Bất Hủ Phàm Nhân - Chương 261: MẠC VÔ KỴ DIỄN THUYẾT
- Trang chủ
- Truyện tranh
- Bất Hủ Phàm Nhân
- Chương 261: MẠC VÔ KỴ DIỄN THUYẾT
– Các bằng hữu, xin cho phép ta không có dùng từ đạo hữu để xưng hô với mọi
người, bởi vì ta cảm nhận được nhiệt huyết cùng sự dâng trào của mọi người.
Điều này không phải là đối với ta Mạc Vô Kỵ, mà là đối với mỗi một tán tu ra
sức vì Thất Lạc Đại Lục chống đỡ Ngoại Vực tu sĩ xâm lấn, là tôn kính cùng yêu
thích đối với những người nhiệt huyết đã hy sinh cho chúng ta mảnh đất này.
Tại lúc đối phó Ngoại Vực xâm lấn, có bao nhiêu tán tu vô danh không họ giống
như ta, bọn họ vì chống đỡ Ngoại Vực xâm lăng, lại đem bản thân nhiệt huyết
bản thân cho chúng ta sinh tồn mảnh đất này, ta chỉ là một trong số vô số bọn
họ. Bọn họ không có vinh quang, bọn họ không có bồi thường, thậm chí bọn họ
giống như ta, chỉ có một cái số hiệu tán tu mà thôi…
Mạc Vô Kỵ nói đến đây khom người một cái:
– Cái thi lễ này, hiến cho các tu sĩ đã đổ máu cho mảnh đất này, vô luận bọn
họ là tông môn đệ tử, là tán tu, hay là người phàm tục, bọn họ đều là tồn tại
mà chúng ta tôn kính.
Mạc Vô Kỵ ở địa cầu, không biết đã đi diễn thuyết, seminar hội nghị khoa học
bao nhiêu lần, đối với kỹ năng thuyết trình, phân tích tâm tính người nghe,
kích động đám đông, lê vồ của hắn so với đám đại tông môn tông chủ cao cao tại
thượng thì cao hơn cả triệu lần. Bàn về tu vi hắn không bằng Đại Diễn Tông
Giang Tú Sơn, bàn về diễn thuyết và huy động nhân tâm, Giang Tú Sơn không bằng
1 góc của hắn Mạc Vô Kỵ. Hoặc là nói, Giang Tú Sơn loại người này cao cao tại
thượng, căn bản cũng không thèm dùng loại thủ đoạn này cùng đám tu luyện giả
tầm thường cộng minh.
Trên quảng trường vô số tu sĩ đều cúi người theo Mạc Vô Kỵ, sau đó tiếng vỗ
tay nhiệt liệt vang dội toàn bộ quảng trường. Dù cho Mạc Vô Kỵ không có cầm ra
bản thân tích lũy bài ghi là tán tu 2705, cũng không có ai đi nghi vấn hắn.
Lúc ban đầu là tất cả mọi người rõ ràng, Mạc Vô Kỵ sau cùng nhất định sẽ xuất
ra tích lũy bài. Bây giờ thì tất cả mọi người đã không cần Mạc Vô Kỵ xuất ra
tích lũy bài, cũng khẳng định hắn chính là tán tu 2705.
Mạc Vô Kỵ đã nói ra hết thảy tiếng lòng của các tu luyện giả nhỏ bé, tại Thất
Lạc Đại Lục, tu luyện giả cao cao tại thượng dù sao cũng là số ít. Tuyệt đại
đa số tu luyện giả, đều là không có tiếng tăm gì, thật giống như tán tu 2705
bình thường vậy tồn tại. Chính vì vậy, tán tu 2705 mới có thể đi vào nhân tâm
sâu như vậy, vang vọng toàn bộ Thất Lạc Đại Lục. Bởi vì danh tiếng của hắn quá
lớn, rất nhiều fans.
Dù cho lại không muốn, đám người Giang Tú Sơn cũng chỉ có thể khom người theo
Mạc Vô Kỵ, biểu thị tôn kính đối với người vì Thất Lạc Đại Lục dâng ra sinh
mệnh.
