[12 CHÒM SAO] HỌC VIỆN DANH GIÁ - Chương 26: Sự dịu dàng dưới ánh hoàng hôn
- Trang chủ
- Truyện tranh
- [12 CHÒM SAO] HỌC VIỆN DANH GIÁ
- Chương 26: Sự dịu dàng dưới ánh hoàng hôn
Sau khi đuổi cổ được bọn nó về, Thiên Bình đi xuống căng tin bệnh viện mua thức ăn cho Cự Giải. Khi cậu về, vừa đẩy cửa, một Cự Giải đang hướng mắt ra cửa sổ đập vào mắt cậu. Ánh hoàng hôn màu cam dịu dàng bao phủ căn phòng. Cự Giải ngồi trên giường, nửa thân trên dựa ra sau, nhìn lên bầu rời nhuộm màu hoàng hôn kia. Thiên Bình ngây người nhìn cô.
Dường như cảm nhận được ai đó đang nhìn mình chằm chằm, Cự Giải chậm rãi quay sang. Hai mắt giao nhau, nhưng cả hai đều không bối rối, ngược lại còn mỉm cười nhẹ. Thiên Bình bước đến, cậu đặt túi đồ trong tay lên đầu tủ. Bình Ca lấy ra một hộp cháo, rồi kéo ghế ngồi cạnh Cự Giải.
– Cậu tự ăn được chứ?
– Ừm, tớ nghĩ là được.
Giải Nhi nhận hộp cháo từ tay Thiên Bình, xúc từng muỗng bỏ vào miệng. Thiên Bình chỉ ngồi nhìn Cự Giải chăm chú, sợ cô trượt tay mà đánh rớt hộp cháo nóng. Cự Giải biết, nhưng cũng không nói gì. Cô khẽ cười. Trong lòng Cự Giải lúc này, rất hạnh phúc. Nghĩ một lúc, cô chợt quay qua Thiên Bình.
– Cảm ơn cậu, vì khi đó đã chạy đi tìm tớ.
Thiên Bình ngạc nhiên nhìn Cự Giải, rồi bắt đầu trở nên bối rối. Cậu một tay gãi gãi đầu lúng túng, tay còn lại nắm chặt lại, mặt hơi cúi gầm để che đi khuôn mặt đang ửng đỏ.
– K-Không có gì. Tớ đâu thể để người mình yêu bị tổn thương được…
Nụ cười trên môi Cự Giải biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt kinh ngạc tột độ. Thiên Bình cứ tưởng là cô không nghe được, vì cậu chỉ nói trong họng, rất nhỏ, mà vậy có khi còn tốt. Nhưng thật ra, căn phòng này lại quá im lặng. Và sự im lặng ấy đã góp phần khiến Tiểu Giải có thể nghe rõ từng chữ một.
– Cậu… Cậu vừa nói… gì…?
– Hả? C-Có gì đâu! Đừng bận tâm!
– Tớ rõ ràng có nghe cậu nói!
– Cẩn thận kẻo ngã bây giờ!
Cự Giải nhất thời nhoài người đến, nắm chặt lấy hai tay Thiên Bình. Cậu hoảng hốt, định đưa tay giữ cô lại nhưng lại bị nắm chặt, cậu đành phải nhìn vào mắt cô. Đôi mắt long lanh và huyền ảo như chứa hàng vạn ngôi sao. Là đôi mắt đã khiến Thiên Bình không thể nào không nghĩ đến trước khi chợp mắt đi ngủ. Nhưng lúc này, đôi mắt ấy, dù vẫn dịu dàng, nhưng lại có gì đó đầy kiên định, khiến cậu không tài nào rời khỏi đôi mắt ấy được.
– Nói lại! Cậu nói lại cho tớ nghe đi!
Trong lòng Cự Giải dâng lên một thứ cảm xúc rất kì lạ. Ấm áp, và rất đỗi hạnh phúc. Không phải thứ hạnh phúc gia đình như cô hằng ao ước, cũng không phải thứ hạnh phúc tình bạn luôn là động lực khiến cô có thể mỉm cười. Nó khác, khác rất nhiều. Cô muốn nghe, một lần nữa, cô muốn nghe chính miệng cậu nói ra.
Thiên Bình nhìn chằm vào Cự Giải. Hai tay cậu bị cô nắm chặt, và cả đôi mắt cũng dường như đã bị cô giữ lại. Cậu không tài nào cử động được, cũng không thể xoay mặt đi hướng khác.
