BẠN GÁI TÔI LÀ GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM - Chương 27
Khai giảng ngày đầu tiên chính là tổng vệ sinh, vừa nghĩ tới ngày hôm trước mới vừa cùng Cúc Tịnh Y đem nhà quét dọn lại một lần, vô cùng mệt mỏi, hôm nay còn phải lao động, thật sự là quá không công bằng rồi.
Vì vậy…
Đi cổng sau dường như là một phương pháp tốt.
“Cúc Tịnh Y.”
“Ừm ?”
“Cái đó…”
“Cái gì?”
” Vâng…”
“Làm sao?”
“Chính là…”
“Nói nhanh lên một chút!” Cúc Tịnh Y cau mày, nhấn còi một cái ra hiệu xe phía trước nhanh một chút khai thông đường.
“Hôm nay phải làm gì vậy?” Tôi cười làm nũng hỏi.
Nàng liếc tôi một cái, mắt không chớp nhìn chằm chằm con đường phía trước, sau đó nghiêm trang trả lời tôi ” Ừ… Đầu tiên là kiểm tra bài tập nghỉ đông… Có điều em hình như là không có làm đúng không?”
Nàng quả nhiên nhớ ra chuyện đó.
Tôi đương nhiên là không có làm, nghỉ đông theo nàng ra nước ngoài đi chơi khắp nơi, ai còn sẽ nhớ có bài tập nghỉ đông vụn vặt này.
“A… Ha ha ha… Cái đó. . . Nói sau nói sau đi mà, còn gì nữa không?” Tôi lúng túng cười cười, dời đi cái đề tài chết dẫm này.
Nàng nhìn tôi: “Còn có chính là… Nghi thức khai trường, có điều em cũng không phải đi xuống xem, tôi cũng không đi.”
Tôi vừa nghe xong, hai mắt đều tỏa sáng, phải biết nghi thức khai trường là cái mà tôi ghét nhất, bởi vì không chỉ có phải nghe cái tên hiệu trưởng hói đầu kia nói một đống lớn những lời khô khan thừa thãi, hơn nữa còn không có ghế ngồi, đứng ở đó còn không thể nói chuyện, thật sự là phiền chết đi được.
“Thật sự sao?”
Nàng gật đầu ” Ừ, em và tôi lưu lại trong lớp trước quét sàn nhà một chút, bởi vì cái đó xong thì tới tổng vệ sinh mà, đúng không? Cho nên chúng ta trước hết quét một chút, giảm bớt gánh nặng, tiết kiệm thời gian, lát nữa không phải hẹn đám người Lý Nghệ Đồng đi ăn lẩu sao?”
Tôi miễn cưỡng cười một tiếng sau đó lập tức bày ra bộ mặt ghét cay ghét đắng : “Bọn họ giảm bớt gánh nặng, nhưng mà em rất mệt đó nha! Chúng ta hôm trước mới quét dọn nhà một lần, bây giờ lại quét dọn phòng học, chị phải biết phòng học so với nhà chúng ta còn khó quét dọn hơn nhiều.”
Nàng cho tôi một nụ cười không hề hoài nghi sau đó không nói lời nào, đem xe quẹo vào bãi đậu xe trường học rồi tự mình xuống xe.
Tôi vội vàng cũng xuống xe theo đuổi theo.
Kéo tay nàng lại “Chúng ta gọi thêm mấy bạn học có được hay không?”
Nàng giơ tay lên nhìn đồng hồ lắc đầu.
“Hai người! Chỉ hai người thôi! Để Từ Tử Hiên và Viên Vũ Trinh ở lại!” Tôi lập tức nghĩ tới hai người này, vội vã đem bọn họ lôi xuống nước.
“Em có nói nữa cũng chỉ có một người lưu lại trong lớp quét rác, tôi cũng xuống xem nghi thức khai trường một chút.” Cúc Tịnh Y lại cho tôi một cái mỉm cười.
Tôi bĩu môi.
Lập tức đuổi theo.
“Cúc lão sư! Ngài được lắm! Ngài nhẫn tâm sao!”
“Tôi dĩ nhiên… Nhẫn tâm rồi.”
“Chị… Chị.”
“Không, em phải tin tưởng, một mình em, cũng có thể làm rất tốt, phải không? Tiểu Triệu đồng học.”
“…”
“Không thể!”
“Vậy em đừng nói nữa.”
” Được ! Lập tức im miệng!” Tôi làm ra tư thế im miệng.
Nàng hừ một tiếng sau đó cũng nhanh bước về phía phòng học, tôi vội vàng đi theo lên, dắt tay nàng, nàng cũng dừng lại nhận lấy tay tôi.
Vừa vào phòng học, chúng tôi đã tới trễ, bởi vì hơn phân nửa các bạn học đều đã đến rồi.
Vừa thấy được tôi và Cúc Tịnh Y dắt tay đi tới, các bạn học đều che mắt làm ra một bộ mặt “Thật ấm áp nha! “.
Tôi liếc bọn họ một lúc rồi cũng buông tay ra đi tới bàn mình.
Cúc Tịnh Y đứng trên bục giảng: “Bạn học Triệu Gia Mẫn, đi lên hỗ trợ điểm danh.”
Tôi mới vừa ngồi xuống, ngay cả cái ghế cũng chưa nóng lại phải đứng lên, tôi lườm một cái, đi lên nhận lấy sổ điểm danh bắt đầu điểm danh.
“Các tổ trưởng đi kiểm tra bài tập, danh sách viết xong đưa cho Triệu Gia Mẫn.” Cúc Tịnh Y hầu như nằm nhoài trên bục giảng vừa nói vừa nhìn tôi chỉ đích danh.
Tôi vừa thấy Cúc Tịnh Y nhìn tới, lập tức thẳng người lên, Cúc Tịnh Y cười với tôi nói “Triệu Gia Mẫn, em tập hợp lại, sau đó báo cáo cho lão sư các môn, là được.”
Tôi lật lại một cái liếc mắt, tại sao đều là tôi… Lão sư các môn…
“Không liên quan, dù sao lát nữa không phải là cùng Lý Nghệ Đồng & Hoàng Đình Đình hai người bọn họ đi ăn cơm sao, em trực tiếp nói cho họ biết là tốt rồi, không cần cảm ơn tôi.” Cúc Tịnh Y vừa nói vừa khoát tay với tôi một cái.
“Thế sao? Ngài thật tốt mà!” Tôi vô cùng gượng ép nhếch mép một cái.
Chờ bọn họ tất cả đi xuống xem nghi thức khai giảng, tôi cầm chổi đứng lên.
Ngẩng đầu lên, đúng là chuẩn bị nhìn xem Cúc Tịnh Y đang làm gì.
Kết quả, Cúc Tịnh Y đang ngồi trên bàn của mình, bên cạnh bày một cây chổi, sau đó nàng cầm điện thoại, xem cái gì đó, nàng vừa xem còn vừa phát ra tiếng cười “Ưu mỹ “, hai cái chân thoắt ẩn thoắt hiện.
Thật sự nàng muốn tôi lưu lại nơi này quét rác chỉ là cái cớ? Nàng chính là muốn xem tiết mục tối hôm qua chưa xem xong sau đó muốn tìm người khác tán gẫu mà!
“Nhìn cái gì vậy, nhanh lên một chút quét dọn đi, ngoan.” Nàng cười một tiếng ngọt ngào với tôi, tiếp theo đó lại tập trung xem tiết mục kia.
“T_T”
Tôi làm một cái mặt quỷ với nàng.
Xui xẻo, xui xẻo quá đi.