Cầm Đế - Chương 44: U Minh Tuyết Phách (P3)
Từng đạo âm nhận nhu hòa theo hai tay tám ngón của Diệp Âm Trúc nhanh như gió
xuất ra, Ám Ma hệ ma pháp dù lực hủ thực và công kích rất mạnh mẽ nhưng căn
bản không cách nào đến gần quá 5 thước phạm vi trước mặt Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc tay trái Không Cốc Truyện Thanh Thế, tay phải U Cốc Lưu Tuyền Thế
đồng thời bắn ra, “Các người cũng tiếp ta một chút”. Bốn đạo âm nhận giao thoa
giữa không trung thành hình chữ Mễ ( 米 ) hướng về năm tên đệ tử Ám Ma hệ tung
bay mà như xa cách, âm nhận vô cùng kỳ diệu, phiêu đãng giữa không trung,
phảng phất giống như không dụng lực mà tùy thời đổi hướng, tốc độ cực nhanh
lại cơ hồ lóe lên rồi biến mất.
Lần trước giết chết Lỗ Phỉ Đặc mấy người khi Diệp Âm Trúc biết không địch lại,
thừa dịp đối thủ giật mình toàn lực phát động Thất Sát Âm, đem đấu khí cùng
cầm ma pháp hoàn toàn bạo phát một chiêu mà thành công. Nhưng lúc này hắn giữ
lại ít nhiều, dù sao với thực lực hắn bây giờ nếu phát ra Thất Sát Âm thì cũng
chẳng còn lại nhiều sức lực.
Đột nhiên, một luồng sương đen đặc từ ngực Nguyệt Minh phun ra, trong không
trung hình thành một mặt tường sương màu đen nhằm vào âm nhận hình chữ Mễ bắn
vào. Ám Dạ Minh Vụ ma pháp rung động kịch liệt vài lần, rốt cuộc cũng ngăn trở
được công kích của âm nhận.
“Liệt ảnh.” Nguyệt Minh khẽ quát một tiếng, thanh âm nàng nghe có chút thở
gấp. Dù cho dùng đến vật phẩm ma pháp phát ra ma pháp phòng ngự nhưng một mình
chống lại bốn đạo âm nhận pháp lực của nàng cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Năm tên đệ tử Ám Ma hệ đồng thời lấy ra một hạt châu đen rỗng rồi bóp vỡ,
trong phút chốc vô số thân ảnh màu đen tràn ra. Mỗi người trong chúng đều phân
thành sáu thân ảnh tản ra rất nhanh, hình thành thế bao vây Thần Âm hệ. Không
thể ngâm xướng chú ngữ, họ đành phải dựa vào vật phẩm ma pháp trong chớp mắt
phát ra hoàng cấp ma pháp – Ám Ma Liệt Ảnh. Ám Ma hệ không hề yếu như Thủy hệ
vậy.
Liệt ảnh này kỹ năng đối phó của Diệp Âm Trúc bây giờ là thích hợp hơn cả, đệ
tử Ám ma hệ cũng đều không có khả năng kháng cự âm nhận, nhưng đột nhiên họ
lại thả ra nhiều phân thân cùng một lúc làm cho Diệp Âm Trúc không tài nào nắm
bắt được vị trí thật của chúng. Âm nhận làm cực kỳ hao tổn đấu khí cùng ma
pháp, Diệp Âm Trúc tự nhiên sẽ không dễ dàng sử dụng. Nhưng lúc này khúc Thiếu
Nữ U Hồn đã tấu được một phần ba.
Một phần ba, đúng là thời khắc cầm khúc Diệp Âm Trúc phát huy tác dụng. Năm
tên đệ tử Ám Ma hệ cơ hồ đồng thời cảm thấy sâu trong nội tâm tình cảm bi
thương dâng lên mãnh liệt, trong tiềm thức tựa hồ lắng nghe nhạc khúc mà không
tiếp tục trận đấu. Nơi liệt ảnh nảy sinh đã bắt đầu trở nên mơ hồ.
