[12 CHÒM SAO] PHI THƯỜNG - Chương 27
Sau khi chơi trò kia, quan hệ giữa hai lớp oan gia có chút cải thiện, nhìn nhau cũng không còn lườm lác mắt nữa. Sau 1 ngày nghỉ ngơi vui chơi tại khu VIP, hai lớp tập trung tại khoảng sân trước cửa khu trọ. Thầy Anh Hùng vui vẻ:
– Các em đã trải qua 4 ngày tuyệt vời trên đảo, vui chứ?
82 bản mặt xám xịt. Ai bảo đảo Cổ Tích là đảo thiên đường, đến đảo là được vui chơi thỏa thích? 4 ngày thì hết 3 ngày đánh nhau kiệt sức rồi, có mỗi một ngày được nghỉ xả hơi. Thầy Anh Hùng nhìn bộ dạng của bọn nó, cười lấy lòng:
– Thôi nào, chỉ là chút xui xẻo thôi mà. Ngày cuối cùng này chúng ta sẽ tới khu Khởi Nguyên. Ở đó không dùng được pháp thuật nên các em phải tự lực rồi. Mong ngày cuối cùng này sẽ khiến các em vui vẻ khó quên.
Cả đám uể oải về phòng. “Khó quên” đó mong là chuyện tốt
Sáng hôm sau, tất cả thầy cô và học viên đã có mặt đầy đủ, trên người là quần áo dã ngoại cùng ba lô đựng mấy đồ cần thiết.
Cự Giải nhìn Kim Ngưu mặc áo ngắn tay cùng quần lửng năng động thì hỏi.
– Mày không sợ lạnh à?
Song Tử nhảy ra, mặc đồ đôi với Kim Ngưu trả lời thay:
– Lạnh gì chứ, đi dã ngoại mà. Trời đang mát mẻ lắm đấy.
Thiên Bình và Sư Tử cũng có vẻ mặc giống nhau, áo dài tay lửng khoác ngoài vừa nhẹ nhàng vừa phong cách.
– Lỡ đến đó lạnh thì sao?
Kim Ngưu xua tay ý bảo mấy người cứ lo xa, có phải mình bọn cô mặc vậy đâu. Thiên Yết và Bạch Dương cũng mặc đồ mùa hè kia mà. Song Ngư nhét chiếc áo khoác mỏng vào ba lô:
– Chẳng phải Thiên Yết chịu lạnh rất giỏi sao, nó hệ gì chứ? Còn Bạch Dương chắc đủ “nóng” rồi.
Ma Kết đút tay vào túi quần, phong cách bụi bặm đường phố. Bảo Bình xoa xoa tóc rồi đội mũ lên, liếc Ma Kết một cái:
– Làm màu vừa thôi cha.
Xử Nữ vẫn phong cách đầu gấu lưu manh đang cùng Nhân Mã bàn luận xem có khủng long ở đó không.
Cả đám nhốn nháo cuối cùng cũng ổn định đội hình, bước qua cổng không gian tới khu Khởi Nguyên – nơi cuối cùng họ tới. Cánh rừng bạt ngàn xanh mướt, thảo nguyên rộng lớn hoang vu, hồ lớn lấp lánh ánh mặt trời, không cảnh vật nào không có.
– Chúng ta sẽ leo núi hoặc cưỡi ngựa trên thảo nguyên, các em được tự chọn. Nơi này là thuở sơ khai vùng đất chúng ta đang sống được mô phỏng lại. Thoải mái khám phá đi.
– Không có quái thú nữa chứ ạ?
Một giọng nói vang lên, tất cả nhìn thầy chờ đợi.
– Tất nhiên, cứ an tâm. Thầy đảm bảo đấy.
Cô Băng Ngọc đứng trước lớp, cao giọng:
– Các em chơi nhiệt tình đi. Giờ cô đi khám phá đây.
Cô giáo vô trách nhiệm nào đó nói xong bỏ đi một mạch. 12 đứa thống nhất vào rừng tham quan với leo núi ngắm cảnh. Chắc phải đẹp lắm.
– A, không khí thật trong lành mát mẻ.
Song Tử vươn vai, vừa đi vừa nói. Thiên Bình nhắm mắt cảm nhận từng làn gió lướt qua. Nơi đây mang đến cho cô cảm giác thoải mái như trút bỏ mọi muộn phiền. Sư Tử ngửi bông hoa lạ mắt gần đó, một loại hoa không tên thơm mùi hương dịu nhẹ.
Cả đám sau khi ăn trưa nghỉ ngơi thì bắt đầu leo núi. Cự Giải kéo Song Ngư ngồi xuống tảng đá, dù đã leo được một đoạn kha khá nhưng đường lên đỉnh núi vẫn còn rất xa. Quả là một ngọn núi hùng vĩ.
