[12 CHÒM SAO] PHI THƯỜNG - Chương 45
– Một ngày tao tán được 3 cô đấy.
Nam Dương xoa cằm tự hào. Nhân Mã bất bình đập tay xuống bàn:
– Đồ hám gái, đểu giả. Cơ mà nếu Nhân Mã này ra tay cũng phải được 4 cô.
Bạch Dương đưa bàn tay lên, đang định hơn thua nói 5 cô thì bắt gặp ánh mắt sắc lẹm của ai đó, liền ngoan ngoãn ngậm miệng. Thiên Yết xì một tiếng:
– Tao kiếm 1 ngày được 50 Rub.
Bảo Bình tham gia kể công:
– Tao thu được một ngày 70 cái nắp chai.
Ma Kết phun ngụm nước đang uống ra:
– Mày bán ve chai à?
Xử Nữ nhớ lại chiến công:
– Một ngày đập 10 thằng thì sao?
Đinh Tử hào hứng tham gia:
– Bắt 30 con sâu- Á.
Chưa nói hết câu đã bị Kim Ngưu vứt bao cát nhỏ đang tập vào mặt. Xà Phu nhìn Nam Dương đang cãi nhau với Nhân Mã xem ai hơn, lại nhìn lại mình thì nhận ra một điều: Ở với bọn này sớm muộn cũng bị lây bệnh, bất kể thằng nào. Song Ngư đang bận nghiên cứu chiêu thức cho Ma Kết thì bị Sư Tử đập một cái vào lưng, thì thầm:
– Nhìn kìa.
Cự Giải phản ứng đầu tiên, nhìn thấy Tịnh Liên xách một hộp lớn tiến đến thì cười mờ ám. Kim Ngưu đang tập tạ thì lập tức bỏ xuống, chạy ra:
– A, Tịnh Liên, hôm nay có gì?
Song Tử ngồi khoanh chân, dáng vẻ tiên nhân, phán:
– Theo con mắt tinh tường nhìn thấu vạn vật của tao, chắc chắn là bánh nhân mứt rồi.
Thiên Bình đá đá con bạn:
– Chứ không phải vì mũi thính hơn mũi chó à?
Thế là hai đứa xoay ra bàn về vấn đề giống chó nào đẹp nhất.
Tịnh Liên đặt hộp lên bàn, nhìn Ma Kết cố gắng lau khô áo do vừa sặc nước thì rút khăn đưa cho:
– Bánh mứt chú Lăng gửi cho. Này.
Ma Kết cầm lấy khăn, tức thì đám bạn ngồi cạnh cậu dạt ra xa. Nam Dương lắc đầu chép miệng, lại tiếp tục cùng Nhân Mã và Bạch Dương đàm đạo. Đứa nào mà không nhận ra Tịnh Liên có tình cảm “đặc biệt” với Ma Kết thì là ngu nhất trên đời. Ừm, Bạch Dương là một trong số đó. Nhưng không sao, có mấy anh em tốt kéo đi rồi nên không bị cho là kì đà.
Tịnh Liên hôm nào cũng đem đồ ăn đến, nói với người khác chỉ vài từ, đối với Ma Kết lại tận tình chu đáo. “Cũng không biết thích cậu ta ở điểm gì nữa”. Sau khi Nam Dương đưa ra chủ đề này, không ít ý kiến được nêu ra:
– Chắc mắt có vấn đề.
– Cậu ta đã bị lừa, tưởng Ma Kết chín chắn trưởng thành, ai ngờ tự sướng, thần kinh lại thù dai.
– Nhìn thế thôi chứ nó thả thính kinh lắm.
– Không thể, tao mới tán gái giỏi nhất.
– Như mày thì chưa tán đã bị ăn dép thì có.
Và thế là câu chuyện chuyển sang chiến tích của Nam Dương, mà điển hình là bị Xử Nữ đập và Bảo Bình lừa một cú thần sầu.
Sư Tử khoác vai Song Ngư:
– Theo mày Tịnh Liên có phải gu của Ma Kết không?