Nguyệt Minh dù sao cũng là pháp sư đồng cấp với Diệp Âm Trúc, tại thời khắc
quyết định cắn mạnh môi dưới, lợi dụng môi hoa truyền đến cảm giác đau đớn làm
cho mình thanh tỉnh vài phần, hét lớn một tiếng: “Hãy hiện ra, Minh Tuyết bạn
của ta.”
Một ngôi sao ma pháp sáu cánh màu lam thẫm xuất hiện trong khoảng không phía
trước một thân ảnh lớn màu đen, một hình hài đáng yêu, một tiểu cô nương
thoáng nhìn chỉ độ sáu bảy tuổi bềnh bồng giữa không trung. Tóc lam dài bay
sau lưng, độ dài cũng vượt quá hai chân cô, một đôi mắt đen thật to tràn ngập
khí tức băng giá. Một dải quang mang màu lam đậm chầm chậm liên tục xoay quanh
thân thể cô. Kỳ dị nhất, cơ thể cô nhìn thấu qua được, như thể thủy tinh trong
suốt.
Trên khán đài, Ny Na sắc mặt đại biến, thất thanh nói: “Là loại vong linh
Thành Trường Hình Ma Thú (ma thú trưởng thành), U Minh Tuyết Phách.”
Tất cả Thành Trường Hình Ma Thú đều có thể tiến hóa đến cấp bậc ma thú có trí
tuệ, bất quá quá trình này gian nan phi thường, mà loại vong linh Thành Trường
Hình Ma Thú số lượng rất ít, thậm chí có thể so sánh được với cửu giai cự
long, chưa nói tới trong số đó U Minh Tuyết Phách thuộc loại xuất chúng. Phải
biết rằng, để cùng Thành Trường Hình Ma Thú lập khế ước đều phải bắt đầu từ
lúc mới sinh. U Minh Tuyết Phách trưởng thành là cửu cấp ma thú, hơn nữa cả
đời chỉ có thể sinh ra một hồn phách. Muốn lập khế ước với hồn phách này chẳng
những trước hết phải tìm được U Minh Tuyết Phách, đồng thời cũng cũng phải yêu
cầu đả bại U Minh Tuyết Phách trưởng thành ngang cấp với tử cấp Ám Thủy song
hệ Đại Ma đạo sư mới được.
“Phách khiếu.” Nguyệt Minh hô to một tiếng, U Minh Tuyết Phách còn nhỏ này
trong miệng phát ra một tiếng hú dài chói tai, tiếng hú đầy thê lương và lạnh
như băng. Đúng là thanh âm bất thình lình, nhất thời làm suy yếu khúc Thiếu Nữ
U Hồn do năm người Thần Âm hệ hợp tấu.
“Tuyết Vũ.” Nguyệt Minh lại ra lệnh. Nhất thời, các điểm sáng màu lam bắt đầu
xuất hiện quanh người U Minh Tuyết Phách, từ từ ngưng tụ thành bông tuyết bay
lượn vào không trung.
Lợi dụng cơ hội này, Nguyệt Minh lập tức cùng bốn gã đồng bạn tụ tập vào một
chỗ, bọn họ bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.
“Hắc Ám chi thần nha …, người từ hư vô mà tới …” Một gã đệ tử Ám ma hệ ngâm
xướng.
“mang theo bi thương sâu nặng … mang đi linh hồn ta…” tên đệ tử Ám Ma hệ thứ
hai tiếp tục hoàn thành chú ngữ của người đầu tiên.
“Mang nỗi tuyệt vọng chó địch nhân của ta … mang sát phạt bao trùm thế gian …
“ người thứ ba tiếp nối hài hòa phi thường, phảng phất như chú ngữ do một
người liên tục ngâm xướng một cách bình thường. Mỗi người khi ngâm xướng, trên
người đều phóng xuất một lượng lớn hoàng sắc quang mang, ngưng tụ tại vị trí
trung tâm của năm người.
