[ABO] TỔNG TÀI GẶP GỠ CÚN CON - Chương 27: Chương 27
- Trang chủ
- Truyện tranh
- [ABO] TỔNG TÀI GẶP GỠ CÚN CON
- Chương 27: Chương 27
Bùi Nhược Mộc tuy gốc gác không cao, nhưng công ty mở phát triển không hề yếu kém nên có thể nói là cũng nằm trong danh sách các tinh anh hiện tại.
Gen Alpha, bản năng là sự quyết đoán, năng lực lãnh đạo cùng những ưu thế khác, cho nên đến giờ hắn vẫn luôn vận dụng rất tốt các ưu thế của mình.
Hề Hòa vẫn chưa trưởng thành, nên đối với tin tức tố rất mẫn cảm, mà đối với việc quá nhiều loại tin tức tố cùng nồng độ cao càng khiến cậu trắng bệch, (đọc tại Watt @salad-days-06) chân run đến sắp không đi nổi, mà trong các loại tin tức tố này còn có vài mùi có xu hướng công kích, càng làm cho cậu không khống chế được.
.
Truyện Hệ Thống
“Con….con sẽ chờ trong xe…” – Hề Hòa buồn bã nói.
“Không được, dưới hầm xe rất lạnh, con không thể một mình ở chỗ này, chú dẫn con đến phòng làm việc của chú” – Bùi Nhược Mộc liền muốn mở cửa xe.
“Đừng….đừng…” – Hề Hòa kéo lấy tay Bùi Nhược Mộc, khẩn khoản nói – “Con không được….bên ngoài thật nhiều Alpha…”
Bùi Nhược Mộc ngồi thẳng người lại, động viên mà xoa xoa đầu cậu nói – “Hề Hòa, chú biết con đang sợ, nhưng trốn tránh mãi là việc không thể.
Con muốn có thể giao tiếp bình thường, thì phải khắc chế được nỗi sợ hãi Alpha.
Đúng là chuyện này không gấp được, nhưng bảo bối con năm nay đã 15 tuổi rồi….Cho nên trước khi con đến kỳ đầu tiên, chúng ta vẫn còn thời gian để thích nghi, bằng không đến đó con sẽ không kiểm soát được” (đọc tại Watt @salad-days-06)
Việc này giống như là một người trưởng bối đang giáo dục giới tính cho trẻ nhỏ của mình, hơn nữa Bùi Nhược Mộc lại còn nhắc đến thời kỳ nhạy cảm đó, Hề Hòa giật mình rồi đỏ mặt hết lên.
Cậu không chỉ thẹn thùng, mà cậu còn đang suy nghĩ đến một việc khác nữa.
Cậu đã không còn sợ chú Bùi nữa…!
Tại sao lại nói chúng ta chọn 1 alpha chứ?
Sao….không phải là cậu chọn chú Bùi….(đọc tại Watt @salad-days-06)
Hề Hòa cũng bị suy nghĩ của mình dọa hết hồn, thế nhưng lại phát hiện ra đây cũng không phải là một suy nghĩ quá khó tiếp thu, hoặc có thể nói là ý nghĩ này có lẽ đã được hình thành trong tiềm thức của cậu một thời gian rồi mà cậu chưa kịp nhận ra thôi, xong đến bây giờ nó lại chợt nảy ra, nên cậu cứ như vậy mà chấp nhận thôi.
Cậu cũng nghĩ rằng nếu cậu cùng Bùi Nhược Mộc thực sự ở cùng nhau thì hẳn đó là điều vừa phù hợp, vừa khiến người ta vui vẻ.
Mà trong lúc cậu còn ngây ngốc thì Bùi Nhược Mộc đã mở cửa xe, sau đó vòng qua ghế cạnh tài xế để bế cậu ra.
(đọc tại Watt @salad-days-06) Dùng loại tư thế ôm như ôm một đứa trẻ để ôm cậu, một tay hắn nâng mông cậu, một tay thì đỡ sau lưng cậu, hắn cũng đặt đầu cậu vào lồng ngực mình, rồi mới ôm cậu hướng đến thang máy.
Hề Hòa cũng thuận theo mà quàng hai tay vòng qua cổ hắn, rồi bỗng nhiên chạm được miếng dán ức chế, nhịn không được nên cậu khều khều nhẹ vào nó.
“Đừng nhúc nhích” – Bùi Nhược Mộc thấp giọng nói – “Đó là miếng dán ức chế tin tức tố, gỡ ra không tốt cho con.
Nhấn nút thang máy đi nào”
Hề Hòa lại trở thành bé ngoan mà lập tức nhấn nút thang máy đi lên..