[ABO] SAU KHI KẾT HÔN TÔI THẬT THƠM - Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
- Trang chủ
- Truyện tranh
- [ABO] SAU KHI KẾT HÔN TÔI THẬT THƠM
- Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
Editor: Lạc Y Y
“Tổ chương trình vậy mà có thể mời được Giang Thành, trời ạ, đúng là quá sức tưởng tượng mà!”
“Phải đó, tôi nhớ Giang Thành từng nói y không thích quay show tống nghệ, còn tưởng là không thể nào nhìn thấy y trên show tống nghệ này, tôi thật là quá may mắn rồi.”
Tô Nguyên nhìn Giang Thành nhếch khóe miệng, thật không ngờ Giang ảnh đế lại vì truy thê mà truy đến lên chương trình luôn rồi.
“Được rồi, cuộc thi hôm nay đến đây là kết thúc, bây giờ xin mời các bạn học viên mang theo hành lý của mình trở về ký túc xá đi” Vương PD tuyên bố kết thúc xong mọi người hào hứng rời trường quay trở về ký túc xá của mình.
Vốn dĩ mọi người chuẩn bị thong thả trở về, Giang Thành lại có ý xấu nói một câu: “Cho mọi người thời gian một tiếng đồng đồ để dọn dẹp lại ký túc xá nha, mong mọi người gia tăng tốc độ!”
Lời vừa nói ra, đám alpha phản ứng nhanh phút chốc giống như lấp động cơ, chạy vô cùng nhanh.
Ký túc xá đều đã phân xong, mọi người cùng giới tính ở cùng nhau, có bốn Omega giống với Tô Nguyên vừa đúng một phòng. Nhưng không ngờ vừa đi qua đó liền bị nhân viên công tác cho hay, Omega đều có phòng đơn.
Hai Omega khác bĩu môi, dường như có chút không vui, Liễu Cam đi đến hỏi: “Vậy hai người có thể chung phòng không? Tôi muốn ở chung với Đoàn Gia”
Nhân viên công tác gật đầu, “Nhưng trong phòng chỉ có một chiếc giường, các người…”
“Không sao đâu, chúng tôi ở với nhau từ nhỏ, một giường cũng không là gì!” Đoàn Gia tiến lên trước nhận chìa khóa từ nhân viên công tác, kéo theo hành lý trở về phòng.
Nguyễn Văn không nói gì, chỉ trực tiếp lấy chìa khóa rời đi, Tô Nguyên cũng không để ý, vừa chuẩn bị nhận chìa khóa nhân viên đưa liền bị Từ An giật lấy, “Cậu lấy cái chìa khóa này.”
“Tại sao?” Tô Nguyên có chút mờ mịt, Từ An cười nói: “Còn không phải anh chồng tốt của cậu không nỡ để cậu ở một mình một phòng nên đã chuẩn bị căn phòng này để ở cùng cậu sao, được rồi, hôm nay đã muộn thế rồi, nhanh về ngủ đi”
Tô Nguyên đứng ở cửa do dự không dám vào, vẫn là Lục Cẩn tự mình đẩy cửa, sờ đầu Tô Nguyên nói: “Tôi đợi em nữa ngày rồi, mau vào nghỉ ngơi đi, thức khuya không tốt cho sức khỏe”
“Ừm” Tô Nguyên được Lục Cẩn dắt vào trong phòng, cậu bối rối đan bàn tay vào nhau, cúi đầu hỏi: “Tôi hôm nay biểu hiện không tốt, chỉ đạt được con B”
Tô Nguyên có thể không quan tâm đến cách nghĩ của người khác, cho dù là lấy được con B cậu cũng chỉ cảm thấy là lẽ đương nhiên, nhưng khi đối mặt với Lục Cẩn, cậu không biết là vì sao bỗng bắt đầu để ý đến thành tích của mình.
“Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi, ở trong lòng tôi em chính là A.” Lục Cẩn kéo cái ghế Tô Nguyên đang ngồi lại, dùng dầu tẩy trang dịu dàng tẩy trang cho Tô Nguyên.
Nhìn đôi mắt mệt mỏi của Tô Nguyên, Lục Cẩn đau lòng nói: “Nhắm mắt lại ngủ một lát đi, nếu mệt tôi giúp em tắm rửa”
Tắm rửa!!!
“Không… không cần đâu, tôi tự mình tắm được” Mặt Tô Nguyên trắng nõn lập tức đỏ bừng, vừa rồi còn ngồi ì trên ghế không có tinh thần bỗng chốc ngồi thẳng dậy.
Tô Nguyên lập tức đứng dậy chạy vào nhà tắm, Lục Cẩn nhìn bóng người trên tấm kính mờ, hô hấp dần trở nên nặng nề, cuối cùng nhìn một lát liền nằm lên giường để mình bình tĩnh lại.