Mạc Vô Kỵ tiếp tục nói:
– Ở chỗ này ta muốn cảm tạ Bách Tông Liên Minh, không phải là có Bách Tông
Liên Minh, chúng ta Thất Lạc Đại Lục sẽ bị chia ra năm bè bảy mảng. Vô luận là
trong bất kỳ trận chiến đấu nào, năm bè bảy mảng vĩnh viễn cũng sẽ không có
sức chiến đấu lớn như là quân đội chính quy, dụng tâm kín đáo. Thế nhưng cảm
tạ sau đó ta còn muốn phải hỏi, chúng ta xây dựng Bách Tông Liên Minh mục đích
là cái gì? Là giữ gìn một mảnh thổ địa chúng ta sinh tồn này, là bảo vệ mọi
người sinh tồn ở đây. Chúng ta đuổi đi Ngoại Vực xâm lấn người, chuyện Bách
Tông Liên Minh cần làm chỉ vừa mới bắt đầu, không phải là ngồi ở chỗ này chờ
phát huân Chương.
Dù cho biết rõ Vô Kỵ kế tiếp nói sẽ gây bất lợi cho Đại Diễn Tông, Giang Tú
Sơn lúc này cũng không có thể tiến lên ngăn cản. Mạc Vô Kỵ xuất thân Vấn Thiên
Học Cung, Phong Chấn Thu càng chắc là sẽ không ngăn cản Mạc Vô Kỵ. Về phần các
tông môn còn lại, trừ phi ăn no rửng mỡ, lúc này mới đi ngăn cản Mạc Vô Kỵ
tiếp tục diễn thuyết.
– Lúc này ta không phải là dùng thân phận Thiên Cơ Tông tông chủ nói những
lời này, mà là dùng danh hiệu một cái tán tu ‘tầm thường’ mà nói những lời
này. Ta muốn hỏi Bách Tông Liên Minh, tại Ngoại Vực đại chiến loại này thời
điểm mấu chốt, một tông chủ tông môn đang chống đỡ Ngoại Vực tu sĩ bị giết tại
bên ngoài doanh trại Bách Tông Liên Minh, Bách Tông Liên Minh đi nơi nào? Cái
này cũng chưa tính, tông môn không hề lý do bị diệt sạch, Bách Tông Liên Minh
lại đi nơi nào?
Ta muốn hỏi Bách Tông Liên Minh, đã đem một cái gia tộc tái giá Linh Căn tai
họa Thất Lạc Đại Lục vô số tu sĩ thiên tài, nhưng Bách Tông Liên Minh đối đãi
với người có công như thế nào? Ta lại hỏi Bách Tông Liên Minh, là đối đãi với
chúng ta các tu sĩ chống đỡ Ngoại Vực mà chết trận sa trường như thế nào?
Trên quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, Mạc Vô Kỵ thở dài một hơi nâng lên thanh
âm:
– Ta hiện tại có thể nói cho mọi người, Thiên Cơ Tông tông chủ tại trong lúc
chống đỡ Ngoại Vực tu sĩ, bị Dục Lâm Lôi Thị cường giả chém giết tại bên ngoài
Ân Đô, nguyên nhân chỉ bởi vì Thiên Cơ Tông khả năng có một cái bảo vật, đối
với lần này Bách Tông Liên Minh liền hỏi cũng không hỏi một câu. Thiên Cơ Tông
sau đó lại bị Lôi thị diệt sạch, Bách Tông Liên Minh cũng là xem như không có
thấy. Ta vì Thiên Cơ Tông nói chuyện, không phải là bởi vì ta là Thiên Cơ Tông
tông chủ, ta trước đây căn bản cũng không quen biết Thiên Cơ Tông tông chủ Đỗ
Sĩ Kình.
Một cái Huyền Cấp tông môn tông chủ, đối với Bách Tông Liên Minh mà nói, có lẽ
chỉ là tấm chắn có thể ngăn trở vài tên tu sĩ Ngoại Vực xâm lấn mà thôi. Đỗ
tông chủ trước khi chết mời ta làm chủ Thiên Cơ Tông, ta bất quá một cái tán
tu mà thôi, thế nhưng ta Mạc Vô Kỵ có bản thân chuẩn tắc, tuyệt đối sẽ không
để cho chúng ta Thất Lạc Đại Lục bởi vì mảnh đất này chảy máu sau đó, tiếp tục
rơi lệ.
