Cầm Đế - Chương 20: Long kỵ binh ( phần 3 )
Khi An Nhã và Âm Trúc nói chuyện , long kỵ binh đã đến gần , bọn họ hiển nhiên
cũng phát hiện ra cân thiết dong binh đoàn , tốc độ từ từ chậm lại .
Lúc này , Diệp Âm Trúc đã có thể nhìn rõ người ngồi trên kim tinh bạo long .
Đó là một thanh niên khoảng chừng ba mươi tuổi , tay cầm một long kỵ thương
dài bảy thước , lưng đeo một thanh trường kiếm , toàn thân được bao phủ bởi bộ
ngân khải giáp , quang mang không ngừng lóe lên dưới ánh mặt trời . Hắn không
dùng khôi giáp ( mũ bảo vệ đầu ) , mái tóc màu vàng tung bay dưới gió đầy tiêu
sái , thân hình cao lớn , tướng mạo bình thường , trên mặt có một vết sẹo kéo
dài từ khóe mắt đến má , tạo cho người ta cảm giác dữ tợn .
Trên ngực trái của hắn có một biểu tượng lục vong tinh màu bạc , trên có khắc
tử la lan đồ án , tượng trưng cho gia tộc của hắn .
Đối mặt với uy thế của kim tinh bạo long , tọa kỵ của Cách Ân không ngừng run
rẩy : “ Ca ngợi Pháp lam , ngài hảo . Tôn kính long kỵ tướng , ở nơi này có
thể nhìn thấy ngài là vinh hạnh của ta “ . Cách Ân vội vàng nhảy xuống , tay
phải đặt tại ngực trái , hướng tới kỵ sĩ trên kim tinh bạo long cung kính thi
lễ .
Long kỵ tướng chỉ liếc nhìn Cách Ân một cái , lãnh đạm nói : “ Ca ngợi Pháp
lam , lai lịch của các ngươi là gì ? “ . Sau lưng hắn , toàn bộ long kỵ binh
đã dừng lại , không tạo ra thanh âm nào , tư thế sẵn sàng chiến đấu khi có
biến , quả là một đội ngũ kỉ luật .
Cách Ân không dám tức giận trước thái độ của đối phương , vẫn nhún nhường đáp
: “ Chúng ta là cân thiết dong binh đoàn , đang trên đường chấp hành nhiệm vụ
hộ tống “ .
Long kỵ tướng nói như ra lệnh : “ Ta và bạn ta đều đã đói bụng , yêu cầu ngươi
xuất ra năm giác mã làm lương thực , đây là hai mươi kim tệ bồi thường cho các
ngươi “ . Vừa nói , hắn vừa tiện tay quẳng cho Cách Ân một túi kim tệ . Khoảng
cách giữa hắn và Cách Ân là hai mươi bước nhưng túi tiền trong nháy mắt đã lao
tới Cách Ân , khi Cách Ân tiếp nhận cảm thấy một cỗ cường lực truyền đến , hai
chân lảo đảo vài bước , suýt ngã trên mặt đất .
“ Đại thúc , cẩn thận “ . Âm Trúc từ phía sau lao ra đỡ lấy Cách Ân .
Long kỵ tướng không them nhìn ngó đến tình trạng của Cách Ân , tay nhẹ nhàng
vuốt ve kim tinh bạo long , thái độ đầy yêu thương trìu mến . Hiển nhiên bạn
hắn chính là kim tinh bạo long rồi . Trong mắt Cách Ân chợt lóe ra những tia
tức giận nhưng hắn không dám đắc tội với long kỵ tướng , trong lòng thầm nghĩ
nếu bây giờ đưa cho đối phương năm thớt giác mã sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của
dong binh đoàn , nhưng không đưa cũng không xong . Ài , thật là khó nghĩ !
“ Tại sao vừa rồi ngươi dụng lực đạo mạnh như vậy ? Mà dựa vào cái gì chúng ta
phải đưa giác mã cho địa long cả ngươi ăn ? “ . Cách Ân hoảng sợ khi nghe Diệp
Âm Trúc nói . Lúc này Âm Trúc đã đứng trước mặt hắn , nói thẳng vào long kỵ
tướng , thanh âm tràn ngập sự tức giận .
Long kỵ tướng nhìu mày , giương mắt nhìn thử xem kẻ nào vừa nói . Âm Trúc cũng
đang nhìn chằm chằm vào hắn , trước uy thế của kim tinh bạo long hoàn toàn
không lùi bước , thập phần quật cường .
“ Ma pháp sư ? “ . Thanh âm của long kỵ tướng hòa hoãn vài phần . Ma pháp sư
là một chức nghiệp cao quý mà ai cũng kính trọng , cho dù hiện tại Âm Trúc mới
chỉ là xích cấp nhưng hắn cũng không dám coi thường .
Diệp Âm Trúc gật đầu , nói : “ Chúng ta không bán giác mã , số tiền này chúng
ta cũng không cần “ .
Lúc này Cách Ân đã hoàn hồn lại , vội cản Âm Trúc nói tiếp . Hắn biết thực lực
của long kỵ binh rất đáng sợ lại vô cùng kiêu ngạo , e rằng sẽ làm tổn hại Âm
Trúc : “ Xin lỗi , long kỵ tướng đại nhân . Chúng ta thực sự cần giác mã , sợ
là không thể bán cho ngài , mong ngài lượng thứ “ .
Long kỵ tướng trong mắt lóe lên một đọa lãnh quang , trong lòng hắn đã có chút
bực bội , nói : “ Nếu các ngươi có thể tiếp một thương của ta thì có thể đi .
