hưng phấn cao giọng
la lên.
Diệp Âm Trúc thật vất vả mới từ trong đám người hoan hô đi ra che chở tứ nữ và
Thần Âm hệ mỹ nữ năm một trở lại phòng học Thần Âm hệ.
“Âm Trúc, ngươi thật lợi hại, vừa rồi ngươi làm như thế nào. Phong nhận công
kích đó là cái gì?” Tuyết Linh hưng phấn hỏi, mắt to xinh đẹp như những ngôi
sao nhỏ lóe sáng.
Diệp Âm Trúc mặc dù thuần chất, nhưng cũng biết bí mật âm nhận tuyệt không thể
tùy tiện nói ra, trong lúc nhất thời không biết làm thế nào trả lời thì Ny Na
xuất hiện: “Diệp Âm Trúc, ngươi theo ta tới đây.” Sắc mặt Ny na nhìn qua rất
bình tĩnh, chỉ là con mắt nàng trở nên lóe sáng bán đứng tâm tình hưng phấn
của bà lúc này.
“Vâng.” Đáp ứng một tiếng, hắn đi theo Ny na rời phòng học.
Ny na là Thần Âm hệ Hệ chủ, có một văn phòng riêng cho mình. Văn phòng lộng
lẫy thật lớn có thể so sánh với phòng học nhỏ, các loại ma pháp vật phẩm trang
sức trang trí vách tường chung quanh văn phòng, Ny na chỉ vào cái trường kỷ
trước mặt mình, nói: “Ngồi đi.”
Diệp Âm Trúc lần đầu tiên đến nơi đây, không nhịn được tò mò nhìn chung quanh,
chất liệu thật của trường kỷ mềm mại thoải mái. Mệt mỏi mà trận đấu mang lại,
tựa hồ từ từ bị cái cảm giác thoải mái làm tan biến.
“Ny na nãi nãi, ngài tìm ta có việc gì thế?” Diệp Âm Trúc hỏi dò.
Ny na trầm ngâm một hồi lâu sau, đột nhiên giơ tay lên đầu, ánh mắt điềm tĩnh
nhìn hai mắt Diệp Âm Trúc, “nói cho ta biết, vừa rồi ngươi phóng âm nhận, có
đúng là đấu khí cùng ma pháp kết hợp?”
“Ách……” Diệp Âm Trúc nhất thời ngây ra, do dự một chút mới chậm rãi gật đầu,
nói: “Đúng vậy.” Tử nói đúng, âm nhận của mình sớm muộn gì gặp phải trên đại
lục, mặc dù không thể bị người khác biết bí mật trong đó, nhưng môn âm nhận
phương thức công kích đặc thù này không cần phải cất giấu lâu như vậy.
Ny Na đứng lên thân hình có chút kích động, nhưng rất nhanh bà lại có chút
chán nản ngồi xuống, thở dài một tiếng nói: “Âm Trúc, nói như vậy, ngươi là ma
vũ song tu.”
“Xem như vậy đi.” Diệp Âm Trúc gãi gãi đầu, kỳ thật ngay cả hắn cũng không
biết chính mình có được tính là ma vũ song tu.
Ny Na nhíu mày, “Tần Thương lão hỗn đản này điên rồi sao? Chẳng lẽ hắn muốn
ngươi bị hủy?”
“A? Ny Na nãi nãi, ngài tại sao nói như vậy?” Diệp Âm Trúc giật mình nhìn bà.
Ny Na không tức giận nói: “Vũ kỹ đê tiện như thế sao có thể so sánh cùng ma
pháp cao quý chúng ta, nhất là cao quý thần âm sư. Âm nhạc của ngươi có vũ kỹ,
mặc dù có thể phát huy hiệu quả những khuyết điểm của âm nhạc thần âm sư,
nhưng cũng làm cho âm nhạc của ngươi không tinh thuần, làm như vậy, đối với
ngươi tương lai sẽ không có chỗ nào tốt. Chẳng lẽ Tần Thương không biết sao?”
Diệp Âm Trúc có chút mờ mịt hỏi: “Ta cũng không biết, từ nhỏ Tần gia gia dạy
ta tu luyện như vậy, tựa hồ không có gì bất hảo.”
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!