BẠN TRAI LÀ GAMER - Chương 48
Thùy Dương ngồi dưới xem thôi là tay còn bị run chứ nói gì đến trên sân khấu cả team áp lực như thế nào, không biết Minh Duy thì như thế nào, có thể là anh chịu áp lực nhiều quen rồi chứ Dương ngồi dưới chỉ lo lắng, sợ rằng có thua thật thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nếu như trước thì thua cũng buồn đấy, nhưng giờ lỡ một số người biết Duy có bạn gái, rồi mà để thua thì kiểu gì cũng bị chửi không thiếu thứ gì trên đời cho xem. Mặc dù muốn học theo Duy là không quan tâm anti fan nói gì nhưng mà lỡ đọc phải cmt ở bài đăng cập nhật tỉ số mới nhất, đa phần
toàn thấy anti vào chửi Duy vì có người yêu nên phong độ đi xuống, Thùy Dương ngồi không cũng bị lôi vào chửi. Vốn dĩ chưa bị nói nặng bao giờ, chửi cũng chưa, thế mà giờ còn bị mấy người chẳng quen biết gì chửi thì thật sự chẳng vui vẻ gì, mới đọc sương sương có vài cái comment đã muốn trầm cảm rồi nên nó đã quyết định tắt điện thoại đi cho rồi.
– Sao đấy? Mới có một game thôi mà, BO7 cơ mà, phải có niềm tin vào cả team chứ, đặc biệt phải tin Duy chứ
Thấy Thùy Dương cứ lén lén đọc comment xong ngồi ngây người, mặt thì buồn rười rượi vì lí do chẳng làm cái gì cũng bị chửi, không những chửi cả người yêu mà còn chửi cả mình, chị leader team support phải an ủi không sợ nó sẽ áp lực mà trầm cảm
– Mới có một game mà mọi người đã chửi Duy, chửi cả em. Lúc hay thì cũng không thấy ai khen câu nào, thua là kéo nhau vào chửi
– Học cách không đọc cmt trên bất cứ bài viết nào liên quan đến team đi em, đọc là chỉ muốn cầm chiếc dép phang vào mặt tụi nó luôn ấy, toàn mấy đứa ăn không ngồi rồi không nói được câu nào tốt đẹp thì để ý làm gì em, tụi đó chỉ có đấm thẳng mặt mới hết tức thôi. Nói chuyện với bọn đó dễ muốn ném điện thoại lắm
Thùy Dương chỉ cười cười rồi thở dài, chưa gì đã thấy áp lực rồi. Giá như Minh Duy không nổi tiếng thì đã tốt hơn rồi, không công khai thì chẳng sao, vừa mới ngồi cùng nhau có một tấm ảnh chung thôi cũng đã bị chửi rồi.
– Duy hồi mới bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp trận thua đầu tiên cũng giống như con đọc không thiếu cái bình luận nào rồi áp lực quá cũng gọi về nhà buồn lắm, nhưng rồi không hiểu sao sau rồi nó cũng chẳng buồn để ý nữa. Chứ hồi đó con nó cũng mới lần đầu thi đấu chuyên nghiệp, bố mẹ còn chưa thực sự tin tưởng ở bộ môn thể
thao này cho lắm nên vẫn chưa yên tâm mà con lại còn bị chửi như thế cũng xót lắm chứ, hồi đấy còn định không cho thi đấu nữa, quay về đi học nhưng rồi nó cũng không muốn bỏ nên cũng biết động viên con nó thế thôi. May giờ nó lại bị lạc quan quá rồi
Mẹ Minh Duy cười cười nói, đúng là không có con đường nào trải đầy hoa hồng, con người chưa bao giờ bị ai nặng lời như Thùy Dương đúng là không thể hiểu mấy
cảm giác này được.