Song Ngư nhún vai, mắt đảo đảo ra chiều muốn nói lắm nhưng không dám.
– Ai biết.
Thiên Bình đang kẹp cổ Song Tử nhìn thấy biểu hiện của cái loa phát thanh kia thì nghĩ ngay đến bí mật gì đó của Ma Kết. Cô cũng không phải thích tọc mạch lắm đâu, chỉ là tò mò thôi. Nhưng Song Ngư không hé miệng thì cũng không biết được.
Trần Long bước vào, thấy toàn cảnh thì đuổi khéo Tịnh Liên, đẩy cô ra ngoài:
– Em mau về giúp chú Lăng chuẩn bị đi.
Sau khi Tịnh Liên đi, Trần Long quay ra bọn nó hào hứng:
– Giờ cùng anh đến một chỗ không? Thú vị lắm đấy.
Đứa nào đứa nấy đen mặt. Mỗi lần nói thế là anh ta lại dụ dỗ bọn nó đi mấy nơi linh tinh, làm chú Lăng giáo huấn cho một trận. Trần Long cười tươi không có gì là thấy tội lỗi:
– Thôi nào, lần này thật đấy. Đi không?
Tính tò mò vẫn thắng, bọn nó vẫn quyết định đi cùng. Dù sao cũng đang rảnh. Thiên Bình nghi ngờ:
– Sao anh không cho Tịnh Liên đi cùng?
Trần Long đưa ngón tay lên miệng:
– Vì nơi này khá bí mật, Tịnh Liên cũng không biết.
Nghe đã thấy mờ ám, cơ mà chắc không sao đâu nhỉ. Trần Long dẫn bọn nó dạo một vòng rồi mới đến sau một khu nhà cũ kĩ. Cánh cửa mở ra kêu cọt kẹt, anh đập đập sàn nhà rồi nắm một vật kéo lên. Một cánh cửa mở ra, là một tầng hầm.
– Có nhiều cửa hầm dẫn đến nơi đó, anh tìm ra cái này. Đi thôi.
Cả đám có chút do dự, nhưng cũng đành đi theo. Sau khi luồn lách một đoạn đường hầm tối tăm, đứng trước cánh cửa vừa dày vừa nặng, Trần Long quay đầu lại, cười với bọn nó một cái rồi kéo nắm cửa. Cánh cửa mở ra mang theo nhiều thứ đập thẳng vào mặt bọn nó. Đầu tiên phải kể đến âm thanh thủng màng nhĩ, đủ mọi tạp âm cường độ lớn nhất thời khiến bọn nó choáng váng.
Cự Giải nhíu chặt mày, định dùng năng lực thì Trần Long vỗ vai cô, lắc đầu. Bọn nó cũng thuộc loại thích ứng nhanh nên mau chóng theo anh ta vào trong, quan sát nơi đây. Nếu không phải vừa mới đi qua một đường hầm hướng xuống sâu hun hút thì không ai tin đây là trong lòng đất.
Một không gian vô cùng rộng với những ánh đèn sáng lóa. Người người đông đúc mỗi người một việc mà phần lớn là reo hò. Trần Long ra hiệu cho Cự Giải kết nối âm thanh cho anh và mọi người rồi giải thích:
– Xã hội nào cũng có những thế lực ngầm trong bóng tối đúng không? Dù nơi đây có giống thời xưa thế nào thì nó vẫn thuộc về thế giới hiện đại. Lúc trước anh nói có hai phe lớn phải không? Giờ thì nhìn xem, đây là phe lớn thứ 3, hắc đạo của thị trấn Kiếm Khách. Khác ở chỗ ở đây không bán hàng cấm mà tổ chức những trận đấu phi pháp, có cả cư dân ở đây và Lãnh Địa Thợ Săn tham gia.
