BẺ CONG CÔ HỌC SINH - Chương 17
“Yerin làm như vậy là muốn trả thù mình??”
Sau khi làm vệ sinh xong cô bước xuống lầu, thấy nó đang ăn sáng cùng cô ta với gương mặt lạnh lùng thì bỗng nó ngước mặt lên nhìn thấy cô đang đứng ở chân cầu thang thì vội vàng chuyển đổi nét mặt từ lạnh lùng sang ôn nhu ân cần đút thức ăn cho cô gái khi ăn.
“Nào A đi!!”
Nó vui vẻ đút miếng trứng cho cô ta rồi âm thầm quan sát nét mặt của cô.Cô không thèm nhìn lấy một cái, đi thẳng đến bếp rót cho mình cóc nước rồi quay trở về phòng.
“Sao lại không có phản ứng??!!”
Nó thấy cô bình thản thì nghĩ thầm, cách này không có hiệu quả rồi, phải chuyển sau kế hoạch B.
“Của cô….Ăn thì đi về đi”
Nó bực dọc rút trong túi một bao bì tiền thảy vào người cô ta.
“Thanks, sau này có việc tốt như vậy nhớ gọi cho tôi”
Cô ta sau khi nhận được tiền thì vui vẻ đứng dậy còn không quên đưa cho nó tấm danh thiếp trước khi đi.
“Không lẽ chịu thua dễ dàng như vậy??”
Nó ngồi chống tay suy nghĩ.
“Chắc cô ấy lại bỏ bữa nữa cho xem” Yerin pop”v
“Alo…Cho tôi một Pizza Đặc Biệt mang đến đường…..số…..Tôi sẽ chuyển khoản cho cửa hàng anh cứ nói là của một người lạ tặng”
Nó gọi cho tiệm Pizza nổi tiếng ở khu phố nó đang sống vừa gọi vừa quan sát xem cô có nghe được hay không.
“Alo…Jessica, unnie có đang rảnh không??”
Nó gọi điện rồi bước ra khỏi nhà.
“Yerin!!”
Nó bước vào quán nước thì lập tức có một cánh tay giơ cao rồi gọi tên nó.
“Unnie đến lâu chưa??”
Nó gọi nước uống cho bản thân rồi ngồi vào ghế đối diện.
“Không lâu, sao rồi cuộc sống hôn nhân hạnh phúc chứ??” Jessica hỏi han.
“Em muốn ly dị!!”
Nó nhìn vẻ mặt cười hớn hỡ của chị gái ngồi trước mặt lập tức cứng đơ lại.
“Lý do??Em không thể ly dị nếu không có lý do chính đáng”
Jessica lạnh lùng cất giọng, trước khi cưới không suy nghĩ kĩ để sau này ly hôn nhanh chóng thì Jung gia còn thể thống gì?!
“Em hận cô ta, lúc trước tai nạn cũng là do cô ta nói lời độc ác”
“Yerin, unnie biết em hận Sinb nhưng em không thể bỏ qua chuyện đó sao??”
Con bé này từ khi nào lại thù dai như vậy?
“Không, lúc đó em đau lắm unnie biết không? Sao em không chết đi cho rồi mà tỉnh dậy lại buộc phải kết hôn với cái con người tàn ác kia chứ???”
“Hận thù là ngu!! Unnie đã chứng kiến suốt năm năm em hôn mê Sinb đã lo cho em rất nhiều, nhiều khi còn khóc đến cạn nước mắt và ngất xỉu ngay bên cạnh em, mỗi ngày Sinb đều mát xa tay chân đều đặn cho em vì sợ dây thần kinh và dây gân của em bị liệt……..v…..v..người con gái như vậy em còn muốn gạt bỏ???”
Jessica vẫn điềm tĩnh nói nhẹ nhàng, không có kích động hay tức giận gì.
“Em…”
Nó rưng rưng nước mắt nhìn tay chân của mình đang chuyển động được là do cô tận tình chăm sóc, liệu nó có nên tiếp tục trả thù cô không?? Trong khi nó hoàn toàn đã hết hận cô rồi.
“Em em em cái gì?? Về xin lỗi Sinb đi, unnie không muốn con bé buồn vì em đâu….Mà này nếu em đối xử tệ với Sinb thì unnie sẽ hẹn hò cùng em ấy nên em liệu hồn mà cố giữ”
Jessica lên tiếp đe doạ. Cô vốn rất thích thú trước khuôn mặt có nét tương đồng với mặt của mình, nhưng lại rất ghét ai nói cô và Sinb giống nhau, vì Jessica là Jessica còn Sinb là Sinb.
“Tạm biệt unnie”
Nó nghe cô nói mà hấp tấp chạy nhanh về nhà.
“Cô giáo em xin lỗi…Đáng lẽ ra em không nên hận cô nhiều như vậy”
Nó vừa lái xe vừa lẩm bẩm.
“Cô đi đâu vậy??”
Nó vừa mở cửa đã thấy cô ăn mặc xinh đẹp ngồi ngoài phòng khách.
“Tôi đi đâu cần phải xin phép em sao??”
Cô nhướng mài ra vẻ thách thức.
“Đương nhiên cần rồi, cô là vợ của tôi đó”
Nó đáp lại ngồi cạnh cô.
“Em không có quyền…Em dẫn cô gái hôm trước về có cần sự cho phép của tôi sao??”
Cô nhếch môi, cả hai đều không có quyền.
“Cô…!!!”
Nó tức giận vốn dĩ định làm hoà và xin lỗi cô mà cô lại thái độ với nó.
“À Pizza em mua thì cứ ăn đi, tôi đi ăn với bạn”
“Tôi là chồng cô, cô phải nghe lời tôi chứ”
Nó đứng lên nắm tay cô lại.
“Dù gì em cũng đâu còn zin, tôi đi tìm người khác cũng bình thường mà đâu nhất thiết phải nghe theo chỉ định của em”
Cô bước một mạch ra khỏi nhà, muốn đấu với cô?? Dễ thắng lắm sao??
________________________________
#✿ℭá❍