Trên đường gặp chuyện bất bình chẳng làm ngơ, người khác không quản ta Mạc Vô
Kỵ sẽ quản. Chuyện Bách Tông Liên Minh không muốn làm, Mạc Vô Kỵ ta làm. Cho
nên ta xây lại Thiên Cơ Tông, đảm nhiệm Thiên Cơ Tông tông chủ, tiêu diệt Dục
Lâm Lôi Thị…
Lần thứ hai tiếng vỗ tay nhiệt liệt hoan hô bao phủ lời của Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô
Kỵ chờ đến tiếng vỗ giảm lại, mới tiếp tục nói:
– Hiện tại ta đến nói cho mọi người câu hỏi thứ hai, ta tiết lộ Cực Kiếm
Thành Đông gia, lấy được phần thưởng là… bị đuổi ra khỏi Bách Tông Liên Minh
đại hội. Nếu ta không phải là còn có một cái thân phận tán tu 2705, nếu không
phải ta còn có sự ủng hộ của mọi người, ta ngày hôm nay không có cơ hội nói ra
những lời này, cũng sớm đã bị người ta đuổi ra khỏi sảnh trung tâm.
Giang Tú Sơn nắm chặt nắm tay, trong lòng đại hận, đến lúc này, Mạc Vô Kỵ đã
thành người nổi tiếng, hắn căn bản là không làm gì được hắn. Dù cho rời đi cái
hội trận này, Mạc Vô Kỵ bên người có Hình Hoàng, hắn cũng hết cách. Hắn một
cái Chân Thần Cảnh đều hết cách, những người khác, người nào có thể đối phó
Mạc Vô Kỵ? Nếu là lúc này hắn dám động thủ đối với Mạc Vô Kỵ, vậy Đại Diễn
Tông có lẽ chính là tiếp một cái Cực Kiếm Thành Đông gia.
– Chúng ta yêu cầu đại sư huynh làm minh chủ Bách Tông Liên Minh…..
– Chúng ta yêu cầu tán tu 2705 tiếp quản Bách Tông Liên Minh!
…
Vô luận thân phận gì, cũng không thiếu người nóng máu, bao gồm các tu sĩ. Lời
của Mạc Vô Kỵ đưa tới đông đảo người cộng minh, rất nhiều đề tài không có
người nhớ tới, đều bị Mạc Vô Kỵ đào lên. Những lời này, để cho người ta nghe
phẫn nộ bất bình.
Mạc Vô Kỵ khoát tay chặn lại:
– Ta tiếp tục nói cho mọi người câu hỏi thứ ba, các tu sĩ chống đỡ Ngoại Vực
xâm lấn ngã xuống cho chúng ta mảnh đất này, bọn họ thi cốt khắp nơi đều có,
ném vào các nơi. Ta tuy rằng điểm cống hiến xếp hạng đệ nhất, thế nhưng ta tin
tưởng sau khi ta chết, cũng sẽ cùng những anh hùng ngã xuống này giống nhau,
thi cốt ném vào hoang dã, hàng đêm chịu tịch mịch gió lạnh…
Đúng vậy, ta hàn tâm, ta chỉ khẩn cầu Bách Tông Liên Minh, có thể lại đem thi
cốt của những anh hùng liệt sỹ đó, mai táng tại trên nghĩa trang chiến trường
Thất Lạc Đại Lục, vì bọn họ xây dựng lên vài cái tượng tổ quốc ghi công mấy
nghìn tỷ.
Để cho hết thảy tu sĩ Thất Lạc Đại Lục ta, mọi người đều có thể nhớ tới bọn
họ, tôn kính bọn họ, đều có thể dùng bọn họ làm gương. Khi có Ngoại Vực xâm
lấn nữa, sẽ có nhiều hơn những đồng bào vì bảo vệ mảnh đất này mà đưa ra nhiệt
huyết. Ngày hôm nay lời của ta đã nói xong, cảm tạ các bằng hữu của ta!
Bên trong quảng trường bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh, nếu như không có người
nhắc tới, tu sĩ chết trận đó là chuyện tự nhiên, tối đa quen thuộc sư huynh đệ
lại đem người bản thân quen biết mang đi thi cốt. Không có người cảm thấy
không thích hợp, vô luận là tu sĩ hay là tông môn.
Hiện tại Mạc Vô Kỵ lại đem những lời này toàn bộ nói ra, người lắng nghe mới
biết được các tu sĩ chết trận, tịch mịch cô đơn. Đối với bọn họ mà nói, như
vậy là không công bằng.
