[ABO] TÁI HÔN - Chương 17
Edit: Chiêu
Beta: Pủn
Inou không để ý đến sự ghét bỏ của Drake, vẫn đẩy hắn ra cửa.
Drake hậm hừ một lát, cuối cùng vẫn dùng quang não cá nhân hướng dẫn cậu một chút đường đi đến bệnh viện, Inou đẩy Martin vào ngõ khuất.
Cậu chưa từng cẩn thận quan sát trấn nhỏ tại tinh cầu xa xôi này, dọc theo đường đi vừa đi vừa nghỉ, xem hoa nhìn lá đều cảm thấy thập phần mới mẻ.
Ngược lại với sự đau khổ của cậu, Martin đang khá đau khổ.
Trước mắt hắn đen khịt một màu, mỗi mấy giây lại bị người ta tản bộ chậm rãi đẩy trái phải thực sự không dễ chịu.
“Có gì tốt mà xem?” Hắn nôn nóng mà nói, “Đi nhanh hơn được không?”
Inou lúc này mới rời mắt khỏi đủ kiểu dáng biểu hiện phồn hoa, ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, quên mất ngài.”
Martin đối với loại ý tứ áy náy này của hắn cũng không nhẹ nhàng hơ: “Cậu lần đầu tới?!”
“Đúng vậy.” Inou nói một cách đương nhiên, “Trước vẫn luôn bị giam tại trong biệt thự, đây là lần đầu tiên tôi bước ra cửa ở York tinh.”
Martin: “???”
Hắn đột nhiên đè ghế lăn, Inou thiếu chút nữa đụng vào, kinh hãi hỏi: “Làm sao vậy?”
Biểu tình Martin trở nên một lời khó nói hết.
Khi Laya mất đi, Drake từng đến York tinh tìm Inou hai lần, mỗi lần đều bị ngăn cản ngoài cửa lớn, phòng khách của nhà công tước thế nào cũng không nhìn thấy.
Lần đầu tiên hắn tìm Inou là sau khi hoả hoạn phát sinh không lâu, hắn muốn đi tìm Inou hỏi tình hình ngày hôm đó, vì sao lại cùng tiểu Corsi đi ra ngoài, trong yến hội có phát sinh chuyện gì khả nghi không.
Sau khi gõ cửa một lúc, một vị quản gia Beta đi ra, nói với hắn, Inou cùng tiểu Corsi tình cảm khăng khít, nắm tay cùng đến Ca-ta-na tinh cách York tinh ngàn vạn năm ánh sáng hưởng tuần trăng mật, thuận tiện đi giải sầu, hóa giải nỗi đau mất đi người thân, phiền hắn một thời gian nữa hãng trở lại tìm.
Lần thứ hai là công tước phu nhân ra tiếp đón hắn, ngữ khí sắc bén mà nói Inou đã lấy chồng, quá khứ phát sinh chuyện gì cũng không liên quan đến cậu, hiện tại Inou cùng tiểu Corsi trải qua ngày tháng rất hạnh phúc, Alpha chưa kết hôn như hắn tốt nhất nên biết điều, tránh khỏi hiềm nghi, cách xa con dâu nhà Corsin một chút.
Toàn bộ liên bang ngàn năm qua, gia tộc có quyền tập tiếp công tước không vượt quá đầu ngón tay, là vinh dự đỉnh cao nhất, không phải loại sĩ quan cấp tá vô danh như Drake có thể đến làm thân, kiến nghị Drake đừng nên bôi xấu Inou.
Khi đó Drake trẻ tuổi nóng tính, vẫn luôn không dò được tin tức hữu dụng gì, tâm lý nôn nóng vạn phần, nghe công tước phu nhân nói vậy, càng cảm thấy Inou không có lương tâm, có Alpha quên mất em trai.
Hắn thậm chí còn sinh lòng phẫn hận với Inou, cho nên sau khi nghe nói Inou giết tiểu Corsi, hắn tại tuyền tuyến dùng điểm quân công nhờ người chăm sóc cậu đừng chết, không có quan tâm gì hơn.