Trận đấu thứ hai cũng nhanh chóng được bắt đầu, từ lúc người yêu bước ra khỏi cánh gà Thùy Dương vẫn luôn tập trung mọi sự chú ý vào Minh Duy, nhìn mặt nghiêm túc mà vẫn đẹp trai một cách lạ thường. Và lại là tiết mục ngồi niệm thần chú rồi lại tập chung xem giải đấu rồi lại nhìn về phía người yêu, có ra sao thì vẫn đẹp trai và vẫn rất ngầuuu. Thùy Dương đang hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn để không bị ăn chửi nữa, cứ mỗi pha combat mà team của Duy thắng là cả hội trường hò hét phấn khích. Cứ ngỡ là thắng đến nơi để Dương được thở phào nhẹ nhõm một chút nhưng mà hình như đời không như là mơ, cứ ngỡ là pha combat cuối cùng để team Duy chiến thắng nhưng chỉ đúng là pha combat trong trận đấu thôi, một pha mà được cả bình luận viên và các chị ngồi bên cạnh nhận xét là siêu ngáo của Duy đã để team bạn lấy lại lợi thế và nhanh chóng chiến thắng. Nhìn rõ sự không
vui vẻ của các anh trong team vì tưởng như là thắng đến nơi rồi như Duy bị xử lí lỗi dẫn đến việc thua không đáng có này. Kiểu gì cũng sẽ bị các anh chửi cho mà xem, Dương không biết chơi game và cũng không có chuyên môn mà cũng không hiểu sao pha đó Duy xử lí như thế nữa là những người có chuyên môn. Cứ nghĩ là thua ngớ ngẩn như thế sẽ quạo nhưng lúc tháo tai nghe đi ra các anh trong team còn vỗ vai Duy rồi chờ Duy tháo tai nghe đứng dậy đi vào trong, có vẻ như Duy vẫn đang không tin được là thua nên nhìn mặt ngơ ngẩn.
– Có bị lỗi game không mà Duy pha đó xử lí ngầuu thế
– Kiểu thấy thắng đến nơi rồi hơi ngáo, căng thế nhờ. Bên kia đánh ngon phết đấy chứ
– Thì năm nay đánh mạnh mà, chưa đi xem cái trận chung kết nào căng thẳng như này
– Em đi khóa facebook đã đây ạ, nhỡ ai tìm ra facebook em vào chửi em nữa chắc em trầm cảm mất
Hà Đan lại rơi vào hoang mang, lần này cầm điện thoại không phải là đọc bình luận của anti fan mà là đi khóa facebook cho an toàn. Đúng là thực sự rất áp lực.
– Tin chị đi, nhất định sẽ thắng, không cần căng thẳng thế đâu. Trận đầu là do tâm trạng vui vẻ quá nên mới thua thôi, thường thì cái team này hay thua trận đầu lắm, cũng không phải lần đầu rơi vào tình trạng dẫn trước như này đâu. Còn trận 2 là Duy hơi bị lỗi pha cuối thôi, nhưng mà chắc chắn là nó sẽ không có lần thứ 2 đâu nên không phải áp lực như thế.
Dù thế nhưng mà Thùy Dương vẫn cảm thấy sợ sợ và lo lắng, đã từng vô địch nhiều lần như thế thế mà giờ tự nhiên lại thua thì thật không có lí do để giải thích cho vấn đề đó ngoài lí do tại Duy có người yêu, đấy là hội fan phong trào và anti sẽ nói thế thôi. Kiểu gì thì kiểu tới trận thua thứ 2 này cũng có rất nhiều bạn “fan chân chính” vào kêu thất vọng về cả team rồi đổ lỗi tại Duy có người yêu nên phong độ đi xuống rồi. Trận đầu thua thì có thể bị chửi ít hơn vì do cả team nhưng tới trận 2 thì đúng là do mình Duy rồi vì Duy là carry team được đồng đội nhường tài nguyên và bảo vệ cả trận đấu mà để bị lỗi thì team bị thua chắc rồi.
Không biết ở trên sân khấu Duy có bị căng thẳng không chứ ở dưới Dương bị áp lực nặng nề, ngồi chờ vào trận mới mà không khỏi lo lắng.
