BẠN GÁI TÔI LÀ GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM - Chương 31
Xong kỳ thi tôi đang chuẩn bị sang Mỹ hoàn thành chuyện Manh papa giao phó.
“Cúc Tịnh Y, chị muốn ở chỗ Manh papa hay là tìm một chỗ ở khác? Nếu như chị muốn tìm chỗ ở khác thì hãy tìm một chỗ cách công ty gần một chút.” Tôi ngồi trước bàn máy tính, trên sống mũi đeo một cái kính to to (⊙_⊙) , gửi mail cho Manh papa.
Cúc Tịnh Y ngồi bên cạnh tôi đọc sách, cũng đeo một cái kính thật to, ngẩng đầu lên nhìn tôi: “Ở chỗ Manh papa đi, vậy cũng tốt, cũng thuận tiện nữa.”
Tôi gửi mail đi rồi lại mở game ra, quay đầu sang Cúc Tịnh Y: “Em chỉ là sợ sau này em tới công ty một mình chị đợi ở nhà sẽ không có người trò chuyện… Nếu không chị cùng em tới công ty được không ?” Tôi đột nhiên tựa như nhớ ra chuyện gì, hưng phấn nhìn nàng.
Nàng nhìn chằm chằm tôi, nói: “Em cho chị tới công ty để làm gì? Cả ngày ngồi trong phòng làm việc của em nhìn em làm việc?”
“… Vậy chị có thể tới trợ giúp em.” Tôi bĩu môi, không cam lòng nói tiếp.
“Chị không muốn, chị làm bà chủ gia đình là được rồi, cho em thể nghiệm một chút cuộc sống tự lập.” Cúc Tịnh Y nghiêng đầu qua không để ý tôi nữa tiếp tục đọc sách.
Manh papa đã sớm đi Mỹ từ rất lâu, Manh papa vừa đi tôi và Cúc Tịnh Y đến ở với nhau, mới đầu Cúc Tịnh Y lên đại học không ở nhà, sau đó Cúc Tịnh Y tốt nghiệp đại học bận bịu công việc, sẽ thường xuyên không thấy được nàng, tôi cũng chỉ có thể làm cơm rồi giữ nóng chờ nàng trở về, sau đó buổi sáng nàng đi làm lúc thuận đường sẽ chở tôi một đoạn sau lại đi làm, đến lớp 11 học kỳ hai nàng đổi một công việc khác lại cũng không tiện đường, có điều cũng chỉ được nửa học kỳ đó, lên lớp 12 nàng trở thành chủ nhiệm lớp tôi, lần này đúng là biến thành ngày ngày đều gặp, một ngày nhìn thấy tám lần là ít, dậy sớm tỉnh lại thấy, trong giờ học đang buồn ngủ lại thấy ngoài cửa sổ, ăn cơm buổi trưa gặp ở phòng ăn, giờ học buổi chiều nói chuyện bị gọi tới ngoài hành lang gặp mặt, tan học cùng nhau về nhà ăn cơm, tối ngủ trước tiên vẫn là phải nhìn thấy nàng, một ngày 24 giờ, tôi tính toán một chút xem, phỏng chừng có tầm 20 giờ tôi đều cùng nàng ở chung một chỗ.
Suy nghĩ một chút khi đó, tôi quả thật giống một bà chủ gia đình, Cúc Tịnh Y dù sao cũng là tốt nghiệp đại học loại I sinh viên có năng lực đi ra ngoài, công ty cho hưởng đãi ngộ đặc biệt tốt. Coi như Manh papa thường xuyên giao tiền cho tôi, thế nhưng tôi cũng chưa dùng tới, cho nên vẫn chỉ dùng của Cúc Tịnh Y, vì vậy mà bây giờ con số trong thẻ ngân hàng của tôi đã lớn dọa người.
Sau này rất có thể sẽ đảo ngược vai trò giữa tôi và Cúc tịnh Y.
“Vậy chị sau này thì có thể gọi em là Triệu tổng tài, em bao nuôi chị nha.” Tôi nháy mắt mấy cái với nàng.
Nàng nhìn tôi một chút: “Ọe “(buồn nôn quá đi)
“Cúc Tịnh Y!” Tôi tức giận bỏ lại trò chơi quay qua trừng mắt nhìn nàng
“Muốn làm bà chủ gia đình sao? Trước tiên đem mấy món ăn em dạy cho chị nấu xong rồi hãy nói, em không muốn mỗi ngày ăn thức ăn bên ngoài, ở nhà thường xuyên ăn thức ăn ngoài, ra nước ngoài còn ăn thức ăn bên ngoài.” Tôi lườm nàng, quát tháo không chút lưu tình.
Dạy Cúc Tịnh Y vài món ăn đơn giản nhất, đoán chừng nàng hẳn là học được năm món ăn, cái gì mà cà chua xào trứng, trứng gà chần, bắp cải xào, cải trắng xào, cải thìa xào, tuy rằng nàng còn chưa biết xào thịt… Nhưng sự tiến bộ này đã làm cho tôi cảm thấy hết sức vui mừng rồi.
“Tất cả các loại rau cải chị đều đã biết xào, ngày mai em dạy chị nấu thịt đi, trước học… Thịt bò đi.”
Vốn dự định chơi game lại bị kế hoạch của Cúc Tịnh Y nói phải học xào thịt tạm thời đánh vỡ, không cam lòng tắt đi máy tính, tôi lôi kéo Cúc Tịnh Y đi vào bếp.
Từ trong tủ lạnh lôi ra một miếng thịt, suy nghĩ một chút, lại thả trở về, cầm cho nàng một miếng thịt nhỏ là tốt rồi, còn thịt bò nữa, lát nữa đều bị chị giày vò, tôi còn ăn cái gì nữa đây.
Cầm thịt vứt xuống bồn cho tan đá, trong thời gian đợi này dạy nàng nhận biết nước tương nước giấm và chút gia vị khác, tránh cho nàng nhầm lẫn.
Chờ đá tan xong rồi tôi bắt đầu dạy nàng làm sao thái….
Thế nhưng tiến độ tạm thời dừng ở chỗ này, vì Cúc Tịnh Y nàng thế mà lại cắt vào tay, tôi sợ hãi lập tức đem tay nàng ngậm vào trong miệng, có chút vị ngọt lại tanh, sau đó chạy đi tìm hòm thuốc, vứt ra một đống lớn đồ vật, khử trùng cho nàng sau lại bôi thuốc, cuối cùng dùng băng gạc quấn thật dày, nhìn qua có chút buồn cười.
“Hay là chị đừng học nữa, tránh cho cắt phải tay, chị không sợ nhưng em sợ.” Tôi đau lòng nhìn nàng.
Nếu như sau này tôi không ở nhà, nàng một mình cắt vào tay tôi không phải đau lòng chết sao, tôi không muốn mua bán lỗ vốn như vậy.
“Không có sao không có sao, lần này là bất ngờ, chị nhất định có thể học tốt, dẫu sao chị cũng là sinh viên tài cao.” Cúc Tịnh Y sờ sờ đầu tôi an ủi.
Tôi bĩu môi, nắm lấy ngón tay nàng bị cắt phải, gật đầu một cái: “Vâng vâng vâng, Cúc đại sinh viên tài cao.”
“…”