Omega đã bị kí hiệu hoàn toàn sẽ thần phục dưới tin tức tố của Alpha, về tình cảm cũng sẽ càng thêm ỷ lại vào Alpha, xa cách với gia đình cũ cũng chẳng lạ gì.
Nếu Inou không muốn báo thù cho Laya, vậy hắn tự mình làm là được.
Một mình hắn cũng có thể làm được, không cần một Omega đã gả đi hỗ trợ.
Bây giờ quay đầu nghĩ lại, nếu lúc đó hắn không táo bạo nôn nóng như vậy, không tin tưởng lời nói của công tước phu nhân như vậy, kiên trì muốn gặp Inou, có lẽ mọi chuyện sau này đều sẽ khác.
Inou không phải là không nghĩ cho Laya, chỉ là lực bất tòng tâm mà thôi.
Là vận mệnh thay đổi thất thường, đẩy Inou và hắn đến hoàn cảnh hiện tại.
Martin thoát khỏi dòng suy nghĩ, đáp: “Không có gì.”
Bọn họ đứng ở ven đường một hồi lâu, quán bán bánh cá nướng bên cạnh vừa ra lò một mẻ, hương vị đậu đỏ thơm ngào ngạt phiêu tán trong không khí.
Inou không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, hầu kết lên xuống, tất cả đều rơi vào tai Martin.
Martin: “…!Muốn ăn thì đi mua đi, tôi chờ cậu.
Có tiền không?”
Hắn nghe thấy tiếng bước chân, qua mấy giây sau, Inou vui mừng trò chuyện với người bán, trả tiền rồi chạy lại chỗ hắn, nhét một hộp bánh nóng hổi vào ngực hắn, nhiệt độ xuyên thấu qua tầng tầng băng gạc truyền tới lòng bàn tay hắn, thật ấm áp.
Martin tức giận nói: “Tôi không ăn.”
“Vậy ngài cầm giúp tôi đi.” Inou ăn bánh cá, mơ hồ không rõ mà nói, “Ngài là tốt nhất.”
Tốt cái rắm.
Martin tự giễu nở nụ cười, cầm lấy túi bánh cá kia, không nói gì thêm.
Inou lợi hại đến đâu cũng không thể đồng thời làm ba việc, lúc này trong miệng đang ăn đồ ăn vặt, không nhìn chung quanh, rất nhanh đã đẩy xe lăn đến bệnh viện, dưới sự chỉ dẫn của Martin đẩy đến khoa phục hồi chức năng tầng bảy.
Dạ Oanh nhận được tin Martin sẽ đến, nhưng chờ một lúc lâu cũng chưa thấy lão đại, lo lắng đi ra khỏi phòng.
Lúc nhìn thấy Inou thì trợn tròn đôi mắt: “Xin…!Xin chào.”
“Xin chào.” Inou nuốt xuống một miếng bánh, đem giấy dầu vứt vào thùng rác bên cạnh, cười nói, “Martin đã đăng kí khám.”
“A, đúng thế.” Dạ Oanh lúc này mới phản ứng lại, nhận lấy xe lăn “Tôi mang Martin tiên sinh đi làm kiểm tra, ngài có thể ngồi kia chờ một lát.”
Inou nói một tiếng cực khổ rồi, rất tự nhiên cúi người xuống, lấy bánh cá từ trong tay Martin, ung dung xoay người đến chỗ Dạ Oanh chỉ.
Dạ oanh vội vã đẩy Martin vào phòng, vì biểu đạt sự quan tâm với cấp trên, vô cùng chuyên nghiệp mà bày ra bộ dáng hoa dung thất sắc: “Cái kia…!Tay của ngài làm sao vậy?”
Martin sốt ruột nói: “Nóng.
Lấy một chút thuốc bôi cho tôi.”
Dạ Oanh vội vã đáp lại, tiến lên kề sát hắn, ngữ khí vô cùng vi diệu: “Ngài biết cậu ấy hôm nay mặc gì sao?”.