Dừng lại một chút, anh chỉ tầng trên, nơi đặt những chiếc ghế sang trọng:
– Ngồi ở đó là những ông lớn, số tiền họ cược một lần là cả gia tài nhỏ đấy. Còn những người tới xem như mình thì cược tùy điều kiện. Đấu sĩ có đủ chủng tộc, đấu gì cũng được, miễn là thắng. Đừng coi thường những đấu sĩ, người mạnh nhất có thể so tài với Long Cơ Phú hay lão đại đấy. Cũng có thể đăng ký làm đấu sĩ tạm thời và khiêu chiến với các đấu sĩ khác. Tiền thưởng ăn chia theo tỉ lệ tiền cược vào hai bên.
Bọn nó đến lan can, nhìn xuống sân đấu rộng tít bên dưới. Hai đấu sĩ đang giao chiến kịch liệt.
– Đây có thể là một trận đấu sinh tử.
Sau câu nói đó, bọn nó im lặng trầm mặc. Vài người đứng gần nhìn chúng nó kỳ quặc. Tại sao lại có một lũ nhóc ở đây vậy?
– Này, đây không phải chỗ cho mấy đứa đâu, mau về nhà đi.
Thiên Yết liếc người kia một cái:
– Vậy đây là chỗ cho chú à?
– Tất nhiên, lũ nhóc thì biết cái gì. Đến đây một là cá cược, hai là đấu. Mấy đứa có cá cược không? Vừa nhìn đã biết loại công tử tiểu thư chỉ biết ra oai, xem đấu sinh tử chắc là sợ chết khiếp thôi.
13 đứa nghe xong thì sốc. Trước giờ chưa ai bảo bọn nó giống “công tử tiểu thư” cả. Sư Tử hất tóc:
– Xem tao có phải giống tiểu thư lắm không?
Nhân Mã vuốt tóc ngược lên:
– Còn tao chắc giống công tử phong lưu quá mà.
Đinh Tử vỗ bồm bộp vào vai ông chú vừa nói, cười tươi:
– Cảm ơn chú quá khen, chắc thấy bọn cháu thông minh sáng sủa lắm nhỉ? Hahaha.
Xà Phu hắc tuyến đầy đầu thì thầm:
– Tối cũng sủa nữa cơ.
Ông chú kia cùng những người xung quanh đen mặt, trông thế mà toàn đứa điên. Trần Long thì cười không thấy trời đất đâu vì độ hài hước của bọn nó.
– A A A A.
Tiếng rống khủng khiếp vang lên cắt đứt trò hề của bọn kia. Trận đấu đã kết thúc. Từ tầng 4 này nhìn xuống, chỉ thấy một người giơ hai tay ra hiệu chiến thắng, một người nằm gục dưới đất, máu me be bét.
– Mấy đứa phải biết, thực chiến khác với đấu tập hay thi đấu, nó khốc liệt hơn nhiều. Nếu không phải năng lực hơn hẳn đối thủ, áp chế ngay từ đầu thì không tránh khỏi bị thương, đổ máu. Cần phải nhớ lúc nào cũng có thể mất mạng, không được nương tay với đối thủ. Địch không chết thì ta chết, vậy đấy.
Thiên Bình nhìn Trần Long:
– Anh nói có hơi ghê đấy. Tự dưng lại lôi bọn em đến đây, lải nhải mấy chuyện này. Em có hơi lo cho tương lai đấy.
Anh đưa tay xoa đầu cô:
– Thông minh đấy. Chuyện lão đại nhờ, có thể rất nguy hiểm.
Bỗng có một người mặc đồ đen, đeo kính râm đến chỗ chúng nó:
– Các vị, xin hỏi đến đây có việc gì?
Không phải ai cũng biết đến những “cánh cửa”, càng không thể có người đi lạc tới đây. Trần Long nhìn bọn nó (vẫn đang dùng liên kết âm thanh):
– Thế nào? Thử sức không?
Bạch Dương định xung phong thì Thiên Bình đã nói:
– Không được, mày còn phải thi đấu 5 ngày nữa.
Xử Nữ gật đầu đồng tình:
– Đúng đấy. Để tao, dù sao thì tao đi đập nhau với bọn đầu gấu có nương tay bao giờ.
