BẠN GÁI TÔI LÀ GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM - Chương 27-2: Phiên ngoại (năm)(1)
- Trang chủ
- Truyện tranh
- BẠN GÁI TÔI LÀ GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM
- Chương 27-2: Phiên ngoại (năm)(1)
Cúc Tịnh Y lại đi công tác, bất quá lần này không thể mang theo tôi, với lý do là không để cho tôi chết đói (mặc dù tôi sẽ không chết đói) nàng đem tôi giao cho nhà Hoàng Đình Đình.
Thật ra thì tôi đã cự tuyệt.
Giao cho ai không giao, lại vứt tôi tới nhà của Hoàng Đình Đình bọn họ, tôi rõ ràng nói là tới nhà Lạc Lạc hoặc là nhà Viên Vũ Trinh đều rất tốt, thế nhưng nàng nhất nhất muốn tôi tới nhà Hoàng Đình Đình.
Tôi thực sự không muốn đi làm kỳ đà cản mũi đâu.
Nhưng tôi vẫn không thể cự tuyệt yêu cầu của Cúc Tịnh Y, bất đắc dĩ thu thập đồ đạc xong ở nhà chờ Lý Nghệ Đồng tới đón mình
Cũng không lâu lắm, Lý Nghệ Đồng gọi điện thoại kêu tôi xuống lầu.
Tôi và Cúc Tịnh Y kéo rương hành lý xuống lầu.
Vừa ra khỏi tiểu khu đã nhìn thấy Lý Nghệ Đồng ngồi ở vị trí kế bên tài xế hướng về phía tôi chào hỏi.
“Tốt lắm, lên xe đi.” Cúc Tịnh Y giúp tôi mở cửa xe.
Tôi bày mặt hờn dỗi nhìn nàng.
“Ngớ ra làm gì, mau mau mau.” Nàng đẩy tôi một cái .
“Em lên xe đây.” Tôi chuẩn bị lên xe còn quay đầu nhìn nàng.
“Nhanh lên một chút! Chậm chết đi được.”
Không biết làm sao nữa, lại không thể làm gì khác hơn là leo lên cửa xe.
Vừa lên xe, Cúc Tịnh Y ngay lập tức đem cửa đóng lại, ngồi ở vị trí kế bên tài xế là Lý Nghệ Đồng còn không quên nói với Cúc Tịnh Y: “Yên tâm, tôi khẳng định sẽ chăm sóc kỹ em nó.”
“Hừ, em đem chính mình chăm sóc kỹ rồi nói sau.” Hoàng Đình Đình ở bên cạnh không nóng không lạnh mở miệng.
“Cái gì đó! Chẳng lẽ ở nhà không phải là em chiếu cố chị sao?” Lý Nghệ Đồng không cam lòng phản bác.
“Tóc trong WC em có quét dọn qua sao?” Hoàng Đình Đình mở miệng lần nữa.
“Tóc trong WC chẳng lẽ không phải là của chị? Triệu Gia Mẫn em nói, đầu ai nhiều tóc?” Lý nghệ đồng xoay đầu lại nhìn tôi.
Ngay tại lúc này tôi không biết phải trả lời thế nào, ngoài xe Cúc Tịnh Y lại mở miệng: “Được rồi được rồi, hai cô về nhà rồi nói sau, mau mau đem em nó trở về cho tôi, tôi muốn đi lên lầu thu thập hành lý của mình.”
Cúc Tịnh Y nghĩ như thế nào tôi sẽ đi?
“Đi nha.” Lý nghệ đồng vui vẻ ngoắc ngoắc tay với Cúc Tịnh Y.
” Ừm, em ngoan chút, chị sẽ sớm trở về với em.” Cúc Tịnh Y rốt cuộc chịu nói chuyện với tôi.
Tôi gật đầu một cái.
Đến nhà của Hoàng Đình Đình.
Nhà bọn họ rất lớn, trang trí vô cùng bắt mắt, cũng rất sạch sẽ, bố cục so với nhà tôi có chút tương tự.
Lý nghệ đồng vừa vào cửa thì phóng tới xem ti vi, Hoàng Đình Đình đem túi vứt xuống nơi hiên nhà, quay đầu nói với tôi: “Bên phải là phòng khách và phòng bếp, đối diện là thư phòng, bên trái là phòng ngủ.” Nàng lại mang theo tôi vừa đi vừa giới thiệu.
Đối diện là sân thượng, bên phải sân thượng là phòng của Hoàng Đình Đình, bên trái chính là phòng của tôi.
