BẤT ĐẮC DĨ XUYÊN KHÔNG TRANH SỦNG VÌ ĐAM MÊ - Chương 40: Chương 40
- Trang chủ
- Truyện tranh
- BẤT ĐẮC DĨ XUYÊN KHÔNG TRANH SỦNG VÌ ĐAM MÊ
- Chương 40: Chương 40
Sáng nay, chính là vòng thi cuối cùng.
Vị chủ tử nào giành được hạng nhất ở cuộc thi sáng nay sẽ có cơ hội tham gia vào cuộc đi săn vào ngày mai cùng với hoàng thượng và phu thê Bắc Bình Vương (hoàng thượng có bốn huynh đệ, lần lượt trấn giữ các thành ở Đông Tây Nam Bắc của Lăng Thiên Quốc.
Đầu tiên là Đại hoàng tử – Đông Bình Vương- trấn giữ thành Đông thành.
Nhị hoàng tử – Tây Bình Vương – trấn giữ Tây thành.
Tam hoàng tử – Nam Bình Vương- trấn giữ Nam thành.
Còn Lăng Nhất Thiên chính là tứ hoàng tử.
Hoàng thượng đời trước không hề có con gái.)
Thể lệ vòng thứ ba như sau: Mỗi vị phi tử sẽ có ba lần bắn vào bia mục tiêu đứng yên sáu mươi mét.
Ai có số điểm cao nhất người đó sẽ thắng.
Nhan Tuyết Nhi khẽ nhếch mép.
– Mục tiêu sáu mươi mét? Quá dễ.
Lúc này Nhan Tuyết Nhi thi trước.
Với mục đích để tạo áp lực cho Thục phi và Ninh phi.
Cô ta bắn lần lượt ba lần đều trúng hồng tâm, được ba mươi điểm.
Bấy giờ ai cũng nghĩ, chắc chắn cô ta sẽ đạt được hạng nhất, vì Nhan Tuyết Nhi đã đạt được điểm tối đa.
Nhan Tuyết Nhi tự tin, đi lại chỗ Ninh phi và Thục phi khiêu khích.
– Cha…Ráng thi cho nhanh nhé, không cần nhắm bắn kĩ đâu.
Vì…hạng nhất đã là của tôi rồi.
_ Chưa chắc.
Thục phi và Ninh phi không hẹn mà cùng đồng thanh nói.
Hai người rất ngạc nhiên, sau đó bật cười thích thú.
Nhan Tuyết Nhi thấy thế rất tức giận, im lặng bỏ đi.
Lượt tiếp theo là của Ninh phi.
Trương Ninh cô từ từ, lấy cùng một lúc ba mũi tên, đặt lên cung.
Lăng Nhất Thiên ngạc nhiên.
Kĩ thuật bắn ba mũi tên cùng một lúc rất ít người làm được, huống hồ Ninh phi chính là nữ tử.
Ở phía dưới cũng bắt đầu có tiếng xì xào, Giang tần cũng không ngoại lệ, quay sang nói với Nhan hoàng hậu (vì tối hôm qua, Nhan hoàng hậu đã dùng lời ngon tiếng ngọt giải thích với Giang tần, nên bây giờ đã hết giận Nhan Tuyết Nhi rồi, với lại Giang gia còn phải nhìn mặt Nhan gia để sống, cô dại gì mà trở mặt với Nhan hoàng hậu):
_Nhan tỷ tỷ, cô ta điên rồi sao? Làm như vậy nếu mà không bắn nổi mũi tên đi thì nhục lắm đó.
– Xì…cứ để cho cô ta thể hiện, xấu mặt cũng là cô ta.
Thua thì cứ chấp nhận thua đi.
Hạ phi thì lo lắng nhìn Ninh phi.
Trước đây, Ninh phi đã từng biểu diễn kĩ thuật này cho cô xem rồi, tuy bắn đi được nhưng không đạt điểm tối đa.
Thục phi nhìn Ninh phi mỉm cười khẽ động viên: “Cố lên” làm cho Ninh phi rất xúc động.
