Cầm Đế - Chương 12: Tử đích lực lượng ( phần 3 )
Tử ngẩng mặt lên trời gầm rống , cơ hồ trong chớp mắt đã tiếp cận đoàn thiết
giáp trọng kỵ . Tất cả thiết giáp thú đồng loạt nhảy dựng lên , vọt tới phía
trước nhưng tốc độ của đối thủ cực kì nhanh , trong chốc lát đã lao vào , bắt
đầu va chạm với các kỵ sĩ .
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt , trọng kỵ sĩ thi nhau gục xuống
, nếu không bị cánh tay của Tử xuyên qua thân thể thì cũng bị thiết côn quật
cho gãy xương . Ngay cả thiết giáp thú cũng không ngoại lệ , chịu chung số
phận với chủ nhân của chúng . Trước khí thế bức nhân đó , thiết giáp trọng kỵ
đội nhanh chóng hỗn loạn .
Diệp Âm Trúc từ trên cao chứng kiến , chính hắn vĩnh viễn không thể nào quên
hình ảnh Tử rít gào , đi vào trạng thái khát máu , ánh mắt lạnh như băng , chỉ
biết giét chóc . Những trọng kỵ sĩ phía sau đội hình giật mình kinh hãi , họ
không biết phía trước xảy ra chuyện gì , chỉ nghe thấy những tiếng rống đinh
tai nhức óc cùng những âm thanh kêu là thảm thiết , trong ánh mắt bọn họ phảng
phất những tia sợ hãi . Thiết giáp thú phía dưới họ thì run rẩy , thậm chí có
con miệng mũi phún ra bọt mép ( đại ý : sợ sùi cả bọt mét ) . Đây là lần đầu
tiên sau bao năm chinh chiến nơi sa trường những trọng kỵ sĩ mới thấy hiện
tượng này , nỗi kinh hoàng trong thâm tâm càng tăng lên gấp bội .
“ Cút ngay ! “ . Tử gầm nhẹ một tiếng , bước lên phía trước . Đúng lúc này ,
Âm Trúc cũng vừa vặn rơi xuống sau lưng hắn .
Tuy Tử bước đến không nhanh nhưng từng bước đều mang cho người ta cảm giác
vững như bàn thạch . Tốp trọng kỵ binh thứ nhất đã hoàn toàn gục ngã trên mặt
đất , số còn lại thấy Tử đến gần vội giơ thương lên một cách vô thức . Tử lại
bắt đầu động thủ , động tác tuy cực kì đơn giản nhưng kết quả thì thực sự kinh
nhân , hắc thiết côn quét ngang ra , năm kỵ sĩ chấn bay ra sau mười thước ,
nằm im không nhúc nhích . Tử tiến đến một con thiết giáp thú không còn chủ
nhân , tùy tiện đá một cước , cả một thân hình hai trăm cân bị sút bay ra
ngoài , ngay cạnh chủ nhân . Tình trạng của bốn thiết giáp thú còn lại cũng
chẳng khá hơn , cũng bị sút bay như vậy , không thấy rên rỉ tiếng nào .
Nhìn cảnh tượng khủng bố như vậy , ai cũng cảm thấy kinh hoàng tột độ , tự hỏi
không biết đây là loại quái vật gì không biết , sao thực lực lại cường đại như
vậy ! Số trọng kỵ binh còn lại run như cầy sấy , chỉ sợ nạn nhân tiếp theo là
mình , trong mắt họ chỉ tràn đầy sự sợ hãi , một tia phản kháng cũng không có
.
“ Cút ! “ . Tử lại gầm nhẹ một tiếng . Lúc này cả đội trọng kỵ binh không dám
ho he , vội tách ra hai bên tạo thành một con đường nhỏ . Tử ngẩng cao đầu
tiếp tục đi , coi như không có chuyện gì vừa xảy ra . Âm Trúc vội lẽo đẽo chạy
theo , vừa đi vừa tò mò nhìn Tử . Đây là lần đầu tiên hắn thấy Tử sử dụng vũ
lực , từ trước đến nay không hề nghĩ rằng thực lực của Tử lại cường đại đến
thế . Ngay cả chúng nhân bên đường nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi cũng sợ suýt
vãi cả ra quần , ngay cả việc hô hấp cũng không dám gây ra tiếng động khi Tử
và Âm Trúc đi qua , thở phào nhẹ nhõm khi thấy bóng dáng hai người biến mất .
Toàn đội trọng kỵ binh lần này tổn thất vô cùng nặng nề , gục ngã chừng non
nửa đội , những tên bị thiết côn chấn bay xương cốt vỡ vụn , thậm chí có tên
thủng một lỗ sâu hoắm trên người , chắc do tay Tử đâm thủng . Năm con thiết
giáp thú bị đã bay đi đã chết tự lúc nào , nội tạng bên trong bị vỡ hết , máu
từ miệng không ngừng chảy ra . Số thiết giáp thú còn lại may mắn có vài con
còn sống sót nhưng không gãy chân thì cũng bị thương cực kì nặng , máu me bê
bết .
“ Tử , ngươi là chiến sĩ sao ? “ . Âm Trúc hỏi .
“ Cứ xem như vậy đi “ . Sự cuồng bạo trong mắt Tử đã hoàn toàn biến mất , thay
vào đó là sự lạnh lung cố hữu .
“ Tử , vừa rồi sao ngươi phải ra tay nặng quá vậy ? “ .