– Ăn bánh đi là sẽ hết lo lắng đấy, cũng không phải lần đầu tiên căng thẳng như thế này nhưng mà có niềm tin vào nhất định sẽ thắng, còn giờ ăn bánh đi
Thu Hà đang chia bánh ngọt cho mỗi người mỗi hộp nhỏ ăn tạm trong lúc chờ trận đấu mới diễn ra, Thùy Dương thở dài nhận lấy, thật ra thì ở đây ai cũng đi xem nhiều trận chung kết cả trong nước và quốc tế rồi nên cũng không phải là lần đầu bị đối thủ dẫn trước tỉ số và lật kèo lại được nên ai cũng có niềm tin lắm, duy nhất có mỗi Thùy Dương là chiếc mới nên chưa trải bao giờ mới bị lo lắng như thế thôi.
Trận đấu thứ 3 lại bắt đầu quay trở lại sau mười phút nghỉ giải lao cũng như là bàn lại chiến thuật hay gì đó, tất nhiên là sau hai trận thua thì tâm lí giờ đây chắc chắn là không còn vui vẻ hay thoải mái như những trận trước đó được nữa, vì chỉ cần xảy chân thêm lần nữa thì cơ hội sẽ rất khó nếu như đội bạn vẫn cứ giữ phong độ tốt
như thế.
Để cổ vũ lại tinh thần cho cả team thì nguyên cả khán đài hầu hết đều là fan của team Duy đều đứng cả lên reo hò , một phần cũng là lấn át tinh thần của đội bạn vì thực sự fan của cả team đều rất đông.
Trận đấu bắt đầu, Thùy Dương có thể chăm chú theo dõi từ đầu đến cuối nhưng cứ đến mỗi lúc combat là lại không dám nhìn, bên tai chỉ còn mỗi tiếng của anh bình luận viên. Không uổng công sự kì vọng của Dương và tất cả mọi người thì chiến thắng của trận thứ 3 đã thuộc về team của Duy, Dù là tỉ số thì đội bạn vẫn đang dẫn trước nhưng dù sao cũng có thể thở phào nhẹ nhõm được một chút.
– Tin chị chưa?
– Hí vô địch em mới tin được
– Lại lươn như thằng Duy rồi đấy
Thùy Dương cười cười, cái này gọi là bị lây nhiễm rồi
– Có được chạy lên sân khấu hôn Duy một cái không chị?
Thùy Dương nói nhỏ đủ để chị Nguyên và nó nghe, chứ ai mà dám nói cho cả mẹ Duy nghe đâu
– Giờ em mà dám chạy lên thật chị hứa sẽ lo từ A đến Z cho hai đứa một chuyến du lịch Phú Quốc hai ngày hai đêm luôn, được không
Chị Nguyên tất nhiên biết thừa là Thùy Dương còn lâu dám nên đương nhiên trao giải lớn, và đúng là như thế, Dương làm gì dám đâu.
– Em hôn gió được không chị ?
Chị Nguyên chưa kịp nói gì thì dưới khán đài chỗ fan ngồi đã thấy có bạn vài bạn nữ đồng thanh
– Em yêu Đặng Minh Duy, cố lên anh ơi. Bọn em tin anh và cả team. I love you
Mấy chị đều quay qua nhìn Dương phì cười trong khi Thùy Dương còn đang bị rơi vào trạng thái không biết nói gì, mẹ Duy thì tất nhiên chỉ biết mỉm cười, đôi khi có đứa con đẹp trai cũng khổ thế đấy, dự là mấy người đó chưa thấy tấm ảnh chứ không thì Thùy Dương xác định rồi.
– Kìa Dương, cố lên em
Chị Nguyên còn kiểu trêu trêu nó làm nó chỉ biết ngồi cười cười, sợ thật… đúng là không gì đáng sợ bằng người yêu mình mà ai cũng thích. Nhưng nếu như Minh Duy kiểu đối xử với mọi người kiểu thân thiện hay gì đấy để nhiều người thích thì không nói, đường này siêu cục súc như thế mà vẫn nhiều người thích được thì thật không biết nói gì hơn rồi. Nếu như yêu một người bình thường thì có quyền ghen nhưng lỡ yêu phải người nổi tiếng rồi nên là phải chấp nhận thôi, hơn nữa thế lúc mà biết Duy thì Duy đã có quá nhiều người thích rồi, không phải là fan thei kiểu ngưỡng mộ hay gì mà hầu hết đa phần đều là vì Duy đẹp trai thôi.