Bạch Dương bẻ một cành cây, vung qua vung lại chạy khắp nơi xem có quả gì ăn được không. Xử Nữ ngậm ngọn cỏ, tay quàng ba lô qua vai thật giống thằng bỏ nhà đi bụi. Ma Kết cũng sắm cho mình một cành cây vừa tay, nhưng là để giả bộ làm kiếm sĩ phiêu bạt giang hồ.
Thiên Yết trong lúc đợi bọn kia khám phá thế giới thì nằm khểnh trên một tảng đá bằng phẳng lười biếng. Nhân Mã chợt nhìn về phía đường chân trời, a lên một tiếng:
– Này, nhanh lên đi. Sắp hoàng hôn rồi.
Cả bọn nhìn theo, im lặng một lát thì nhanh chóng tăng tốc trèo lên đỉnh. Xem mặt trời mọc trên biển rồi thì cũng phải xem mặt trời lặn trên núi chứ.
Từ đỉnh núi nhìn xuống, cảnh vật quả thật choáng ngợp. Thiên nhiên nguyên vẹn hoang sơ cổ đại, nhuốm ráng chiều một màu hoài cổ. Mặt nước hồ dát vàng lung linh những dải sáng. Quả cầu lửa đỏ rực nhuốm bầu trời một màu cam rực rỡ.
12 người ngắm nhìn khoảnh khắc ấy đều lặng người, hòa mình vào thiên nhiên nơi đây. Những đôi mắt lấp lánh tia vàng cam khẽ rung động. Đến khi ánh nắng tắt hẳn, người đầu tiên lên tiếng là Song Tử:
– Đẹp thật.
– Ừ, mà… tao lạnh.
Kim Ngưu nhận ra màn đêm đã buông xuống và nhiệt độ thì giảm mạnh. Họ còn đang ở trên núi nữa. Những người mặc và mang áo khoác mỏng thì không sao chứ những người còn chẳng thèm mang như cô rất không ổn rồi.
– Tao đã bảo mà.
Cự Giải thở dài. Tuy đã mặc áo dài tay nhưng cô vẫn cảm thấy lạnh vì nhiệt độ thay đổi đột ngột. Kim Ngưu và Song Tử tất nhiên lạnh hơn nhiều, xoa xoa tay liên tục.
Thiên Yết nhíu mày, nghĩ gì đó lấy trong ba lô áo khoác mỏng của mình đưa ra. Song Tử đúng gần đó nhanh tay giật lấy.
– A, Thiên Yết đúng là tốt nhất.
Nói rồi trước ánh mắt ghen tị của Kim Ngưu vui vẻ khoác vào. Thiên Yết gật gù:
– Tất nhiên rồi. 3 Rub 1 giờ.
– … – Song Tử mắt giật giật, thằng này hết thuốc chữa rồi.
Ma Kết nhìn Kim Ngưu co quắp thì thở dài cởϊ áσ khoác của mình vứt cho cô. Kim Ngưu mở to mắt ngạc nhiên nhìn cậu, cậu nhún vai:
– Tao không lạnh lắm.
Song Ngư thấy vậy che miệng cười mờ ám:
– Xem kìa, xem kìa.
Ma Kết liếc Kim Ngưu một cái rồi quay lại thì thầm:
– Xem cái gì, sáng tao làm gãy cái vòng của nó để quên trên ghế.
Song Ngư: … Rồi nó oang oang chửi suốt buổi sáng đấy.
Hai cô gái đã có áo mặc, một chàng trai không thấy lạnh vì đã quen, một chàng trai nữa thể lực không thành vấn đề. Có điều vẫn còn một người nữa, mặc áo ngắn tay khá mỏng có vẻ không chịu lạnh được. Và nhân vật đó chính là Bạch Dương. Cậu run run nãy giờ, nhưng cũng không thể lên tiếng kêu ca.
Cậu không kêu, tất nhiên có người kêu hộ.
– Bạch Dương sao thế? Sợ bóng tối à? Lâu chưa? Gia đình biết chưa? Giai đoạn mấy rồi?
Bảo Bình vô cùng tốt bụng hỏi han tận tình. Cả đám quay ra nhìn Bạch Dương đang méo mặt vì ngượng cũng vì tức cái tính chọc ngoáy bất chấp của Bảo Bình.
– Phải rồi, Bạch Dương chịu lạnh không tốt.
Thiên Bình nói. Dù gì cậu cũng hệ lửa, chịu lạnh kém cũng không có gì lạ dù thể lực của cậu cũng rất tốt. Sau một màn im lặng, Xử Nữ cởi chiếc áo khoác phong cách của mình đưa cho Bạch Dương.
– Tao cũng không lạnh lắm.
– … – Cả đám trố mắt nhìn Xử Nữ.