Ngay cả Giang Tú Sơn vẫn khó chịu Mạc Vô Kỵ, không thừa nhận cũng không được
Mạc Vô Kỵ nói rất đúng. Hắn khó chịu với Mạc Vô Kỵ, cũng không có nghĩa là hắn
phản đối tất cả lời Mạc Vô Kỵ nói. Vì chống đỡ Ngoại Vực tu sĩ xâm lấn, hắn
Giang Tú Sơn cũng là chuẩn bị cống hiến tính mạng mình.
Một lúc lâu sau đó, trên quảng trường mới bộc phát ra từng trận tiếng động lớn
xôn xao âm thanh, đều không ngoại lệ cũng là muốn cầu Mạc Vô Kỵ làm minh chủ
Bách Tông Liên Minh.
Giang Tú Sơn không có khả năng đi ra, Phong Chấn Thu biết lúc này hắn không
thể không đứng ra, hắn đi tới vị trí vừa rồi Mạc Vô Kỵ đứng yên, cao giọng
nói:
– Mọi người yên lặng một chút.
Phong Chấn Thu là Chân Thần Cảnh cường giả, coi như là không cần khuếch đại âm
thanh đại trận, hắn nhẹ nhàng một tiếng, cũng có thể trấn áp hết thảy tu sĩ
trên quảng trường.
Quả nhiên, tại Phong Chấn Thu thanh âm này sau đó, trên quảng trường tu sĩ đều
yên tĩnh lại.
Phong Chấn Thu lúc này mới thanh tiếng nói:
– Mạc tông chủ đã từng là Vấn Thiên Học Cung đệ tử, ta cũng sẽ không vì cái
này đi nói chuyện. Vừa rồi Mạc tông chủ đã nói ta rất tán đồng, Thất Lạc Đại
Lục ta tu chân văn minh vốn là lạc hậu càng nhiều, một khi có Ngoại Vực tu sĩ
xâm lấn, càng cần chúng ta đoàn kết.
Cho nên, ta đại biểu Bách Tông Liên Minh quyết định, tại bên ngoài Ân Đô dựng
lên bia kỷ niệm tu sĩ. Ở phía trên khắc tên mỗi một tu sĩ ngã xuống, coi như
là không có tên, chúng ta cũng phải dùng tán tu danh hào đi nhớ kỹ bọn họ.
Nhiệt liệt hô tiếng vang lên, đối với lời của Phong Chấn Thu đều là cực kỳ ủng
hộ.
Chờ tiếng hoan hô rơi xuống sau đó, Phong Chấn Thu mới tiếp tục nói:
– Chuyện thứ hai ta đồng ý mọi người kiến nghị, bất quá muốn cho Mạc tông chủ
nhập chủ Bách Tông Liên Minh, không phải là ta một người định đoạt, điều này
cần hết thảy tông môn bỏ phiếu.
Nói xong, Phong Chấn Thu đối với đông đảo tông môn tông chủ ngồi sảnh trung
tâm hội nghị nói:
– Các vị, ta tin tưởng vừa rồi Mạc tông chủ nói, còn có đông đảo tu sĩ đến
Ngũ Hành vực thành phản ứng mọi người nhìn thấy. Không biết các vị đối với
việc Mạc tông chủ đảm nhiệm Tán Tu Liên Minh minh chủ, có ý kiến gì? Như vậy
đi, ai đồng ý Mạc tông chủ đảm nhiệm Tán Tu Liên Minh minh chủ, xin đứng lên.
Không đồng ý, không cần đứng lên.
Theo lời của Phong Chấn Thu, trên quảng trường Ngũ Hành Hoang Vực tất cả mọi
người đưa mắt rơi vào các đại tông môn tông chủ.
Nơi này nhưng không tồn tại cái gì dân chủ hay không dân chủ, dù cho Ngũ Hành
Hoang Vực trên quảng trường tất cả mọi người hi vọng Mạc Vô Kỵ trở thành Bách
Tông Liên Minh minh chủ, cũng cần các đại tông môn đứng lên tỏ thái độ.
– Ta Vô Ngân Kiếm Phái đồng ý.
Người thứ nhất đứng lên lại là tông chủ Cô Nhiên của Vô Ngân Kiếm Phái ngồi
hàng sau.
– Ta Thần Dược Tông đồng ý.
Đi theo thứ hai, ngoài dự liệu của người ta, là Thần Dược Tông tông chủ Tần
Phật Ngọc ngồi giữa sảnh trung tâm, lúc trước còn phản bác qua Mạc Vô Kỵ.
– Ta Bách La Môn đồng ý!
– Ta Lưu Tiên Bảo đồng ý!
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!