– Được! Nếu cậu không nói, thì để tớ nói!
Đôi mắt Thiên Bình mở to nhìn cô gái đang nắm chặt tay mình, ép cậu phải nhìn vào mắt cô ấy. Vẻ mặt ôn nhu của Cự Giải dường như sắp khóc, chỉ cần một tác động nhỏ cũng đủ khiến những giọt nước ấy chảy ra khỏi khoé mắt. Dù vậy, đôi môi hồng đang mím chặt kia, lại đầy mạnh mẽ. Thiên Bình nhìn Giải Nhi mà không chớp mắt lấy một cái.
Hệt như thu hết mọi can đảm của mình, Cự Giải hít một hơi thật sâu.
– Lần đầu gặp cậu, đối với tớ, cậu là một tên đáng ghét, chỉ biết vung tiền với những cô gái õng ẹo của cậu. Lúc nào cũng cười như một tên ngốc, không xem tình yêu ra gì cả. Cậu lúc nào cũng tỏ ra như một tên ngốc chán đời, chẳng xem người khác ra một kí lô nào. Tớ thật sự rất ghét cậu!
Thiên Bình im lặng hoàn toàn trước những lời của Cự Giải. Thì ra từ trước đến giờ, cô nàng này nghĩ về cậu như vậy sao. Thậm chí còn ghét cậu.
– Nhưng mà, khi thực sự tiếp xúc, tớ mới biết rằng… cậu chỉ là… một đứa trẻ tội nghiệp…
Hai bàn tay yếu ớt đang nắm chặt hai bên tay của cậu khẽ rung lên từng hồi, khuôn mặt Cự Giải cúi gầm hẳn. Cậu biết, biết rằng cô đang khóc. Những giọt nước mắt như pha lê trong suốt kia, đang rơi xuống cậu. Đôi môi Thiên Bình mấp máy như muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi. Một lúc như sau, khó khăn lắm, cậu mới mở miệng được.
– Cậu… đã biết… về gia đình tớ?
Đôi mắt Thiên Bình chứa đầy sự ngạc nhiên xen lẫn bi thương. Cự Giải không ngẩng đầu nhìn cậu, cô chỉ gật nhẹ đầu. Cái gật ấy khiến cho những giọt nước mắt rơi ra ngày một nhiều.
Bầu không khí trở nên im lặng, chẳng còn gì ngoài những tiếng nấc của Cự Giải. Nó khiến Thiên Bình nhớ lại quá khứ của mình.
Gia cảnh nhà Thiên Bình, nhìn vào tưởng chừng như hoàn hảo, nhưng thực chất thì không hề. Giàu có, tiền bạc, những món đồ sang trọng, quần áo phụ kiện đắt tiền. Tất cả những thứ có, cậu có đầy. Nói về vật chất, có lẽ cậu không thiếu thốn gì dù chỉ một chút. Nhưng về tình cảm, thì không.
Cậu là con một, là đức tôn, là người thừa kế sáng giá của Gia tộc Libra. Ông nội cậu, là chủ tịch hiện tại. Một người quyền lực và rất đáng sợ. Đương nhiên, dù đáng sợ quyền lực thế nào, ông cũng chưa bao giờ dám làm phật ý của Vũ Tiểu thư, Vũ Sư Tử cả. Đó là lí do không ít lần, ông nội bảo cậu hãy tiếp xúc gần gũi với Sư Tử. Cậu vốn cũng chẳng quan tâm gì nhiều, nên đó cũng là lí do vì sao, cậu có ý định cưa cẩm cô ngay lần đầu gặp mặt.
Về phần ba mẹ, có lẽ Thiên Bình không có. Tình yêu giữa ba mẹ cậu đã bị phản đối bởi ông nội, bởi vì mẹ chỉ là một xuất thân từ gia đình thuộc cấp phổ thông. Dù vậy, họ vẫn quen nhau, thậm chí lấy nhau và dọn ra ở riêng. Họ mua một căn nhà bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Không lâu sau đó, một đứa bé trai được sinh ra. Đứa bé ấy chính là Thiên Bình. Cái cuộc sống những tưởng đầy hạnh phúc ấy, lại rất nhanh chóng mà lụi tàn.
