Cầm Đế - Chương 45: U Minh Tuyết Phách (P4)
Nương theo tiếng đàn trầm vang xa, giọng hát ưu nhã mà trầm lắng của hắn vang
lên giữa năm người hợp tấu:
“nhân sinh
mộng như lộ trường
nhượng na phong sương, phong sương lưu kiểm thượng
hồng trần lí
mĩ mộng hữu đa thiểu phương hướng
hoa si si mộng ảo đích tâm ái
lộ tùy nhân mang mang.”
Cầm ca, đã một lần cùng Hải Dương tương hợp, nhưng cầm ca lần này Diệp Âm Trúc
mới lần đầu tiên bộc lộ uy lực thực sự của nó. Tiếng đàn nâng tiếng ca sinh ra
lực cảm nhiễm thẩm thấu từ mọi hướng vào trong đầu mỗi người. Bên kia năm tên
đệ tử Ám Ma hệ vừa hoàn thành chú ngữ ngoại trừ Nguyệt Minh tinh thần lực xuất
chúng tạm thời còn cầm cự được, bốn người còn lại tinh thần bị cầm ca công
kích đã hoàn toàn mất tự chủ, thậm chí bị lời ca tác động làm chảy nước mắt,
mất đi năng lực chiến đấu.
Kỳ dị nhất chính là phản ứng của người đứng gần Diệp Âm Trúc nhất, U Minh
Tuyết Phách.
Thân thể Minh Tuyết như thủy tinh, phía trước mặt bị cầm ca tấn công liên tục,
xuất hiện một tầng đồng dạng chuyển động như sóng nước, lượng bông tuyết màu
lam đậm ở không trung giảm thiểu rõ rệt. Kỳ dị nhất chính là trong đôi mắt to
lạnh lùng chết chóc xuất ra vài tia rung động tình cảm, một thoáng nét bi
thương xuất hiện trên khuôn mặt không tì vết của cô, thân thể trôi về phía
trước, phảng phất như cuốn theo gió bay tới thước mặt Diệp Âm Trúc.
Đệ tử Ám Ma hệ ngoại trừ Nguyệt Minh ra bốn gã đệ tử đã hoàn toàn chìm đắm
trong tiếng cầm ca mà mất đi năng lực chiến đấu, nhưng Ám ma chú đã được bọn
họ ngâm xướng trọn vẹn, một ngôi sao ma pháp sáu cách màu đen vô thanh vô tức
xuất hiện trước mặt Nguyệt Minh. Ngay sau đó, vô số tiếng khóc than từ ngôi
sao sáu cánh vang ra.
Từng đạo quang ảnh xanh biếc như trong địa ngục lồng lộn bay ra, nương theo
tiếng khóc than từ ngôi sao sáu cánh màu đen, rợp trời kín đất mà nhằm thần âm
hệ của năm người đánh tới. Luận theo sắc màu của ma pháp cũng đạt tới lục cấp
trung giai, bốn gã đệ tử hoàng cấp liên thủ ngâm xướng chú ngữ có thể cường
đại như vậy không khỏi khiến Diệp Âm Trúc và đồng bạn nhất loạt biến sắc.
“Âm Trúc, cẩn thận…” Tô Lạp giọng lo lắng hét to từ đấu khí phụ trợ.
Diệp Âm Trúc cố trấn tĩnh khi Minh Tuyết bay đến bên mình mà không hề công
kích, ánh mắt đen trong suốt tràn ngập kiên quyết. Hắn biết mình tuyệt đối
không thể lùi, bởi vì sau lưng chính là Hải Dương bốn người, bây giờ chỉ có
thể bằng vào năng lực bản thân ngăn cản công kích tối hậu của ám ma hệ. Trong
phút chốc, hai mắt Diệp Âm Trúc đã biến thành màu đỏ sậm, khí tức ma pháp màu
đỏ sậm mãnh liệt tràn ra, tinh thần lực trong nháy mắt tăng lên đến cực hạn.
Lực phòng ngự của Nguyệt Thần Thủ Hộ gia tăng khiến cho hắn có khả năng phòng
ngự cực mạnh.
Đấu khí nội liễm mà không tiêu tan, hai tay tám ngón dấu trong ống tay áo đã
biến thành màu hoàng ngọc. Thiếu Nữ U Hồn âm thanh ngừng lại, tám ngón đồng
thời dừng trên bảy dây đàn của Hải Nguyệt Thanh Huy. Ma pháp lực cùng đấu khí
hoàn toàn đề thăng tới cực điểm, từng đợt từng đợt cảm giác mệt mỏi đã bắt đầu
xâm nhập tấn công đại não hắn.
Diệp Âm Trúc biết mình còn Sinh Mệnh Thủ Hộ trên cổ tay có thể tiến hành phòng
ngự tuyệt đối, ám ma chú hoàn toàn không có khả năng công phá. Nhưng trời sanh
ngạo cốt, hắn tịnh không muốn sử dụng Sinh Mệnh Thủ Hộ; hắn biết nếu mình quá
ỷ lại vào Sinh Mệnh Thủ Hộ, đối với tiến bộ trong tương lai của chính mình sẽ
sinh ra trở ngại rất lớn. Cho nên, chưa tới lúc vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt
không khinh suất phát động.
