Bàn Long - Chương 477: Sám hối chi hỏa
Nhìn thấy Ô Nhĩ Ni Sâm xuất hiện trước mặt mình. Lạc Y Tu Tư trong lòng run
lên. “Xong hết rồi!” Lạc Y Tu Tư trong lòng tuyệt vọng.
Bị cấy Hồn điệt vào linh hồn, chỉ là sinh mạng hắn kiên cường, mặc khác hắn
còn có một cái thần phân thân. Chỉ là hôm nay cái thần phân thân cũng trốn
không thoát
“Nếu không muốn chịu đau khổ, thì tiểu tử ngươi nên quay trở lại!” ô Nhĩ Ni
Sâm trách mắng
Lạc Y Tu Tư biết rõ, quay trở lại cũng khó thoát khỏi cái chết, nhưng hắn
không còn lựa chọn khác đành trở vào vòng vây.
“Phốc xích!” chuỷ thủ trực tiếp đâm thủng đầu một trung vị thần.
Bối Bối thu trảo thủ từ trong một thi thể về, lui về bên cạnh bọn Lâm Lôi. Lâm
Lôi, Địch Ly Á, Bối Bối ba người tụ tập lại một chỗ, người khác không tấn công
bọn họ. Bọn họ cũng không công kích người khác. Chỉ khi nào có người tấn công
bọn họ thì bọn Lâm Lôi liên thủ lại giết chết đối phương.
Thuỵ Kim Na cũng tụ lại bên cạnh bọn Lâm Lôi.
Trong giờ khắc sinh tử này, bọn Lâm Lôi cũng không hoàn toàn tin tưởng Thuỵ
Kim Na>
Máu tươi vung vải, giết chốc đang diễn ra.
“Lâm Lôi.” Địch Ly Á nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi cố gắng hiện ra vẻ tươi
cười. Việc hôm nay đã đến nước này, hơn nữa Ô Nhĩ Ni Sâm đã nói trung vị thần
chỉ có một người được sống. Trong ba người nhất định phải có người chết.
Người nào sẽ chết?
“Ta dù có chết, cũng không thể để cho Bối Bối cùng Địch Ly Á chết được” trong
lòng Lâm Lôi rất đau khổ.
“Cho dù có chết, ta cũng muốn được chết ở bên chàng.” Địch Ly Á nhìn ngắm
khuôn mặt của Lâm Lôi, mỉm cười mãm nguyện nói: “Có thể cùng chàng chết cùng
một chỗ, ta đã thoả nguyện rồi.”
“Nàng nói cái gì đấy!” Lâm Lôi thần thức truyền âm tức giận nói.
Lâm Lôi trong lòng vô cùng thống khổ, mặc dù Địch Ly Á đối với việc tu luyện
không cao, nhưng những năm gần đây, Địch Ly Á luôn thầm lặng quan tâm ủng hộ
Lâm Lôi. Hai linh hồn như hoà làm một.
Sanh tử không thể chia lìa.
“Nàng sẽ không chết” Lâm Lôi nhìn Địch Ly Á đồng thời cảnh giác nhìn xung
quanh.
Người mặc áo trắng bán không ít Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, cũng phát hiện ra bọn
ba người Lâm Lôi, Người mặc áo trắng này thực lực rất mạnh, đã có hơn mười tên
trung vị thần chết trong tay hắn.
“Ta khuyên ngươi đừng đụng đến ta.” Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm nói.
Người mặc áo trắng chần chừ nhìn Bối Bối cuối cùng không có giết tới.
Lâm Lôi cùng Bối Bối vừa rồi cũng giết qua không ít người. Lâm Lôi dùng linh
hồn công kích, Bối Bối dùng vật chất công kích. Trong nhóm trung vị thần coi
như đứng đầu.
“Dừng tay!” Một tiếng quát lạnh vang lên, từ hướng Đế Dực thành truyền tới.