Năm Thiên Bình lên sáu tuổi, ba cậu lâm bệnh nặng. Để chữa trị cho ba và trang trải cuộc sống, mẹ cậu đã phải đi làm ở rất nhiều nơi. Rồi một ngày, có lẽ đã quá sức chịu đựng, lại được một người đàn ông giàu có yêu, mẹ cậu đã rời bỏ khỏi ba và cậu, khỏi căn nhà đã từng rất hạnh phúc ấy. Thiên Bình vì muốn chữa trị cho ba, nên cũng đi làm. Nhưng cậu lại quá nhỏ nên không bất kì chỗ nào nhận cậu vào. Không lâu sau đó, ba Thiên Bình, người mà cậu nhất mực yêu thương, đã qua đời vì bạo bệnh. Sau đám tang của ba, cậu được ông nội đón về.
Có lẽ là vì vậy, mà Thiên Bình cực kì ghét phụ nữ. Đối với cậu, bọn họ đều tham danh hám lợi, ở bên người khác chỉ vì tiền vì danh vọng. Nhưng mọi thứ đã khác, từ khi Ngô Thiên Bình gặp Trịnh Cự Giải. Cô là người đã thay đổi cậu. À đương nhiên, trong đó có cả cái lớp S nhí nha nhí nhố ấy nữa.
– Bảo Bình, là cậu kể cho tớ.
– Vậy sao.
– Chúng ta thật giống nhau. Chắc cũng vì vậy, mà tớ đã sa vào cậu mất rồi.
– Cậu nói vậy là sao?
Cự Giải ngẩng đầu lên. Khuôn mặt bị lem luốc vì nước mắt lại dịu dàng đến lạ. Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của cậu, cô hơi cười. Hít một hơi thật sâu, cô nói một cách chậm rãi.
– Trịnh Cự Giải tớ, có lẽ từ đầu rất ghét cậu. Nhưng khi chúng ta học chung một lớp, đối với tớ, tớ biết được rất nhiều mặt của cậu. Cậu ngoài cái tính lăng nhăng ra, thì là một người rất dịu dàng, rất ấm áp, lại rất hiểu chuyện. Tớ cũng không biết từ khi nào, tớ đã bắt đầu dõi theo cậu. Từng hành động, từng lời nói. Những nụ cười của cậu khiến trái tim tớ được sưởi ấm. Tớ thật sự rất vui, vì được gặp cậu, được tiếp xúc với cậu.
– …
– Dù cho cậu chỉ xem tớ như những cô gái khác, tớ vẫn muốn nói. Nói rằng tớ, tớ yêu cậu, Thiên Bình à.
Thiên Bình mờ to mắt nhìn Cự Giải. Ngược lại, Cự Giải chỉ cười nhẹ. Một nụ cười dịu dàng và có chút gì đó buồn. Bất giác, Thiên Bình giật tay mình ra khỏi tay Giải Nhi, đồng thời kéo lại và ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé đang run rẩy từng hồi.
– Xin lỗi, đã khiến cho cậu phải là người thổ lộ trước. Tớ không trả lời đâu, mà tớ sẽ là người chủ động nói ra. Cự Giải, tớ yêu cậu, rất yêu cậu. Cậu là người con gái duy nhất đã khiến cuộc đời tăm tối của tớ thay đổi, là người con gái duy nhất chiếm hữu toàn bộ trái tim tớ. Cậu đôi lúc rất mít ướt, rất nhút nhát nhưng đối với tớ, cậu là một cô gái ôn nhu dịu dàng. Tớ yêu cậu, Cự Giải.
– Thiên Bình…
Thiên Bình chợt kéo Cự Giải ra, nắm chặt hai bên vai cô và ép cô nhìn vào mắt mình. Đôi mắt ngấn nước của Cự Giải mở to, chớp liên hồi vì kinh ngạc và hạnh phúc.
– Làm bạn gái tớ, được chứ?
Đôi mắt Giải Nhi nheo lại, như đang ép cho nước mắt chảy ra. Cô gật đầu, gật đầu liên hồi. Cự Giải chợt nhoài người tới, choàng tay qua cổ Thiên Bình, đặt môi mình áp lên môi cậu.
Thiên Bình chưa từng nghĩ Cự Giải sẽ chủ động hôn cậu, nên hơi bất ngờ. Nhưng ngay sau đó, Thiên Bình cũng choàng tay ôm lấy cô, đáp lại nụ hôn ấy.
Nụ hôn đầu tiên của hai con người, của hai trái tim đã hoà chung nhịp đập…