Tử ngẩng mặt lên nhìn bầu trời trong xanh , lạnh lùng trả lời : “ Bởi vì không
một ma thú nào có thể bắt ta phải nhường đường . Cho dù là rồng cũng vậy “ .
Âm Trúc nhìn thật sâu vào trong mắt Tử : “ Tử , ngươi biết không ? Vừa rồi
ngươi cho ta cảm giác là ngươi rất cường đại , nhưng sự cường đại này quá
khủng bố , khiến người khác cảm thấy ghê sợ . Ngươi đã từng học đấu khí chưa “
.
“ Ta không học , bởi vì ta không cần “ . Tử nhìn lại Âm Trúc , đột nhiên lại
nở ra một nụ cười . “ Ngươi không phải đã bảo là sẽ bảo vệ ta sao ? “ .
Âm Trúc cũng cười : “ Đương nhiên . Chỉ cần ta ở bên cạnh ngươi thì ta sẽ vĩnh
viễn đứng trước bảo vệ ngươi . Lần sau ta sẽ không để cho ngươi phải sử dụng
lực lượng như vậy “ .
La nhĩ đúng là một tòa thành nhỏ phồn hoa , người người đi lại tấp nập , không
ít ỏi như Á tạp địch á . Không khí trong lành làm con người có cảm giác sảng
khoái , thích hợp cho một ngày mới tươi đẹp . Diện mạo anh tuấn của Diệp Âm
Trúc cùng vẻ cương nghị của Tử khiến cho nhiều người chú mục nhìn , nhất là
những cô gái trẻ , thậm chí còn có một số người lớn gan đến mức chủ động liếc
mắt đưa tình với hai người .Tử tất nhiên là giữ nguyên bộ mặt lạnh như băng
còn Âm Trúc lại mỉm cười đáp trả , vẻ ngoài anh tuấn cùng nụ cười ấm áp ấy đã
khiến cho bao cô gái chết mê chết mệt . Bất quá nếu họ mà biết trong lòng Diệp
Âm Trúc đang nghĩ gì thì chắc phải ngất xỉu mất .
“ Tử , tại sao những nữ tử này lại nhìn chúng ta với ánh mắt khác thường vậy ?
Ngực của các nàng thực là ‘cường tráng’ quá a ! “ . Âm Trúc có chút hâm mộ nói
. ( chú thích : vì Âm Trúc chưa bao giờ tiếp xúc con gái nên tưởng ngực các
nàng do cơ bắp tạo thành >”< )
Bộ mặt cứng ngắc của Tử trong nháy mắt biến đổi , giãn ra như cố nín cười ,
hai mắt đầy tia tiếu quang : “ Bộ cha mẹ ngươi không có nói qua cho ngươi
những việc này sao ? “ .
Âm Trúc lắc đầu , bảo : “ Ngươi ở cùng ta một thời gian dài tại Bích không hải
cũng biết đầy , thời gian ta ở cùng cha mẹ rất ít , họ sợ ảnh hưởng tới việc
tu luyện xích tử cầm tâm của ta cho nên cũng không bao giờ nói qua cho ta về
sự việc bên ngoài . Ngươi có biết tại sao ngực của nữ tử so với chúng ta lại
‘cường tráng’ vậy không ? “ .
Tử bất đắc sĩ nhìn Âm Trúc , trả lời : “ Không biết “ .
“ Nguyên lai ngươi cũng không biết . Đáng tiếc là ta không có một bằng hữu là
nữ tử , nếu không đã có thể biết được nguyên nhân rồi . Tử , chúng ta đi mua
giác mã đi . Chẳng lẽ hôm nay còn định chạy tiếp sao ? “ . Âm Trúc đang hỏi
thì đột nhiên săc mặt Tử đại biến , đứng gần hắn Âm Trúc cảm thấy toàn thân
trong nháy mắt căng thẳng như sắp phải lâm trận , một cỗ khí tức vô cùng cổ
quái từ người hắn tỏa ra . Âm Trúc không biết rõ đây là loại cảm giác gì , tựa
hồ như phẫn nộ , lại tựa hồ như kích động . Theo hướng Tử nhìn , chỉ thấy cách
đó không xa có một nhóm gồm mười người đang đi đến , dẫn đầu là một người so
với Tử còn cao lớn hơn , bộ mặt lông lá rậm rạp , tướng mạo âm trầm , toàn
thân tỏa ra khí thức như mãnh thú , nhìn tràn đầy năng lượng như sẵn sàng bộc
phát . Hắn so với người thường có những đặc điểm cực kì khác biệt . Những
người đi cùng hắn hình dáng cũng khác nhau , phần lớn tướng mạo đều kì dị khác
thường , thậm chí trong số đó có cả một người có một cái đuôi thật dài đằng
sau . Người đi đường vừa nhìn thấy những người này đều tự ý tránh xa , tựa hồ
rất sợ hãi bọn họ .
“ Tử , ngươi làm sao vậy ? Bọn họ là ai ? “ . Âm Trúc hỏi .
“ Bọn họ đến từ cực bắc hoang nguyên , gọi là thú nhân . Cầm đầu chính là một
hoàng tộc trong thú nhân , sư tộc nhân “ . Tử âm trầm nói .
“ Thú nhân ? Thú nhân là gì ? Cũng thuộc nhân tộc sao ? “ .
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!