Không ngờ vị tỷ tỷ này lại tin tưởng cô.
Lúc này, Trương Ninh bắt đầu giương cung.
Kết quả, cô bắn được cả ba mũi tên vào hồng tâm.
Kĩ năng này, không phải cũng làm được, và dĩ nhiên, mọi người lại cho rằng nhất định Ninh phi chính là người đạt được hạng nhất trong cuộc thi ngày hôm nay.
Ai cũng quả quyết cho dù Thục phi có là công chúa Đông Phương Quốc thì không thể nào làm được hơn thế.
Giang tần hoảng sợ quay sang nói với Nhan hoàng hậu:
– Tỷ tỷ..Không ngờ ả Trương Ninh này lại ghê gớm như vậy.
Nhan Tuyết Nhi thì tức giận sôi người, im lặng không nói gì.
Vân Lạc và Tiểu Phong quay sang nhìn nhau, cùng khẽ nhếch mép, thầm thì với A Tam, A Tứ:
– Tiểu Phong, đệ xem bọn người này nông cạn quá.
Bọn họ nghĩ người Đông Phương Quốc sùng bái tỷ tỷ chỉ vì việc làm tốt thôi sao..
_ Đúng vậy.
Trình độ bắn cung của tỷ tỷ còn hơn cả thái tử Đông Phương Quốc, chẳng qua chỉ có người Đông Phương Quốc mới biết thôi.
Bọn người đó hôm nay nhất định sẽ được tỷ tỷ rửa mắt cho một lần.
Ninh phi biết cô có thể thắng được Nhan Tuyết Nhi nhưng Thục phi thì không.
Lí do cô yêu thích Thục phi không chỉ vì cùng kẻ thù là Nhan Tuyết Nhi mà còn lại cũng giống hệt như người Đông Phương Quốc.
Vì năm xưa, cô từng theo cha cô đi sang Đông Phương Quốc, lúc ấy cô đã tận mắt chứng kiến Thục phi còn nhỏ tuổi như vậy mà đã có thể bắn cung vào bia mục tiêu gắn trên lưng ngựa có người điều khiển nhưng vẫn trúng chính giữa hồng tâm, từ đó, cô luôn ngưỡng mộ Thục phi.
Cô xoay người sang nói nhỏ với Thục phi:
– Muội biết hạng nhất chính là của tỷ tỷ.
Thục phi khẽ cười, không đáp.
Lăng Nhất Thiên ngồi gần đó vô tình nghe được.
Hắn đã từng nghe nói về tài bắn cung của Đông Phương Ngân Thục rồi, nhưng chưa từng tận mắt chứng kiến nên hắn không tin lắm.
Lúc này nhìn vẻ mặt Thục phi lại tự tin như vậy, không hề có chút áp lực nào từ hai lượt thể hiện quá tốt cả các đối thủ, xem ra bản lĩnh của cô chắc chắn vô cùng lớn.
Thục phi không nói không rằng, phẩy tay cho Vân Lạc, rút ra một mũi tên đặt trên cung.
Vân Lạc hiểu ý, chạy lại gỡ tấm bia mục tiêu thi của Nhan Tuyết Nhi chạy ra đặt thẳng sau tấm bia của Lý Quân Khuê.
Tiểu Phong nhìn Lý Quân Khuê, nghĩ: “Tỷ tỷ hôm nay quyết không để cho Nhan Tuyết Nhi mặt mũi rồi.”
Mọi người xung quanh lại xì xào “ Xem cô ta làm cái gì vậy chứ, nếu bắn từng mũi tên thì cũng quá bình thường đi.
Xem ra Ninh phi thắng rồi.”
Nhưng chưa kịp để mọi người suy nghĩ lâu.
Thục phi đã bắn mũi tên đi.
Mũi tên đi xuyên qua chính giữa hồng tâm của bia mục tiêu của cô bay lại cắm ngay chính giữa hồng tâm của bia mục tiêu Nhan Tuyết Nhi.
Ai lúc đó ở trường săn cũng há hốc mồm, ngậm ngùi biết lúc nãy lỡ miệng, vô cùng ngưỡng mộ Thục phi.