Tất cả nghe tiếng quát lớn phẫn nộ, đều cảm thấy đầu óc như choáng váng, một
lúc sau mới tỉnh lại, đợi mọi người có phản ứng lại, thì mới phát hiện có ba
người mới xuất hiện tại không trung, ánh nắng mặt trời màu đỏ chiếu xuống bóng
người càng thêm vẻ chói mắt.
Hắn mặc một cái áo dài màu vàng, lông mi màu trắng, đồng tử màu vàng.
Lông mi màu trắng, đồng tử màu vàng.
“Thất tinh ác ma, Đế Dực thành chủ?” Lâm Lôi trong lòng mừng rỡ như điên. Lâm
Lôi, Địch Ly Á cùng Bối Bối cơ hồ đều lộ ra vẻ vui mừng như điên.
Không chỉ có bọn họ, mà Ngân phát lão giả đang chém giết cũng phát hiện ra hô
lớn: “Thành chủ đại nhân!”
“Thành chủ đại nhân?” tham gia Ác ma khảo hạch không ít người, đều kinh hãi
nhìn người vừa mới đến.
Thất tinh ác ma, tại Địa ngục tuyệt đối là cường giả.
“Nga, Tư Đồ Nhĩ Đặc!” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt nhìn một cái. “Tư Đồ Nhĩ Đặc chẳng
lẽ ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này?”
Bọn Lâm Lôi vô cùng kinh hãi, tại Đế Dực bọn họ chỉ biết Đế Dực thành chủ đã
đạt tới Thất tinh ác ma, còn về tên thật thì thật sự không có bao nhiêu người
biết.
Đế Dực thành chủ nhíu cặp lông mày trắng, ánh mắt sắc bén nhìn Ô Nhĩ Ni Sâm:
“Ô Nhĩ Ni Sâm, đây là Ác Ma thành bảo đội ngũ, vả lại nơi này là Đế Dực thành,
ngươi không nên quá đáng” Đế Dực thành chủ giọng nói ẩn chứa sự phẫn nộ.
“Tư Đồ Nhĩ Đặc. Một thần phân thân của ta bị giết, ngươi nói thù này ta sao có
thể không báo?” Ô Nhĩ Ni Sâm nhìn Đế Dực thành chủ.
Đế Dực thành chủ nhướng mày: “Thần phân thân bị giết, bằng vào bọn họ sao có
thể?”
Đối với thực lực của Ô Nhĩ Ni Sâm, Đế Dực thành chủ rất rõ.
Người Ô Nhĩ Ni Sâm cứng lại nói: “Ta đang ở nhà chuyên tâm tu luyện Tử vong
quy tắc, bất quá Hắc ám phân thân của ta lại ở trong Nguyệt lượng hồ thành
bảo.” Dù sao Ô Nhĩ Ni Sâm cũng phải biết hưởng thụ, không thể suốt ngày khổ
tu.
“Ai ngờ, một đám người giết vào trong Nguyệt Lượng hồ thành bảo: Ô Nhĩ Ni Sâm
tức giận nói.
Đế Dực thành chủ cũng hiểu rằng. Đối với cường giả thì việc phân tán hai phân
thân ở hai nơi khác nhau là một lựa chọn sáng suốt, nếu một phân thân bị nguy
hiểm thì ít nhất cũng còn một cái còn sống.
“Đại cừu như thế sao ta có thể không báo?” Ô Nhĩ Ni Sâm nói.
Đối với tuyệt thế cường giả mà nói, tính mạng vô cùng quý giá, một cai phân
thân bị giết, đồng nghĩa với một mạng đã chết, ai mà không phẫn nộ đến cực
điểm? Ô Nhĩ Ni Sâm đã đặt ra kế hoạch phải đem nhóm Ác ma này giết hết, không
để một người được sống sót.