Nếu không , lưu giác mã lại “ .
“ Ngươi dựa vào cái gì mà bá đạo như thế ? “ . Âm Trúc căm tức nhìn long kỵ
tướng .
Long kỵ tướng thản nhiên nói ra hai chữ : “ Thực lực “ . Chính xác là như vậy
, tại Long khi nỗ tư địa lục , thực lực sẽ quyết định hết thảy .
“ Uy phong quá a ! Áo Tư ĐInh tử tước , đã lâu không gặp , chi bằng dể ta tiếp
một long thương của ngươi có được không ? “ . Thanh âm động lòng người của An
Nhã truyền ra từ phía sau lưng Diệp Âm Trúc .
Nghe thanh âm đấy , cả người long kỵ tướng nhất thời chấn động , vội từ trên
lưng kim tinh bạo long nhảy xuống , kính cẩn nói : “ Ca ngợi Pháp lam , An Nhã
tiểu thư , nguyên lai đây là đội ngũ của người a “ . Vừa nói , hắn vừa thi lễ
với An Nhã , động tác so với Cách Ân lúc trước còn nghiêm trang hơn .
“ Ca ngợi Pháp lam “ . An Nhã giơ hữu thủ lên ra hiệu cho logn kỵ tướng khỏi
cần thủ lễ .
Trước thái độ chuyển biến đột ngột của long kỵ tướng , toàn đội dong binh nhất
thời sững sờ , họ không thể nghĩ rằng một long kỵ tướng đối với An Nhã lại
phải cung kính đến như vậy .
“ An Nhã tiểu thư , số người này là … ? “ .
An Nhã thản nhiên đáp : “ Ở Ba bàng ta có một số hàng hóa quan trọng nên đã
nhờ cân thiết dong binh đoàn hộ tống . Không thể nghĩ rằng sẽ gặp được tử tước
ở đây . Ngươi không phải đang ở Mễ lan thành ư ? “ .
Áo Tư Đinh nhìn An Nhã với ánh mắt si mê , sùng kính : “ Ta lần này hộ tống
một số quân dụng vật phẩm đến Ba bàng . An Nhã tiểu thư chắc cũng biết quan hệ
đông minh giữa Mễ lan và Ba bàng rồi . Tiểu thư muốn trở về , chi bằng để
chúng ta hộ tống ? Một dong binh đoàn thế này quả thực không xứng với thân
phận của người “ .
An Nhã hừ một tiếng , nói : “ Không cần , chỉ cần long thương của ngươi đừng
gây khó dễ cho chúng ta là đủ rồi . Ta sao dám làm phiền địa giá của tử tước
cơ chứ “ .
Áo Tư Đinh cười khổ nói : “ Vừa rồi ta đã mạo phạm do không biết tiểu thư cũng
ở nơi này . Long thương của ta mặc dù sắc bén nhưng vĩnh viễn không dám chĩa
vào An Nhã tiêu thư “ .
An Nhã lạnh nhạt nói : “ Đã như vậy xin mời tử tước rời bước . Ngài không phải
cần quay về Mễ lan thành phục mệnh sao “ .
“ Tiểu thư , người thật sự không cần chúng ta hộ tống sao ? “ .
An Nhã trừng mắt nhìn hắn : “ Vậy ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý sao ? “ .
Áo Tư Đinh vội nói : “ Đã nưh vậy ta xin cáo từ , sua này trở về Mễ lan thành
sẽ đến tạ tội với tiểu thư sau “ . Vừa nói , hắn vừa đi giật lùi vài bước tỏ
thái độ tôn trọng An Nhã rồi mới quay người lại , nhảy lên lưng kim tinh bạo
long . Trước khi đi hắn liêc nhìn Âm Trúc một cái , trong mắt lộ rõ địch ý .
Long kỵ binh đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh , trong chớp mắt đã không thấy
bóng dáng đâu , chỉ là lúc này họ di chuyển hoàn toàn nhẹ nhàng , cũng không
tạo ra bụi mờ mịt như trước .
Nhìn bóng dáng đoàn long kỵ binh biến mất , Cách Ân lúc này mới đi tới gần An
Nhã , nói : “ An Nhã tiểu thư , xin lỗi … “ .
An Nhã mỉm cười , nét mặt lạnh như băng đã biến mất : “ Ngươi không việc gì
phải xin lỗi . Cho dù là A cấp dong binh đoàn đối mặt với long kỵ binh cũng sẽ
như ngươi thôi . Dù sao bọn họ cũng là binh chủng đặc biệt . Cách Ân đoàn
trưởng , chúng ta xuất phát thôi “ . Nói xong , nàng không đợi Cách Ân nói
thêm gì nữa , đã quay trở lại xe ngựa .
“ Đại thúc , ngẩn người ra làm gì vậy , chúng ta đi thôi “ . Diệp Âm Trúc vỗ
vỗ vào bả vai Cách Ân .
“ A ! “ . Cách Ân lúc này mới bừng tỉnh , trong lòng thầm nghĩ : xem ra thân
phận của vị An Nhã tiểu thư này không hề tầm thường , ngay cả long kỵ binh còn
phải kính cẩn . Như vậy chuyến đi lần này có thể sẽ tương đối an toàn , không
sợ người khác gây khó dễ , nên nhanh chóng hoàn thành thôi .
“ Âm Trúc , vừa rồi thật sự cảm ơn ngươi “ .
Chương còn lại sẽ ra nhanh thôi :56:
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!