BẤT ĐẮC DĨ XUYÊN KHÔNG TRANH SỦNG VÌ ĐAM MÊ - Chương 50: Chương 50
- Trang chủ
- Truyện tranh
- BẤT ĐẮC DĨ XUYÊN KHÔNG TRANH SỦNG VÌ ĐAM MÊ
- Chương 50: Chương 50
Lại một ngày đẹp trời của ba tháng sau, Lý Quân Khuê bỗng nhiên có tâm trạng đi dạo Ngự Hoa Viên.Hôm nay đã hết hạn cấm túc của Nhan Tuyết Nhi, quyền cai quản lục cung cũng giao lại cho cô ta rồi, nên bây giờ Lý Quân Khuê cô rất rảnh rỗi.
Nói thật thì cô không thích làm mấy việc đó chút nào, từ quản lý sổ sách, chi tiêu trong hậu cung cô phải lo hết, cơ mà cách ghi của người “cổ đại” quá khó hiểu và cô chỉ làm tạm thời nên không tiện đổi lại, nên là tốn thời gian gấp đôi bình thường, quá là nhức đầu.
Nay “được” giao lại cho Nhan Tuyết Nhi, cô cảm thấy vui vô cùng, vội vàng giao lại cho ả rồi tự nhủ sống chết lần sau cũng không chịu dại dột làm nữa.
Hôm nay đại hoàng tử và nhị hoàng tử cũng được nghỉ nên Lý Quân Khuê rủ hai đứa nó đi chơi luôn, giống như là đi “picnic” vậy.
Từ ngày đại hoàng tử đến Hiệp Phương Điện, tâm trạng thay đổi bất ngờ, không còn hung hăng kiếm cung nữ thái giám đánh nhau nữa, cũng siêng năng học bài hơn, rất hay được thầy khen, tựa hồ có khả năng còn thông minh hơn nhị hoàng tử, khiến Lăng Nhất Thiên rất vui lòng.
Còn nhị hoàng tử thì khỏi phải nói, vì có nhiều tài nguyên học tập hơn, lại siêng năng chăm chỉ học hành nên cũng ngày càng tiến bộ không ít, mối quan hệ huynh đệ với đại hoàng tử càng thêm khắng khít như hai huynh đệ ruột thịt.
Cũng từ ngày có Hiệp Phương Điện, Lăng Nhất Thiên cũng hay sang đó chỉ bảo thêm cho hai vị hoàng tử, khiến cho tình cha con càng thêm thắm thiết.
Bây giờ, ba người bọn họ (Lý Quân Khuê, đại hoàng tử và nhị hoàng tử) đang ngồi trên một bãi cỏ (đã có lót tấm vải) bên bờ hồ ở Ngự Hoa Viên ăn uống:
– Thục mẫu phi, người xem, người ngồi lên cỏ của hoàng a mã như vậy, người không sợ hoàng a mã giận à?
Nhị hoàng tử ngây ngô hỏi.
– Phụ hoàng con không dám giận ta đâu, con yên tâm.
_Thục mẫu phi, người thật lợi hại.
Đại hoàng tử bật ngón cái lên, thả “like” cho Lý Quân Khuê.
Động tác này do một lần quen tay của Lý Quân Khuê bị đại hoàng tử và nhị hoàng tử phát hiên ra, thấy hay nên đòi Lý Quân Khuê dạy cho.
Bỗng nhiên đang chơi vui thì gặp ả Nhan Tuyết Nhi đang ngắm hoa đằng kia, để tránh chuyện rắc rối, Lý Quân Khuê vội vàng chạy đi nơi khác nhưng không kịp nữa.
Nhị hoàng tử cũng đã thấy Nhan hoàng hậu, cũng không lạ gì tính cách của Nhan Tuyết Nhi nên cũng vội chạy đi.
Còn lại đại hoàng tử vẫn chưa thấy hoàng ngạch nương của mỉnh nên ngơ ngác hỏi lớn:
_Thục mẫu phi, nhị a ca, đang vui mà hai người chạy đi đâu vậy.
Vốn dĩ Nhan Tuyết Nhi không thấy ba người bọn họ, nhưng “nhờ” đại hoàng tử mà cô mới thấy…còn nghe loáng thoáng…gì mà Thục mẫu phi:”Hay lắm, ả Thục phi quyến rũ hoàng thượng của ta rồi, bây giờ còn dụ dỗ thêm con trai của ta, chắc sau này cướp ngôi hoàng hậu của mình luôn quá”.
– Thục phi muội muội, muội chạy đi đâu mà nhanh thế??? Ngọc Tâm cung đang có việc gấp sao????
Nội tâm của Lý Quân Khuê lúc bấy giờ kiểu: “Trời ơi, Lăng Nhất Thương, con hại Thục mẫu phi của con rồi”.
~Ủa, Nhan tỷ tỷ, tỷ đến khi nào mà muội không thấy nên muội mới không thỉnh an tỷ tỷ mà vội rời đi…!
– Nào có, nếu muội chưa thỉnh an thì giờ thỉnh an bù đi…Ta cũng không ngại thứ tự trước sau, chỉ cần muội biết điều…!
~Nhan tỷ tỷ, nãy giờ nói chuyện với tỷ cũng lâu rồi, cũng đã biết tỷ tỷ khoẻ mạnh như vậy chắc không cần muội phải thỉnh an lại đâu ha, tỷ tỷ đại nhân làm sao chấp nhặn với muội..
Nhan Tuyết Nhi vốn dĩ muốn làm khó Lý Quân Khuê, nên bắt bẻ vụ cô thấy Nhan hoàng hậu mà không thỉnh an, thế mà cô không những không thỉnh an ả mà còn chọc ả thêm, kì này cô cam đoan, ả về sẽ mách hoàng thượng cho xem.
– Muội xem, muôi cũng thực rảnh, đi dạo Ngự Hoa Viên với nhị hoàng tử là được rồi, cần gì phải rủ con trai ta theo, tốn thời gian nó học bài.
Con ta ngu muội, chứ không giống nhi hoàng tử đây, học một hiểu mười.
Trong câu nói thì rõ ràng đang khen nhị hoàng tử, cơ mà nghe giọng điệu thì chín phần là ghen ghét, một phần còn lại là ghen tị.
Lý Quân Khuê cũng bó tay với Nhan Tuyết Nhi, dám ở ngoài chê con mình trước bao nhiêu người, không nghĩ đến cảm xúc của con.
~ Nhan tỷ tỷ, hôm nay là ngày nghỉ, hà cớ gì bắt đại hoàng tử phải hoc trong khị nhị hoàng tứ đị chơi?
– Như đã nói, con trại ta học hành dốt nát nên phài cố gắng hơn nữa.
~Nhan tỷ tỷ thật là thất trách, đại hoàng tử học giỏi như vậy mà còn chê sao?
Nhan Tuyết Nhi biết không thề cãi lại Lý Quân Khuê rội, nên chuyển sang la mắng, trút giận lên đầu đại hoàng tử giữa Ngự Hoa Viên.
– Học hành không lo, chỉ biết suốt ngày chạy nhảy lung tung, còn ai cho con gọi Thục phi là Thục mẫu phi, hoàng ngạch nương không cho phép.
Lý Quân Khuê thấy thế liền bất bình giùm cho đại hoàng tử..