Đế Dực thành chủ trong lòng lưỡng lự. . Nhìn chằm chằm vào Ô Nhĩ Ni Sâm rồi
chậm rãi nói: “Ô Nhĩ Ni Sâm ta hiểu được tâm tình của ngươi, bất quá ngươi
ngay bên cạnh Đế Dực thành ra tay giết người, ngươi không để cho ta chút thể
diện nào sao?”
Ô Nhĩ Ni Sâm cau mày.
Bất kể là Ô Nhĩ Ni Sâm hay là Đế Dực thành chủ, họ là những tuyệt thế cường
giả thành danh từ rất xưa, bọn họ đều là Thất tinh ác ma.
“Tư Đồ Nhĩ Dặc ngươi chẳng lẽ muốn cùng ta động thủ?” Ô Nhĩ Ni Sâm nhường mày
trầm giọng nói.
Lúc này nhưng người bị bao vậy chỉ còn sống sót hơn ba mươi người đều khẩn
trương nhìn. Bọn Lâm Lôi cũng hiểu rằng tính mạng của họ hôm nay nằm trong tay
hai tuyệt thế cường giả này, sống hay chết đều trông chờ vào cuộc nói chuyện
của bọn họ.
“Ta không muốn cùng ngươi động thủ, nhưng ngươi cũng không thể vượt quá thân
phận được>” Đế Dực thành chủ nói.
Ô Nhĩ Ni Sâm cũng hiểu rất rõ tình thế của Đế Dực.
“Tốt, các tên trung vị thần nhỏ nhoi kia ta không giết, nhưng bốn tên thượng
vị thần còn sống kia ta sẽ giết.” Ô Nhĩ Ni Sâm khẳng định nói: “Một thần phân
thân của ta bị giết, các tên Ác Ma này đều có liên quan.”
Đế Dực thành chủ nhìn lướt qua.
“Thành chủ đại nhân!” Ngân phát lão giả liền nói, hắn cùng ba vị thượng vị
thần đều dùng ánh mắt khát vọng cầu sinh nhìn Đế Dực thành chủ.
Đế Dực thành chủ mở miệng nói: “Bốn tên thượng vị thần còn sống, hắn là Ác Ma
thành bảo nhân viên.” Đế Dực thành chủ chỉ tay vào Ngân phát lão giả: “Hắn
không có khả năng liên quan đến cái chết của phân thân ngươi.”
Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt nhìn Ngân phát lão giả một cái, gật đầu rồi nói” Tốt. Ta
có thể tha cho hắn.”
“Thành chủ đại nhân” Ba vị thượng vị thần cùng Lạc Y Tu Tư cùng kêu lên.
Nhưng căn bản là Đế Dực thành chủ mặc kệ bọn họ. Đế Dực thành chủ nhìn về phía
Ô Nhĩ Ni Sâm, dùng thần thức truyền âm nói: “Ngươi sao còn không giải quyết
nhanh lên một chút, còn ở đây giương cờ giống trống….” Ô Nhĩ Ni Sâm vừa nghe
lập tức hiểu liền.
Đế Dực thành chủ cũng còn coi trọng mặt mũi mình.
“Hảo!”
Ô Nhĩ Ni Sâm mỉm cười.
“Thành chủ đại nhân!” Lạc Y Tu Tư cùng Tam đệ và một gã Kim phát ác ma kinh
hãi kêu to.
“Giết chết một thần phân thân của ta. Hừ!” Hai tròng mắt Ô Nhĩ Ni Sâm đột
nhiên trở nên trong suốt, một làn sóng vô hình bắn ra, bắn thẳng vào tên thanh
niên tóc xanh, kim phát ác ma cùng Lạc Y Tu Tư, một đạo thần thức xâm nhập vào
cơ thể bọn họ.
“A!!!!” Một tiếng thét thê lương bật ra từ miệng bọn họ.
Đồng thời một ngọn lửa trong suốt từ trong đầu bọn họ phát ra. Bọn họ liền từ
trên cao rơi xuống, dĩ nhiên là đã chết!