Ám ma chú địa ngục hú thê lương, sản sinh ra chừng hơn mười u hồn; mặc dù thực
lực của Minh Nguyệt bọn họ không thể phát huy toàn bộ uy lực ma pháp của ám ma
hệ cao cấp này nhưng cũng đã cực kỳ khả quan. Thí luyện tràng số bốn chìm
trong tiếng thê lương và ám ma hệ nguyên tố ba động tràn ngập lực áp bách, áp
lực cường đại khiến cho tứ nữ sau lưng Diệp Âm Trúc ngoại trừ Hải Dương đồng
thời biến sắc.
Diệp Âm Trúc ngưng tụ toàn bộ năng lượng, lúc chuẩn bị cùng ám ma chú quyết
một phen thắng bại thì một chuyện kỳ dị đột nhiên xuất hiện. Minh Tuyết bay
tới bên người Diệp Âm Trúc, không biết từ lúc nào, trong cặp mắt to lạnh lùng
đến chết người của cô, tâm tình nhân tính ngày càng rõ ràng. Tựa hồ quyết định
điều gì, thân thể Minh Tuyết đột nhiên bay ngang, vô thanh vô tức chắn trước
mặt Diệp Âm Trúc, khiến cho Diệp Âm Trúc đang chuẩn bị tinh thần phát động một
kích toàn lực liền bị kiềm hãm.
Mái tóc dài màu lam sẫm sau lưng Minh Tuyết không gió mà tự động dựng lên kích
động, hình thành một hình tròn thật lớn. Dòng khí màu đen lấy thân thể cô làm
trung tâm tạo thành một cái hắc động thật lớn, thôn phệ mãnh liệt khí tức băng
giá đang tràn ngập.
Những u hồn bay ra từ trong ngôi sao sáu cánh màu đen phát ra tiếng thét chói
tai hoảng sợ, quang mang xanh biếc thê lương dậy lên sóng gió dữ dội dường như
sợ hãi cái gì. Nhưng đối mặt khí lưu màu đen trên người Minh Tuyết tỏa ra, u
hồn do ám ma chú phóng thích ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không
có, giống như những mũi tên xanh biếc đồng loạt bay tới, bị hắc động của Minh
Tuyết thôn phệ điên cuồng.
Nguyệt Minh hoàn toàn ngây dại, nàng như thế nào cũng nghĩ không ra, ma pháp
công kích ám ma hệ cực mạnh do chính mình hao tổn tâm cơ mới phóng thích được
lại bị ma thú của mình ngăn trở. Nàng mặc dù có thể cảm giác được rõ ràng cùng
với Minh Tuyết liên lạc tinh thần, nhưng tại thời khắc này, đối với Minh Tuyết
lại mất đi sự khống chế. Việc này vốn dĩ là khế ước ký kết trên thân ma thú,
cơ hồ không có khả năng xảy ra.
Ám Ma hệ Hệ chủ Ba Tư Đằng tới giờ vẫn trầm mặc trên đài cũng rốt cuộc cũng
ngồi không yên, giật mình đứng lên, trên khuôn mặt già nua tràn ngập thần sắc
kinh hãi. Ma thú không bị chủ nhân khống chế, việc này có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ
sau một khắc sẽ là cắn trả sao? Vốn tưởng rằng chiến thắng nhất định nắm trong
tay, tại thời khắc mấu chốt lại xảy ra biến hóa như vậy, lão thật sự không tin
nổi.
Tứ nữ sau lưng Diệp Âm Trúc đều sợ ngây người, khúc Thiếu Nữ U Hồn chấm dứt
tại đây. Bản thân ở trong cuộc, Hải Dương trong lòng nảy sinh một cảm giác vi
diệu. Trong năm đệ tử Thần Âm hệ tham gia, tinh thần lực tu vi của nàng chỉ
đứng sau Diệp Âm Trúc, nàng mơ hồ cảm giác được biến hóa của Minh Tuyết, sợ
rằng nhạc khúc năm người cùng hợp tấu có quan hệ rất lớn.
Ám ma chú sinh ra cực kỳ khó khăn, nhưng bị thôn phệ lại nhanh chóng phi
thường. Chỉ trong thời gian vài hơi thở, những u hồn màu xanh biếc buồn thảm
đã hoàn toàn biến mất không chút tăm tích. Ngôi sao sáu cánh màu đen trước
người Nguyệt Minh lặng lẽ khép lại. Do tinh thần lực tiêu hao quá độ và tâm
thần bị đả kích mạnh, cả người Nguyệt Minh loạng choạng suýt chút nữa ngã sấp
xuống đất, chỉ có thể dựa vào ma pháp trượng trong tay miễn cưỡng giữ cho mình
khỏi ngã xuống.
Minh Tuyết bay tới bên người Diệp Âm Trúc. Sau khi thôn phệ ám ma chú, thân
thể tựa hồ trở nên rắn chắc thêm vài phần. Trong một thời gian ngắn ngủi cô
tựa hồ cao lớn lên, vừa mới có dáng vẻ sáu bảy tuổi đã biến thành tám chín
tuổi. Nhưng điều làm Nguyệt Minh trong lòng ớn lạnh chính là nàng từ trong mắt
Minh Tuyết thấy được ánh mắt suy tư. Phải biết rằng, hình dáng phát triển của
Minh Tuyết bây giờ bất quá chỉ là tứ cấp tới ngũ cấp ma thú, mà loại tâm tình
suy tư này chỉ gặp ở trên người ma thú thất cấp đã hình thành trí tuệ.
Trên khán đài, Phất Cách Sâm nhíu mày suy tư nói: “U Minh Tuyết Phách này tựa
hồ có tiến hóa.”
Hết chương 12
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!