Giang tần và Nhan Tuyết Nhi mặt xanh lét, thốt không nên lời:
– Sao..s..a..o…sao…cô ta lại làm được như thế..?Hạ phi và Nhin phi nhìn nhau, vẻ mặt tự hào.
A Tam và A Tứ nghe danh tỷ tỷ đã lâu nay lại được tận mắt chứng kiến, càng ngày càng sùng bái tỷ tỷ.
Lăng Nhất Thiên cũng không khác gì mọi người.
Kỳ Phong đơ người, quay sang nói với Lăng Nhất Thiên:
– Hoàng…thượng..hoàng thượng.
Kĩ thuật này xem chừng còn tốt hơn người.
Lăng Nhất Thiên nghe vậy thì không vui nhưng sự thật thì đúng là vậy.Lần lượt sau đó, Lý Quân Khuê còn làm mọi người ngạc nhiên hơn.
Các mũi tên còn lại của cô, cứ bay theo nhắm thẳng vào mũi tên trước, chẻ mũi tên trước ra làm hai.
Tất cả mọi người ở trường săn ồ lên, càng kinh hãi.
Lăng Nhất Thiên và Kỳ Phong bây giờ vô cùng sùng bái Lý Quân Khuê, ánh mắt rực rỡ, nhìn Lý Quân Khuê không chớp mắt.
Nhan Tuyết Nhi thấy Lăng Nhất Thiên nhìn Lý Quân Khuê như vậy, càng ghen ghét Lý Quân Khuê.
Bây giờ, lại có tiếng xì xào.
– Cha…Trong ba người thì Nhan hoàng hậu cô ta, kĩ thuật quá tầm thường.
– Phải ha…Đường đường là hoàng hậu của Lăng Thiên Quốc mà còn thua cả phi vị.
– Nghe nói cô ta tự tin lắm mà, sao tôi thấy bây giờ như rùa rụt cổ vậy.
…..Haahahaha……
– À mà xem ra Thục phi cũng không thích Nhan hoàng hậu lắm nhỉ? Có thể lấy tấm bia mới mà.
Công khai bắn vào bia mục tiêu của Nhan hoàng hậu như vậy.
Đúng là không nể mặt.
– Ta còn nghe nói, Nhan hoàng hậu vô dụng, không cai quản nổi hậu cung.
Xem ra đúng thật chứ không phải lời đồn…!
.…
Nhan Tuyết Nhi nghe vậy, liền trừng mắt nhìn Lý Quân Khuê, cô ta biết Thục phi làm vậy là cố ý, nhưng vẫn không hiểu ý Lý Quân Khuê làm như vậy còn ý nghĩa sâu xa khác.
Nhưng Hạ phi lại nhìn ra, biết Ninh phi không hiểu nên tự động quay sang nói:
– Ninh tỷ, ý Thục phi tỷ tỷ muốn nói, chính là lật đổ Nhan hoàng hậu.
_ Cái này ta cũng nhìn ra.
Thục phi tỷ tỷ rất có bản lĩnh.
Công khai khiêu khích ả Nhan Tuyết Nhi nhưng xem chừng đối thủ quá “thông minh” không thể hiểu luôn kìa.
Hahaha..
– Xem ra chúng ta cần phải ra sức hỗ trợ Thục phi tỷ tỷ mới được.
– Phải.
Đi, chúng ta đến chúc mừng Thục phi tỷ tỷ nhỉ?
Không cần nói cũng biết kết quả như thế nào.
Đông Phương Ngân Thục –Thục phi –Ngọc Tâm cung hạng nhất, Trương Ninh – Ninh phi – Lam Phúc cung hạng nhì, còn hạng ba không tính.
Nhan Tuyết Nhi khẽ cười độc ác, thầm nghĩ:-Hừ…Để cô ta đi cũng được.
Năm nào ta cũng bị Bắc Bình Vương phi làm khó dễ, hành hạ, cứ để cô ta đi để xem Bắc Bình Vương phi làm sao chỉnh cô ta..