“Sám hối chi hoả?” con mắt Dế Dực thành chủ sáng ngời, “Ô Nhĩ Ni Sâm ngươi lợi
hại hơn xưa rất nhiều.”
“Thật lợi hại.” Nhìn thấy cảnh đó, gần ba mươi người còn sống sót đều sợ ngây
người, Ác ma thượng vị thần, trước mặt Ô Nhĩ Ni Sâm không có một cơ hội phản
kháng. Hơn nữa sinh ngọn lửa vô hình công kích, thật là lần đầu tiên mới thấy.
Lúc này, chỉ còn có thần phân thân Lạc Y Tu Tư bị cấy Hồn điệt là còn sống.
Cái thần phân thân kia đã bị giết chết.
”Sám hối chi hoả?” Lạc Y Tu Tư sợ hãi nhìn Ô Nhĩ Ni Sâm, “Sám hối chi hoả
trong truyền thuyết?” Lạc Y Tu Tư bây giờ đã hiểu được, thực lực của mình và
đối phương cách nhau một trời một vực.
“Ngươi, ngươi tại sao không đi khiêu chiến Tu La?” Lạc Y Tu Tư mở miệng hỏi.
Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ: “Khiêu chiến Tu La?” Lâm Lôi biết, Trong vị diện
Địa ngục có 108 vị Tu La! Mỗi một phủ thì phủ chủ đều là một vị Tu La, trên vi
diện Địa ngục Tu La là tuyệt thế cường giả, là cường giả được xưng hào, chỉ có
một biện pháp để đạt được đó là. Khiêu chiến!
Hơn nữa muốn khiêu chiến Tu La. Không phải ai cũng có tư cách để khiêu chiến.
Trước hết phải trở thành Thất tinh ác ma.
Trở thành Thất tinh ác ma cường đại là có thể khiêu chiến Tu La, nếu khiêu
chiến thành công. Thì sẽ thay thế Tu La xưng hào đã chết đi. Cho nên ở Địa
ngục vĩnh viễn chỉ có 108 vị Tu La.
“Khiêu chiến Tu La?” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc mắt nhìn hắn một cái, “Trước tiên ta
không có hứng thú với nó, thứ hai là có thể thi triển Sám hối chi hoả là có
thể đánh bại được một vị Tu La?” Ô nhĩ Ni Sâm bật cười một tiếng, nếu là ta
năm đó khi mới vào Địa ngục có lẽ ta sẽ làm vậy. Nhưng bây giờ qua vô số năm.
Trãi qua bao lần khiêu chiến, các Tu La bây giờ một người cũng khó mà chọc
đến”
Ô Nhĩ Ni Sâm khi nói cũng hướng vào Đế Dực thành chủ. Đế Dực thành chủ trong
lòng cũng đồng cảm nên hơi gật nhẹ đầu.
Bọn họ đều là Thất tinh ác ma, hơn nữa đã đạt đến Thất tinh ác ma không biết
đã bao nhiêu năm, bọn họ cũng không dám đi khiêu chiến Tu La! Bởi vì khi khiêu
chiến thất bại kết quả chỉ có chết.
“Các tiểu tử kia, các ngươi thật may mắn” Ô Nhĩ Ni Sâm liếc gần ba mươi trung
vị thần.
Ô Nhĩ Ni Sâm đối với bọn Lâm Lôi căm hận không lớn, bởi vì hắn biết, cái chết
của thần phân thân, cùng với các trung vị thần này không có liên quan. Hắn
cũng để cho Dế Dực thành chủ một chút thể diện.
“Mọi người cũng đi thôi” Đế Dực thành chủ mở miệng nói.
Ngân phát lão giả dẫn đầu gần ba mươi trung vị thần còn sống lập tức hướng Đế
Dực thành bảo bay tới.
Chỉ trong chốc lác.