“bằng tiên huyết của ta phát thệ …, linh hồn ta cống hiến …” người thứ tư vừa
hoàn thành chú ngữ liền cùng với ba người đầu đồng thời hà mồm phun ra một
mảng huyết vụ, ngưng tụ cùng một chỗ với hoàng sắc quang mang phía trước, nhất
thời biết thành một mảng xanh mờ.
Trên khán đài, Phất Cách Sâm kinh ngạc nói: Trọng Điệp ngâm xướng, Ám ma chú.
Đây là một ma pháp cao cấp Ám hệ. Ba Tư Đằng chủ nhiệm, Ám Ma hệ tân đệ tử năm
nay rất xuất sắc a!” Vừa nói, lão đã bắt đầu ngưng tụ tử sắc ma pháp lực. Là
học viện Viện trưởng, lão chẳng mong tân sinh thi đấu xảy ra thương vong.
Không nói một lời, tâm trạng Ám Ma hệ Hệ chủ Ba Tư Đằng lúc này chỉ có thể
dùng từ cay đắng để hình dung. Ám Ma chú này là loại Ám Ma hệ ma pháp cao cấp,
cho dù đệ tử năm thứ năm cũng rất ít người có thể một mình phát ra. Lần này
lão đã xếp đặt tinh vi Trọng Điệp ngâm xướng vốn chuẩn bị cho dùng trong trận
đấu mấu chốt, tạo danh tiếng kinh nhân cho Ám Ma hệ, không nghĩ được rằng ngay
tại trận thứ hai gặp gặp các ma pháp sư Thần Âm hệ vốn mang tiếng vô dụng đã
buộc phải đem dùng. Mặc dù lão cho rằng thắng lợi cầm chắc, nhưng bại lộ thực
lực quá sớm không phải là điều lão muốn thấy.
“Ám ma chú – địa ngục bi hào.” Nguyệt Minh hoàn tất câu chú ngữ cuối cùng.
Trong phút chốc, quang mang thê lương xanh biếc bao phủ năm tên đệ tử Ám Ma hệ
vào trong, tiếng kêu thê lương trong nháy mắt bao phủ toàn trường.
Trong lúc đệ tử Ám ma hệ tiến hành chú ngữ Diệp Âm Trúc bọn họ cũng gặp phiền
toái không nhỏ. Ám Tuyết song hệ vong linh Thành Trường Hình Ma Thú U Minh
Tuyết Phách mang đến cho bọn hắn phiền toái rất lớn.
Dù còn đang trưởng thành nhưng U Minh Tuyết Phách này thật sự vượt quá thực
lực tứ cấp, những bông tuyết màu lam sẫm chẳng những tràn ngập mà khí tức còn
lạnh như băng, giống như lưỡi dao vô cùng sắc bén, điều đáng sợ là trong đó ẩn
chứa tính hủ thực (ăn mòn). Chỉ cần thấm vào một chút cũng đủ để hủ thực tính
phá hủy a!
Thiếu Nữ U Hồn cũng không hề đình chỉ, Diệp Âm Trúc biết rằng, nhạc khúc của
Thần Âm sư đối với bất kỳ sinh vật có linh hồn đều tuyệt đối hữu hiệu, dẫu cho
là vong linh ma thú cũng không ngoại lệ. Âm nhận không có khả năng ngăn trở
bông tuyết không chỗ nào không lọt vào, vì vậy tại thời khắc mấu chốt hắn
phóng xuất Nguyệt Thần Thủ Hộ, đem toàn bộ năm người phủ vào trong, cắt đứt
những bông tuyết màu lam sậm, đồng thời, hai tay hắn từ từ biến đổi, đấu khí
trực tiếp ẩn chứa ở tay hướng lên trên, tiếng đàn lập tức khuếch đại gấp đôi,
áp chế tiếng hú của U Minh Tuyết Phách.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!