– Ừ, thế loại Xử Nữ ra. – Trần Long lập tức tạt nước đá. – Trừ thêm 4 người sẽ tham gia đại hội. Hừm, Nhân Mã cũng loại, Cự Giải vừa nhìn đã thấy ác. Á, nhầm nhầm. Ma Kết, Xà Phu cũng loại. Vậy 6 đứa còn lại ai đây?
Thiên Bình nhìn Trần Long hừ lạnh:
– Đừng có coi thường em. Còn bọn nó (chỉ Song Tử với Kim Ngưu) tại anh chưa thấy bọn nó đấu trong lần thi với Space thôi.
11 người lập tức nghĩ đến hai con ác quỷ ghê rợn. Cái này khỏi phải bàn đi, “nương tay” không có trong từ điển của bọn này. Trong khi đó Kim Ngưu vẫn chớp mắt ngây thơ, cô thì sao chứ?
Song Ngư xua tay:
– Em chắc chắn mình giữ được mạng mà.
Song Ngư cũng không thích hợp đấu tay đôi nên loại. Thiên Yết đi đến đặt tay lên vai Bảo Bình:
– Tao bảo, mày cứ lên đấu. Lúc đó giả chết để tao đặt vào thằng kia, thế nào cũng được khối tiền.
Cốp. Lập tức bị bọn kia tổng sỉ vả, nghĩ đây là trò chơi à? Thấy anh áo đen đã hết kiên nhẫn, Trần Long chỉ Đinh Tử:
– Chúng tôi đến đấu.
– Vậy sao? Mời theo tôi.
Đinh Tử ngơ ngác chỉ vào mình, tại sao lại là cậu? Kim Ngưu vỗ vai cậu:
– Chứng tỏ mình là học trò xuất sắc của thầy Cao đi.
Thiên Yết sốt sắng:
– Đi cược đi.
Anh áo đen chỉ:
– Nếu muốn cược thì đi lối đó.
Thiên Yết định đi thật thì bị Ma Kết kéo lại quạt cho một trận. Đinh Tử cùng vài người nữa được đưa tới một căn phòng nhỏ, có người hỏi:
– Đấu thế nào?
Cậu vẫn ngơ ngác:
– Câu đó phải để tôi hỏi chứ.
Trần Long cười một tiếng, giải thích:
– Có hai loại, nếu muốn chọn hình thức thi đấu thì đối thủ là bất kì theo hệ thống quyết định. Còn nếu muốn chọn đối thủ thì hình thức thi đấu là ngẫu nhiên.
Thiên Bình chau mày suy nghĩ:
– Thông tin đối thủ thì sao?
– Sẽ được cung cấp cơ bản.
Đinh Tử vẫn đang chìm vào câu hỏi “Tại sao là mình?” nên không để ý. Thiên Bình nghĩ một lát liền bảo:
– Chọn đối thủ đi. Đinh Tử, muốn thế nào?
– À, ừ. – Vẫn đang trên mây.
Trần Long nhận danh sách, giao cho Thiên Bình – đầu não của nhóm. Cô nghiên cứu một lát rồi chỉ vào một cái tên :
– Hạng 50 – Đình Uy. Năng lực: Tạo hình kim loại. Được không Đinh Tử?
– À, ừ.
Bốp. Sau cái đập đầu nổ đom đóm mắt của Ma Kết, Đinh Tử mới hoàn hồn, liếc qua thông tin đối thủ rồi theo anh áo đen đi. Bọn nó tập trung một chỗ hóng trận tiếp theo của thằng bạn.
– Các vị xin chú ý, hôm nay đặc biệt có một người tới thách đấu với một đấu sĩ của chúng tôi. Xin giới thiệu đấu sĩ trẻ tuổi Đinh Tử, và người được thách đấu – Đình Uy. Thể thức: Thi đấu tự do.
Theo lời giới thiệu, hai người xuất hiện. Một người thân hình lực lưỡng gấp ba lần Đinh Tử, trên người treo đầy xích sắt và cầu sắt từng bước như ngàn cân tiến vào.