Giữa không trung chỉ còn lại Ô Nhĩ Ni Sam và Lạc Y Tu Tư và Đế Dực thành chủ
ba người.
“Hừ, ngươi nhìn cái gì, muốn quay về Đế Dực thành? Nằm mơ à ha ha!” Ô Nhĩ Ni
Sâm nhìn Lạc Y Tu Tư. Lạc Y Tu Tư im lặng căn bản không thèm để ý tới. Nhưng
Lạc Y Tu Tư đột nhiên ôm đầu co quắp thống khổ kêu lên.
Đế Dực thành chủ nhướng mày một cái.
“Là Hồn điệt.” Ô Nhĩ Ni Sâm như là không nghe thấy.
Đế Dực thành chủ hơi kinh hãi, than thở nói: “Ô Nhĩ Ni Sâm, ngay cả Hồn điệt
ngươi cũng luyện được? Mặc dù đối với trình độ chúng ta mà nói nó tác dụng
không lớn. Nhưng mà đem ra bán thì giá thật kinh người.” Hồn điệt đối với bọn
Đế Dực thành chủ hiệu quả không lớn.
Ở trong vi diện Địa ngục thì có bao nhiêu người đạt đến trình độ như bọn họ.
“Ngươi muốn, thì có thể hỏi mua ở ta. Ta sẽ cho ngươi một cái giá. Có thể so
với Hắc Sa thành bảo.” Ô Nhĩ Ni Sâm nói.
Đế Dực thành chủ không khỏi nở nụ cười.
“Tư Đồ Ni Đặc, ta đi trước đây.” Ô Nhĩ Ni Sâm cáo biệt.
Đế Dực thành chủ hơi gật đầu.
Ô Nhĩ Ni Sâm nhìn chằm chằm vào Lạc Y Tu Tư nói: “Tiểu tử, ta đã nói rồi ngươi
sẽ hối hận …. Phi thường, phi thường hối hận” Lập tức hắn mang theo Lạc Y Tu
Tư cùng thủ hạ vào Kim Chúc Tính Mạng nhanh chóng rời đi.
“Tiểu tử kia, rơi vào tay Ô nhĩ Ni Sâm thật thê thảm.” Đế Dực thành chủ cảm
thán than một tiếng.
Bảy đại pháp tắc, tứ đại quy tắc. Tối độc nhất để hành hạ người, tối âm hiểm
thì đó là Tử vong quy tắc. Ô Nhĩ Ni Sâm thực lực cao cường thì thủ đoạn lại
càng ghê gớm.
“Rốt cục cũng còn sống mà quay lại Đế Dực thành” Lâm Lôi ba người đứng trên
đường lớn trong Đế Dực thành, nhất thời không biết nên khóc hay cười, giữa cái
sống và cái chết. Mới hiểu rõ lòng nhau.
“Lâm Lôi lần này làm cho ta sợ muốn chết.” Địch Ly Á lúc này cũng lộ ra vể
tươi cười.
Bối Bối cằn nhằn nói: “Cái tên Ô Nhĩ Ni Sâm kia, hắn thật quá đáng. Bất quá
hắn thật là lợi hại, Bối Lỗ Đặc gia gia cũng không bằng. Hắn thật lợi hại.”
Lâm Lôi nắm lấy tay Địch Ly Á: “Đi thôi, chúng ta hãy đến Ác Ma thành bảo!”
Chưa nộp Nguyệt lượng chỉ hoàn. Bọn Lâm Lôi cũng chưa trở thành Nhất tinh Ác
Ma.
Lâm Lôi, Địch Ly Á, Bối Bối ba người đều hướng Ác Ma thành bảo đi đến.
<!–
Ủng hộ theo dõi kênh Fanpage để thảo luận, giao lưu, cập nhật truyện… <3 Các đạo hữu bấm vô link kênh : Top Truyện Tranh Chấm Net
–>
Bạn đang đọc truyện trên toptruyentranh.net , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!