Ma Kết đưa áo cho Kim Ngưu thì cũng được đi, đó gọi là ga lăng, còn Xử Nữ… có mùi gian tình. Cự Giải tỏ vẻ ngạc nhiên, hai mắt sáng lên nhìn. Bạch Dương miễn cưỡng cầm lấy. Cậu ghét nhất là bị cảm, mà nhiễm lạnh là dễ bị lắm. Vì là hệ lửa nên cậu không hay bị cảm lạnh, nhưng cũng có những trường hợp như bây giờ.
Sư Tử quay ra nhìn Nhân Mã đang ngây người. Thường ngày chắc chắn nó sẽ chọc Bạch Dương đỏ mặt tía tai rồi. Nhìn theo ánh mắt của cậu, cô không khỏi “A” lên một tiếng. Tức thì những người còn lại cũng ngước lên trời.
Bầu trời lung linh rực rỡ, đủ màu sắc tỏa ra từ những vì tinh tú lấp lánh trên nền trời thăm thẳm, như những viên ngọc đính trên bộ váy dạ hội của thần linh. Từng dải màu vắt qua bầu trời, như riêng biệt, lại như hòa quyện lại tạo thành một gam màu huyền diệu.
Cự Giải vốn rất thích sao, vì chúng mang đến vẻ đẹp huyền bí. Mỗi ngôi sao là một bí ẩn không ai giải đáp được.
Nhân Mã cũng thích chúng, thứ vẻ đẹp thanh cao và xa vời, mãi không thể với tới được.
Thứ ánh sáng trắng vụt qua nền trời, rực rỡ tỏa sáng rồi biến mất vào khoảng không thăm thẳm. Một vệt sáng nữa lại lóe lên, như muốn cháy hết mình, dù quãng đời có ngắn ngủi.
– Sao băng, mưa sao băng kìa. Mau ước đi.
Kim Ngưu phấn khích lên tiếng rồi nhắm mắt lại. Những người còn lại ngây người nhìn khung cảnh đó, cũng nhắm mắt. Bầu trời tuyệt mỹ như được tô điểm thêm bởi cơn mưa kỳ diệu kia.
Đến nhanh mà đi cũng nhanh, sau khi mưa sao băng kết thúc, họ ngồi thêm một lát rồi trở về. 12 người bắt đầu xuống núi. Leo lên là một chuyện, xuống lại là chuyện khác. Lại còn là lúc trời tối.
Soạt.
– Á.
Cự Giải trượt ngã, nếu không phải nắm tay Song Ngư và cành cây chắc cô trượt một đoạn rồi. Song Ngư đến gần, đỡ lấy cô bạn phát hiện nó bị bong gân.
– Không sao, vẫn đi được.
Cự Giải gắng gượng đứng dậy, lại vì đau mà tựa vào Song Ngư. Thế này đi bình thường còn khó nói gì xuống núi. Song Ngư nhìn đám con trai:
– Đứa nào cõng nó đi.
6 đứa nhìn nhau, Ma Kết lên tiếng:
– Đứa nào quen thuộc rừng rú thì cõng nó đi, chứ đi không được mà cõng thì lăn cả hai xuống mất.
“Rừng rú?” – Cả đám nghĩ, không hẹn cùng quay sang nhìn Xử Nữ. Xử Nữ thấy vậy trợn mắt:
– Nhìn gì? Tao có sống trong rừng đâu.
– Dù sao mày cũng đi nhanh nhất còn gì, cõng Cự Giải đi.
Thiên Yết phân phó, không đợi thằng bạn đồng ý đã bảo Song Ngư đỡ Cự Giải lên lưng thằng kia. Xử Nữ cũng phối hợp cúi người để cô leo lên.
– Xin lỗi, làm phiền mày.
Cự Giải nhỏ giọng trên lưng Xử Nữ. Cậu nhún vai:
– Có sao đâu, không phiền.
Xuống núi thành công, cả bọn cũng không gặp rắc rối gì thêm, tụ họp cùng đoàn khác. Quả thật ngày cuối cùng vô cùng đáng nhớ.
————
Trời vừa sáng rõ, con thuyền đưa giảng viên cùng học viên trở về đã cập cảng. Học sinh hai lớp lần lượt lên tàu. Nhìn hòn đảo xa dần, trong lòng mỗi người có chút tiếc nuối. 5 ngày trôi qua quả thật xảy ra nhiều chuyện, làm thay đổi những thứ tưởng chừng như không thể nào thay đổi. Điển hình như quan hệ của hai cái lớp trái cực kia.
Trên đảo, trong một căn phòng đơn giản mà sang trọng.
– Bọn trẻ đã làm rất tốt, thật sự khiến tôi ngạc nhiên.
– Tất nhiên, đó là hai lớp đặc biệt được lập ra mà. Những người chúng ta cần đều ở đó.