Phòng của tôi đã sớm được dọn dẹp hết sức sạch sẽ, thu thập một chút hành lý sau đó lập tức tới phòng khách với Lý nghệ Đồng cùng nhau xem ti vi, Hoàng Đình Đình ở trong bếp nói là muốn thể hiện tài năng cho tôi xem.
Lý Nghệ Đồng lại lớn tiếng nói: “Chỉ cần không đem nhà đốt, chị muốn dày vò kiểu gì đều được.”
“Em cứ yên tâm đi! Đốt nhà cũng đốt không tới váy của em đâu!” Hoàng Đình Đình lớn tiếng phản bác.
“Chuyện đó la đương nhiên, nếu cháy nhà, em đầu tiên phải bảo vệ cái váy của mình.” Lý nghệ đồng bĩu môi.
“Hừ.” Hoàng Đình Đình hừ một tiếng rồi không nói thêm gì nữa.
Tôi tò mò hỏi Lý Nghệ Đồng cái váy gì.
Kết quả Lý Nghệ Đồng mặt đầy vẻ hết sức thần bí nói dẫn tôi đi xem.
Sau đó nàng dẫn theo tôi vào phòng của bọn họ.
Phòng của bọn họ bên trong còn có một cái cửa nhỏ, Lý Nghệ Đồng vừa mở cửa vừa nói : “Khi đó tôi và Đình Đình nói phải mua thêm một cái tủ treo quần áo để treo các loại váy, khi đó nàng còn không chịu đáp ứng, nói không thể nào, kết quả là thật không có tủ quần áo …”
Nàng mở cửa, tôi nhìn thấy cảnh tượng bên trong lại gần nàng chốt hạ một câu nói: “Nhưng cho cô một mình một phòng thay quần áo đúng không?”
Trong buồng nhỏ tất cả đều là các váy ngắn.
Thật sự không có nghĩ đến, Lý Nghệ Đồng lại thu thập nhiều loại như vậy, lần này vừa thấy, giống như một cái tiệm quần áo thu nhỏ vậy .
Lý Nghệ Đồng cười cười không nói lời nào.
Hoàng Đình Đình mặc dù không có đáp ứng cho Lý Nghệ Đồng một cái tủ treo quần áo, nhưng lại cho nàng một cái phòng riêng thật lớn.
Thật là không có nghĩ đến, Hoàng Đình Đình lại là người như vậy, một người trai thẳng như vậy lại vẫn có thể làm ra chuyện lãng mạn như thế.
“Bên trong rất nhiều váy ngắn là chị ấy mua đó, mặc dù chị ấy theo mode chuẩn mực… Thế nhưng mua váy ngắn vẫn rất ưa nhìn.” Lý Nghệ Đồng mặt đầy vẻ tự hào cười nói.
Tôi lườm một cái, nói không nên tới nhà của Hoàng Đình Đình, không nên tới! Kết quả! Tôi không muốn làm kỳ đà cản mũi!
Cúc Tịnh Y cũng chưa từng làm chuyện tốt như vậy, nàng chỉ biết bắt nạt tôi.
Ngay cả Doãn Vân cũng có thể vì tình yêu với Viên Vũ Trinh mà mở một con đường sáng, có đánh cũng không động tới khuôn mặt của cậu ta, Cúc Tịnh Y làm sao sẽ không có một lần làm chuyện lãng mạn như vậy.
Kỳ thực cẩn thận nghĩ lại một chút cũng vẫn là có, hơn nữa xác thực cũng rất nhiều.
Cúc Tổng của tôi đã từng bao cả một nhà hàng trong dịp sinh nhật của tôi.
Được rồi, thật ra thì nhà hàng chính là tiệm ăn lẩu, tôi còn chưa kịp cảm động thì nàng đã ăn mê mẩn rồi, cũng không quan tâm tới tôi.
Còn có một lần lễ giáng sinh ở dưới chỗ đất trống trước nhà đắp cho tôi một người tuyết, mặc dù tôi còn chưa kịp chụp hình kỷ niệm thì bị nàng phá hủy làm cầu tuyết ném tôi, thế nhưng… Vẫn là rất cảm động đi.
Tính toán một chút, đối với Cúc Tịnh Y này… Tôi còn chưa ôm hy vọng gì nhiều, cũng chỉ có thể để tôi cảm động nàng.
Dẫu sao, làm công phải cũng phải có dáng vẻ làm công.